[Funland] Nghỉ việc Nhà nước, 1 năm nhìn lại

Semanon

Xe tải
Biển số
OF-520347
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
219
Động cơ
178,121 Mã lực
Em cũng suy nghĩ đắn đo thời gian khá dài, nhưng cuối cùng vẫn chọn out NN, đến nay được 9 tháng, tuy vẫn chưa ngoi lên được mặt đất, nhưng mọi thứ e thấy dần dần đang ổn định. AE nào còn 3x đổ lại nếu đang đắn đo theo e nghĩ cứ nên out thử sức, chứ ở NN cảm giác phí hoài tuổi trẻ, sau này lại tiếc vì ko làm
 

W123Lang

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-550803
Ngày cấp bằng
16/1/18
Số km
5,491
Động cơ
212,479 Mã lực
Cụ này nói đúng này, em đây cũng nhà nước nhưng đang gánh team, cũng mệt lắm các cụ ạ
Gánh team rất phê, phê vì làm thì có sai, bọn éo làm éo sai mỗi khi họp nhìn mình cười nhăn nhở ĐKM chúng nó, sau đó đứt gánh vì nó bạc bẽo vãi cả lon co-ca. Em chia sẻ với cụ.
 

Ni No Kuni 2

Xe container
Biển số
OF-552113
Ngày cấp bằng
26/1/18
Số km
5,000
Động cơ
211,193 Mã lực
Em cũng suy nghĩ đắn đo thời gian khá dài, nhưng cuối cùng vẫn chọn out NN, đến nay được 9 tháng, tuy vẫn chưa ngoi lên được mặt đất, nhưng mọi thứ e thấy dần dần đang ổn định. AE nào còn 3x đổ lại nếu đang đắn đo theo e nghĩ cứ nên out thử sức, chứ ở NN cảm giác phí hoài tuổi trẻ, sau này lại tiếc vì ko làm
Cụ nói đúng đấy ạ. Ko riêng làm nn, kể cả làm tư nhân. Thời gian trôi quá nhanh. Nên trải nghiệm và đúc rút.
 

qazwsxedc

Xe tăng
Biển số
OF-520414
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
1,453
Động cơ
187,378 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Tình hình củi lửa thế này thì out nn thôi, còn vẹo gì đâu mà ở lại
 

Muon_biet

Xe cút kít
Biển số
OF-186880
Ngày cấp bằng
25/3/13
Số km
18,992
Động cơ
545,060 Mã lực
Nơi ở
Đống Đa, Hà Nội
Thưa cccm,

Năm rồi em nghỉ việc sau hơn 10 năm làm việc trong khối Nhà nước. Em làm trong một viện Nghiên cứu thuộc bộ X, có chân Trưởng phòng và ngạch KS chính. Em cũng đang theo lớp LLCTCC. Đắn đo mãi, em cũng đã nghỉ, ra ngoài làm kinh doanh. Tròn 1 năm nghỉ việc, em lược qua các điểm chính:

- VỀ CÔNG VIỆC và THỜI GIAN: em làm phòng Kỹ thuật của Viện. Viện em ngoài thực hiện các nhiệm vụ KHCN do bên trên giao thì nguồn thu nhập chính đến từ việc làm tư vấn dự án cho các bộ ngành, địa phương. Công việc của phòng em khá đặc thù. Nếu làm Dự án là phải đi công tác khá nhiều (trên 15 ngày/tháng, chủ yếu là đi tỉnh). Chiều CN xuất phát từ Thành phố. Sáng thứ Hai họp với địa phương, sau đó làm việc ngoài thực địa đến chiều thứ Sáu thì về.
Thời gian còn lại thì trên cơ quan. Lúc này thì cực rảnh: 8h sáng lên cơ quan. Trà cafe thuốc đến 9h thì vào lướt web, Facebook... 11h30 thì xuống bếp ăn. Rồi nghỉ trưa đến 13h30. Cafe cữ 2 tới 14h30. Lên phòng lướt web tiếp đến 16h00 thì về đón con.
Năm nào có nhiều dự án thì đi công tác nhiều, vất vả nhưng có việc và có tiền, còn không thì chơi dài, cực kỳ lãng phí thời gian.
Giờ mình tự làm cho mình thì cccm cũng biết, vất vả hơn nhưng chủ động hơn.

- VỀ THU NHẬP : lương + phụ cấp trách nhiệm của em trc khi nghỉ, sau khi trừ Bảo hiểm, đâu còn 5 triệu. Nguồn thu chính đến từ làm tư vấn Dự án, ổn thoả thì 1 năm cũng kiếm dc bằng 2-3 lần lương, nhưng mấy năm gần đây khó khăn quá.
Giờ đi làm thì ko có lương, thu nhập cũng tuỳ thời gian nhưng hơn xưa chục lần.

- VỀ SỨC KHỎE: làm nhà nước, nếu ở cơ quan thì tối ngày dán mắt vào máy tính. Nếu đi công tác tỉnh thì ngày cày cuốc, tối về ăn nhậu tưng bừng. Em ko thích nhậu, nhưng rất nhiều trường hợp ko được phép từ chối. Uống, ra WC " huệ huệ" rồi vào uống tiếp. Tóm lại rất hại cho sức khỏe.
Giờ thì thích nhậu thì nhậu, ko ai ép. Có thời gian thể dục thể thao hơn. Ổn.

- VỀ CƠ HỘI: Làm NN, dc đi nhiều, gặp nhiều, biết nhiều. Từ những ông quan bự nhất tỉnh cho đến bác ngư dân chưa bao giờ vào đất liền
Từ anh Tây lông chén thịt chó như hạm đến em gái sơn cước không nói được tiếng Việt. Từ núi cao cho đến hải đảo khắp miền Nam, nơi nào em cũng đặt chân. Cảnh sắc, con người, văn hoá, lối sống.... của các vùng miền, địa phương, em đánh giá đây là cái em nhận dc lớn nhất trong 10 năm đó.
Giờ thì công việc và mối quan hệ chỉ bó hẹp trong địa phương. Thân thiết hơn với hàng xóm, có thời gian cho họ hàng.

