- Biển số
- OF-604680
- Ngày cấp bằng
- 24/12/18
- Số km
- 1,528
- Động cơ
- 137,870 Mã lực
Nhẫn hơi bé, mua thêm ^^ e chém dồi té!
Sao cháu thấy mọi người dạo này sống vội quá. Hôm trước giữa ngã tư, gặp một bé gái xe bị chết máy giữa đường đang chật vật dắt xe vào vỉa hè cho mọi người đi. Vậy mà một bạn nam lái xe bốn bánh cũng hạ kính thò cổ ra ngoài chửi bé đấy làm vướng đường.Cảm xúc giờ thật hỗn loạn. Vừa bàng hoàng, vừa sợ hãi, bất cần và gần như là vô cảm. Sáng hôm trước, bố mẹ e có lên chơi với e ở Hà Nội. Khi xe vừa lên đến nơi thì có đi tạm lên phần hè ở gần sảnh chung cư để bê đồ lên cho tiện vì nhiều đồ. Lúc đó có 2 chiếc xe ôm cũng đỗ ở đó thì xe nhà e đã lách qua để đi, vừa lúc đó e có đến thì thấy 1 ông xe ôm tầm u60 quay ra chửi là dm mày leo lên đây... em ko nghe rõ. Lúc đó e thật sự chột dạ nên hỏi là xe cháu chỉ đi qua thôi có làm gì nác đâu mà bác chửi. Ông bảo hè này ai cho ô tô lên . E said: cháu chỉ đỗ nhờ 1 chút để bê đồ thôi với bác cũng không đuợc phép đỗ xe máy ở hè thế đâu. U60 said: tao thích đỗ đây đấy thì sao đ*t mẹ mày làm sao. Lúc đấy thì e không chịu được nữa rồi nên e cũng to tiếng lại là 'làm sao'. U60 tiến đến chỗ e và e cũng đi gần lại . Nói là
"Mày đánh t đi mày bảo mày thích đánh tao không" trong khi e không hề nói từ đó. Vậy là u60 liên tục chửi và hăm doạ e. Cùng lúc đó có một thằng taxi ngay cạnh đó phi xuống cầm ciên gạch định phang e và cũng liên tục chửi bới. Bố mẹ e và mấy người xung quanh cũng ra can. Rồi mọi chuyện chấm dứt khi e xl u60 và mời cốc trà đá cùng lão taxi đó. Chuyện chỉ có vậy nhưng nó làm cho e khó xử nếu như lần sau gặp lại tình huống như vậy. Lúc đó thật sự em rất tức giận vì người thân của e bị xúc phạm trong khi không làm gì họ và e có thể liều mạng lúc đó là đập 2 ông đó một trận hoặc là xiên chết sau đó thì để cho đời tự trôi. E không quan tâm đến e ra sao cả vì e trải qua nhiều chuyện nên cảm xúc bị lãnh cảm với cái chết rồi và thứ khiến cho có cảm xúc chỉ duy nhất là người thân và những đứa bé đáng yêu. Có phải tất cả mọi người đều như vậy không ạ. Họ vào hùa, họ bắt nạt, họ dối trá. Liệu em có thể nói chuyện bình thường với họ được không. Lúc điều duy nhất e thấy có lỗi là thấy mẹ e đang bế cháu của chị và phải can cho họ ko nhảy bổ vào e, có cả bố e nữa người mà đi làm được nhiều người quý trọng. Và một điều nữa mà e sợ là họ sẽ làm trò gì đó với cô của e vì cô e có sống cùng e và kinh doanh ở đó. Đó là do e xin lỗi bọn họ. Giờ đây e rất sợ ra ngoài, phải đối mặt với những người như vậy e ghét tất cả mọi khuôn mặt con trai e nhìn thấy , e luôn cố gắng là người lịch sự, mồm e từ lâu đã ko còn một từ chửi bậy. Nhưng sao mọi người lại đối xử với nhau như vậy. E phải làm sao để sống đây. Các bác bảo e nên làm sao
e chỉ hất tay lão u60 khi lão túm cổ áo e. Còn đánh lão thì e cũng ko muốn bởi vì lão già rồi. Chỉ có thằng taxi loi choi cầm gạch phi ra là e muốn đánh nhưng bị ngăn lại nên chưa làm gì bác ạ.Bực thì mai nhờ đệ ra tẩn.
Không thì thôi.
Tay xe ôm bắt nạt đúng người đó. Bằng chứng là cụ có dám bật đâu
dạ đó là câu đầu tiên e nói với lão nhưng e khó kìm chế lúc đó quá bác ạ.Đáng ra cụ thớt nên nói “Cháu nhờ bác tí”, cứ coi đấy là vỉa hè nhà người ta cũng được, ai lại nói việc người ra sai làm gì. Đôi co đúng sai trong trường hợp này chỉ có thiệt.
