[Funland] Mỹ: Chìm thuyền chở 30 người và 3 cảnh sát bị bắn hạ

milan2

Xe tăng
Biển số
OF-353677
Ngày cấp bằng
4/2/15
Số km
1,423
Động cơ
273,880 Mã lực
Kết quả thăm dò cho thấy phần lớn người Mỹ không đồng ý với những nhận định trên. Theo khảo sát của CNN và Gallup, phần đông người Mỹ đang mắc kẹt giữa việc chấp nhận luật kiểm soát súng lỏng lẻo hiện tại và thắt chặt chúng nhiều hơn nữa.

Những người ủng hộ việc sử dụng vũ khí tự do chỉ chiếm một lượng rất nhỏ.

Dù vậy, thì dường như vụ xả súng đã khiến nữ nghị sĩ Giffords mất mạng vẫn không thể khiến những đồng nghiệp của bà ở chính quyền liên bang thiết lập thêm một biện pháp kiểm soát súng.

Mỹ không phải là quốc gia duy nhất đang chứa đựng những tay súng giết người. Nhưng khi nhắc tới những hành vi bạo lực liên quan tới súng đạn trong dân chúng, thì người ta lập tức nghĩ tới Mỹ. Đất nước này có một lịch sử và nền văn hóa ngắn liền với những khẩu súng.
Vậy cụ Obama đã làm gì và thất bại với điều khoản này của nước mỹ ? Thank!
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
Vậy cụ Obama đã làm gì và thất bại với điều khoản này của nước mỹ ? Thank!
Việc ban hành các quy định thắt chặt quản lý hoạt động mua bán súng đạn của chính quyền Tổng thống Mỹ Barack Obama mà không cần phê chuẩn từ quốc hội đang vấp phải sự phản đối quyết liệt của hiệp hội Súng trường Quốc gia Mỹ (NRA).

Ngay sau động thái của Tổng thống Obama, một thành viên của NRA là cựu đại sứ Mỹ tại Liên Hợp Quốc John Bolton đã phát biểu: "Tôi cho rằng mối đe dọa lớn nhất với an ninh quốc gia đang hiện hữu tại phòng Bầu dục".

Với tiềm lực tài chính mạnh, tầm ảnh hưởng rộng, NRA được đánh giá là tổ chức ủng hộ vũ khí quyền lực nhất nước Mỹ, chắc chắn sẽ gây nhiều khó khăn cho nỗ lực hạn chế sở hữu và sử dụng vũ khí mà ông Obama đang theo đuổi trong những tháng cuối cùng của nhiệm kỳ.
 

be bư

Tầu Hỏa
Biển số
OF-197289
Ngày cấp bằng
4/6/13
Số km
44,268
Động cơ
620,275 Mã lực
mỹ dạo này nhiều chuyện quá , em xin chân hóng xem kết quả thế nào
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
NRA là tổ chức tự phát ôn hòa do những thợ săn và người thích súng ở Mỹ lập ra năm 1871. Thời điểm đó, khi việc người dân có thể sở hữu súng chưa gây ra nhiều rắc rối thì hoạt động của NRA chủ yếu là mở các khóa huấn luyện kỹ thuật bắn súng và săn bắn.

Từ thập niên 1960, khi nhiều người Mỹ lên tiếng yêu cầu kiểm soát súng, NRA từ một câu lạc bộ những người yêu súng đã trở thành một đoàn thể chính trị phản đối việc cấm súng và hoạt động rất hiệu quả ở cả cấp độ bang và liên bang.

Hiện NRA có hơn 5 triệu hội viên và là đoàn thể chính trị có thế lực nhất nước Mỹ. Theo các số liệu của La Croix, trong cuộc bầu cử quốc hội năm 2014, 4/5 ứng viên do NRA ủng hộ đều trúng cử. Vì thế NRA không ngại công kích bất cứ một nhân vật quyền lực nào, và các chính khách cũng không muốn đương đầu với tổ chức này.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
Năm 2011, khi từ chối thảo luận với Tổng thống Obama về vấn đề kiểm soát súng, Phó chủ tịch NRA Wayne LaPierre đã phát biểu: "Vì lý do gì mà NRA lại có thể ngồi cùng với nhóm người dành cả đời để tìm cách phá hoại Tu chính án số II của Hiến pháp Mỹ?"

Tu án chính án số II ra đời gắn liền với quá trình đấu tranh giành độc lập của nhân dân Mỹ, được coi là vũ khí pháp lý lợi hại nhất của NRA trong việc đấu tranh chống lại các đạo luật cấm súng. Tu chính án này có hai vế: vế đầu cho rằng dân quân được tổ chức tốt là cần thiết cho an ninh của một bang tự do; vế sau khẳng định quyền giữ và mang vũ khí của mọi công dân không thể bị xâm phạm.

Bên cạnh cơ sở pháp lý vững chắc, sức mạnh của NRA còn nằm ở tiềm lực tài chính hùng hậu. Tính riêng trong năm 2013, quỹ hoạt động của NRA lên đến 350 triệu USD. Con số này đến từ đóng góp của các thành viên và các tập đoàn, doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực sản xuất và xuất khẩu vũ khí.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
Theo thông tin từ trang web của NRA, có tới 8 tổng thống Mỹ từng là hội viên của tổ chức này bao gồm: Ulysses S. Grant, Theodore Roosevelt, William Howard Taft, Dwight D. Eisenhower, Richard M. Nixon, Ronald Reagan và George H.W. Bush, trong đó cựu Tổng thống Bush "con" được coi là tổng thống thân thiện nhất với súng đạn.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
Quyền lực và giàu có, NRA thường xuyên đóng góp hào phóng cho các chiến dịch vận động bầu cử quốc hội cũng như Tổng thống Mỹ. Đoàn thể này hoạt động dựa trên phương pháp cung cấp tài chính và tiến hành các chiến dịch quảng bá cho những ứng viên mà NRA ủng hộ.

