có tiền sang châu âu thíc nhất
Thấy cụ có nhiều cái sai sai, nhưng không có con số cụ thể, đặc biệt là thống kê ở VN, nên em không tham gia chuyện này.Cùng là người nghèo thì sống ở Tây sướng hơn (nghèo ở đây là xếp vào diện nghèo của hai nơi, kiểu không có việc làm, nay đây mai đó, làm thuê làm mướn).
Cùng là tầng lớp cận nghèo, sống ở Tây cũng sướng hơn. Kiểu ở Tây là đi làm thuê các công việc được cho là thu nhập thấp, nhưng vẫn có nhà cửa, xe hơi, con cái cho học trường công, nhưng sống phải cực kỳ tằn tiện & siêu tiết kiệm. Ở VN là tầng lớp công nhân khu công nghiệp, làm các công việc có thu nhập thấp <10tr/tháng. Nhà cửa có thể có hoặc không, phải đi thuê & rất khó để tiết kiệm đủ tiền mua nhà thành phố hay xây cái nhà đủ tiện nghi ở quê.
Tầng lớp gần trung lưu sống ở Tây cũng sướng hơn. Kiểu ở Tây là có việc làm cho hãng, khá ổn định, có nhà cửa, xe hơi tạm ổn, đối với cộng đồng người Việt cũng là ổn và có chút gì đó "trí thức" hơn. Nhưng với cộng đồng Tây thì vẫn ko xi nhê, nhất là khoản tự tin và so với mặt bằng chung của xã hội vẫn có chút thiệt thòi, thấp kém hơn bọn Tây ngang hàng, kiểu đi làm bị bọn Mỹ da trắng, châu Âu, hay Ấn chúng nó lock-down vẫn không dám ho he. Làm cùng việc, cùng cấp nhưng lương thấp hơn. Lương trước thuế khoảng xung quanh 60k ở Mỹ. Vẫn phải trả góp nhà và sợ bị mất việc, vẫn dành dụm được chút ít để về quê, đi du lịch mỗi năm một chuyến. Ở VN tầng lớp này thuộc diện ở nhà tập thể, chung cư bình dân, trả góp, công chức nhà nước không có vị trí kiếm thêm, nhân viên các doanh nghiệp trong nước... con cái học trường công, thu nhập cả gia đình < 30tr ở thành phố HN, HCM và < 18tr ở các tỉnh.
Tầng lớp trung lưu thì sống ở đâu cũng okie, ở VN có thể nhỉnh hơn một chút. Ở Mỹ là có nhà đẹp, không phải trả góp, có thể có 2nd home đang trả góp & cho thuê. Xe hai cái SUV và Minivan đều cỡ lớn, đi làm hãng lớn, lương 150k trở lên, con cái học hành đc chăm chút. Nhưng vẫn phải làm việc nhà, có thể thuê giúp việc, trông trẻ khi cần, nhưng tóm lại vất vả hơn, thời gian nghỉ ngơi, ăn chơi nhảy múa không bằng hội tương đương ở Việt Nam. Đây thường là hội làm cty lớn, hoặc có vị trí nhất định, tự tin về khả năng cũng như đóng góp của bản thân cho xã hội, giáo sư đại học, vv... Ở Việt Nam thì là hội làm cho cty nước ngoài hay doanh nghiệp lớn trong nước, có vị trí manager tầm trung, lương cũng 2500k usd/ tháng trở lên (trước thuế), thu nhập cả nhà vào khoảng $4000/tháng trở lên. Con cái học trường tư có định hướng, nhà có giúp việc, có ô tô, nhà không phải trả góp, có thể có 2nd home, đi chơi du lịch trong nước hoặc nước ngoài... Tầng lớp này ở VN có thể sẽ sướng hơn nhưng vẫn thích đi Tây vì tương lai con cái là chính (vì ko chắc có đủ tiền/hoặc đủ nhưng tiếc không dám chi tiền cho con đi du học).