Cụ nên có lời khen cho tinh thần của U60 đấy, sau đó ngỏ lời xl và mong được thông cảm, u60 sẽ cảm thấy kiêu hãnh và tự thấy oai phong, nó sẽ phát huy hết mức với các đối tượng khác, và có lẽ đối tượng tới nó sẽ xiên luôn chứ k lên đây trần tình như cụ nữa đâu ạ.Cảm xúc giờ thật hỗn loạn. Vừa bàng hoàng, vừa sợ hãi, bất cần và gần như là vô cảm. Sáng hôm trước, bố mẹ e có lên chơi với e ở Hà Nội. Khi xe vừa lên đến nơi thì có đi tạm lên phần hè ở gần sảnh chung cư để bê đồ lên cho tiện vì nhiều đồ. Lúc đó có 2 chiếc xe ôm cũng đỗ ở đó thì xe nhà e đã lách qua để đi, vừa lúc đó e có đến thì thấy 1 ông xe ôm tầm u60 quay ra chửi là dm mày leo lên đây... em ko nghe rõ. Lúc đó e thật sự chột dạ nên hỏi là xe cháu chỉ đi qua thôi có làm gì nác đâu mà bác chửi. Ông bảo hè này ai cho ô tô lên . E said: cháu chỉ đỗ nhờ 1 chút để bê đồ thôi với bác cũng không đuợc phép đỗ xe máy ở hè thế đâu. U60 said: tao thích đỗ đây đấy thì sao đ*t mẹ mày làm sao. Lúc đấy thì e không chịu được nữa rồi nên e cũng to tiếng lại là 'làm sao'. U60 tiến đến chỗ e và e cũng đi gần lại . Nói là
"Mày đánh t đi mày bảo mày thích đánh tao không" trong khi e không hề nói từ đó. Vậy là u60 liên tục chửi và hăm doạ e. Cùng lúc đó có một thằng taxi ngay cạnh đó phi xuống cầm ciên gạch định phang e và cũng liên tục chửi bới. Bố mẹ e và mấy người xung quanh cũng ra can. Rồi mọi chuyện chấm dứt khi e xl u60 và mời cốc trà đá cùng lão taxi đó. Chuyện chỉ có vậy nhưng nó làm cho e khó xử nếu như lần sau gặp lại tình huống như vậy. Lúc đó thật sự em rất tức giận vì người thân của e bị xúc phạm trong khi không làm gì họ và e có thể liều mạng lúc đó là đập 2 ông đó một trận hoặc là xiên chết sau đó thì để cho đời tự trôi. E không quan tâm đến e ra sao cả vì e trải qua nhiều chuyện nên cảm xúc bị lãnh cảm với cái chết rồi và thứ khiến cho có cảm xúc chỉ duy nhất là người thân và những đứa bé đáng yêu. Có phải tất cả mọi người đều như vậy không ạ. Họ vào hùa, họ bắt nạt, họ dối trá. Liệu em có thể nói chuyện bình thường với họ được không. Lúc điều duy nhất e thấy có lỗi là thấy mẹ e đang bế cháu của chị và phải can cho họ ko nhảy bổ vào e, có cả bố e nữa người mà đi làm được nhiều người quý trọng. Và một điều nữa mà e sợ là họ sẽ làm trò gì đó với cô của e vì cô e có sống cùng e và kinh doanh ở đó. Đó là do e xin lỗi bọn họ. Giờ đây e rất sợ ra ngoài, phải đối mặt với những người như vậy e ghét tất cả mọi khuôn mặt con trai e nhìn thấy , e luôn cố gắng là người lịch sự, mồm e từ lâu đã ko còn một từ chửi bậy. Nhưng sao mọi người lại đối xử với nhau như vậy. E phải làm sao để sống đây. Các bác bảo e nên làm sao
Chuyện như của cụ, trước em gặp thường xuyên. Có những việc làm to lên, đến khi CA mời bên kia ra thì lại thấy họ tội nghiệp nên bỏ qua. Cuối cùng thì cũng chả đc gì mà mất thời gian.e gặp phải chuyện khiến e bối rối và gặp khó khăn thì e mới lên đây hỏi ý kiến của các cụ trên này ạ. Mọi thứ xảy ra đều bình thường chỉ cóncamr xúc đằng sau nó là cần phải giải quyết thôi ạ.
Tất cả những câu e nói với lão cho đến lúc to chuyện là: 1 : xe cháu chỉ đi qua thôi có vướng vào bác đâu. 2: cháu lên nhờ đây để lấy đồ. 3: xe máy cũng ko đc phép đỗ trên vỉa hè đâu bác. Rồi lão bảo " đ*t mẹ mày tao thích để trên này đấy thì làm sao rồi lao tới e. E cũng nói to lại là "làm sao". Tất cả đó bác. Sức chịu đựng có giới hạn đến vậy thôi bácChắc ông thớt cũng đã đối đáp với họ những câu không tiện kể ra đây chứ gì? Chứ ai (tay xe ôm) nào đòi đánh người nói năng tử tế.