Theo Center for Responsive Politics, một cơ quan giám sát tài chính chính trị tại Washington, NRA đã chi tới 27 triệu USD cho các chiến dịch bầu cử quốc hội năm 2014.

Cũng như các nhóm lợi ích hoặc các tổ chức phi chính phủ khác, NRA tiến hành chấm điểm các chính khách theo thang điểm A-F, trên cơ sở xem xét mức độ ủng hộ của họ đối với việc sở hữu và sử dụng súng đạn, và luôn công khai bảng điểm cho các cử tri bầu cử.
 

hungcasau

Xe hơi
Biển số
OF-139508
Ngày cấp bằng
22/4/12
Số km
134
Động cơ
368,676 Mã lực
R.i.p cảnh sát
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
Bên cạnh đó, hàng năm NRA vẫn chi hàng chục triệu USD cho các hoạt động vận động hành lang thúc đẩy quốc hội hoặc chính quyền các bang ban hành các văn bản và đạo luật có lợi cũng như hạn chế các đạo luật đe dọa đến quyền "công dân cơ bản" của người Mỹ.

Sau vụ xả súng tại trường học ở Newtown, tiểu bang Connecticut năm 2012, chính quyền của Tổng thống Obama đã đề xuất dự luật kiểm soát súng chặt chẽ hơn. Đây là một gói đề xuất bao gồm các biện pháp mở rộng phạm vi kiểm tra hồ sơ lý lịch không chỉ với tất cả những người nộp đơn xin mua súng mà sang cả các cuộc triển lãm súng. Tuy nhiên, do sức ép của NRA, văn kiện này bị thượng viện phủ quyết.

Ngoài sự ủng hộ tuyệt đối của các thành viên đảng Cộng hòa, NRA cũng nhận được sự hỗ trợ từ các chính trị gia thuộc phe Dân chủ, đặc biệt tại các bang miền nam và miền tây, nơi văn hóa súng đạn phát triển mạnh mẽ./.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
Update:

Dân tình bên ngoài bệnh viện. nơi 3 cảnh sát trúng đạn đang nằm

 

milan2

Xe tăng
Biển số
OF-353677
Ngày cấp bằng
4/2/15
Số km
1,423
Động cơ
273,880 Mã lực
Việc ban hành các quy định thắt chặt quản lý hoạt động mua bán súng đạn của chính quyền Tổng thống Mỹ Barack Obama mà không cần phê chuẩn từ quốc hội đang vấp phải sự phản đối quyết liệt của hiệp hội Súng trường Quốc gia Mỹ (NRA).

Ngay sau động thái của Tổng thống Obama, một thành viên của NRA là cựu đại sứ Mỹ tại Liên Hợp Quốc John Bolton đã phát biểu: "Tôi cho rằng mối đe dọa lớn nhất với an ninh quốc gia đang hiện hữu tại phòng Bầu dục".

Với tiềm lực tài chính mạnh, tầm ảnh hưởng rộng, NRA được đánh giá là tổ chức ủng hộ vũ khí quyền lực nhất nước Mỹ, chắc chắn sẽ gây nhiều khó khăn cho nỗ lực hạn chế sở hữu và sử dụng vũ khí mà ông Obama đang theo đuổi trong những tháng cuối cùng của nhiệm kỳ.
Vậy cái quyết định này của cụ O không thông qua qh thì có hợp hiến không? Thank!
 

dungce912

Xe điện
Biển số
OF-136606
Ngày cấp bằng
31/3/12
Số km
3,028
Động cơ
394,678 Mã lực
Nơi ở
Trên yên xe dưới gốc cây
ở Mỹ nghe tin người chết vì súng thì cũng bình thản như ta nghe tin chết vì tai nạn giao thông thôi, có gì đâu mà các cụ phải cập nhập
So tỉ lệ chết súng Mỹ với chết dao , phóng bên ta thì bên nào hơn nhỉ
 

milan2

Xe tăng
Biển số
OF-353677
Ngày cấp bằng
4/2/15
Số km
1,423
Động cơ
273,880 Mã lực
Việc ban hành các quy định thắt chặt quản lý hoạt động mua bán súng đạn của chính quyền Tổng thống Mỹ Barack Obama mà không cần phê chuẩn từ quốc hội đang vấp phải sự phản đối quyết liệt của hiệp hội Súng trường Quốc gia Mỹ (NRA).

Ngay sau động thái của Tổng thống Obama, một thành viên của NRA là cựu đại sứ Mỹ tại Liên Hợp Quốc John Bolton đã phát biểu: "Tôi cho rằng mối đe dọa lớn nhất với an ninh quốc gia đang hiện hữu tại phòng Bầu dục".

Với tiềm lực tài chính mạnh, tầm ảnh hưởng rộng, NRA được đánh giá là tổ chức ủng hộ vũ khí quyền lực nhất nước Mỹ, chắc chắn sẽ gây nhiều khó khăn cho nỗ lực hạn chế sở hữu và sử dụng vũ khí mà ông Obama đang theo đuổi trong những tháng cuối cùng của nhiệm kỳ.
Vậy cái quyết định này của cụ O không thông qua qh thì có hợp hiến không? Thank!
Năm 2011, khi từ chối thảo luận với Tổng thống Obama về vấn đề kiểm soát súng, Phó chủ tịch NRA Wayne LaPierre đã phát biểu: "Vì lý do gì mà NRA lại có thể ngồi cùng với nhóm người dành cả đời để tìm cách phá hoại Tu chính án số II của Hiến pháp Mỹ?"