-VỀ TINH THẦN: làm việc cho bản thân mình tất sẽ khác. Cái này ko cần so sánh nhiều.
.................

Tạm thời em chia sẻ đến vậy. Em cũng đã từng đắn đo rất nhiều trước khi nghỉ việc Nhà nước: 10 năm làm việc và phấn đấu, cũng có tiếng có chân, giờ dẹp hết đi làm con buôn. Gia đình, bạn bè và xã hội sẽ nhìn mình bằng ánh mắt xyz. Rồi lấy gì nuôi vợ con.... Khoảng thời gian day dứt cũng tính bằng năm.

Điều em muốn nhắn gửi đến cccm có cùng hoàn cảnh và từng "ủ mưu" nghỉ việc NN là: cứ mạnh dạn thay đổi, đâu rồi có đó, nói kiểu giới đa cấp là "thoát ra vùng an toàn" :D. Xét ở cơ quan em và các đơn vị tương tự, em thấy môi trường NN tạo sức ỳ và lãng phí quá lớn. Làm mới mình, tạo cơ hội cho bản thân mình, rồi có ngày cccm sẽ tự nhủ và tự sướng : Dm ko thể tin dc, hoá ra mình cũng "khá" phết!!!

Nghỉ việc NN thôi, cho đỡ tốn tiền thuế của dân nào cccm cùng chí hướng!!!!
..............
..............
.............
Em cảm ơn cccm đã chia sẻ, nhất là những cụ mợ có cùng hoàn cảnh. Làm gì cũng dc, miễn là tìm dc niềm vui trong công việc, lo được cho gia đình là ok phải ko các cụ.

Giờ em có nhiều thời gian cho gia đình, cho bản thân hơn. Môi trường sống và làm việc cũng nhẹ nhàng, ít kè cựa. Công việc dần đi vào ổn định. Em cũng sắp mua xe.

Em ko trách gì quãng thời gian 10 năm qua. Sân chơi nào cũng có luật riêng, chơi dc thì chơi ko thì nghỉ. Em coi đó là một trải nghiệm đáng giá để em có hôm nay. Tuy nhiên nếu dc chọn lại thì em sẽ ra ngoài sớm hơn vài năm.


Em bán hết nhà cửa ở SG, chuyển về quê mua nhà đất và mở xưởng sơ chế nông sản. Kinh nghiệm 10 năm ko hỗ trợ gì chuyên môn, nó giúp mình ở cách quản lý, đàm phán, phân bổ thời gian, nhân sự...


Em mất 1 năm dằn vặt, cân đo đong đếm, rất khổ sở khi tính chuyện nghỉ việc. 10 năm đi làm mà giờ vứt bỏ tất cả để làm lại từ đầu. Nhìn lại bạn bè cùng trang lứa, dù nhiều dù ít, đứa nào cũng có tấm có món riêng. Công việc mình ko ngon nhưng ko phải vứt đi, miếng ít nhưng có tiếng (Thỉnh thoảng đi công tác ghé thăm nhà, em nhìn thấy sự hãnh diện của bố mẹ và người thân khi em bước xuống từ con xe biển xanh, biển M thôi, nhưng ở quê ko rành :) ) Nhưng cứ mãi thế này thì quá ích kỷ, nhất là những ngày đầu tháng nghe vợ em tính rì rầm tháng này phải chi tiêu những gì. Phải thay đổi thôi. Gia đình kịch liệt phản đối. Bạn bè đồng nghiệp ai cũng bất ngờ. Duy nhất gấu nhà đồng ý. Thế là đủ. Thời gian này em cũng tìm các phương án kinh doanh. Nên nghỉ việc là em bắt tay vào làm luôn, ko bị gián đoạn.

Sếp (Viện trưởng) thỉnh thoảng vẫn gọi điện nói chuyện, ko biết có thật lòng hay ko, muốn em quay lại Viện, đại loại kiểu "ngoài tiền bạc, đàn ông cần có danh phận". Em ậm ừ cho qua. Em đã quyết đi là đi thẳng. Những nghĩa vụ và quyền lợi còn lại với cơ quan em cũng lo đủ. Còn mấy chục triệu mấy Dự án chưa quyết toán, cơ quan trả thì nhận, ko thì thôi em ko đòi. Nghĩ đơn giản thì đó là chút lộc mình gửi lại cơ quan cũng dc.
Cụ vẫn còn hơi lưu luyến thế là tốt rồi!
 

Sfgs

Xe buýt
Biển số
OF-707850
Ngày cấp bằng
17/11/19
Số km
644
Động cơ
96,162 Mã lực
Tuổi
33
Em cũng suy nghĩ đắn đo thời gian khá dài, nhưng cuối cùng vẫn chọn out NN, đến nay được 9 tháng, tuy vẫn chưa ngoi lên được mặt đất, nhưng mọi thứ e thấy dần dần đang ổn định. AE nào còn 3x đổ lại nếu đang đắn đo theo e nghĩ cứ nên out thử sức, chứ ở NN cảm giác phí hoài tuổi trẻ, sau này lại tiếc vì ko làm
Em thấy đúng thế, làm thì chậm chạp, hay tán chuyện phiếm, rảnh rỗi thì nói xấu vv. E cũng rất quyết tâm năm nay out nhưng mà dịch bệnh thế này lại chưa đi đc.
 

phongnhan

Xe hơi
Biển số
OF-90237
Ngày cấp bằng
30/3/11
Số km
155
Động cơ
407,192 Mã lực
E cũng đang đắn đo như cuh 1 năm trc. Hix
 