Cụ giữ đc cái đầu lạng lúc đấy là bản lĩnh rồi chứ xuống tay gây thương tích thì rách việc với đội đỏ đấy.e chỉ hất tay lão u60 khi lão túm cổ áo e. Còn đánh lão thì e cũng ko muốn bởi vì lão già rồi. Chỉ có thằng taxi loi choi cầm gạch phi ra là e muốn đánh nhưng bị ngăn lại nên chưa làm gì bác ạ.
Không may gặp bọn này thì nhịn nó đi.Còn quá lắm thì mình phải rắn hơn nó,đập toác mặt chúng nó ra.Cảm xúc giờ thật hỗn loạn. Vừa bàng hoàng, vừa sợ hãi, bất cần và gần như là vô cảm. Sáng hôm trước, bố mẹ e có lên chơi với e ở Hà Nội. Khi xe vừa lên đến nơi thì có đi tạm lên phần hè ở gần sảnh chung cư để bê đồ lên cho tiện vì nhiều đồ. Lúc đó có 2 chiếc xe ôm cũng đỗ ở đó thì xe nhà e đã lách qua để đi, vừa lúc đó e có đến thì thấy 1 ông xe ôm tầm u60 quay ra chửi là dm mày leo lên đây... em ko nghe rõ. Lúc đó e thật sự chột dạ nên hỏi là xe cháu chỉ đi qua thôi có làm gì nác đâu mà bác chửi. Ông bảo hè này ai cho ô tô lên . E said: cháu chỉ đỗ nhờ 1 chút để bê đồ thôi với bác cũng không đuợc phép đỗ xe máy ở hè thế đâu. U60 said: tao thích đỗ đây đấy thì sao đ*t mẹ mày làm sao. Lúc đấy thì e không chịu được nữa rồi nên e cũng to tiếng lại là 'làm sao'. U60 tiến đến chỗ e và e cũng đi gần lại . Nói là
"Mày đánh t đi mày bảo mày thích đánh tao không" trong khi e không hề nói từ đó. Vậy là u60 liên tục chửi và hăm doạ e. Cùng lúc đó có một thằng taxi ngay cạnh đó phi xuống cầm ciên gạch định phang e và cũng liên tục chửi bới. Bố mẹ e và mấy người xung quanh cũng ra can. Rồi mọi chuyện chấm dứt khi e xl u60 và mời cốc trà đá cùng lão taxi đó. Chuyện chỉ có vậy nhưng nó làm cho e khó xử nếu như lần sau gặp lại tình huống như vậy. Lúc đó thật sự em rất tức giận vì người thân của e bị xúc phạm trong khi không làm gì họ và e có thể liều mạng lúc đó là đập 2 ông đó một trận hoặc là xiên chết sau đó thì để cho đời tự trôi. E không quan tâm đến e ra sao cả vì e trải qua nhiều chuyện nên cảm xúc bị lãnh cảm với cái chết rồi và thứ khiến cho có cảm xúc chỉ duy nhất là người thân và những đứa bé đáng yêu. Có phải tất cả mọi người đều như vậy không ạ. Họ vào hùa, họ bắt nạt, họ dối trá. Liệu em có thể nói chuyện bình thường với họ được không. Lúc điều duy nhất e thấy có lỗi là thấy mẹ e đang bế cháu của chị và phải can cho họ ko nhảy bổ vào e, có cả bố e nữa người mà đi làm được nhiều người quý trọng. Và một điều nữa mà e sợ là họ sẽ làm trò gì đó với cô của e vì cô e có sống cùng e và kinh doanh ở đó. Đó là do e xin lỗi bọn họ. Giờ đây e rất sợ ra ngoài, phải đối mặt với những người như vậy e ghét tất cả mọi khuôn mặt con trai e nhìn thấy , e luôn cố gắng là người lịch sự, mồm e từ lâu đã ko còn một từ chửi bậy. Nhưng sao mọi người lại đối xử với nhau như vậy. E phải làm sao để sống đây. Các bác bảo e nên làm sao
cuộc sống là những tính toán để chiến thắng.Cảm xúc giờ thật hỗn loạn. Vừa bàng hoàng, vừa sợ hãi, bất cần và gần như là vô cảm. Sáng hôm trước, bố mẹ e có lên chơi với e ở Hà Nội. Khi xe vừa lên đến nơi thì có đi tạm lên phần hè ở gần sảnh chung cư để bê đồ lên cho tiện vì nhiều đồ. Lúc đó có 2 chiếc xe ôm cũng đỗ ở đó thì xe nhà e đã lách qua để đi, vừa lúc đó e có đến thì thấy 1 ông xe ôm tầm u60 quay ra chửi là dm mày leo lên đây... em ko nghe rõ. Lúc đó e thật sự chột dạ nên hỏi là xe cháu chỉ đi qua thôi có làm gì nác đâu mà bác chửi. Ông bảo hè này ai cho ô tô lên . E said: cháu chỉ đỗ nhờ 1 chút để bê đồ thôi với bác cũng không đuợc phép đỗ xe máy ở hè thế đâu. U60 said: tao thích đỗ đây đấy thì sao đ*t mẹ mày làm sao. Lúc đấy thì e không chịu được nữa rồi nên e cũng to tiếng lại là 'làm sao'. U60 tiến đến chỗ e và e cũng đi gần lại . Nói là