Tu án chính án số II ra đời gắn liền với quá trình đấu tranh giành độc lập của nhân dân Mỹ, được coi là vũ khí pháp lý lợi hại nhất của NRA trong việc đấu tranh chống lại các đạo luật cấm súng. Tu chính án này có hai vế: vế đầu cho rằng dân quân được tổ chức tốt là cần thiết cho an ninh của một bang tự do; vế sau khẳng định quyền giữ và mang vũ khí của mọi công dân không thể bị xâm phạm.

Bên cạnh cơ sở pháp lý vững chắc, sức mạnh của NRA còn nằm ở tiềm lực tài chính hùng hậu. Tính riêng trong năm 2013, quỹ hoạt động của NRA lên đến 350 triệu USD. Con số này đến từ đóng góp của các thành viên và các tập đoàn, doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực sản xuất và xuất khẩu vũ khí.
Có nghĩa là cần phải sửa tu chính án 2 phỏng cụ? Thank!
 

mrkoyhp9x

Xe hơi
Biển số
OF-456976
Ngày cấp bằng
28/9/16
Số km
195
Động cơ
205,720 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
ở bên Mĩ ai cưng được sử dụng súng nên bắn giết nhau là chuyện quá là bình thường !!! các cụ thấy em nói sai chỗ nào không
 

Sô lếch Mù

Xe điện
Biển số
OF-105051
Ngày cấp bằng
7/7/11
Số km
3,865
Động cơ
422,560 Mã lực
Có thật sự kiểm soát súng là để bảo vệ bạn?
heoluoi / Tháng Sáu 2, 2015




Nhiều người Việt Nam ngày nay vẫn tin tưởng một cách ngây thơ rằng chính phủ kiểm soát không cho người dân sở hữu và sử dụng súng là để bảo vệ họ, là để bảo vệ xã hội khỏi bạo lực do việc sở hữu súng của những kẻ tội phạm. Sự thật có phải đúng là như vậy?

Trên thực tế khi bạn hay tôi đối mặt với bọn tội phạm, chúng ta ngay lập tức trở thành những người ở tuyến đầu phòng vệ. Lúc đó quá trễ để gọi sự trợ giúp của một ai đó. Những công dân tuân thủ luật pháp luôn là những người ở tuyến đầu đối mặt với tội phạm để bảo vệ bản thân và gia đình mình.

Trong khi đó, những chính trị gia lại nói với chúng ta rằng họ muốn bảo vệ chúng ta khỏi tội phạm có vũ trang bằng cách tước đi quyền sở hữu và sử dụng vũ khí của cá nhân để tự vệ. Đây là lời nói dối lớn nhất của tất cả bọn họ.

“Thế giới này tràn ngập bạo lực bởi vì bọn tội phạm có súng. Chúng ta, những công dân tử tế tuân thủ luật pháp, cũng nên có súng. Nếu không thì chúng sẽ thắng và những người tử tế sẽ thua” – James Earl Jones

Những cuộc tranh luận xung quanh vấn đề kiểm soát súng thường gắn liền với những cảm xúc mạnh mẽ của cả hai phía. Bên cạnh đó việc lạm dụng khai thác đề tài này đã ít nhiều tầm thường hoá vấn đề kiểm soát súng. Nó cực kỳ nguy hiểm vì quyền được trang bị vũ khí để tự bảo vệ không phải là vấn đề tầm phào. Và quyết định không nên được đưa ra dưới bất cứ áp lực của sự sợ hãi hay hoảng hốt nào.

Kiểm soát súng đi ngay vào trái tim của khái niện mà chúng tôi gọi là Tự do và do đó nó cần được xem xét một cách tổng thể và thận trọng.

Vậy kiểm soát súng chính xác là gì? Nó là kiểm soát dòng chảy của súng trong nước. Nhiều người suy nghĩ đơn giản hơn thì cho rằng kiểm soát súng là tịch thu súng của tất cả mọi người. Kiểm soát súng không hề có nghĩa là tịch thu súng. Điều này là không khả thi bởi vì các phần tử tội phạm trong xã hội sẽ không bao giờ giao nộp súng của chúng, lực lượng quân đội và cảnh sát cũng không.

Câu hỏi đầu tiên khi đó trở nên rõ ràng: Ai là người kiểm soát súng? Câu trả lời là chính phủ mà ở đây chúng ta sẽ gọi là những Người Làm Luật.

Câu hỏi tiếp theo chúng ta cần phải hỏi là: Súng của ai bị kiểm soát? Câu trả lời là nhân dân, những người đã giao nộp súng của họ. Họ là những công dân tuân thủ luật pháp mà chúng ta sẽ gọi là những Người Tuân Luật

Câu hỏi cuối cùng, súng của ai sẽ không bị kiểm soát? Chúng ta có thể giả thiết là bọn tội phạm sẽ không giao nộp súng của chúng và chúng ta sẽ gọi là những Người Phạm Luật

Và như vậy bạn đã có bức tranh tổng thể. Khi nói về kiểm soát súng, chúng ta dễ dàng phân chia xã hội thành ba nhóm có thể nhận diện dễ dàng: Người Làm Luật, Người Tuân Luật và Người Phạm Luật.