Tầng lớp chớm giàu đến giàu, ở Mỹ là có nhà đẹp, làm kinh doanh có thu nhập tốt, tự chủ, đầu tư một vài chỗ, kể cả đầu tư về Việt Nam, nhà có giúp việc, con cái học trường top ở Mỹ. Tổng tài sản 5M- 10M usd. Cuộc sống được coi là có vị trí trong XH người Việt ở nước ngoài, và cũng đc XH nước ngoài coi trọng. Tầng lớp này ở VN là hội kinh doanh, ở nhà biệt thự, tổng tài sản từ 1.5M - 5M usd, đi xe ~200k (Audi Q7, Mers S350...), thu nhập tốt & dễ kiếm, con cái thích học thì cho học trường top ở Mỹ ko vấn đề gì. Hội này ở VN sướng và VIP hơn nhiều. Đc ăn ngon mặc đẹp, được phục vụ, được ưu tiên, nhà 2-3 giúp việc, gái xinh giai đẹp muốn là có (hàng xịn chứ ko phải TDH đâu nhé), du lịch Tây Ta thích thì đi. Nói chung hội này ở VN thì ko thích sang Tây, có cơ hội & đủ điều kiện thì làm cái thẻ PR ở Úc, Canada, Mỹ... nhưng thích sống ở VN.
Hội giàu và siêu giàu. Hội này mình ko có khả năng đánh giá. Nhưng mình nghĩ họ sống ở đâu cũng tốt. Tây ta không quan trọng nữa.
Vâng cụ giỏi.Em hỏi ngu một tý, tỷ lệ ung thư cao của Việt Nam thì em biết là cao rồi, nhưng so với nước nào ạ? Theo các kết quả thì các nước thượng đẳng như lời cụ thì tỷ lệ toàn cao hơn Việt Nam, lạ thật
Global cancer data by country
On this page you can find age-standardised rates for all cancers (including non-melanoma skin cancer) ordered by the countries with the 50 highest rates. The age-standardised rate for all cancers (including non-melanoma skin cancer) for men and women combined was 197.9 per 100,000 in 2018. The...www.wcrf.org15 quốc gia có tỷ lệ mắc ung thư cao nhất thế giới 2018
Việt Nam chỉ nằm trong nhóm nước có tỷ lệ trung bình về số ca nhiễm mới ung thưvneconomy.vn
Cụ cho em cái dẫn chứng nào Việt Nam top thế giới về ung thư với?Vâng cụ giỏi.
Một cái nghiên cứu tỉ lệ ung thư trên thế giới của Mẽo
Một cái số liệu lá cải.
Haizzz
cụ nói và phân tích quá chuẩnCùng là người nghèo thì sống ở Tây sướng hơn (nghèo ở đây là xếp vào diện nghèo của hai nơi, kiểu không có việc làm, nay đây mai đó, làm thuê làm mướn).
Cùng là tầng lớp cận nghèo, sống ở Tây cũng sướng hơn. Kiểu ở Tây là đi làm thuê các công việc được cho là thu nhập thấp, nhưng vẫn có nhà cửa, xe hơi, con cái cho học trường công, nhưng sống phải cực kỳ tằn tiện & siêu tiết kiệm. Ở VN là tầng lớp công nhân khu công nghiệp, làm các công việc có thu nhập thấp <10tr/tháng. Nhà cửa có thể có hoặc không, phải đi thuê & rất khó để tiết kiệm đủ tiền mua nhà thành phố hay xây cái nhà đủ tiện nghi ở quê.
Tầng lớp gần trung lưu sống ở Tây cũng sướng hơn. Kiểu ở Tây là có việc làm cho hãng, khá ổn định, có nhà cửa, xe hơi tạm ổn, đối với cộng đồng người Việt cũng là ổn và có chút gì đó "trí thức" hơn. Nhưng với cộng đồng Tây thì vẫn ko xi nhê, nhất là khoản tự tin và so với mặt bằng chung của xã hội vẫn có chút thiệt thòi, thấp kém hơn bọn Tây ngang hàng, kiểu đi làm bị bọn Mỹ da trắng, châu Âu, hay Ấn chúng nó lock-down vẫn không dám ho he. Làm cùng việc, cùng cấp nhưng lương thấp hơn. Lương trước thuế khoảng xung quanh 60k ở Mỹ. Vẫn phải trả góp nhà và sợ bị mất việc, vẫn dành dụm được chút ít để về quê, đi du lịch mỗi năm một chuyến. Ở VN tầng lớp này thuộc diện ở nhà tập thể, chung cư bình dân, trả góp, công chức nhà nước không có vị trí kiếm thêm, nhân viên các doanh nghiệp trong nước... con cái học trường công, thu nhập cả gia đình < 30tr ở thành phố HN, HCM và < 18tr ở các tỉnh.