"Mày đánh t đi mày bảo mày thích đánh tao không" trong khi e không hề nói từ đó. Vậy là u60 liên tục chửi và hăm doạ e. Cùng lúc đó có một thằng taxi ngay cạnh đó phi xuống cầm ciên gạch định phang e và cũng liên tục chửi bới. Bố mẹ e và mấy người xung quanh cũng ra can. Rồi mọi chuyện chấm dứt khi e xl u60 và mời cốc trà đá cùng lão taxi đó. Chuyện chỉ có vậy nhưng nó làm cho e khó xử nếu như lần sau gặp lại tình huống như vậy. Lúc đó thật sự em rất tức giận vì người thân của e bị xúc phạm trong khi không làm gì họ và e có thể liều mạng lúc đó là đập 2 ông đó một trận hoặc là xiên chết sau đó thì để cho đời tự trôi. E không quan tâm đến e ra sao cả vì e trải qua nhiều chuyện nên cảm xúc bị lãnh cảm với cái chết rồi và thứ khiến cho có cảm xúc chỉ duy nhất là người thân và những đứa bé đáng yêu. Có phải tất cả mọi người đều như vậy không ạ. Họ vào hùa, họ bắt nạt, họ dối trá. Liệu em có thể nói chuyện bình thường với họ được không. Lúc điều duy nhất e thấy có lỗi là thấy mẹ e đang bế cháu của chị và phải can cho họ ko nhảy bổ vào e, có cả bố e nữa người mà đi làm được nhiều người quý trọng. Và một điều nữa mà e sợ là họ sẽ làm trò gì đó với cô của e vì cô e có sống cùng e và kinh doanh ở đó. Đó là do e xin lỗi bọn họ. Giờ đây e rất sợ ra ngoài, phải đối mặt với những người như vậy e ghét tất cả mọi khuôn mặt con trai e nhìn thấy , e luôn cố gắng là người lịch sự, mồm e từ lâu đã ko còn một từ chửi bậy. Nhưng sao mọi người lại đối xử với nhau như vậy. E phải làm sao để sống đây. Các bác bảo e nên làm sao
Thực tế những lời khuyên chân thành thường bị bỏ qua, chỉ đến khi chính họ trải qua mới thấm thía lời khuyên cụ ạ. Em cũng từng như thế, hậu quả rách mất bộ Véc mới may, người đau ê ẩm mất 1 tuần.......cuộc sống là những tính toán để chiến thắng.
1. trước hết cụ phải học cách kiềm chế cảm xúc bột phát, để tính toán cho tỉnh táo
2. đối tượng đầu đường như trên, cái mất của họ nếu ẩu đả xảy ra thực sự ít hơn rất nhiều so với cụ: như cụ kể ...
nên ẩu đả là thua, đôi co cũng thua ... cụ thử nghĩ cách khác để ít nhất là hòa trước.
Cụ đỗ xe lên vỉa hè thì đấu lý là khó thắng, cụ bật họ là bác cũng không được phép đỗ ... là cụ gây chiến với họ. Một cuộc chiến mà cụ có nhiều thứ để mất, họ thì không ... và có khả năng mở rộng, ...
Dạ e cũng hy vọng là không phải gặp chuyện này nữa ạNhững lúc này cụ phải tin tuyệt đối vào luật nhân quả, họ gieo cái gì họ sẽ gặp lại cái đó dành cho họ.
Cụ ạ, có ai trồng cam mà lại ăn quả ớt bao giờ ạ?? Hôm nay cụ nhịn họ được, đó là cái phúc rồi ạ. Chúc mừng cụ ạ.
Cảm ơn bác đã dành thời gian đọc bài của e. Qua cách trả lời của bác thì e nghĩ rằng nhận thức của bác còn hạn chế rất nhiều. Dù sao thì vẫn cảm ơn bác. Bác có thể out đc rồi.Kẻ cắp gặp bà già lại còn lên đây tố nhau. Kêu la như bị hiếp chết đến nơi rồi ấy