Có một sự tranh cãi dai dẳng rằng: Có thật kiểm soát súng, bằng cách nào đó, sẽ làm suy yếu nhóm Người Phạm Luật? Làm thế nào có thể như vậy được? Bạn có tin rằng những tên tội phạm sẽ giao nộp vũ khí của chúng trong khi chúng lại phụ thuộc vũ khí đó để thực hiện tội ác? Ngay cả khi có lệnh kiểm soát súng đi vào hiệu lực thì những vũ khí này vẫn đang lưu thông và những kẻ tội phạm vẫn đang sở hữu súng.

Thomass Jefferson nói về kiểm soát súng:

“Họ tước vũ khí chỉ của những ai không có chiều hướng hoặc đã xác định không phạm tội. Những luật như vầy chỉ làm tình hình trở nên tồi tệ hơn cho người bị tấn công và tốt hơn cho kẻ tấn công.”

Biện pháp kiểm soát súng cũng không chứng minh được đã tạo được rào cản đáng kể nào cho những kẻ tội phạm đang muốn sở hữu súng. Bất cứ ai với một số vật liệu đơn giản và có truy cập internet là đã có thể tìm thấy hướng dẫn cách và tự mình chế tạo súng. Trên thực tế điều sẽ xảy ra chỉ là súng sẽ được mua bán chợ đen. Hệ luỵ của nó là việc củng cố quyền lực của, hoặc sinh ra các tổ chức mafia nắm quyền kiểm soát việc kinh doanh này.

Như vậy, liệu luật kiểm soát súng có nên được áp dụng lên những công dân tuân thủ luật pháp như là biện pháp để bảo vệ họ, những công dân tuân thủ luật pháp, khỏi bọn tội phạm không để luật đó ràng buộc chúng?

Do nhóm tội phạm không bị ảnh hưởng bởi luật kiểm soát súng. Trên thực tế nhóm này là những ngưởi ủng hộ mạnh mẽ việc kiểm soát súng bởi vì nó giải trừ một cách hiệu quả vũ trang của những người mà chúng muốn làm hại.

Theo bản khảo sát Tội Phạm Quốc Gia Mỹ: “Nếu nạn nhân của vụ cướp không tự vệ, thì những kẻ cướp sẽ thành công trong 88% các trường hợp và nạn nhân sẽ bị thương trong 25% các trường hợp. Nếu nạn nhân chống cự lại với súng, tỷ lệ “thành công” của vụ cướp rơi xuống chỉ còn rơi xuống chỉ còn 30% và tỷ lệ nạn nhân bị thương giảm xuống còn 17%.”

Vậy cái gì là lợi ích của việc kiểm soát súng đối với những Người Tuân Luật. Phải chăng là sự giảm đi của tội phạm? Điều đó là không thể. Các số liệu thực tế từ các quốc gia gần đây ban hành luật kiểm soát súng chứng thực điều này. Hãy lấy ví dụ của Úc. Úc thiết lập kiểm soát súng năm 1996 và chính phủ đã thu giữ và tiêu huỷ 640, 381 vũ khí cá nhân, chương trình này cũng tiêu tốn của người đóng thuế Úc hơn 500,000 dollar và kết quả thu được sau 12 tháng là: tội phạm giết người tăng 32%. trên toàn nước Úc, các vụ tấn công tăng 86%.. Trên toàn nước Úc, các vụ cướp có vũ trang tăng 44%.

Chỉ riêng trong tiểu bang Victoria, tỷ lệ giết người có vũ trang tăng 300%. Cần lưu ý rằng trên thực tế trong khi những công dân tuân thủ luật pháp giao nộp súng, thì những kẻ tội phạm không, chúng vẫn sở hữu súng. Trong khi số liệu của 25 năm trước cho thấy tốc độ giảm đều đặn tỷ lệ cướp có vũ trang thì điều này đã thay đổi hoàn toàn sau 12 tháng thực thi luật kiểm soát súng tại đây, do giờ đây tội phạm được đảm bảo rằng các mục tiêu của chúng không được tự vệ.

Cảnh sát Úc đã thất bại trong việc giải thích tại sao an ninh công cộng lại giảm sút sau khi chính phủ đã tiêu tốn hàng đống tiền của và nhân lực cho chương trình quét sạch súng khỏi xã hội Úc. “Tự vệ không phải là lý do để sở hữu súng” – John Howard, Thủ tướng Úc, phát biểu. Và đó là một trong những lời nói dối vĩ đại của các chính trị gia.

Giả sử nếu chúng ta cũng tin vào luật kiểm soát súng, ai sẽ là người chúng ta sẽ trông cậy khi đó. Chỉ có một nhóm cuối cùng: Nhóm Làm Luật, hay là chính phủ. Chính phủ sử dụng các lực lượng công an, cảnh sát để bảo vệ chúng ta.

Chúng ta có một quyền được ban tặng bởi Tạo hoá là quyền tự bảo vệ bản thân. Từ đâu mà công an lấy quyền bảo vệ chúng ta? Thật vô nghĩa khi để cho công an bảo vệ mạng sống của chúng ta trong khi chúng ta là một cá nhân thì lại bị từ chối quyền đó.