Linh_Chi

Xe buýt
Biển số
OF-70723
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
694
Động cơ
434,281 Mã lực
Nơi ở
Kim Giang
Em thấy đúng thế, làm thì chậm chạp, hay tán chuyện phiếm, rảnh rỗi thì nói xấu vv. E cũng rất quyết tâm năm nay out nhưng mà dịch bệnh thế này lại chưa đi đc.
mịa cq em đây, gói thầu kéo về mình đi lo các kiểu để chúng vác xuống thằng hành chính bảo nó làm cái cv làm rõ để triển khai tiếp õng a õng ẹo, mịa em cho toạch luôn kéo mẹ ra cty riêng làm cho nó nhẹ đầu, muốn đóng mà ae nó éo cho góp thật là thú vị
 

tuan_mazda3

Xe tăng
Biển số
OF-176166
Ngày cấp bằng
11/1/13
Số km
1,453
Động cơ
352,132 Mã lực
Em cũng làm Nhà nước được 7 năm nghỉ ra ngoài đến nay cũng được 2 năm. Trong 2 năm ra ngoài thì em cũng bỏ luôn cả Of vì cày cuốc sấp mặt🤣🤣🤣, giờ mới rảnh tí vào ngó lại Of đây. Trước lmf nhà nc vô lo vô nghĩ đến kỳ lĩnh lương, nay tự làm thì ngày làm vc 16 tiếng, lo đủ các khoản tiền, vay vay nợ nợ nhưng nếu đc chọn lại thì em sẽ chọn ra ngoài ngay từ khi mới vào nhà nước 😋😋😋
 

Tran Minh Hien

Xe hơi
Biển số
OF-20816
Ngày cấp bằng
5/9/08
Số km
191
Động cơ
500,917 Mã lực
Em vào nn vì ông già có tí quen biết dí vào. Cũng có tí cơ cấu con ông cháu cha. Sếp tổng nói thẳng là chú sẽ đc cơ cấu, cứ dần dần mà lên. Sau khi vào 1 năm em té ra ngoài luôn, chịu không nổi môi trường này.
 

Xuân Bách

Xe buýt
Biển số
OF-385426
Ngày cấp bằng
3/10/15
Số km
559
Động cơ
240,286 Mã lực
Em mong các cụ chia sẻ rõ hơn được không ạ. Ví dụ như lúc trước khi ra thì thế nào. Về các mối quan hệ trước và sau.…
 

Martin 108

Xe tải
Biển số
OF-545992
Ngày cấp bằng
16/12/17
Số km
498
Động cơ
165,780 Mã lực
Tuổi
39
Hơn một năm mới trở lại OF, thớt vẫn còn xôm, tức là nhiều cụ mợ cũng chung hoàn cảnh như em.

Năm qua em bận rộn nhiều, thêm mối hàng là bớt thời gian rảnh. Cũng xác định cơ hội đến là phải giữ nên em cày cuốc quên thời gian.

Đợt COVID lần 1 ảnh hưởng khá lớn với em: lợi nhuận giảm, phải sắp xếp lại sản xuất, tìm thêm đầu ra. Những lúc này càng thấm thía cái giá của việc kinh doanh, và càng quyết tâm.

Đọc hết chia sẻ của các cụ mợ, em đồng cảm ở quan điểm : làm NN, đói thì ko bao giờ đói, nhưng đa số cứ tà tà ko bứt lên được (số bứt lên được thì rất ít, và còn tuỳ theo hoàn cảnh mỗi người, tuỳ theo đặc thù của mỗi cơ quan, ko phải cứ hết mình phấn đấu là được).

Cái nguy hại lớn nhất của những người làm việc tà tà này, đó là tư tưởng an phận, ru ngủ bản thân theo kiểu "nhìn lên mình không bằng ai, nhìn xuống không ai bằng mình", dần dần nhụt chí, ngại thay đổi dù trong đó có nhiều cá nhân thật sự giỏi, có năng lực. Đến lúc thật sự muốn thay đổi thì mười mấy năm trôi qua rồi, thời thế cũng khác rồi; thôi ở lại chờ cái hưu.

Sân chơi nào cũng có luật riêng, muốn chơi thì phải theo luật, ko theo được thì té. Việc chọn NN hay ra ngoài là tuỳ vào hoàn cảnh của từng người. Phân tích ra thì cái nào chẳng có ưu nhược. Riêng em, em khuyến khích các cụ mợ có cùng hoàn cảnh & chí hướng, nên nghỉ ra ngoài cho thoả sức thoả chí. Tất nhiên phải có tính toán đường trước lối sau, chứ một cái ào ra, rũ bỏ tất cả thì không phải khôn đâu...

Đợt Tất niên cơ quan năm rồi, em cũng về dự. Mấy em trẻ trẻ bán than, anh ơi lương thấp quá. Em hỏi, thế công việc giờ thế nào. Vẫn thế ạ. Thế thì lương cao chứ thấp mịa gì! Tụi mày đừng tính lương theo tháng, mà theo giờ làm việc thực tế đi - Em nói giỡn, mà không ai muốn cười.

Nói thêm, cá nhân em bỏ ra ngoài kinh doanh cho đến bây giờ tương đối thuận lợi, phần là do gặp thời, phần khác do bản thân đã có sự chuẩn bị kỹ càng cả năm trước khi nghỉ, cũng như kinh nghiệm và kiến thức trong chục năm đi làm NN, trong gần 20 năm học hành nghiêm túc. Em học giỏi từ bé, HSGQG, cao nhất điểm đầu vào - đầu ra của khoa, HB nước ngoài trước khi đi làm NN.
 
Chỉnh sửa cuối:

qazwsxedc

Xe tăng
Biển số
OF-520414
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
1,453
Động cơ
187,378 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hơn một năm mới trở lại OF, thớt vẫn còn xôm, tức là nhiều cụ mợ cũng chung hoàn cảnh như em.

Năm qua em bận rộn nhiều, thêm mối hàng là bớt thời gian rảnh. Cũng xác định cơ hội đến là phải giữ nên em cày cuốc quên thời gian.

Đợt COVID lần 1 ảnh hưởng khá lớn với em: lợi nhuận giảm, phải sắp xếp lại sản xuất, tìm thêm đầu ra. Những lúc này càng thấm thía cái giá của việc kinh doanh, và càng quyết tâm.

