Vấn đề là lương thấp chứ có phải là ăn nhiều đâu
Em thì 3k cháo sườn + 1k quẩy.Báo chí vớ vẩn, sáng nào em cũng chỉ dám làm gói xôi 5k...
Cụ gần giống em có điều 8 giờ hơn em mới mở mắt rồi đánh vật với f1 để khoảng hơn 9 giờ đưa được nó đến lớp, gấu chuẩn bị đồ ăn cho f1, đút được cho nó 2-3 miếng còn toàn em chén tất cho nhanhLuỵt mệ thằng lều!
Nhà e nhé, gấu đi làm sớm thì tất tả chắc nhịn...
3bc e dậy sau, sớm thì 7h hơn, k thì 7h30, bố con gào thét nhao oánh răng rửa mẹt, đi ị đi bô... 8h kém mí đưa nhao ra tháng máy... lên khỏi hầm cc cũng 8h kém 15 or muôn hơn.
Vậy là bố mua cho đứa lớn gói xôi, thằng con cái bm Đn để chúng ăn trên xe trên đg đến trường... còn thừa tý nào là bố nó húp nốt rồi đến công sở!
Làm đél gì có thời gian mà rảnh cho ăn sáng . T7,cn thì cả nhà bận ngủ...
Nên chắc nửa năm nay, nhà e éo ăn sáng bằng bún, phở đc ý .
"Ăn sáng như vua, ăn trưa như hoàng tử, ăn tối như ăn mày"Bài báo gốc đây, các cụ cứ chửi lều cải mà oan các bạn ý Thật ra cũng là bình thường, VN thường quan niệm "ăn sáng như vua, ăn trưa như hoàng tử, ăn tối như ăn mày" nên mới chi nhiều thế.
https://www.bloomberg.com/news/articles/2017-03-02/breakfast-inequality-some-work-nine-hours-to-buy-milk-and-toast
Đúng rồi mà các cụ:
Option 1 : ăn sáng 2 người đĩa lòng xe điếu, chai vokda men, thêm bao vina, hai bát tiết canh + 2 bát cháo nữa -> khoảng 300k
Option 2: Bún đậu mắm tôm + thịt luộc + giả cày + bao vina + vokda = 250 k
Option 3: Phở + 2 quả trứng trần + đĩa quẩy = 50k + 30k càfe = 80k
Mấy option này nhanh gút lắm cụ ạ,Đúng rồi mà các cụ:
Option 1 : ăn sáng 2 người đĩa lòng xe điếu, chai vokda men, thêm bao vina, hai bát tiết canh + 2 bát cháo nữa -> khoảng 300k
Option 2: Bún đậu mắm tôm + thịt luộc + giả cày + bao vina + vokda = 250 k
Option 3: Phở + 2 quả trứng trần + đĩa quẩy = 50k + 30k càfe = 80k
Sao cái bọn HN này nó ăn nhiều, làm ít mà thu nhập lại cao thế nhỉ?Đôi lời thân ái gửi nhắn gửi "lều báo" Quốc Phong
Tớ chả biết tư duy bạn giỏi cỡ nào nhưng nghe giọng văn của bạn chả ngửi được , nghe chối quá .
Tớ có đói tớ chả xin bạn
Tớ có nghèo tớ chả khóc với ai.
Ăn hay ị là nhu cầu thiết yếu
Bạn có quyền phán xét người đời?
Bạn có giỏi hãy làm "người nổi tiếng"
Tạo " lối đi" cho mỗi con người ?
Tớ trích câu nói của người nổi tiếng cho bạn HỌC LẠI nhé:
Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.
Bạn muốn thành "chết da" chắc? Nếu bạn muốn học làm " chết da" bạn nên thực hành trong gia đình bạn trước, khi nào thành chính quả hãy ra răn dạy người ngoài.
Người Hà Nội nghèo nhưng ăn sáng rất ‘chịu chơi, chịu chi’?
04:00 | 06/03/2017
Ở một đất nước thu nhập bình quân đầu người vẫn thuộc diện thấp và vẫn còn rất nhiều người nghèo như Việt Nam, chúng ta cũng cần suy nghĩ nghiêm t$úc để bữa sáng hợp lý cả về tiền bạc lẫn thời gian.
Báo chí vài ngày qua đưa tin, theo báo cáo kết quả đo lường của Bloomberg (Bloomberg Global City Breakfast Index), Người Hà Nội mất tới 12% chi phí hằng ngày cho bữa sáng. Trong khi đó, chi phí trung bình dành cho bữa ăn sáng được coi là "tiêu chuẩn" là 1 cốc sữa, 1 quả trứng, 2 lát bánh mì và một miếng hoa quả.