Tầng lớp trung lưu thì sống ở đâu cũng okie, ở VN có thể nhỉnh hơn một chút. Ở Mỹ là có nhà đẹp, không phải trả góp, có thể có 2nd home đang trả góp & cho thuê. Xe hai cái SUV và Minivan đều cỡ lớn, đi làm hãng lớn, lương 150k trở lên, con cái học hành đc chăm chút. Nhưng vẫn phải làm việc nhà, có thể thuê giúp việc, trông trẻ khi cần, nhưng tóm lại vất vả hơn, thời gian nghỉ ngơi, ăn chơi nhảy múa không bằng hội tương đương ở Việt Nam. Đây thường là hội làm cty lớn, hoặc có vị trí nhất định, tự tin về khả năng cũng như đóng góp của bản thân cho xã hội, giáo sư đại học, vv... Ở Việt Nam thì là hội làm cho cty nước ngoài hay doanh nghiệp lớn trong nước, có vị trí manager tầm trung, lương cũng 2500k usd/ tháng trở lên (trước thuế), thu nhập cả nhà vào khoảng $4000/tháng trở lên. Con cái học trường tư có định hướng, nhà có giúp việc, có ô tô, nhà không phải trả góp, có thể có 2nd home, đi chơi du lịch trong nước hoặc nước ngoài... Tầng lớp này ở VN có thể sẽ sướng hơn nhưng vẫn thích đi Tây vì tương lai con cái là chính (vì ko chắc có đủ tiền/hoặc đủ nhưng tiếc không dám chi tiền cho con đi du học).
Tầng lớp chớm giàu đến giàu, ở Mỹ là có nhà đẹp, làm kinh doanh có thu nhập tốt, tự chủ, đầu tư một vài chỗ, kể cả đầu tư về Việt Nam, nhà có giúp việc, con cái học trường top ở Mỹ. Tổng tài sản 5M- 10M usd. Cuộc sống được coi là có vị trí trong XH người Việt ở nước ngoài, và cũng đc XH nước ngoài coi trọng. Tầng lớp này ở VN là hội kinh doanh, ở nhà biệt thự, tổng tài sản từ 1.5M - 5M usd, đi xe ~200k (Audi Q7, Mers S350...), thu nhập tốt & dễ kiếm, con cái thích học thì cho học trường top ở Mỹ ko vấn đề gì. Hội này ở VN sướng và VIP hơn nhiều. Đc ăn ngon mặc đẹp, được phục vụ, được ưu tiên, nhà 2-3 giúp việc, gái xinh giai đẹp muốn là có (hàng xịn chứ ko phải TDH đâu nhé), du lịch Tây Ta thích thì đi. Nói chung hội này ở VN thì ko thích sang Tây, có cơ hội & đủ điều kiện thì làm cái thẻ PR ở Úc, Canada, Mỹ... nhưng thích sống ở VN.
Hội giàu và siêu giàu. Hội này mình ko có khả năng đánh giá. Nhưng mình nghĩ họ sống ở đâu cũng tốt. Tây ta không quan trọng nữa.
Đổ rác bên em trên 60K năm ạ, cực kì khó xin vào vì là job công đoàn không sợ bị sa thải, phúc lợi tốt.So sánh đổ rác với đổ rác, kỹ sư với kỹ sư...:
- Đổ rác: ở Mẽo: trung bình $37,260 / năm, ở VN: em không rõ, xin số liệu của CCCM
- Kỹ sư: em Gúc số liệu Mỹ
+ Kỹ sư xây dựng: trung bình $86K/năm
+ Kỹ sư hóa: $109K/năm
+ Kỹ sư cơ khí: $71K/năm
+ Kỹ sư phần mềm: $92K/năm
Em không có số liệu VN để so sánh
- Chủ doanh nghiệp: cái này thì không có con số trung bình, ở Mỹ thu nhập chủ DN có thể từ âm nhiều tỷ cho đến dương mấy chục tỷ đô 1 năm (tính theo giá trị tài sản giảm đi / tăng lên).