Đọc hết chia sẻ của các cụ mợ, em đồng cảm ở quan điểm : làm NN, đói thì ko bao giờ đói, nhưng đa số cứ tà tà ko bứt lên được (số bứt lên được thì rất ít, và còn tuỳ theo hoàn cảnh mỗi người, tuỳ theo đặc thù của mỗi cơ quan, ko phải cứ hết mình phấn đấu là được).

Cái nguy hại lớn nhất của những người làm việc tà tà này, đó là tư tưởng an phận, ru ngủ bản thân theo kiểu "nhìn lên mình không bằng ai, nhìn xuống không ai bằng mình", dần dần nhụt chí, ngại thay đổi dù trong đó có nhiều cá nhân thật sự giỏi, có năng lực. Đến lúc thật sự muốn thay đổi thì mười mấy năm trôi qua rồi, thời thế cũng khác rồi; thôi ở lại chờ cái hưu.

Sân chơi nào cũng có luật riêng, muốn chơi thì phải theo luật, ko theo được thì té. Việc chọn NN hay ra ngoài là tuỳ vào hoàn cảnh của từng người. Phân tích ra thì cái nào chẳng có ưu nhược. Riêng em, em khuyến khích các cụ mợ có cùng hoàn cảnh & chí hướng, nên nghỉ ra ngoài cho thoả sức thoả chí. Tất nhiên phải có tính toán đường trước lối sau, chứ một cái ào ra, rũ bỏ tất cả thì không phải khôn đâu...

Đợt Tất niên cơ quan năm rồi, em cũng về dự. Mấy em trẻ trẻ bán than, anh ơi lương thấp quá. Em hỏi, thế công việc giờ thế nào. Vẫn thế ạ. Thế thì lương cao chứ thấp mịa gì! Tụi mày đừng tính lương theo tháng, mà theo giờ làm việc thực tế đi - Em nói giỡn, mà không ai muốn cười.

Nói thêm, cá nhân em bỏ ra ngoài kinh doanh cho đến bây giờ tương đối thuận lợi, phần là do gặp thời, phần khác do bản thân đã có sự chuẩn bị kỹ càng cả năm trước khi nghỉ, cũng như kinh nghiệm và kiến thức trong chục năm đi làm NN, trong gần 20 năm học hành nghiêm túc. Em học giỏi từ bé, HSGQG, cao nhất điểm đầu vào - đầu ra của khoa, HB nước ngoài trước khi đi làm NN.
cụ có tuyển nhân viên không e xin theo ợ
 

longk52

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-298365
Ngày cấp bằng
12/11/13
Số km
296
Động cơ
312,900 Mã lực
Thưa cccm,

Năm rồi em nghỉ việc sau hơn 10 năm làm việc trong khối Nhà nước. Em làm trong một viện Nghiên cứu thuộc bộ X, có chân Trưởng phòng và ngạch KS chính. Em cũng đang theo lớp LLCTCC. Đắn đo mãi, em cũng đã nghỉ, ra ngoài làm kinh doanh. Tròn 1 năm nghỉ việc, em lược qua các điểm chính:

- VỀ CÔNG VIỆC và THỜI GIAN: em làm phòng Kỹ thuật của Viện. Viện em ngoài thực hiện các nhiệm vụ KHCN do bên trên giao thì nguồn thu nhập chính đến từ việc làm tư vấn dự án cho các bộ ngành, địa phương. Công việc của phòng em khá đặc thù. Nếu làm Dự án là phải đi công tác khá nhiều (trên 15 ngày/tháng, chủ yếu là đi tỉnh). Chiều CN xuất phát từ Thành phố. Sáng thứ Hai họp với địa phương, sau đó làm việc ngoài thực địa đến chiều thứ Sáu thì về.
Thời gian còn lại thì trên cơ quan. Lúc này thì cực rảnh: 8h sáng lên cơ quan. Trà cafe thuốc đến 9h thì vào lướt web, Facebook... 11h30 thì xuống bếp ăn. Rồi nghỉ trưa đến 13h30. Cafe cữ 2 tới 14h30. Lên phòng lướt web tiếp đến 16h00 thì về đón con.
Năm nào có nhiều dự án thì đi công tác nhiều, vất vả nhưng có việc và có tiền, còn không thì chơi dài, cực kỳ lãng phí thời gian.
Giờ mình tự làm cho mình thì cccm cũng biết, vất vả hơn nhưng chủ động hơn.

- VỀ THU NHẬP : lương + phụ cấp trách nhiệm của em trc khi nghỉ, sau khi trừ Bảo hiểm, đâu còn 5 triệu. Nguồn thu chính đến từ làm tư vấn Dự án, ổn thoả thì 1 năm cũng kiếm dc bằng 2-3 lần lương, nhưng mấy năm gần đây khó khăn quá.
Giờ đi làm thì ko có lương, thu nhập cũng tuỳ thời gian nhưng hơn xưa chục lần.

- VỀ SỨC KHỎE: làm nhà nước, nếu ở cơ quan thì tối ngày dán mắt vào máy tính. Nếu đi công tác tỉnh thì ngày cày cuốc, tối về ăn nhậu tưng bừng. Em ko thích nhậu, nhưng rất nhiều trường hợp ko được phép từ chối. Uống, ra WC " huệ huệ" rồi vào uống tiếp. Tóm lại rất hại cho sức khỏe.
Giờ thì thích nhậu thì nhậu, ko ai ép. Có thời gian thể dục thể thao hơn. Ổn.

- VỀ CƠ HỘI: Làm NN, dc đi nhiều, gặp nhiều, biết nhiều. Từ những ông quan bự nhất tỉnh cho đến bác ngư dân chưa bao giờ vào đất liền
Từ anh Tây lông chén thịt chó như hạm đến em gái sơn cước không nói được tiếng Việt. Từ núi cao cho đến hải đảo khắp miền Nam, nơi nào em cũng đặt chân. Cảnh sắc, con người, văn hoá, lối sống.... của các vùng miền, địa phương, em đánh giá đây là cái em nhận dc lớn nhất trong 10 năm đó.
Giờ thì công việc và mối quan hệ chỉ bó hẹp trong địa phương. Thân thiết hơn với hàng xóm, có thời gian cho họ hàng.