“Khi cảnh sát nổ súng, thì việc họ bắn nhầm người vô tội gấp khoảng 55 lần hơn là thường dân bắn nhầm.” – David Kople

Những người Tuân Luật cần phải được sở hữu súng không chỉ để bảo vệ họ khỏi nhứng kẻ Phạm Luật mà quan trọng hơn khỏi những Người Làm Luật. Các nhà lập quốc Hoa Kỳ thậm chí đã đảm bảo quyền sở hữu súng của dân chúng bằng cách đưa nó vào ngay trong Hiến Pháp Mỹ. Tu chính án số 2 viết: “Quyền của mọi người được trang bị và giữ súng, sẽ không bị xâm pham.”

“Những dự định tốt sẽ luôn được dùng để biện hộ cho các giả thuyết của nhà cầm quyền. Hiến Pháp được xây dựng để bảo vệ chống lại sự nguy hiểm của các dự định tốt đó.” – Noah Webster

Đây là lý do tại sao bước đầu tiên diễn ra trong một xã hội độc tài là tịch thu vũ khí của tất cả người dân. Nhìn lại lịch sử số lượng người vô tội bị giết nhiều nhất không phải do những Kẻ Phạm Luật, mà luôn bởi những Người Làm Luật.

  • Năm 1929, Liên bang Sô Viết thiết lập kiểm soát súng. Từ 1929 tới 1953, khoảng 20 triệu những người bất đồng chính kiến, không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Năm 1911 Thổ Nhĩ Kỳ thiết lập kiểm soát súng. Từ 1915 đến 1917, 15. triệu người Armenia, không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Đức quốc xã thiết lập kiểm soát súng năm 1938 và từ 1939 đến 1945, tổng cộng 13 triệu người Do Thái và người khác, không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Trung Quốc thiết lập kiểm soát súng năm 1935. Từ 1948 đến 1952, 20 triệu người bất đồng chính kiến, kkông thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Uganda thiết lập kiểm soát súng năm 1970. Từ 1971 đến 1979, 300,000 người theo đạo Thiên Chúa Giáo, không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Campuchia thiết lập kiểm soát súng năm 1956, từ 1975 đến 1977, 1 triệu “trí thuc”+’ , không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
Kiểm soát súng dựa trên một câu hỏi hết sức cơ bản: Bạn tin tưởng ai hơn: chính phủ hay người dân?

“Trong số nhiều hành động sai trái dưới sự cai trị của Anh Quốc tại Ấn độ, lịch sử sẽ nhìn vào luật tước đi vũ khí của người dân trên toàn quốc như là một trong những luật đen tối nhất.” – Mohandas K Gandhi

Nhưng hãy quên tất cả lý thuyết và quên tất cả con số thống kê, bởi vì kiểm soát súng thực sự không phải là về kiểm soát súng, mà là một thứ lớn hơn rất nhiều. Đó là về kiểm soát quyền, nó là về quyền của mỗi chúng ta để bảo vệ tính mạng, tài sản của bản thân và gia đình khi bị đe doạ. Nó là về việc một người sở hữu súng không có nghĩa anh ta là tội phạm hay có tội. Và trên hết thảy nó là về TỰ DO.

“Giài giáp nhân dân là cách hiệu quả nhất để nô lệ hoá họ.” – George Mason (Phỏng theo Ron Ownby Frisco)

Tại Việt Nam vụ án Lê Văn Luyện giết người cướp tiệm vàng đã có thể có kết cục không bi thảm đến thế nếu gia đình người chủ tiệm vàng được phép sở hữu và sử dụng súng để tự bảo vệ mình. Rõ ràng tên cướp khoẻ mạnh sẽ bất lợi hơn khi đối mặt với hai vợ chồng già nhưng có súng để tự vệ. Hãy hỏi những người chủ tiệm vàng rằng họ có muốn mọi người được phép sở hữu súng hay không?

Một ví dụ khác, nếu những người nông dân được phép sở hữu và sử dụng súng để bảo vệ mảnh đất của mình, có thể sự việc đã không tồi tệ đến thế khi ông Vươn dùng súng chống trả lại lực lượng cưỡng chế ở huyện Tiên Lãng, Hải Phòng. Những ông chủ tịch Huyện sẽ phải làm việc tôn trọng pháp luật hơn, sẽ phải nghiệm túc đàm phám với người dân, hơn là có thiên hướng sử dụng sức mạnh để trấn áp những người dân trong các giao dịch còn đang tranh cãi. Nếu người dân được phép sở hữu súng, sẽ có ít khiếu kiện đông người tranh chấp đất đai hơn, vì luật lệ khi đó sẽ được tôn trọng hơn do các ông chủ tịch xã hiểu được hậu quả khi người dân bị dồn vào bước đường cùng sẽ đứng lên và phản kháng với vũ khí của họ là như thế nào.

Nếu bạn nghĩ kiểm soát súng là để bảo vệ bạn, hãy suy nghĩ lại.

Quyền sở hữu và sử dụng súng để tự vệ là quyền cơ bản để bảo vệ tự do của chúng ta.
https://triethocduongpho.wordpress.com/2015/06/02/co-that-su-kiem-soat-sung-la-de-bao-ve-ban/
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
Có thật sự kiểm soát súng là để bảo vệ bạn?
heoluoi / Tháng Sáu 2, 2015




Nhiều người Việt Nam ngày nay vẫn tin tưởng một cách ngây thơ rằng chính phủ kiểm soát không cho người dân sở hữu và sử dụng súng là để bảo vệ họ, là để bảo vệ xã hội khỏi bạo lực do việc sở hữu súng của những kẻ tội phạm. Sự thật có phải đúng là như vậy?