Cụ muốn đi du lịch mà nó không cấp visa thì cũng bó tay.Em biết có người rất giàu mà Mỹ nó không cấp visa, chỉ cấp cho vợ và con, không cấp cho chồng.Em chọn ở Việt Nam, thỉnh thoảng du lịch nước ngoài.
Con em học trường quốc tế, nhưng cũng không định hướng nó ra nước ngoài sống. Sau này đi học Đại học cho biết đó biết đây thôi.
|
Công việc chủ yếu người trúng tuyển cần làm là chăm sóc, dắt chó của giám đốc đi dạo. Ảnh minh họa: PA. |
Em mang công việc lên giường, mang vào giấc ngủ, làm vào lúc .. 1 tr mà tự thân là rất chăm chỉ + chi tiêu đúng mức.Chém phần ngọn cho vui thôi chứ phần gốc thì mấy cụ ấy không thể hiểu có 1 triệu đô tiền tươi dư ra ở Mẽo hay Can nó to cỡ nào.
Thiếu gì nơi đi cụ ơi.Cụ muốn đi du lịch mà nó không cấp visa thì cũng bó tay.Em biết có người rất giàu mà Mỹ nó không cấp visa, chỉ cấp cho vợ và con, không cấp cho chồng.
cháu hỏi rất chân thành là đội Việt Nam ở bển có bị mặc cảm về việc chim bé không cụe đang ở bển thì e thích sống ở bên này hơn.
Chưa chắc, sống lâu bây giờ là tháng tháng đi khám sức khỏe, uống thuốc đều đặn. Xem gương anh hùng Nguyễn Văn Bảy, về quê vui thú điền viên có sống lâu được đâu? sống lâu sao bằng cụ Giáp và nhiều cụ khác ở thành phố.Cháu mà nhiều xèng thì chỉ có về quê mua 20ha đất, trồng cây, nuôi cá, thả gà, đầu óc thư thái,sống lâu,
Tóm lại là sang Âu-Mỹ là để hưởng ké thành quả của tụi nó, ở trong nước phấn đấu được cũng là còn lâu. Đi tắt đón đầu là đây chứ đâu. Cũng chẳng có gì sai cả, đời sống có 1 lần tại sao lại không tìm đến cái tốt đẹp, không làm phương hại đến ai là được.Đơn giản thì nói thế này:
- Cùng một thu nhập thì sao các bác lại không về quê mà sống. Đơn giản vì nó là thói nghiện sự phát triển và nhu cầu hướng tới sự chuyên nghiệp, cái mà ở quê không có được.
- Cùng một giá trị tài sản thì tại sao các bác lại không thể ở quê mãi được, đơn giản vì nó thiếu đi sự năng động và tiện nghi. Dân SG đầy bác đất có mà hàng héc ở ĐN, khí hậu lại tốt hơn hẳn nhưng không thể ở đó mà VAC mãi được.
- Cùng một gia đình tại sao các bác lại không thể lễ lạt....tình cảm suốt ngày này tháng kia được, đơn giản vì nó thiếu sự riêng tư.
- Cùng một tuổi già tại sao các bác thích ở vùng khí hậu kiểu ôn đới dư Đà Lạt.....đơn giản vì nó tránh đột quỵ & tốt cho tuổi già hơn.
Số đông người Việt vẫn là thu nhập thấp và có nhu cầu mở mang trí thức & sự chuyên nghiệp, họ cố làm đủ mọi cách để con cái khác đi cũng là điều dễ hiểu thôi, giống như các bác thôi ngang sức thành quả lao động thì chọn công ty Âu Mỹ Nhật mà làm cho chuyên nghiệp mí trí tuệ mình được tôn trọng chứ đi cầm bi làm gì cho nó khổ.