-VỀ TINH THẦN: làm việc cho bản thân mình tất sẽ khác. Cái này ko cần so sánh nhiều.
.................

Tạm thời em chia sẻ đến vậy. Em cũng đã từng đắn đo rất nhiều trước khi nghỉ việc Nhà nước: 10 năm làm việc và phấn đấu, cũng có tiếng có chân, giờ dẹp hết đi làm con buôn. Gia đình, bạn bè và xã hội sẽ nhìn mình bằng ánh mắt xyz. Rồi lấy gì nuôi vợ con.... Khoảng thời gian day dứt cũng tính bằng năm.

Điều em muốn nhắn gửi đến cccm có cùng hoàn cảnh và từng "ủ mưu" nghỉ việc NN là: cứ mạnh dạn thay đổi, đâu rồi có đó, nói kiểu giới đa cấp là "thoát ra vùng an toàn" :D. Xét ở cơ quan em và các đơn vị tương tự, em thấy môi trường NN tạo sức ỳ và lãng phí quá lớn. Làm mới mình, tạo cơ hội cho bản thân mình, rồi có ngày cccm sẽ tự nhủ và tự sướng : Dm ko thể tin dc, hoá ra mình cũng "khá" phết!!!

Nghỉ việc NN thôi, cho đỡ tốn tiền thuế của dân nào cccm cùng chí hướng!!!!
..............
..............
.............
Em cảm ơn cccm đã chia sẻ, nhất là những cụ mợ có cùng hoàn cảnh. Làm gì cũng dc, miễn là tìm dc niềm vui trong công việc, lo được cho gia đình là ok phải ko các cụ.

Giờ em có nhiều thời gian cho gia đình, cho bản thân hơn. Môi trường sống và làm việc cũng nhẹ nhàng, ít kè cựa. Công việc dần đi vào ổn định. Em cũng sắp mua xe.

Em ko trách gì quãng thời gian 10 năm qua. Sân chơi nào cũng có luật riêng, chơi dc thì chơi ko thì nghỉ. Em coi đó là một trải nghiệm đáng giá để em có hôm nay. Tuy nhiên nếu dc chọn lại thì em sẽ ra ngoài sớm hơn vài năm.


Em bán hết nhà cửa ở SG, chuyển về quê mua nhà đất và mở xưởng sơ chế nông sản. Kinh nghiệm 10 năm ko hỗ trợ gì chuyên môn, nó giúp mình ở cách quản lý, đàm phán, phân bổ thời gian, nhân sự...


Em mất 1 năm dằn vặt, cân đo đong đếm, rất khổ sở khi tính chuyện nghỉ việc. 10 năm đi làm mà giờ vứt bỏ tất cả để làm lại từ đầu. Nhìn lại bạn bè cùng trang lứa, dù nhiều dù ít, đứa nào cũng có tấm có món riêng. Công việc mình ko ngon nhưng ko phải vứt đi, miếng ít nhưng có tiếng (Thỉnh thoảng đi công tác ghé thăm nhà, em nhìn thấy sự hãnh diện của bố mẹ và người thân khi em bước xuống từ con xe biển xanh, biển M thôi, nhưng ở quê ko rành :) ) Nhưng cứ mãi thế này thì quá ích kỷ, nhất là những ngày đầu tháng nghe vợ em tính rì rầm tháng này phải chi tiêu những gì. Phải thay đổi thôi. Gia đình kịch liệt phản đối. Bạn bè đồng nghiệp ai cũng bất ngờ. Duy nhất gấu nhà đồng ý. Thế là đủ. Thời gian này em cũng tìm các phương án kinh doanh. Nên nghỉ việc là em bắt tay vào làm luôn, ko bị gián đoạn.

Sếp (Viện trưởng) thỉnh thoảng vẫn gọi điện nói chuyện, ko biết có thật lòng hay ko, muốn em quay lại Viện, đại loại kiểu "ngoài tiền bạc, đàn ông cần có danh phận". Em ậm ừ cho qua. Em đã quyết đi là đi thẳng. Những nghĩa vụ và quyền lợi còn lại với cơ quan em cũng lo đủ. Còn mấy chục triệu mấy Dự án chưa quyết toán, cơ quan trả thì nhận, ko thì thôi em ko đòi. Nghĩ đơn giản thì đó là chút lộc mình gửi lại cơ quan cũng dc.
Mình cũng giống cụ, mới thoát ra 1 năm sau ~ 8 năm gắn bó, thấy những chia sẻ của cụ khá chính xác vs thực trạng hiện tại.
M làm kinh doanh nhỏ nhỏ, ngày lao động 4-6h còn lại chơi vs con hoặc đưa con đi cv chơi, thu nhập cũng gấp 5 -7 lần lương. Tuy nhiên đúng như cụ phân tích, m cũng mất nhiều thứ, trong đó có cái networking là mất nhiều hơn cả.
Nếu kinh tế ổn định ko có biến cố thì tự kd sẽ rất dễ chịu và ngc lại.
Chúc cụ sớm thành công vs lựa chọn mới!
 