Trên thực tế khi bạn hay tôi đối mặt với bọn tội phạm, chúng ta ngay lập tức trở thành những người ở tuyến đầu phòng vệ. Lúc đó quá trễ để gọi sự trợ giúp của một ai đó. Những công dân tuân thủ luật pháp luôn là những người ở tuyến đầu đối mặt với tội phạm để bảo vệ bản thân và gia đình mình.

Trong khi đó, những chính trị gia lại nói với chúng ta rằng họ muốn bảo vệ chúng ta khỏi tội phạm có vũ trang bằng cách tước đi quyền sở hữu và sử dụng vũ khí của cá nhân để tự vệ. Đây là lời nói dối lớn nhất của tất cả bọn họ.

“Thế giới này tràn ngập bạo lực bởi vì bọn tội phạm có súng. Chúng ta, những công dân tử tế tuân thủ luật pháp, cũng nên có súng. Nếu không thì chúng sẽ thắng và những người tử tế sẽ thua” – James Earl Jones

Những cuộc tranh luận xung quanh vấn đề kiểm soát súng thường gắn liền với những cảm xúc mạnh mẽ của cả hai phía. Bên cạnh đó việc lạm dụng khai thác đề tài này đã ít nhiều tầm thường hoá vấn đề kiểm soát súng. Nó cực kỳ nguy hiểm vì quyền được trang bị vũ khí để tự bảo vệ không phải là vấn đề tầm phào. Và quyết định không nên được đưa ra dưới bất cứ áp lực của sự sợ hãi hay hoảng hốt nào.

Kiểm soát súng đi ngay vào trái tim của khái niện mà chúng tôi gọi là Tự do và do đó nó cần được xem xét một cách tổng thể và thận trọng.

Vậy kiểm soát súng chính xác là gì? Nó là kiểm soát dòng chảy của súng trong nước. Nhiều người suy nghĩ đơn giản hơn thì cho rằng kiểm soát súng là tịch thu súng của tất cả mọi người. Kiểm soát súng không hề có nghĩa là tịch thu súng. Điều này là không khả thi bởi vì các phần tử tội phạm trong xã hội sẽ không bao giờ giao nộp súng của chúng, lực lượng quân đội và cảnh sát cũng không.

Câu hỏi đầu tiên khi đó trở nên rõ ràng: Ai là người kiểm soát súng? Câu trả lời là chính phủ mà ở đây chúng ta sẽ gọi là những Người Làm Luật.

Câu hỏi tiếp theo chúng ta cần phải hỏi là: Súng của ai bị kiểm soát? Câu trả lời là nhân dân, những người đã giao nộp súng của họ. Họ là những công dân tuân thủ luật pháp mà chúng ta sẽ gọi là những Người Tuân Luật

Câu hỏi cuối cùng, súng của ai sẽ không bị kiểm soát? Chúng ta có thể giả thiết là bọn tội phạm sẽ không giao nộp súng của chúng và chúng ta sẽ gọi là những Người Phạm Luật

Và như vậy bạn đã có bức tranh tổng thể. Khi nói về kiểm soát súng, chúng ta dễ dàng phân chia xã hội thành ba nhóm có thể nhận diện dễ dàng: Người Làm Luật, Người Tuân Luật và Người Phạm Luật.

Có một sự tranh cãi dai dẳng rằng: Có thật kiểm soát súng, bằng cách nào đó, sẽ làm suy yếu nhóm Người Phạm Luật? Làm thế nào có thể như vậy được? Bạn có tin rằng những tên tội phạm sẽ giao nộp vũ khí của chúng trong khi chúng lại phụ thuộc vũ khí đó để thực hiện tội ác? Ngay cả khi có lệnh kiểm soát súng đi vào hiệu lực thì những vũ khí này vẫn đang lưu thông và những kẻ tội phạm vẫn đang sở hữu súng.

Thomass Jefferson nói về kiểm soát súng:

“Họ tước vũ khí chỉ của những ai không có chiều hướng hoặc đã xác định không phạm tội. Những luật như vầy chỉ làm tình hình trở nên tồi tệ hơn cho người bị tấn công và tốt hơn cho kẻ tấn công.”

Biện pháp kiểm soát súng cũng không chứng minh được đã tạo được rào cản đáng kể nào cho những kẻ tội phạm đang muốn sở hữu súng. Bất cứ ai với một số vật liệu đơn giản và có truy cập internet là đã có thể tìm thấy hướng dẫn cách và tự mình chế tạo súng. Trên thực tế điều sẽ xảy ra chỉ là súng sẽ được mua bán chợ đen. Hệ luỵ của nó là việc củng cố quyền lực của, hoặc sinh ra các tổ chức mafia nắm quyền kiểm soát việc kinh doanh này.

Như vậy, liệu luật kiểm soát súng có nên được áp dụng lên những công dân tuân thủ luật pháp như là biện pháp để bảo vệ họ, những công dân tuân thủ luật pháp, khỏi bọn tội phạm không để luật đó ràng buộc chúng?

Do nhóm tội phạm không bị ảnh hưởng bởi luật kiểm soát súng. Trên thực tế nhóm này là những ngưởi ủng hộ mạnh mẽ việc kiểm soát súng bởi vì nó giải trừ một cách hiệu quả vũ trang của những người mà chúng muốn làm hại.

Theo bản khảo sát Tội Phạm Quốc Gia Mỹ: “Nếu nạn nhân của vụ cướp không tự vệ, thì những kẻ cướp sẽ thành công trong 88% các trường hợp và nạn nhân sẽ bị thương trong 25% các trường hợp. Nếu nạn nhân chống cự lại với súng, tỷ lệ “thành công” của vụ cướp rơi xuống chỉ còn rơi xuống chỉ còn 30% và tỷ lệ nạn nhân bị thương giảm xuống còn 17%.”