Ý là chưa kể, cầm đồng tiền do mài răng cài cắm mà cắn được cũng lo bcm ra ý, chưa kể biến động khác dư đô cứ 10 năm lại lên gấp đôi chẳng hạn . Đấy là những nỗi khổ lớn nhất không có gì khỏa lấp được, nó là cái gì đó rất mơ hồ sâu trong thâm tâm bắt buộc phải tìm hướng giải thoát.
Chứ mấy bác ở bển cứ nói về môi trường mí thức ăn để bọn em muốn đi thì nó không phải, bọn em ở nhà vặt đủ khả năng thở ô xi cả ngày, còn tầm cá hồi Na Uy có lẽ các bác ở bển cũng chả ngập răng dư ở nhà.
Mí lại nói thế thôi chứ bảo bán cái nhà được bọn tinh hoa nó đẩy lên xong dấm dúi cho cũng không hề dễ dàng gì, đa phần bây giờ là cái trò xì hơi banh để lấy lại thôi.
Nói thế để thấy rằng, tâm lý cuộc sống nó luôn hướng tới sự văn minh cho dù biết để tới văn minh là phải vất vả. Đấy là thực tế khó thay đổi trừ khi môi trường sống thay đổi. Mỹ nó vẽ giấc mơ Mỹ chưa bao giờ nó đề cập đến chữ tiền trong đó cả
Thì quá rõ, với nước giàu thì mọi thứ chuẩn nó đều phải cao hơn nước nghèo rồi, nếu mà ngang nhau thì người ta phát triển cả trăm năm có ý nghĩa gì nữa?Cùng là người nghèo thì sống ở Tây sướng hơn (nghèo ở đây là xếp vào diện nghèo của hai nơi, kiểu không có việc làm, nay đây mai đó, làm thuê làm mướn).
Cùng là tầng lớp cận nghèo, sống ở Tây cũng sướng hơn. Kiểu ở Tây là đi làm thuê các công việc được cho là thu nhập thấp, nhưng vẫn có nhà cửa, xe hơi, con cái cho học trường công, nhưng sống phải cực kỳ tằn tiện & siêu tiết kiệm. Ở VN là tầng lớp công nhân khu công nghiệp, làm các công việc có thu nhập thấp <10tr/tháng. Nhà cửa có thể có hoặc không, phải đi thuê & rất khó để tiết kiệm đủ tiền mua nhà thành phố hay xây cái nhà đủ tiện nghi ở quê.
Tầng lớp gần trung lưu sống ở Tây cũng sướng hơn. Kiểu ở Tây là có việc làm cho hãng, khá ổn định, có nhà cửa, xe hơi tạm ổn, đối với cộng đồng người Việt cũng là ổn và có chút gì đó "trí thức" hơn. Nhưng với cộng đồng Tây thì vẫn ko xi nhê, nhất là khoản tự tin và so với mặt bằng chung của xã hội vẫn có chút thiệt thòi, thấp kém hơn bọn Tây ngang hàng, kiểu đi làm bị bọn Mỹ da trắng, châu Âu, hay Ấn chúng nó lock-down vẫn không dám ho he. Làm cùng việc, cùng cấp nhưng lương thấp hơn. Lương trước thuế khoảng xung quanh 60k ở Mỹ. Vẫn phải trả góp nhà và sợ bị mất việc, vẫn dành dụm được chút ít để về quê, đi du lịch mỗi năm một chuyến. Ở VN tầng lớp này thuộc diện ở nhà tập thể, chung cư bình dân, trả góp, công chức nhà nước không có vị trí kiếm thêm, nhân viên các doanh nghiệp trong nước... con cái học trường công, thu nhập cả gia đình < 30tr ở thành phố HN, HCM và < 18tr ở các tỉnh.