Cối xay 268

Xe tải
Biển số
OF-737733
Ngày cấp bằng
31/7/20
Số km
453
Động cơ
69,042 Mã lực
Thưa cccm,

Năm rồi em nghỉ việc sau hơn 10 năm làm việc trong khối Nhà nước. Em làm trong một viện Nghiên cứu thuộc bộ X, có chân Trưởng phòng và ngạch KS chính. Em cũng đang theo lớp LLCTCC. Đắn đo mãi, em cũng đã nghỉ, ra ngoài làm kinh doanh. Tròn 1 năm nghỉ việc, em lược qua các điểm chính:

- VỀ CÔNG VIỆC và THỜI GIAN: em làm phòng Kỹ thuật của Viện. Viện em ngoài thực hiện các nhiệm vụ KHCN do bên trên giao thì nguồn thu nhập chính đến từ việc làm tư vấn dự án cho các bộ ngành, địa phương. Công việc của phòng em khá đặc thù. Nếu làm Dự án là phải đi công tác khá nhiều (trên 15 ngày/tháng, chủ yếu là đi tỉnh). Chiều CN xuất phát từ Thành phố. Sáng thứ Hai họp với địa phương, sau đó làm việc ngoài thực địa đến chiều thứ Sáu thì về.
Thời gian còn lại thì trên cơ quan. Lúc này thì cực rảnh: 8h sáng lên cơ quan. Trà cafe thuốc đến 9h thì vào lướt web, Facebook... 11h30 thì xuống bếp ăn. Rồi nghỉ trưa đến 13h30. Cafe cữ 2 tới 14h30. Lên phòng lướt web tiếp đến 16h00 thì về đón con.
Năm nào có nhiều dự án thì đi công tác nhiều, vất vả nhưng có việc và có tiền, còn không thì chơi dài, cực kỳ lãng phí thời gian.
Giờ mình tự làm cho mình thì cccm cũng biết, vất vả hơn nhưng chủ động hơn.

- VỀ THU NHẬP : lương + phụ cấp trách nhiệm của em trc khi nghỉ, sau khi trừ Bảo hiểm, đâu còn 5 triệu. Nguồn thu chính đến từ làm tư vấn Dự án, ổn thoả thì 1 năm cũng kiếm dc bằng 2-3 lần lương, nhưng mấy năm gần đây khó khăn quá.
Giờ đi làm thì ko có lương, thu nhập cũng tuỳ thời gian nhưng hơn xưa chục lần.

- VỀ SỨC KHỎE: làm nhà nước, nếu ở cơ quan thì tối ngày dán mắt vào máy tính. Nếu đi công tác tỉnh thì ngày cày cuốc, tối về ăn nhậu tưng bừng. Em ko thích nhậu, nhưng rất nhiều trường hợp ko được phép từ chối. Uống, ra WC " huệ huệ" rồi vào uống tiếp. Tóm lại rất hại cho sức khỏe.
Giờ thì thích nhậu thì nhậu, ko ai ép. Có thời gian thể dục thể thao hơn. Ổn.

- VỀ CƠ HỘI: Làm NN, dc đi nhiều, gặp nhiều, biết nhiều. Từ những ông quan bự nhất tỉnh cho đến bác ngư dân chưa bao giờ vào đất liền
Từ anh Tây lông chén thịt chó như hạm đến em gái sơn cước không nói được tiếng Việt. Từ núi cao cho đến hải đảo khắp miền Nam, nơi nào em cũng đặt chân. Cảnh sắc, con người, văn hoá, lối sống.... của các vùng miền, địa phương, em đánh giá đây là cái em nhận dc lớn nhất trong 10 năm đó.
Giờ thì công việc và mối quan hệ chỉ bó hẹp trong địa phương. Thân thiết hơn với hàng xóm, có thời gian cho họ hàng.

-VỀ TINH THẦN: làm việc cho bản thân mình tất sẽ khác. Cái này ko cần so sánh nhiều.
.................

Tạm thời em chia sẻ đến vậy. Em cũng đã từng đắn đo rất nhiều trước khi nghỉ việc Nhà nước: 10 năm làm việc và phấn đấu, cũng có tiếng có chân, giờ dẹp hết đi làm con buôn. Gia đình, bạn bè và xã hội sẽ nhìn mình bằng ánh mắt xyz. Rồi lấy gì nuôi vợ con.... Khoảng thời gian day dứt cũng tính bằng năm.

Điều em muốn nhắn gửi đến cccm có cùng hoàn cảnh và từng "ủ mưu" nghỉ việc NN là: cứ mạnh dạn thay đổi, đâu rồi có đó, nói kiểu giới đa cấp là "thoát ra vùng an toàn" :D. Xét ở cơ quan em và các đơn vị tương tự, em thấy môi trường NN tạo sức ỳ và lãng phí quá lớn. Làm mới mình, tạo cơ hội cho bản thân mình, rồi có ngày cccm sẽ tự nhủ và tự sướng : Dm ko thể tin dc, hoá ra mình cũng "khá" phết!!!

Nghỉ việc NN thôi, cho đỡ tốn tiền thuế của dân nào cccm cùng chí hướng!!!!
..............
..............
.............
Em cảm ơn cccm đã chia sẻ, nhất là những cụ mợ có cùng hoàn cảnh. Làm gì cũng dc, miễn là tìm dc niềm vui trong công việc, lo được cho gia đình là ok phải ko các cụ.

Giờ em có nhiều thời gian cho gia đình, cho bản thân hơn. Môi trường sống và làm việc cũng nhẹ nhàng, ít kè cựa. Công việc dần đi vào ổn định. Em cũng sắp mua xe.

Em ko trách gì quãng thời gian 10 năm qua. Sân chơi nào cũng có luật riêng, chơi dc thì chơi ko thì nghỉ. Em coi đó là một trải nghiệm đáng giá để em có hôm nay. Tuy nhiên nếu dc chọn lại thì em sẽ ra ngoài sớm hơn vài năm.


Em bán hết nhà cửa ở SG, chuyển về quê mua nhà đất và mở xưởng sơ chế nông sản. Kinh nghiệm 10 năm ko hỗ trợ gì chuyên môn, nó giúp mình ở cách quản lý, đàm phán, phân bổ thời gian, nhân sự...


