- Biển số
- OF-156989
- Ngày cấp bằng
- 16/9/12
- Số km
- 931
- Động cơ
- 361,089 Mã lực
E cũng đã nghỉ sau 5 năm công tác.thấy mọi thứ ok cụ ạ.
Em thấy ở địa phương chưa tiến bộ tới mức đó cụ ạ, như em ở tỉnh lẻ thì hầu ở cơ quan nào cũng mặc định Đảmg đi đôi với chuyên môn, nhiều cái vẫn theo đường lối với tư duy ngày trước lắm cụ ạ.Các bác toàn gán quá nhiều thứ!
Thực ra vấn đề Đ ảng chỉ quan trọng ở các tổ chức ch ính trị, ở cơ quan như HĐND, chính quyền.
Còn lại thì bây giờ không bị đặt nặng nữa.
CQ cũ em làm là Vụ trong Bộ mà có những lãnh đạo không phải là đ ảng viên, sinh hoạt Đ ảng còn nhẹ nhàng hơn ở khu phố rất nhiều!
Đúng rồi, không phải ai Nhà nước cũng sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về đâu các cụ.Cũng tùy chỗ cụ ạ, có chỗ làm nn cũng vất vả, áp lực lắm mà lương cũng bèo bọt cụ ạ.
Chẳng phải mỗi ngành tòa án của bác mới có áp lực công việc đâu.Đúng rồi, không phải ai Nhà nước cũng sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về đâu các cụ.
Mình xưa làm nhà nước là công chức Tòa án, một phần vì lương bèo bọt, một phần là áp lực công việc cực kỳ nặng nề.
Khi mình trải qua rồi thì mình nhìn lại mới thấy, thấu hiểu và thông cảm. Các cụ ngồi đây có thể chửi cán bộ tòa án nào là rảnh việc, tiêu cực, chạy án, xét xử không đảm bảo pháp luật. Nhưng với mình 3 năm đó là 3 năm vất vả, áp lực nhất trong quãng thời gian đi làm của mình (áp lực cả về công việc, cả về mặt tổ chức,...). Do đo mới quyết định nghỉ như đã tâm sự.
...
Ở đâu cũng có người này người nọ cả, mong các cụ cũng đừng quá nặng nề với đội ngũ cán bộ công chức.
Lão lên chức nhanh thế mờE ngược dòng với cụ chủ nên vào hóng kinh nghiệm.
Ko nhanh đâu lão ơi, vất vả lắmLão lên chức nhanh thế mờ
Vầng, e làm DN 13 năm, về đc 7 năm làm PP, ơn giời vừa đc bổ nhiệm PGĐ, nên chưa đủ đk về thời gian để thi CVC
Lão như này là tầm 1977-1978, ra trường 1999-2000, sự nghiệp khá suôn sẻ đớiĐơn vị TW tương đương sở cụ ạ
Chưa là ĐV thì đâu có tính bản lĩnh CT, lương thấp thì không vững vàng là phải, ai chả có nhu cầu hạnh phúc cá nhân như hiến pháp quy định.Bản lĩnh ct của chủ thớt kg vững vàng.
Đúng là cv của e cũng khá may mắn, thuận lợi lão ạLão như này là tầm 1977-1978, ra trường 1999-2000, sự nghiệp khá suôn sẻ đới
Đơn vị TW tương đương Sở thì là tầm Chi cục Vùng của Cục thuộc Bộ, Trung tâm thuộc Cục/Viện thuộc Bộ hoặc cấp Vụ thuộc các Ban Đảng, cấp Ban thuộc khối đoàn thể
Phụ cấp Lão cấp phó thì sẽ tầm 0.7-0.8
Nếu là đơn vị sự nghiệp thì kinh tế cũng đồng ra đồng vào
Nếu là cấp quản lý thì khá béo bở nếu mảng đó có cơ chế xin cho
Còn nếu khối đoàn thể oánh mõ gõ thớt thì vất vả vãi mứt, có tiếng ít miếng
Nhưng 13 năm DN mà nhảy sang thì khả năng cao là Lão đang ở vị trí bơ sữa thơm tho doài
Khú khú
Vất vả thì thu nhập cao mờKo nhanh đâu lão ơi, vất vả lắm
Lương thấp, bằng 1/3 thu nhập trước của eVất vả thì thu nhập cao mờ
Sở là đv hành chính, "tương đương sở" ở cấp TW chỉ có các cục - vụ ở các bộ, nhưng các cq này không có giám đốc.Đơn vị TW tương đương sở cụ ạ
Hơ hơ. Chuẩn đét.Lương thấp, bằng 1/3 thu nhập trước của e
Lão xoá còm trước giúp e
Đơn vị ngành dọc cụ ợ. Ví dụ nhnn, thuế, hải quan, kbnn hoặc thống kê...Sở là đv hành chính, "tương đương sở" ở cấp TW chỉ có các cục - vụ ở các bộ, nhưng các cq này không có giám đốc.