Tầng lớp trung lưu thì sống ở đâu cũng okie, ở VN có thể nhỉnh hơn một chút. Ở Mỹ là có nhà đẹp, không phải trả góp, có thể có 2nd home đang trả góp & cho thuê. Xe hai cái SUV và Minivan đều cỡ lớn, đi làm hãng lớn, lương 150k trở lên, con cái học hành đc chăm chút. Nhưng vẫn phải làm việc nhà, có thể thuê giúp việc, trông trẻ khi cần, nhưng tóm lại vất vả hơn, thời gian nghỉ ngơi, ăn chơi nhảy múa không bằng hội tương đương ở Việt Nam. Đây thường là hội làm cty lớn, hoặc có vị trí nhất định, tự tin về khả năng cũng như đóng góp của bản thân cho xã hội, giáo sư đại học, vv... Ở Việt Nam thì là hội làm cho cty nước ngoài hay doanh nghiệp lớn trong nước, có vị trí manager tầm trung, lương cũng 2500k usd/ tháng trở lên (trước thuế), thu nhập cả nhà vào khoảng $4000/tháng trở lên. Con cái học trường tư có định hướng, nhà có giúp việc, có ô tô, nhà không phải trả góp, có thể có 2nd home, đi chơi du lịch trong nước hoặc nước ngoài... Tầng lớp này ở VN có thể sẽ sướng hơn nhưng vẫn thích đi Tây vì tương lai con cái là chính (vì ko chắc có đủ tiền/hoặc đủ nhưng tiếc không dám chi tiền cho con đi du học).
Tầng lớp chớm giàu đến giàu, ở Mỹ là có nhà đẹp, làm kinh doanh có thu nhập tốt, tự chủ, đầu tư một vài chỗ, kể cả đầu tư về Việt Nam, nhà có giúp việc, con cái học trường top ở Mỹ. Tổng tài sản 5M- 10M usd. Cuộc sống được coi là có vị trí trong XH người Việt ở nước ngoài, và cũng đc XH nước ngoài coi trọng. Tầng lớp này ở VN là hội kinh doanh, ở nhà biệt thự, tổng tài sản từ 1.5M - 5M usd, đi xe ~200k (Audi Q7, Mers S350...), thu nhập tốt & dễ kiếm, con cái thích học thì cho học trường top ở Mỹ ko vấn đề gì. Hội này ở VN sướng và VIP hơn nhiều. Đc ăn ngon mặc đẹp, được phục vụ, được ưu tiên, nhà 2-3 giúp việc, gái xinh giai đẹp muốn là có (hàng xịn chứ ko phải TDH đâu nhé), du lịch Tây Ta thích thì đi. Nói chung hội này ở VN thì ko thích sang Tây, có cơ hội & đủ điều kiện thì làm cái thẻ PR ở Úc, Canada, Mỹ... nhưng thích sống ở VN.
Hội giàu và siêu giàu. Hội này mình ko có khả năng đánh giá. Nhưng mình nghĩ họ sống ở đâu cũng tốt. Tây ta không quan trọng nữa.
Ở Cad mà tiền hưu nhiều vậy sao cụ? Chắc khi còn đi làm lương cao lắm cụ nhỉ? Hay ai lương hưu cũng đc vậy? Cụ cho e thông tin với.thì nó cào phím
chứ đã cầm trong tay bao giờ đâu mà biết .
ở gia nã đại bi chừ về hưu , 4 ngàn là hai cái lỗ đã tiêu thừa thãi rồi .
thế thu nhập hơn 30 củ nhưng chưa đạt 4000 usd thì xếp loại nào cụ ơi)Cùng là người nghèo thì sống ở Tây sướng hơn (nghèo ở đây là xếp vào diện nghèo của hai nơi, kiểu không có việc làm, nay đây mai đó, làm thuê làm mướn).
Cùng là tầng lớp cận nghèo, sống ở Tây cũng sướng hơn. Kiểu ở Tây là đi làm thuê các công việc được cho là thu nhập thấp, nhưng vẫn có nhà cửa, xe hơi, con cái cho học trường công, nhưng sống phải cực kỳ tằn tiện & siêu tiết kiệm. Ở VN là tầng lớp công nhân khu công nghiệp, làm các công việc có thu nhập thấp <10tr/tháng. Nhà cửa có thể có hoặc không, phải đi thuê & rất khó để tiết kiệm đủ tiền mua nhà thành phố hay xây cái nhà đủ tiện nghi ở quê.
