Vợ chồng có chuyện bất hòa,nếu không phải do người chồng,ắt cũng có lỗi nơi người vợ,nhưng đa phần thì chuyện đúng sai phải trái vẫn thường có ở cả đôi bên.Nếu không có sự tận tâm nỗ lực xây dựng của cả hai người,ắt sẽ dẫn đến cảnh đôi bên cùng ôm lòng oán hận lẫn nhau.
Tuy nhiên,ngày nay cai trị thiên hạ vẫn là nam giới,chẳng phải nữ giới,nên trong gia đình mà có chuyện bất hòa,tất nhiên phải quy lỗi về phía người đàn ông. Tục ngữ có câu:
Chớ sinh làm kiếp đàn bà,
Buồn vui sướng khổ chẳng qua tùy chồng.
Người phụ nữ theo chồng xa cha cách mẹ,đem thân sống chết giao phó nơi chồng,từ hành vi cử chỉ cho đến nói năng cười cợt chỉ biết có chồng là người duy nhất chia sẻ.Lúc đói chẳng dám một mình ngồi ăn,lúc rét lạnh chẳng dám một mình khoác áo ấm,có chân mà chẳng dám tự tiện ra khỏi nhà,có miệng nhiều khi chẳng dám kêu oan.Người ấy quên thân mình mà chăm sóc cho ta,bỏ cha mẹ mình mà phụng dưỡng cha mẹ ta.Nếu gặp phải người chồng làm ăn trôi giạt xứ người,hoặc du học phương xa,phải đêm đêm phòng không chiếc bóng,ôm sầu cô độc,một hình một bóng tự cảm thương mình,thật là một tình cảnh không dễ chịu đựng!
Người chồng nếu đem tình ái trêu hoa ghẹo liễu,sẽ tạo nghiệp xấu ác vô cùng.Ở nơi hẹn hò khuất tất một mình tìm hưởng thú vui,một khi trời cao trách phạt ắt cả nhà phải chịu tai họa,lúc ấy cho dù lòng dạ sắt đá cũng không khỏi phải nhỏ lệ sầu đau.
Hoặc đến lúc được hưởng vinh hoa phú quý,liền đua theo cảnh vợ hai vợ ba mà bạc bẽo với người đã cùng mình gắn bó thuở hàn vi.Những lúc khó khăn lo toan trăm việc thì chỉ một vợ một chồng,đến khi vui hưởng sang giàu thì phụ bạc người xưa,thật không thể chấp nhận được.
Xin rộng khuyên hết thảy người đời,thà cam chịu cảnh hàn vi đạm bạc,quyết không buông thả theo thói đa tình.Dù có gặp giai nhân tuyệt thế,trước tiên xin hãy nhớ đến tình nghĩa kết tóc se tơ.Đừng để đời sau phải chịu quả báo sinh làm kiếp đàn bà,phòng không chiếc bóng,ôm hận nuốt lệ.
Trích : An Sĩ Toàn Thư