Chức vụ giám đốc chỉ có ở các trung tâm trực thuộc bộ được lập ra để làm dịch vụ công, cấp hàm lờ đờ có thể coi tương đương (mà người ta còn coi oai hơn vì là quân triều đình) lờ đờ ở sở, nhưng xét về cấp độ hành chính trong bộ máy Nhà nước vẫn thấp hơn các sở (trung tâm trực thuộc các cục còn thấp hơn nữa)!
Em biết 1 cha làm doanh nghiệp 14 năm, vào công chức 3 năm vừa rồi thi CVC và đỗ đấy ah.Vầng, e làm DN 13 năm, về đc 7 năm làm PP, ơn giời vừa đc bổ nhiệm PGĐ, nên chưa đủ đk về thời gian để thi CVC
Trước đây quy định phải đủ 9 năm giữ ngạch CV và tương đương. Giờ sửa đổi chỉ còn 1 năm thôi.Em biết 1 cha làm doanh nghiệp 14 năm, vào công chức 3 năm vừa rồi thi CVC và đỗ đấy ah.
Thường những rủi ro đi kèm là rất lớn, nhất là làm buôn nữa, nên đây là chia sẻ cá nhân, e k thấy k bổ ích lắmThưa cccm,
Năm rồi em nghỉ việc sau hơn 10 năm làm việc trong khối Nhà nước. Em làm trong một viện Nghiên cứu thuộc bộ X, có chân Trưởng phòng và ngạch KS chính. Em cũng đang theo lớp LLCTCC. Đắn đo mãi, em cũng đã nghỉ, ra ngoài làm kinh doanh. Tròn 1 năm nghỉ việc, em lược qua các điểm chính:
- VỀ CÔNG VIỆC và THỜI GIAN: em làm phòng Kỹ thuật của Viện. Viện em ngoài thực hiện các nhiệm vụ KHCN do bên trên giao thì nguồn thu nhập chính đến từ việc làm tư vấn dự án cho các bộ ngành, địa phương. Công việc của phòng em khá đặc thù. Nếu làm Dự án là phải đi công tác khá nhiều (trên 15 ngày/tháng, chủ yếu là đi tỉnh). Chiều CN xuất phát từ Thành phố. Sáng thứ Hai họp với địa phương, sau đó làm việc ngoài thực địa đến chiều thứ Sáu thì về.
Thời gian còn lại thì trên cơ quan. Lúc này thì cực rảnh: 8h sáng lên cơ quan. Trà cafe thuốc đến 9h thì vào lướt web, Facebook... 11h30 thì xuống bếp ăn. Rồi nghỉ trưa đến 13h30. Cafe cữ 2 tới 14h30. Lên phòng lướt web tiếp đến 16h00 thì về đón con.
Năm nào có nhiều dự án thì đi công tác nhiều, vất vả nhưng có việc và có tiền, còn không thì chơi dài, cực kỳ lãng phí thời gian.
Giờ mình tự làm cho mình thì cccm cũng biết, vất vả hơn nhưng chủ động hơn.
- VỀ THU NHẬP : lương + phụ cấp trách nhiệm của em trc khi nghỉ, sau khi trừ Bảo hiểm, đâu còn 5 triệu. Nguồn thu chính đến từ làm tư vấn Dự án, ổn thoả thì 1 năm cũng kiếm dc bằng 2-3 lần lương, nhưng mấy năm gần đây khó khăn quá.
Giờ đi làm thì ko có lương, thu nhập cũng tuỳ thời gian nhưng hơn xưa chục lần.
