Lạ nhỉ! Cứ singer măm, à singer mom là khu phụ rất hay bị rỉ nước. Trong năm, em có một khách hàng thuộc dạng khá nổi trên OF
trước đây. Thường thì bàn giao thiết bị, xâu xèng nhét túi xong là em té. Lần này thấy nàng cặm cụi với căn chung cư mới toe, bừa bộn trong khi F1 bé tẹo chẳng biết giúp mẹ mà thấy thương thương. Thế nên em nán lại tư vấn cho nàng cặn kẽ mọi nhẽ, dĩ nhiên là liên quan đến thiết bị mà em bán thôi. Về đến nhà, vừa ngồi vào mâm thì thấy tiếng zalo kêu rả rích. Nàng video call ngay trong bathroom, giọng hổn hển:
- Anh ơi, cái vòi của anh nó bị chảy nước ạ.
(Quên mất, thương liền bà côi cút, em gần như phờ ri công lắp, chỉ nhận chút xíu tiền còm cho nàng đỡ áy náy)
Rồi lia cái cam vào khu phụ. Đúng là có rỉ nước thật. Khả năng cao là khi làm việc trong môi trường đầy ắp sự cảnh giới nên em quên cmn quấn băng tan. Thế là 6g tối hôm sau, em khệ nệ bê cuộn băng tan đến. Rồi lại hì hục, hổn hển...Xong việc, em nhẹ nhàng chuồn sau khi lau chùi sạch sẽ. Đúng 6g hôm sau nữa, nàng lại video call, vẫn hào hển như vừa leo rào:
- Anh ơi, nó lại chảy ...
Lạ nhảy? Băng tan quấn dày như bó bột sau vẫn rỉ nước? Hay vòi của m trục trặc? Muốn xóa tan nghi ngờ, chỉ có hành động. Hôm sau, canh đúng 6g em vác bộ vòi mới đến. Và như mọi lần, nàng váy áo tung tóe đón em ở cửa...Bật cho con bé con kênh hoạt hình bên phòng nó, nàng chui vào bathroom bên này với em. Việc này, phải hai người mới thuận đc...Rồi sau 30', em lại ra về sau khi đáp ứng đầy đủ những yêu cầu của nữ chủ nhân. Và rồi hai hôm sau, khi đồng hồ chỉ 6g nàng lại hiện trên màn hình cái phone:
- Anh ơi, thực sự là em ngại quá nhưng nó vẫn chảy ạ!
Thú thực, mười năm trở lại đây, chưa bao giờ em phải ra vào một khu phụ đến hơn 3 lần chỉ trong 6 ngày. Sức người chứ sức voi đâu? Nhưng ý khách hàng là ý trời. Hôm sau, lén gấu uống một lon nước yến, bịa lý do đi off Nhà Bóng, em lại đến với nàng.
Lần này, thay vì hùng hục em phải dùng chất xám. Tại sao đồ của mình ngon thế mà khu phụ của nàng cứ dầm dề? Ắt hẳn cái việc chỉ bịt vào là k ăn thua. Tham khảo cấp cao hơn, em đc thảy cho một bảo bối. Và em lại ra vào cái khu phụ đã bắt đàu trở lên quen thuộc ấy. Lần này OK.
Một tuần sau, vẫn đúng 6g, trên cái phone của em hiện lên khuôn mặt của nàng với vẻ hốc hác, sầu não:
- Anh ơi, nó chẳng rỉ nước nữa!
Hụt hẫng, em ngó sang cái thiết bị chết tiệt nằm trên bàn. Vì nó mà cái vòi của em đã khô ráo. Giờ đây, nó sẽ là thứ thường xuyên hiện diện ở các phòng WC. Nó giúp giảm áp lực nước, tránh việc xé rách các thể loại gioăng cao su, các khớp nối của các ngõ cấp nước. Nhờ nó, em sẽ bớt mệt hơn. Nó chính là thiết bị mà em vừa giới thiệt cho anh Pum đấy. Cái van giảm áp chết tiệt.