Tầng lớp gần trung lưu sống ở Tây cũng sướng hơn. Kiểu ở Tây là có việc làm cho hãng, khá ổn định, có nhà cửa, xe hơi tạm ổn, đối với cộng đồng người Việt cũng là ổn và có chút gì đó "trí thức" hơn. Nhưng với cộng đồng Tây thì vẫn ko xi nhê, nhất là khoản tự tin và so với mặt bằng chung của xã hội vẫn có chút thiệt thòi, thấp kém hơn bọn Tây ngang hàng, kiểu đi làm bị bọn Mỹ da trắng, châu Âu, hay Ấn chúng nó lock-down vẫn không dám ho he. Làm cùng việc, cùng cấp nhưng lương thấp hơn. Lương trước thuế khoảng xung quanh 60k ở Mỹ. Vẫn phải trả góp nhà và sợ bị mất việc, vẫn dành dụm được chút ít để về quê, đi du lịch mỗi năm một chuyến. Ở VN tầng lớp này thuộc diện ở nhà tập thể, chung cư bình dân, trả góp, công chức nhà nước không có vị trí kiếm thêm, nhân viên các doanh nghiệp trong nước... con cái học trường công, thu nhập cả gia đình < 30tr ở thành phố HN, HCM và < 18tr ở các tỉnh.
Tầng lớp trung lưu thì sống ở đâu cũng okie, ở VN có thể nhỉnh hơn một chút. Ở Mỹ là có nhà đẹp, không phải trả góp, có thể có 2nd home đang trả góp & cho thuê. Xe hai cái SUV và Minivan đều cỡ lớn, đi làm hãng lớn, lương 150k trở lên, con cái học hành đc chăm chút. Nhưng vẫn phải làm việc nhà, có thể thuê giúp việc, trông trẻ khi cần, nhưng tóm lại vất vả hơn, thời gian nghỉ ngơi, ăn chơi nhảy múa không bằng hội tương đương ở Việt Nam. Đây thường là hội làm cty lớn, hoặc có vị trí nhất định, tự tin về khả năng cũng như đóng góp của bản thân cho xã hội, giáo sư đại học, vv... Ở Việt Nam thì là hội làm cho cty nước ngoài hay doanh nghiệp lớn trong nước, có vị trí manager tầm trung, lương cũng 2500k usd/ tháng trở lên (trước thuế), thu nhập cả nhà vào khoảng $4000/tháng trở lên. Con cái học trường tư có định hướng, nhà có giúp việc, có ô tô, nhà không phải trả góp, có thể có 2nd home, đi chơi du lịch trong nước hoặc nước ngoài... Tầng lớp này ở VN có thể sẽ sướng hơn nhưng vẫn thích đi Tây vì tương lai con cái là chính (vì ko chắc có đủ tiền/hoặc đủ nhưng tiếc không dám chi tiền cho con đi du học).
Tầng lớp chớm giàu đến giàu, ở Mỹ là có nhà đẹp, làm kinh doanh có thu nhập tốt, tự chủ, đầu tư một vài chỗ, kể cả đầu tư về Việt Nam, nhà có giúp việc, con cái học trường top ở Mỹ. Tổng tài sản 5M- 10M usd. Cuộc sống được coi là có vị trí trong XH người Việt ở nước ngoài, và cũng đc XH nước ngoài coi trọng. Tầng lớp này ở VN là hội kinh doanh, ở nhà biệt thự, tổng tài sản từ 1.5M - 5M usd, đi xe ~200k (Audi Q7, Mers S350...), thu nhập tốt & dễ kiếm, con cái thích học thì cho học trường top ở Mỹ ko vấn đề gì. Hội này ở VN sướng và VIP hơn nhiều. Đc ăn ngon mặc đẹp, được phục vụ, được ưu tiên, nhà 2-3 giúp việc, gái xinh giai đẹp muốn là có (hàng xịn chứ ko phải TDH đâu nhé), du lịch Tây Ta thích thì đi. Nói chung hội này ở VN thì ko thích sang Tây, có cơ hội & đủ điều kiện thì làm cái thẻ PR ở Úc, Canada, Mỹ... nhưng thích sống ở VN.
Hội giàu và siêu giàu. Hội này mình ko có khả năng đánh giá. Nhưng mình nghĩ họ sống ở đâu cũng tốt. Tây ta không quan trọng nữa.