Em mất 1 năm dằn vặt, cân đo đong đếm, rất khổ sở khi tính chuyện nghỉ việc. 10 năm đi làm mà giờ vứt bỏ tất cả để làm lại từ đầu. Nhìn lại bạn bè cùng trang lứa, dù nhiều dù ít, đứa nào cũng có tấm có món riêng. Công việc mình ko ngon nhưng ko phải vứt đi, miếng ít nhưng có tiếng (Thỉnh thoảng đi công tác ghé thăm nhà, em nhìn thấy sự hãnh diện của bố mẹ và người thân khi em bước xuống từ con xe biển xanh, biển M thôi, nhưng ở quê ko rành :) ) Nhưng cứ mãi thế này thì quá ích kỷ, nhất là những ngày đầu tháng nghe vợ em tính rì rầm tháng này phải chi tiêu những gì. Phải thay đổi thôi. Gia đình kịch liệt phản đối. Bạn bè đồng nghiệp ai cũng bất ngờ. Duy nhất gấu nhà đồng ý. Thế là đủ. Thời gian này em cũng tìm các phương án kinh doanh. Nên nghỉ việc là em bắt tay vào làm luôn, ko bị gián đoạn.

Sếp (Viện trưởng) thỉnh thoảng vẫn gọi điện nói chuyện, ko biết có thật lòng hay ko, muốn em quay lại Viện, đại loại kiểu "ngoài tiền bạc, đàn ông cần có danh phận". Em ậm ừ cho qua. Em đã quyết đi là đi thẳng. Những nghĩa vụ và quyền lợi còn lại với cơ quan em cũng lo đủ. Còn mấy chục triệu mấy Dự án chưa quyết toán, cơ quan trả thì nhận, ko thì thôi em ko đòi. Nghĩ đơn giản thì đó là chút lộc mình gửi lại cơ quan cũng dc.
Năm nay, cụ nhìn lại thì thấy mình đã trưởng thành lên nhiêu rồi ? :)
 

Long921

Xe tăng
Biển số
OF-449047
Ngày cấp bằng
28/8/16
Số km
1,315
Động cơ
217,721 Mã lực
Tuổi
32
Hơn một năm mới trở lại OF, thớt vẫn còn xôm, tức là nhiều cụ mợ cũng chung hoàn cảnh như em.

Năm qua em bận rộn nhiều, thêm mối hàng là bớt thời gian rảnh. Cũng xác định cơ hội đến là phải giữ nên em cày cuốc quên thời gian.

Đợt COVID lần 1 ảnh hưởng khá lớn với em: lợi nhuận giảm, phải sắp xếp lại sản xuất, tìm thêm đầu ra. Những lúc này càng thấm thía cái giá của việc kinh doanh, và càng quyết tâm.

Đọc hết chia sẻ của các cụ mợ, em đồng cảm ở quan điểm : làm NN, đói thì ko bao giờ đói, nhưng đa số cứ tà tà ko bứt lên được (số bứt lên được thì rất ít, và còn tuỳ theo hoàn cảnh mỗi người, tuỳ theo đặc thù của mỗi cơ quan, ko phải cứ hết mình phấn đấu là được).

Cái nguy hại lớn nhất của những người làm việc tà tà này, đó là tư tưởng an phận, ru ngủ bản thân theo kiểu "nhìn lên mình không bằng ai, nhìn xuống không ai bằng mình", dần dần nhụt chí, ngại thay đổi dù trong đó có nhiều cá nhân thật sự giỏi, có năng lực. Đến lúc thật sự muốn thay đổi thì mười mấy năm trôi qua rồi, thời thế cũng khác rồi; thôi ở lại chờ cái hưu.

Sân chơi nào cũng có luật riêng, muốn chơi thì phải theo luật, ko theo được thì té. Việc chọn NN hay ra ngoài là tuỳ vào hoàn cảnh của từng người. Phân tích ra thì cái nào chẳng có ưu nhược. Riêng em, em khuyến khích các cụ mợ có cùng hoàn cảnh & chí hướng, nên nghỉ ra ngoài cho thoả sức thoả chí. Tất nhiên phải có tính toán đường trước lối sau, chứ một cái ào ra, rũ bỏ tất cả thì không phải khôn đâu...

Đợt Tất niên cơ quan năm rồi, em cũng về dự. Mấy em trẻ trẻ bán than, anh ơi lương thấp quá. Em hỏi, thế công việc giờ thế nào. Vẫn thế ạ. Thế thì lương cao chứ thấp mịa gì! Tụi mày đừng tính lương theo tháng, mà theo giờ làm việc thực tế đi - Em nói giỡn, mà không ai muốn cười.

Nói thêm, cá nhân em bỏ ra ngoài kinh doanh cho đến bây giờ tương đối thuận lợi, phần là do gặp thời, phần khác do bản thân đã có sự chuẩn bị kỹ càng cả năm trước khi nghỉ, cũng như kinh nghiệm và kiến thức trong chục năm đi làm NN, trong gần 20 năm học hành nghiêm túc. Em học giỏi từ bé, HSGQG, cao nhất điểm đầu vào - đầu ra của khoa, HB nước ngoài trước khi đi làm NN.
Cụ như thế là chuẩn , cụ đã từng HSGQG mà từ thế hệ ngày xưa thực sự là rất có năng lực, dựa vào nhà nước thì cuối đời cũng chả có gì nếu không có ng nâng đỡ , chỉ đường mách lối , nhà thì bây h không có cơ chê phân cho nữa rồi, ngày xưa thời các cụ cố gắng làm nhà nước là cố đc phân nhà phân đất, h không còn nữa thì lướt là quá chuẩn cụ ạ
 

Xuân Bách

Xe buýt
Biển số
OF-385426
Ngày cấp bằng
3/10/15
Số km
559
Động cơ
240,286 Mã lực
Hơn một năm mới trở lại OF, thớt vẫn còn xôm, tức là nhiều cụ mợ cũng chung hoàn cảnh như em.

Năm qua em bận rộn nhiều, thêm mối hàng là bớt thời gian rảnh. Cũng xác định cơ hội đến là phải giữ nên em cày cuốc quên thời gian.

