Hình như mụ này có nghề hay sao mà định giá được 10tr ngay. Vãi thật. Cũng may cho mợ chủ là tống nó đi luôn, chứ để lại ko biết hậu quả đến đâu.
A này khoẻ mạnh chắc cũng được nửa tiếng ấy nhỉkhen f1 mà đã vậy không biết khen sói không biết thế nào nhỉ
Em có khi cố lên tí còn hơn chịu cái món khó chịu ấy trong nhà hự hựOS giờ ngẫm thấy có giá thật. Bằng chứng là GD cty e, ra ngoài nhiều người nể phục, về nhà vẫn cứ phải ngọt nhạt với người gv.
Cụ nói làm em nghĩ mình đúng là con vịtKhổ thân mợ. Thế là lõm cái tiền trả trung tâm đúng ko mợ? Em dự là nó lại quay lại trung tâm, lại kiếm nhà nào đó rồi lại khen con nhà họ xinh và bán được giá. Rồi lại quay về trung tâm... Mỗi lần thế lại chia % với trung tâm... Cách kiềm tiền nhẹ nhàng mà chả ai kiện được
Cái này có lý à nha! Trước bên em cũng có trung tâm giới thiệu việc làm đến gạ gẫm đưa người vào làm rồi tháng đầu cho làm việc xong thì đuổi với lý do không đạt yêu cầu....để ăn chia tiền môi giới việc làm! (nó ăn tiền lương tháng đầu luôn của người tìm việc làm ợ) Em nghe xong choáng mất một lúc rồi mới đuổi thẳng cổ ra ngay!Khổ thân mợ. Thế là lõm cái tiền trả trung tâm đúng ko mợ? Em dự là nó lại quay lại trung tâm, lại kiếm nhà nào đó rồi lại khen con nhà họ xinh và bán được giá. Rồi lại quay về trung tâm... Mỗi lần thế lại chia % với trung tâm... Cách kiềm tiền nhẹ nhàng mà chả ai kiện được
Mợ giúp việc này có câu nói quá hay.Thưa các cụ, em đang điên tiết mấy vụ osin quá nên lên đây xả tí cho đỡ bực.
Xin lỗi các cụ, em kiềm lắm mới không chửi bậy đấy ah. Em kiếm mãi mới được 1 quả gv ở trung tâm về sau 1 cuộc bị phỏng vấn hơn cả mình tự đi xin việc (đại loại như: nhà cô có mấy người? nhà mấy tầng? ban ngày có ai không? có trẻ con không? mấy đứa? có đi học không? tối có ngủ với con không? lương trả được bao nhiêu? Tôi phải nghỉ 1 tháng mấy ngày hoặc tôi có việc cô phải cho tôi về ...).
Em thấy mặt mũi chị ta cũng hiền lành, chân chất. Chiều hôm qua em đón chị ta về nhà.
Uh thì đi làm gv ai chẳng thích nhà không có ai ban ngày, chơi cả ngày tối về làm chút là xong. Em thì quay cuồng với bán bán buôn buôn cả ngày nên về tới nhà là mệt nhoài rồi.
Đón chị ta về, câu đầu tiên bảo em rằng: Cô mua cho tôi cái khăn mặt và bàn chải đánh răng. Ối giời: em đang tự hỏi chị ta ở HN cả tuần giời, k hiểu xài mấy đồ đó ở đâu.
OK em đi mua về xong. Ăn tối, chị ta dọn dẹp qua quýt rồi bảo: hôm nay tôi mệt lắm. Tôi đi nghỉ sớm đây.
Hự...uh em lại tự an ủi, thôi chắc cũng mệt thật, mấy hôm vạ vật chờ việc cơ mà.
Sáng hôm nay ngủ dậy, chắc lúc đó chị ta mới có thời gian ngắm nghía đồ đạc trong nhà em và...con bé con nhà em.
Chị ta thốt lên câu này: "ôi con bé xinh quá! con bé này mà ra đường cẩn thận không bị bắt cóc, mà bán nó chắc cũng được 10 triệu đấy".
Ôi thôi lạy hồn, ba máu sáu cơn em nổi lên: em bảo chị ta: "Chị có thể nghỉ ngay bây giờ, dọn đồ và ra khỏi nhà tôi".
Nghĩ cám cảnh quá các cụ ah! Thế là dư lào? có phải em khó tính quá không nhể
Khó tính cái giề. Phải em thì em còn cho thêm 1 bài trước khi cho nghỉ ấy chứ. Đọc mà kinh cả người!Thưa các cụ, em đang điên tiết mấy vụ osin quá nên lên đây xả tí cho đỡ bực.
Xin lỗi các cụ, em kiềm lắm mới không chửi bậy đấy ah. Em kiếm mãi mới được 1 quả gv ở trung tâm về sau 1 cuộc bị phỏng vấn hơn cả mình tự đi xin việc (đại loại như: nhà cô có mấy người? nhà mấy tầng? ban ngày có ai không? có trẻ con không? mấy đứa? có đi học không? tối có ngủ với con không? lương trả được bao nhiêu? Tôi phải nghỉ 1 tháng mấy ngày hoặc tôi có việc cô phải cho tôi về ...).
Em thấy mặt mũi chị ta cũng hiền lành, chân chất. Chiều hôm qua em đón chị ta về nhà.
Uh thì đi làm gv ai chẳng thích nhà không có ai ban ngày, chơi cả ngày tối về làm chút là xong. Em thì quay cuồng với bán bán buôn buôn cả ngày nên về tới nhà là mệt nhoài rồi.
Đón chị ta về, câu đầu tiên bảo em rằng: Cô mua cho tôi cái khăn mặt và bàn chải đánh răng. Ối giời: em đang tự hỏi chị ta ở HN cả tuần giời, k hiểu xài mấy đồ đó ở đâu.
OK em đi mua về xong. Ăn tối, chị ta dọn dẹp qua quýt rồi bảo: hôm nay tôi mệt lắm. Tôi đi nghỉ sớm đây.
Hự...uh em lại tự an ủi, thôi chắc cũng mệt thật, mấy hôm vạ vật chờ việc cơ mà.
Sáng hôm nay ngủ dậy, chắc lúc đó chị ta mới có thời gian ngắm nghía đồ đạc trong nhà em và...con bé con nhà em.
Chị ta thốt lên câu này: "ôi con bé xinh quá! con bé này mà ra đường cẩn thận không bị bắt cóc, mà bán nó chắc cũng được 10 triệu đấy".
Ôi thôi lạy hồn, ba máu sáu cơn em nổi lên: em bảo chị ta: "Chị có thể nghỉ ngay bây giờ, dọn đồ và ra khỏi nhà tôi".
Nghĩ cám cảnh quá các cụ ah! Thế là dư lào? có phải em khó tính quá không nhể