Áp zụng ở VN nó chuẩn và thành phổ cmn biến, có khi thành phong cách rồi cụ nhỉ.Ngệ thụt nãnh đạo:
Lói đàng nàm nẻo
Áp zụng ở VN nó chuẩn và thành phổ cmn biến, có khi thành phong cách rồi cụ nhỉ.Ngệ thụt nãnh đạo:
Lói đàng nàm nẻo
Quan trọng lãnh đạo ai, lãnh đạo cái gì? Văn hoá tệp người ấy ntn chứ làm gì có công thức chung cho tất cả.Cái này phải nhờ cụ skuadi vào tư vấn mới chuẩn.
100 lý lịch mờ ám làm bảo vệ dắt trông giữ xm chưa đến tuổiQuan trọng lãnh đạo ai, lãnh đạo cái gì? Văn hoá tệp người ấy ntn chứ làm gì có công thức chung cho tất cả.
Ví dụ như a ĐỖ NAM TRUNG mà sang ta thì ko leo lên nổi phó phường
Ta thà phụ người trong thiên hạ, chứ không để người phụ ta, 1 thanh niên phụ hồ cho hayNghệ thuật lãnh đạo nên giống như Tào Tháo, thà ta phụ người chứ không để người phụ ta. Nuôi hai ba cánh cho tự cạnh tranh với nhau, không bên nào có ưu thế vượt trội phòng trường hợp công cao lấn chủ thì dùng cánh khác ép xuống. .
Chuẩn lắm đấy cụĐúng là làm lãnh đạo phải biết nhìn người dựa vào lí trí. Nhưng theo em cái quan trọng nhất là " tin tưởng ", đã dùng là phải tin và không tin là không dùng. Thực tế thì rất nhiều ng làm lãnh đạo dùng nhưng không tin. Hay ôm đồm kiểm soát hoặc can thiệp thô bạo.
Đa số các công ty, tập đoàn lớn mà em biết đều làm như này.Sau nhiều năm làm việc, có lúc được lãnh đạo, có lúc bị lãnh đạo thì kết luận của tôi là nghệ thuật lãnh đạo là nghệ thuật ủy quyền. Chả có lãnh đạo nào tự làm hết được các việc, phải cho cấp dưới những việc mà tin là họ sẽ làm tốt còn nắm các việc mà mình cho là tự làm sẽ tốt hơn. Tất nhiên, kèm theo đó là cả một cơ chế/qui trình kiểm soát và đánh giá hoạt động cũng như tương thưởng xứng đáng. Lý thuyết là vậy nhưng thực tế mỗi nơi một kiểu mà kiểu gì cũng vẫn có người kêu.