Đợt COVID lần 1 ảnh hưởng khá lớn với em: lợi nhuận giảm, phải sắp xếp lại sản xuất, tìm thêm đầu ra. Những lúc này càng thấm thía cái giá của việc kinh doanh, và càng quyết tâm.

Đọc hết chia sẻ của các cụ mợ, em đồng cảm ở quan điểm : làm NN, đói thì ko bao giờ đói, nhưng đa số cứ tà tà ko bứt lên được (số bứt lên được thì rất ít, và còn tuỳ theo hoàn cảnh mỗi người, tuỳ theo đặc thù của mỗi cơ quan, ko phải cứ hết mình phấn đấu là được).

Cái nguy hại lớn nhất của những người làm việc tà tà này, đó là tư tưởng an phận, ru ngủ bản thân theo kiểu "nhìn lên mình không bằng ai, nhìn xuống không ai bằng mình", dần dần nhụt chí, ngại thay đổi dù trong đó có nhiều cá nhân thật sự giỏi, có năng lực. Đến lúc thật sự muốn thay đổi thì mười mấy năm trôi qua rồi, thời thế cũng khác rồi; thôi ở lại chờ cái hưu.

Sân chơi nào cũng có luật riêng, muốn chơi thì phải theo luật, ko theo được thì té. Việc chọn NN hay ra ngoài là tuỳ vào hoàn cảnh của từng người. Phân tích ra thì cái nào chẳng có ưu nhược. Riêng em, em khuyến khích các cụ mợ có cùng hoàn cảnh & chí hướng, nên nghỉ ra ngoài cho thoả sức thoả chí. Tất nhiên phải có tính toán đường trước lối sau, chứ một cái ào ra, rũ bỏ tất cả thì không phải khôn đâu...

Đợt Tất niên cơ quan năm rồi, em cũng về dự. Mấy em trẻ trẻ bán than, anh ơi lương thấp quá. Em hỏi, thế công việc giờ thế nào. Vẫn thế ạ. Thế thì lương cao chứ thấp mịa gì! Tụi mày đừng tính lương theo tháng, mà theo giờ làm việc thực tế đi - Em nói giỡn, mà không ai muốn cười.

Nói thêm, cá nhân em bỏ ra ngoài kinh doanh cho đến bây giờ tương đối thuận lợi, phần là do gặp thời, phần khác do bản thân đã có sự chuẩn bị kỹ càng cả năm trước khi nghỉ, cũng như kinh nghiệm và kiến thức trong chục năm đi làm NN, trong gần 20 năm học hành nghiêm túc. Em học giỏi từ bé, HSGQG, cao nhất điểm đầu vào - đầu ra của khoa, HB nước ngoài trước khi đi làm NN.
Cảm ơn cụ đã chia sẻ.
 

vasco

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-58838
Ngày cấp bằng
11/3/10
Số km
2,276
Động cơ
465,436 Mã lực
Hơn một năm mới trở lại OF, thớt vẫn còn xôm, tức là nhiều cụ mợ cũng chung hoàn cảnh như em.

Năm qua em bận rộn nhiều, thêm mối hàng là bớt thời gian rảnh. Cũng xác định cơ hội đến là phải giữ nên em cày cuốc quên thời gian.

Đợt COVID lần 1 ảnh hưởng khá lớn với em: lợi nhuận giảm, phải sắp xếp lại sản xuất, tìm thêm đầu ra. Những lúc này càng thấm thía cái giá của việc kinh doanh, và càng quyết tâm.

Đọc hết chia sẻ của các cụ mợ, em đồng cảm ở quan điểm : làm NN, đói thì ko bao giờ đói, nhưng đa số cứ tà tà ko bứt lên được (số bứt lên được thì rất ít, và còn tuỳ theo hoàn cảnh mỗi người, tuỳ theo đặc thù của mỗi cơ quan, ko phải cứ hết mình phấn đấu là được).

Cái nguy hại lớn nhất của những người làm việc tà tà này, đó là tư tưởng an phận, ru ngủ bản thân theo kiểu "nhìn lên mình không bằng ai, nhìn xuống không ai bằng mình", dần dần nhụt chí, ngại thay đổi dù trong đó có nhiều cá nhân thật sự giỏi, có năng lực. Đến lúc thật sự muốn thay đổi thì mười mấy năm trôi qua rồi, thời thế cũng khác rồi; thôi ở lại chờ cái hưu.

Sân chơi nào cũng có luật riêng, muốn chơi thì phải theo luật, ko theo được thì té. Việc chọn NN hay ra ngoài là tuỳ vào hoàn cảnh của từng người. Phân tích ra thì cái nào chẳng có ưu nhược. Riêng em, em khuyến khích các cụ mợ có cùng hoàn cảnh & chí hướng, nên nghỉ ra ngoài cho thoả sức thoả chí. Tất nhiên phải có tính toán đường trước lối sau, chứ một cái ào ra, rũ bỏ tất cả thì không phải khôn đâu...

Đợt Tất niên cơ quan năm rồi, em cũng về dự. Mấy em trẻ trẻ bán than, anh ơi lương thấp quá. Em hỏi, thế công việc giờ thế nào. Vẫn thế ạ. Thế thì lương cao chứ thấp mịa gì! Tụi mày đừng tính lương theo tháng, mà theo giờ làm việc thực tế đi - Em nói giỡn, mà không ai muốn cười.

Nói thêm, cá nhân em bỏ ra ngoài kinh doanh cho đến bây giờ tương đối thuận lợi, phần là do gặp thời, phần khác do bản thân đã có sự chuẩn bị kỹ càng cả năm trước khi nghỉ, cũng như kinh nghiệm và kiến thức trong chục năm đi làm NN, trong gần 20 năm học hành nghiêm túc. Em học giỏi từ bé, HSGQG, cao nhất điểm đầu vào - đầu ra của khoa, HB nước ngoài trước khi đi làm NN.
Cái gì cũng có giá của nó. Nếu biết tận dụng thì NN cũng cho ta nhiều thứ.

Còn để ra ngoài thì phải đánh đổi nhiều thứ.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top