Vậy cái gì là lợi ích của việc kiểm soát súng đối với những Người Tuân Luật. Phải chăng là sự giảm đi của tội phạm? Điều đó là không thể. Các số liệu thực tế từ các quốc gia gần đây ban hành luật kiểm soát súng chứng thực điều này. Hãy lấy ví dụ của Úc. Úc thiết lập kiểm soát súng năm 1996 và chính phủ đã thu giữ và tiêu huỷ 640, 381 vũ khí cá nhân, chương trình này cũng tiêu tốn của người đóng thuế Úc hơn 500,000 dollar và kết quả thu được sau 12 tháng là: tội phạm giết người tăng 32%. trên toàn nước Úc, các vụ tấn công tăng 86%.. Trên toàn nước Úc, các vụ cướp có vũ trang tăng 44%.

Chỉ riêng trong tiểu bang Victoria, tỷ lệ giết người có vũ trang tăng 300%. Cần lưu ý rằng trên thực tế trong khi những công dân tuân thủ luật pháp giao nộp súng, thì những kẻ tội phạm không, chúng vẫn sở hữu súng. Trong khi số liệu của 25 năm trước cho thấy tốc độ giảm đều đặn tỷ lệ cướp có vũ trang thì điều này đã thay đổi hoàn toàn sau 12 tháng thực thi luật kiểm soát súng tại đây, do giờ đây tội phạm được đảm bảo rằng các mục tiêu của chúng không được tự vệ.

Cảnh sát Úc đã thất bại trong việc giải thích tại sao an ninh công cộng lại giảm sút sau khi chính phủ đã tiêu tốn hàng đống tiền của và nhân lực cho chương trình quét sạch súng khỏi xã hội Úc. “Tự vệ không phải là lý do để sở hữu súng” – John Howard, Thủ tướng Úc, phát biểu. Và đó là một trong những lời nói dối vĩ đại của các chính trị gia.

Giả sử nếu chúng ta cũng tin vào luật kiểm soát súng, ai sẽ là người chúng ta sẽ trông cậy khi đó. Chỉ có một nhóm cuối cùng: Nhóm Làm Luật, hay là chính phủ. Chính phủ sử dụng các lực lượng công an, cảnh sát để bảo vệ chúng ta.

Chúng ta có một quyền được ban tặng bởi Tạo hoá là quyền tự bảo vệ bản thân. Từ đâu mà công an lấy quyền bảo vệ chúng ta? Thật vô nghĩa khi để cho công an bảo vệ mạng sống của chúng ta trong khi chúng ta là một cá nhân thì lại bị từ chối quyền đó.

“Khi cảnh sát nổ súng, thì việc họ bắn nhầm người vô tội gấp khoảng 55 lần hơn là thường dân bắn nhầm.” – David Kople

Những người Tuân Luật cần phải được sở hữu súng không chỉ để bảo vệ họ khỏi nhứng kẻ Phạm Luật mà quan trọng hơn khỏi những Người Làm Luật. Các nhà lập quốc Hoa Kỳ thậm chí đã đảm bảo quyền sở hữu súng của dân chúng bằng cách đưa nó vào ngay trong Hiến Pháp Mỹ. Tu chính án số 2 viết: “Quyền của mọi người được trang bị và giữ súng, sẽ không bị xâm pham.”

“Những dự định tốt sẽ luôn được dùng để biện hộ cho các giả thuyết của nhà cầm quyền. Hiến Pháp được xây dựng để bảo vệ chống lại sự nguy hiểm của các dự định tốt đó.” – Noah Webster

Đây là lý do tại sao bước đầu tiên diễn ra trong một xã hội độc tài là tịch thu vũ khí của tất cả người dân. Nhìn lại lịch sử số lượng người vô tội bị giết nhiều nhất không phải do những Kẻ Phạm Luật, mà luôn bởi những Người Làm Luật.

  • Năm 1929, Liên bang Sô Viết thiết lập kiểm soát súng. Từ 1929 tới 1953, khoảng 20 triệu những người bất đồng chính kiến, không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Năm 1911 Thổ Nhĩ Kỳ thiết lập kiểm soát súng. Từ 1915 đến 1917, 15. triệu người Armenia, không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Đức quốc xã thiết lập kiểm soát súng năm 1938 và từ 1939 đến 1945, tổng cộng 13 triệu người Do Thái và người khác, không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Trung Quốc thiết lập kiểm soát súng năm 1935. Từ 1948 đến 1952, 20 triệu người bất đồng chính kiến, kkông thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Uganda thiết lập kiểm soát súng năm 1970. Từ 1971 đến 1979, 300,000 người theo đạo Thiên Chúa Giáo, không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
  • Campuchia thiết lập kiểm soát súng năm 1956, từ 1975 đến 1977, 1 triệu “trí thuc”+’ , không thể tự vệ bản thân, đã bị xếp hàng và hành quyết.
Kiểm soát súng dựa trên một câu hỏi hết sức cơ bản: Bạn tin tưởng ai hơn: chính phủ hay người dân?