- VỀ SỨC KHỎE: làm nhà nước, nếu ở cơ quan thì tối ngày dán mắt vào máy tính. Nếu đi công tác tỉnh thì ngày cày cuốc, tối về ăn nhậu tưng bừng. Em ko thích nhậu, nhưng rất nhiều trường hợp ko được phép từ chối. Uống, ra WC " huệ huệ" rồi vào uống tiếp. Tóm lại rất hại cho sức khỏe.
Giờ thì thích nhậu thì nhậu, ko ai ép. Có thời gian thể dục thể thao hơn. Ổn.
- VỀ CƠ HỘI: Làm NN, dc đi nhiều, gặp nhiều, biết nhiều. Từ những ông quan bự nhất tỉnh cho đến bác ngư dân chưa bao giờ vào đất liền
Từ anh Tây lông chén thịt chó như hạm đến em gái sơn cước không nói được tiếng Việt. Từ núi cao cho đến hải đảo khắp miền Nam, nơi nào em cũng đặt chân. Cảnh sắc, con người, văn hoá, lối sống.... của các vùng miền, địa phương, em đánh giá đây là cái em nhận dc lớn nhất trong 10 năm đó.
Giờ thì công việc và mối quan hệ chỉ bó hẹp trong địa phương. Thân thiết hơn với hàng xóm, có thời gian cho họ hàng.
-VỀ TINH THẦN: làm việc cho bản thân mình tất sẽ khác. Cái này ko cần so sánh nhiều.
.................
Tạm thời em chia sẻ đến vậy. Em cũng đã từng đắn đo rất nhiều trước khi nghỉ việc Nhà nước: 10 năm làm việc và phấn đấu, cũng có tiếng có chân, giờ dẹp hết đi làm con buôn. Gia đình, bạn bè và xã hội sẽ nhìn mình bằng ánh mắt xyz. Rồi lấy gì nuôi vợ con.... Khoảng thời gian day dứt cũng tính bằng năm.
Điều em muốn nhắn gửi đến cccm có cùng hoàn cảnh và từng "ủ mưu" nghỉ việc NN là: cứ mạnh dạn thay đổi, đâu rồi có đó, nói kiểu giới đa cấp là "thoát ra vùng an toàn" . Xét ở cơ quan em và các đơn vị tương tự, em thấy môi trường NN tạo sức ỳ và lãng phí quá lớn. Làm mới mình, tạo cơ hội cho bản thân mình, rồi có ngày cccm sẽ tự nhủ và tự sướng : Dm ko thể tin dc, hoá ra mình cũng "khá" phết!!!
Nghỉ việc NN thôi, cho đỡ tốn tiền thuế của dân nào cccm cùng chí hướng!!!!
..............
..............
.............
Em cảm ơn cccm đã chia sẻ, nhất là những cụ mợ có cùng hoàn cảnh. Làm gì cũng dc, miễn là tìm dc niềm vui trong công việc, lo được cho gia đình là ok phải ko các cụ.
Giờ em có nhiều thời gian cho gia đình, cho bản thân hơn. Môi trường sống và làm việc cũng nhẹ nhàng, ít kè cựa. Công việc dần đi vào ổn định. Em cũng sắp mua xe.
Em ko trách gì quãng thời gian 10 năm qua. Sân chơi nào cũng có luật riêng, chơi dc thì chơi ko thì nghỉ. Em coi đó là một trải nghiệm đáng giá để em có hôm nay. Tuy nhiên nếu dc chọn lại thì em sẽ ra ngoài sớm hơn vài năm.
Em bán hết nhà cửa ở SG, chuyển về quê mua nhà đất và mở xưởng sơ chế nông sản. Kinh nghiệm 10 năm ko hỗ trợ gì chuyên môn, nó giúp mình ở cách quản lý, đàm phán, phân bổ thời gian, nhân sự...