Cũng theo báo cáo này, các quốc gia ở khu vực Bắc Mỹ và Tây Âu - nơi có nền kinh tế phát triển nhất cũng là nơi có chi phí dành cho bữa sáng thấp nhất (dưới 1,8% thu nhập hằng ngày). Ở châu Á, mức chi này của người dân Osaka - Nhật Bản chỉ là 1%. Trong khi thu nhập trung bình của người Hà Nội chỉ bằng 1/8 thu nhập trung bình của người dân ở Osaka.
Ảnh minh hoạ: afamily
Điều này cho thấy, nếu như chi phí dành cho bữa sáng là vấn đề không đáng bận tâm đối với các nước khá giả, thì với một số khu vực như Việt Nam, đây là một vấn đề không hề nhỏ.
Nhìn vào những con số trên, điều dễ nhận ra, đó là người Hà Nội nói riêng, người các thành phố lớn nói chung của nước ta đang ngày một "chịu chơi và chịu chi" hơn cho bữa sáng. Có những lý do cho chuyện này.
Những năm gần đây, nhiều người thường kết hợp ăn sáng với gặp gỡ đối tác rồi bàn công việc luôn. Họ cũng có thể hẹn hò với bạn bè ở các quán điểm tâm rồi dùng cà phê rất lịch sự. Và đương nhiên, những quán xá này, giá cả cũng rất khác bởi dịch vụ, cảnh quan... khiến giá cả cao hơn nhiều so với những quán bình dân có chất lượng đồ ăn tương tự. Song nhiều khi, ngoài yếu tố chất lượng và gu ẩm thực của mỗi người nên nhiều khi họ vẫn chấp nhận một chỗ ngồi lịch sự," đẳng cấp"...
Một bát phở Bát Đàn danh tiếng cũng chỉ đến 40 – 50 nghìn/ bát, nhưng vào khách sạn hạng sang, bạn phải chi đến 7-8 đô la cho một bát phở. Nhưng với người còn muốn gặp đối tác bàn công việc thì dĩ nhiên, họ vẫn muốn đến khách sạn dùng bữa sáng.
Ngay ở các địa phương khác, tôi cũng đã chứng kiến sự đổi thay đáng kinh ngạc của bữa điểm tâm sáng với mức giá "khủng". Chẳng hạn ở thành phố Cẩm Phả nhỏ bé thuộc tỉnh Quảng Ninh, tôi từng được mời dùng bát phở giá tới 200 ngàn, mà cá nhân tôi thấy chỉ tương đương mức giá bằng một nửa nếu ở Thủ đô. Song, nghe đâu, với các đại gia ở Cẩm Phả, đây cũng là chỗ để họ thể hiện đẳng cấp chịu chơi và chịu chi của người dân đất mỏ, nhất là khi mời bạn bè, đối tác...
Thứ 2, ở các nước, tôi thường thấy xu hướng người ta dùng bữa điểm tâm tại nhà, ngay cả châu Âu cũng thế chứ không chỉ châu Á như ta hay thấy trên phim ảnh Hàn Quốc, Nhật Bản...
Trong khi ở các thành phố lớn Việt Nam, ăn sáng thường là theo kiểu đường ai nấy đi, bữa ai nấy lo. Thói quen này có lẽ cũng gây tốn kém và góp phần làm tăng giá bữa sáng trong quỹ lương của mỗi người không nhỏ. Giả dụ chúng ta cứ ăn đủ chất theo tiêu chuẩn như ở phần đầu bài viết đã nêu hoặc ăn sáng đơn giản tự làm một nắm xôi hai quả trứng ốp, thì có lẽ cũng không đến mức bữa sáng của người Hà Nội chiếm 12% thu nhập.
Kết hợp bữa sáng để gặp gỡ, trao đổi làm ăn là một nhu cầu chính đáng và cũng là thú vui của con người ta trong một xã hội văn minh. Tuy nhiên, điều tôi muốn đề cập là làm sao cho hợp lý, kể cả về quỹ thời gian.
Không ít người "sài giờ cao su" cho bữa sáng, cà kê ăn uống, café, ảnh hưởng đến cả công việc ở công sở. Một số nhà tự nấu ăn sáng thì lại cầu kỳ, nào phở, nào cháo, nào bún…, nhiều phụ nữ phải tất bật từ sáng sớm để nấu bữa sáng cho cả nhà. Sự cầu kỳ này có lẽ dành cho cuối tuần thì phù hợp hơn.