“Trong số nhiều hành động sai trái dưới sự cai trị của Anh Quốc tại Ấn độ, lịch sử sẽ nhìn vào luật tước đi vũ khí của người dân trên toàn quốc như là một trong những luật đen tối nhất.” – Mohandas K Gandhi

Nhưng hãy quên tất cả lý thuyết và quên tất cả con số thống kê, bởi vì kiểm soát súng thực sự không phải là về kiểm soát súng, mà là một thứ lớn hơn rất nhiều. Đó là về kiểm soát quyền, nó là về quyền của mỗi chúng ta để bảo vệ tính mạng, tài sản của bản thân và gia đình khi bị đe doạ. Nó là về việc một người sở hữu súng không có nghĩa anh ta là tội phạm hay có tội. Và trên hết thảy nó là về TỰ DO.

“Giài giáp nhân dân là cách hiệu quả nhất để nô lệ hoá họ.” – George Mason (Phỏng theo Ron Ownby Frisco)

Tại Việt Nam vụ án Lê Văn Luyện giết người cướp tiệm vàng đã có thể có kết cục không bi thảm đến thế nếu gia đình người chủ tiệm vàng được phép sở hữu và sử dụng súng để tự bảo vệ mình. Rõ ràng tên cướp khoẻ mạnh sẽ bất lợi hơn khi đối mặt với hai vợ chồng già nhưng có súng để tự vệ. Hãy hỏi những người chủ tiệm vàng rằng họ có muốn mọi người được phép sở hữu súng hay không?

Một ví dụ khác, nếu những người nông dân được phép sở hữu và sử dụng súng để bảo vệ mảnh đất của mình, có thể sự việc đã không tồi tệ đến thế khi ông Vươn dùng súng chống trả lại lực lượng cưỡng chế ở huyện Tiên Lãng, Hải Phòng. Những ông chủ tịch Huyện sẽ phải làm việc tôn trọng pháp luật hơn, sẽ phải nghiệm túc đàm phám với người dân, hơn là có thiên hướng sử dụng sức mạnh để trấn áp những người dân trong các giao dịch còn đang tranh cãi. Nếu người dân được phép sở hữu súng, sẽ có ít khiếu kiện đông người tranh chấp đất đai hơn, vì luật lệ khi đó sẽ được tôn trọng hơn do các ông chủ tịch xã hiểu được hậu quả khi người dân bị dồn vào bước đường cùng sẽ đứng lên và phản kháng với vũ khí của họ là như thế nào.

Nếu bạn nghĩ kiểm soát súng là để bảo vệ bạn, hãy suy nghĩ lại.

Quyền sở hữu và sử dụng súng để tự vệ là quyền cơ bản để bảo vệ tự do của chúng ta.
https://triethocduongpho.wordpress.com/2015/06/02/co-that-su-kiem-soat-sung-la-de-bao-ve-ban/
Lý luận theo kiểu này mới chỉ là 1 nửa sự thật thôi.

Thế giới có khoảng 200 nước. 9/10 trong số đó kiểm soát súng đạn và gần như trọn vẹn số này không có đoạn "xếp hàng để bị hành quyết" :))

Có chuyện thế này: cảnh sát gọi hỏi 1 người:

-Hàng xóm của anh ổn chứ?

-Ah, rất ổn, họ rất thân thiện với tôi.

-Vậy sao anh tàng trữ lắm súng ống thế?

-Ah, để hàng xóm của tôi mãi mãi thân thiện như vậy.

Quyền cơ bản nhất của con người là quyền được sống. Súng không kiểm soát sẽ dẫn đến hệ quả là sinh mạng con người bị tước đoạt một cách vô luật. cá nhân em ủng hộ kiểm soát súng đạn.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
24,569
Động cơ
697,036 Mã lực
EM hay xem phim Mỹ. Hầu hết các phim đều có đoạn: Nạn nhân bị hung thủ oánh cho gần chết rồi, bỗng dưng anh ấy có động lực và phản đòn, cuối cùng hung thủ chết, nạn nhân bảo vệ được mình và gia đình.

Mọi sự xong xuôi, cảnh sát mới hụ hụ còi chạy đến.

Ban đầu, em tưởng tụi Mỹ nó đả phá hệ thống chính trị đất nước, nhưng hóa ra ứ phải.

Họ giáo dục công dân của mình rằng: Hãy nỗ lực tự cứu mình trong mọi hoàn cảnh, trước khi chờ sự trợ giúp của người khác.

Văn hóa súng đạn ở Mỹ vì thế mà có thêm lý do để trường tồn.

NHưng cá nhân em vẫn thấy phổ biến sở hữu và sử dụng súng đạn mang lại nhiều nguy hiểm hơn là an toàn.
 

Sô lếch Mù

Xe điện
Biển số
OF-105051
Ngày cấp bằng
7/7/11
Số km
3,865
Động cơ
422,560 Mã lực
Lý luận theo kiểu này mới chỉ là 1 nửa sự thật thôi.

Thế giới có khoảng 200 nước. 9/10 trong số đó kiểm soát súng đạn và gần như trọn vẹn số này không có đoạn "xếp hàng để bị hành quyết" :))

Có chuyện thế này: cảnh sát gọi hỏi 1 người:

-Hàng xóm của anh ổn chứ?

-Ah, rất ổn, họ rất thân thiện với tôi.

-Vậy sao anh tàng trữ lắm súng ống thế?

-Ah, để hàng xóm của tôi mãi mãi thân thiện như vậy.

Quyền cơ bản nhất của con người là quyền được sống. Súng không kiểm soát sẽ dẫn đến hệ quả là sinh mạng con người bị tước đoạt một cách vô luật. cá nhân em ủng hộ kiểm soát súng đạn.
Vậy cụ cho rằng ở Mỹ họ ko kiểm soát súng đạn.Cần phân biệt giữa kiểm soát súng và cấm tàng trữ súng.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top