Em mất 1 năm dằn vặt, cân đo đong đếm, rất khổ sở khi tính chuyện nghỉ việc. 10 năm đi làm mà giờ vứt bỏ tất cả để làm lại từ đầu. Nhìn lại bạn bè cùng trang lứa, dù nhiều dù ít, đứa nào cũng có tấm có món riêng. Công việc mình ko ngon nhưng ko phải vứt đi, miếng ít nhưng có tiếng (Thỉnh thoảng đi công tác ghé thăm nhà, em nhìn thấy sự hãnh diện của bố mẹ và người thân khi em bước xuống từ con xe biển xanh, biển M thôi, nhưng ở quê ko rành ) Nhưng cứ mãi thế này thì quá ích kỷ, nhất là những ngày đầu tháng nghe vợ em tính rì rầm tháng này phải chi tiêu những gì. Phải thay đổi thôi. Gia đình kịch liệt phản đối. Bạn bè đồng nghiệp ai cũng bất ngờ. Duy nhất gấu nhà đồng ý. Thế là đủ. Thời gian này em cũng tìm các phương án kinh doanh. Nên nghỉ việc là em bắt tay vào làm luôn, ko bị gián đoạn.
Sếp (Viện trưởng) thỉnh thoảng vẫn gọi điện nói chuyện, ko biết có thật lòng hay ko, muốn em quay lại Viện, đại loại kiểu "ngoài tiền bạc, đàn ông cần có danh phận". Em ậm ừ cho qua. Em đã quyết đi là đi thẳng. Những nghĩa vụ và quyền lợi còn lại với cơ quan em cũng lo đủ. Còn mấy chục triệu mấy Dự án chưa quyết toán, cơ quan trả thì nhận, ko thì thôi em ko đòi. Nghĩ đơn giản thì đó là chút lộc mình gửi lại cơ quan cũng dc.
Bác kể giống y hệt bà dì của em. Bà dì em làm thẩm phán, tối nào em qua chơi với thằng em cũng thấy bà ấy ngồi gõ máy tính, nghiên cứu cả núi tài liệu, rất chăm chỉ. Năm 2017 bà ấy cũng lên được thẩm phán cao cấp, em còn đi dự lễ được bác Quang công nhân chức danh, giờ em lại thấy hawaii lắm rồi.Đúng rồi, không phải ai Nhà nước cũng sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về đâu các cụ.
Mình xưa làm nhà nước là công chức Tòa án, một phần vì lương bèo bọt, một phần là áp lực công việc cực kỳ nặng nề.
Khi mình trải qua rồi thì mình nhìn lại mới thấy, thấu hiểu và thông cảm. Các cụ ngồi đây có thể chửi cán bộ tòa án nào là rảnh việc, tiêu cực, chạy án, xét xử không đảm bảo pháp luật. Nhưng với mình 3 năm đó là 3 năm vất vả, áp lực nhất trong quãng thời gian đi làm của mình (áp lực cả về công việc, cả về mặt tổ chức,...). Do đo mới quyết định nghỉ như đã tâm sự.
Các bác cứ nghĩ một Thẩm phán ở các tỉnh thành lớn bây giờ trung bình ôm 15 vụ án/tháng, đặc biệt có một số quận/thành phố, thị xã trực thuộc tỉnh phải ôm 35 vụ án/tháng. Thời gian hành chính họ đọc hồ sơ còn không có lấy đâu ra nghiên cứu kỹ để xử, vậy là phải cày hồ sơ sáng đêm, mờ tối không có thời gian mà nghỉ ngơi. Còn áp lực từ cấp trên, từ cấp ủy, từ đương sự trong vụ án, từ luật sư,.... đủ thứ cả. Xét xử sai, bị sửa án, hủy án một cái là coi như cơ hội tái bổ nhiệm đổ sông, đổ bể, quá trình phấn đấu cả chục năm qua coi như vứt. Không ngẫu nhiên mà mình có thể khẳng định, cán bộ ngành Tòa án là một trong những cán bộ cực nhất, và điều đó dẫn đến việc họ bỏ ngành nhiều nhất.
Trao đổi như vậy không để biện bạch rằng Tòa án hiện nay như thế nào, vì tiêu cực thì có thể ai cũng có, hiện tại mình hành nghề Luật sư cũng cực kỳ bức xúc với cách làm việc của một số CB Tòa án. Tuy nhiên, với 1 người trong ngành bỏ ra thì nhiều lúc cũng thương (một số trường hợp thì thương hại hơn).
Ở đâu cũng có người này người nọ cả, mong các cụ cũng đừng quá nặng nề với đội ngũ cán bộ công chức.