Món ăn sáng hay ẩm thực Việt Nam rất phong phú, độc đáo và thú vị mà không phải quốc gia nào cũng có, tạo nên một nét văn hoá riêng. Mức sống, số người khá giả ngày càng tăng. Tuy nhiên, ở một đất nước thu nhập bình quân đầu người vẫn thuộc diện thấp và vẫn còn rất nhiều người nghèo như Việt Nam, thì chúng ta cũng cần suy nghĩ nghiêm túc để bữa sáng hợp lý cả về tiền bạc lẫn thời gian.
http://m.vietnamnet.vn/vn/blog/tuy-ngheo-nhung-an-sang-rat-chiu-choi-chiu-chi-359757.html.
E XIN LỖI CCCM nhé.
Thóc đâu mà đãi gà rừng?Em thấy bài viết cũng nhiều cái đúng mà.
Cũng vì cách tiêu sài phung phí mà mãi đến giờ người Việt vẫn nghèo đó ạh.
Nhìn theo một góc độ khác, do thu nhập bình quân của người dân còn thấp, nên tỷ trọng chi phí cho ăn uống nói chung, ăn sáng nói riêng cao.Đôi lời thân ái gửi nhắn gửi "lều báo" Quốc Phong
Tớ chả biết tư duy bạn giỏi cỡ nào nhưng nghe giọng văn của bạn chả ngửi được , nghe chối quá .
Tớ có đói tớ chả xin bạn
Tớ có nghèo tớ chả khóc với ai.
Ăn hay ị là nhu cầu thiết yếu
Bạn có quyền phán xét người đời?
Bạn có giỏi hãy làm "người nổi tiếng"
Tạo " lối đi" cho mỗi con người ?
Tớ trích câu nói của người nổi tiếng cho bạn HỌC LẠI nhé:
Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.
Bạn muốn thành "chết da" chắc? Nếu bạn muốn học làm " chết da" bạn nên thực hành trong gia đình bạn trước, khi nào thành chính quả hãy ra răn dạy người ngoài.
Người Hà Nội nghèo nhưng ăn sáng rất ‘chịu chơi, chịu chi’?
04:00 | 06/03/2017
Ở một đất nước thu nhập bình quân đầu người vẫn thuộc diện thấp và vẫn còn rất nhiều người nghèo như Việt Nam, chúng ta cũng cần suy nghĩ nghiêm t$úc để bữa sáng hợp lý cả về tiền bạc lẫn thời gian.
Báo chí vài ngày qua đưa tin, theo báo cáo kết quả đo lường của Bloomberg (Bloomberg Global City Breakfast Index), Người Hà Nội mất tới 12% chi phí hằng ngày cho bữa sáng. Trong khi đó, chi phí trung bình dành cho bữa ăn sáng được coi là "tiêu chuẩn" là 1 cốc sữa, 1 quả trứng, 2 lát bánh mì và một miếng hoa quả.
Cũng theo báo cáo này, các quốc gia ở khu vực Bắc Mỹ và Tây Âu - nơi có nền kinh tế phát triển nhất cũng là nơi có chi phí dành cho bữa sáng thấp nhất (dưới 1,8% thu nhập hằng ngày). Ở châu Á, mức chi này của người dân Osaka - Nhật Bản chỉ là 1%. Trong khi thu nhập trung bình của người Hà Nội chỉ bằng 1/8 thu nhập trung bình của người dân ở Osaka.
Ảnh minh hoạ: afamily
Điều này cho thấy, nếu như chi phí dành cho bữa sáng là vấn đề không đáng bận tâm đối với các nước khá giả, thì với một số khu vực như Việt Nam, đây là một vấn đề không hề nhỏ.
Nhìn vào những con số trên, điều dễ nhận ra, đó là người Hà Nội nói riêng, người các thành phố lớn nói chung của nước ta đang ngày một "chịu chơi và chịu chi" hơn cho bữa sáng. Có những lý do cho chuyện này.
Những năm gần đây, nhiều người thường kết hợp ăn sáng với gặp gỡ đối tác rồi bàn công việc luôn. Họ cũng có thể hẹn hò với bạn bè ở các quán điểm tâm rồi dùng cà phê rất lịch sự. Và đương nhiên, những quán xá này, giá cả cũng rất khác bởi dịch vụ, cảnh quan... khiến giá cả cao hơn nhiều so với những quán bình dân có chất lượng đồ ăn tương tự. Song nhiều khi, ngoài yếu tố chất lượng và gu ẩm thực của mỗi người nên nhiều khi họ vẫn chấp nhận một chỗ ngồi lịch sự," đẳng cấp"...
Một bát phở Bát Đàn danh tiếng cũng chỉ đến 40 – 50 nghìn/ bát, nhưng vào khách sạn hạng sang, bạn phải chi đến 7-8 đô la cho một bát phở. Nhưng với người còn muốn gặp đối tác bàn công việc thì dĩ nhiên, họ vẫn muốn đến khách sạn dùng bữa sáng.
