Hix hix toàn các bác phán hơi ghê, cho em góp đôi dòng ạ...
Thứ 1:
Đồ Sơn là gì? Đồ là Bùn, Sơn là Núi -> 1 nơi có núi bao quanh bởi bùn (phù sa đỏ). Vì vậy có thể nói nước biển màu đỏ chả liên quan gì tới ngày xưa ngày nay hay xây đê xây đập j hết bác nhé. Ngoài ra lập luận Pháp đầu tư để "tắm bùn" em thấy hợp lý.
Việc tắm khỏi bệnh da và không hề bị ngứa vì "bẩn" như các bác tưởng thì em có thể khẳng định.
Thứ 2:
Đồ Sơn đẹp và linh thiêng: Cảm nhận cá nhân của em là đẹp, nhìn k đã mắt nhưng có rất nhiều điểm lên rừng, xuống biển, ra đảo, bắt hải sản, hái quả rừng... gì cũng có hết. Có thể xét riềng tiêu chí thì không thực sự nhất được, nhưng điểm tổng thể thì em nghĩ cũng khó có đối thủ. Linh thiêng thì có rất nhiều minh chứng: Đền chùa đều rất lâu đời, có tích (câu truyện sự tích về việc xây dựng đền-chùa) như Đền bà đề, chùa Hang, chùa Tháp, Đền Trần, lễ hội chọi Trâu... Còn đang nghiên cứu để khẳng định là nơi Đạo Phật từ Ấn Độ vào khu vực Đông Nam Á đầu tiên, thậm trí trước cả Trung Quốc.
Thứ 3:
Công nghiệp không khói: Đơn giản là tập trung cho dễ quản lý. Em chả thấy có gì quá cả, TPHCM cũng đang đề xuất tập trung lại 1 khu này,. Ngoài Đồ Sơn ra thì cũng vô vàn, nào là TPHCM, HN, Sầm Sơn, Quất Lâm, Bắc Ninh...
Thứ 4:
Tại sao không đầu tư và phát triển: Xin thưa, tiền không thiếu nhưng chỉ 1 câu thôi: Chính sách. Vì sao hàng quán, nhà nghỉ khách sạn tại Đồ Sơn phần lớn lụp xụp?? Như đã nói, tiền người kinh doanh có, tầm nhìn người kinh doanh có, nhưng không được phép làm. Sửa còn không được sửa, đòi xây hả, còn lâu. Lí do vì sao chính sách lại "kìm hãm" lại? Vấn đề này là câu bao năm nay em thắc mắc, và chỉ có lãnh đạo Thành phố mới giải quyết được, Quận cũng chịu các bác ạ
Hi vòng chút kiến thức ít ỏi này đủ để góp thêm với các bác bàn luận.
Chân thành cảm ơn.