Ngay ở các địa phương khác, tôi cũng đã chứng kiến sự đổi thay đáng kinh ngạc của bữa điểm tâm sáng với mức giá "khủng". Chẳng hạn ở thành phố Cẩm Phả nhỏ bé thuộc tỉnh Quảng Ninh, tôi từng được mời dùng bát phở giá tới 200 ngàn, mà cá nhân tôi thấy chỉ tương đương mức giá bằng một nửa nếu ở Thủ đô. Song, nghe đâu, với các đại gia ở Cẩm Phả, đây cũng là chỗ để họ thể hiện đẳng cấp chịu chơi và chịu chi của người dân đất mỏ, nhất là khi mời bạn bè, đối tác...
Thứ 2, ở các nước, tôi thường thấy xu hướng người ta dùng bữa điểm tâm tại nhà, ngay cả châu Âu cũng thế chứ không chỉ châu Á như ta hay thấy trên phim ảnh Hàn Quốc, Nhật Bản...
Trong khi ở các thành phố lớn Việt Nam, ăn sáng thường là theo kiểu đường ai nấy đi, bữa ai nấy lo. Thói quen này có lẽ cũng gây tốn kém và góp phần làm tăng giá bữa sáng trong quỹ lương của mỗi người không nhỏ. Giả dụ chúng ta cứ ăn đủ chất theo tiêu chuẩn như ở phần đầu bài viết đã nêu hoặc ăn sáng đơn giản tự làm một nắm xôi hai quả trứng ốp, thì có lẽ cũng không đến mức bữa sáng của người Hà Nội chiếm 12% thu nhập.
Kết hợp bữa sáng để gặp gỡ, trao đổi làm ăn là một nhu cầu chính đáng và cũng là thú vui của con người ta trong một xã hội văn minh. Tuy nhiên, điều tôi muốn đề cập là làm sao cho hợp lý, kể cả về quỹ thời gian.
Không ít người "sài giờ cao su" cho bữa sáng, cà kê ăn uống, café, ảnh hưởng đến cả công việc ở công sở. Một số nhà tự nấu ăn sáng thì lại cầu kỳ, nào phở, nào cháo, nào bún…, nhiều phụ nữ phải tất bật từ sáng sớm để nấu bữa sáng cho cả nhà. Sự cầu kỳ này có lẽ dành cho cuối tuần thì phù hợp hơn.
Món ăn sáng hay ẩm thực Việt Nam rất phong phú, độc đáo và thú vị mà không phải quốc gia nào cũng có, tạo nên một nét văn hoá riêng. Mức sống, số người khá giả ngày càng tăng. Tuy nhiên, ở một đất nước thu nhập bình quân đầu người vẫn thuộc diện thấp và vẫn còn rất nhiều người nghèo như Việt Nam, thì chúng ta cũng cần suy nghĩ nghiêm túc để bữa sáng hợp lý cả về tiền bạc lẫn thời gian.
http://m.vietnamnet.vn/vn/blog/tuy-ngheo-nhung-an-sang-rat-chiu-choi-chiu-chi-359757.html.
E XIN LỖI CCCM nhé.
Bọn HN như eml thì sáng hoặc mỳ tôm -trứng hoặc xôi xéo, cơm rang tóp mỡ dưa, hoặc mỳ tôm chiên ...i (thi thoảng phở) hoặc bát bún ngan, rùi xấp ngửa đi làm thuê, éo ra mà trăm nọ trăm kia ăn sáng. Hôm nào (thi thoảng) phởn chí mới gạ cả nhà nhân thứ bảy or chủ nhật làm trưởng giả vào nhà hàng này nọ ăn sáng - cà fê cho nó sang cái thằng người - dưng mà cũng xót mấy tăm bạc. Tiền mà là mồ hôi, nc mắt của mình trong hoàn cảnh kinh tế hiện nay (ít ra hoàn cảnh như em) - thế cũng tươm rùi. Em cũng chả gato với những người kiếm tiền giỏi, họ làm ít - nhưng một giờ lao động của họ (chất xám) hiệu quả rất cao và họ ăn và làm trong khi ăn ấy chứ.Sao cái bọn HN này nó ăn nhiều, làm ít mà thu nhập lại cao thế nhỉ?
Lạ thật, em sống ở HN đây mà cũng ko hiểu tại sao?
Em sống HN từ nhỏ, em thấy số đông sài option3 thôi ạ, trong đó chủ yếu dùng trà đá. Cũng bình thường, chân chất mà, báo chí cứ làm quá.Ăn sáng như thế này - Đến trưa ăn gì ?
Bụng ấm ách cho đến trưa chẳng muốn ăn luôn.