[Funland] Mười năm tình cũ...

Toilatoi242

Xe tăng
Biển số
OF-295588
Ngày cấp bằng
10/10/13
Số km
1,268
Động cơ
331,151 Mã lực
Em có post ảnh lên, nhưng đã gỡ rồi. Lộ info ra thì mệt lắm :)
Cháu có lưu ảnh tuy đã làm mờ rồi nhá; khôn hồn cụ inbox cho cháu inofor mợ ý cháu gỡ rối cho. Vẹn nhiều đường ý cụ!
 

Xlnt

Xe hơi
Biển số
OF-582719
Ngày cấp bằng
2/8/18
Số km
137
Động cơ
138,190 Mã lực
Tuổi
39
Cháu có lưu ảnh tuy đã làm mờ rồi nhá; khôn hồn cụ inbox cho cháu inofor mợ ý cháu gỡ rối cho. Vẹn nhiều đường ý cụ!
Mình em đã đủ rắc rối, thêm cụ nhảy vào nữa là nổ tanh bành đấy ;))
 

LeTai1979

Xe ngựa
Biển số
OF-52024
Ngày cấp bằng
2/12/09
Số km
25,590
Động cơ
1,827,048 Mã lực
Nơi ở
Nhà
Ký sự này hơi dài dòng.....chắc lãng mạn ....cảm xúc.............chứ ko có chịch :))

ps: Cụ nào tóm tắt thành 3 dòng và khỏi cần minh họa thơ thì tốt.
Thích nhau từ lớp 1 đến hết cấp 3.
Lên Đại học hôn nhau 1 lần rồi chia tay.
10 năm sau gặp lại cảm xúc xưa ùa về, sắp tới gặp nhau nhiều hỏi phải làm sao?
 

Chuẩn trai Nam

Xe điện
Biển số
OF-419180
Ngày cấp bằng
26/4/16
Số km
2,041
Động cơ
236,055 Mã lực
Tuổi
40
Nơi ở
Hà Nội
Mười năm không tưởng chừng vẫn hot
Eo ôi kinh chưa gặp lại em yêu
Em yêu khi xưa giờ thì quá khác
Tay chân tong teo , ngực lặn mất tiêu

Bao năm em yêu nằm trong ký ức
Bất chợt hôm nay tụt mịa cảm hưng ( hứng , nhưng mà gieo vần theo bài hát nó thành hưng )

Em xin lỗi cụ , cụ đang bồi hồi tâm trạng nha
 

Tankpl

Xe tăng
Biển số
OF-539489
Ngày cấp bằng
31/10/17
Số km
1,169
Động cơ
179,967 Mã lực
Tuổi
43
Nơi ở
Hà Lội phố
Làm dòng : Kính chuyển cụ bên dưới :D
 

ubisapro

Xe trâu
Biển số
OF-335434
Ngày cấp bằng
19/9/14
Số km
33,614
Động cơ
970,358 Mã lực
20 năm sau gặp lại, cảm xúc vơi đi ngay. Cụ cứ yên tâm nhá ;))
 

LeTai1979

Xe ngựa
Biển số
OF-52024
Ngày cấp bằng
2/12/09
Số km
25,590
Động cơ
1,827,048 Mã lực
Nơi ở
Nhà

Quân Đuôi

Xe điện
Biển số
OF-3737
Ngày cấp bằng
11/3/07
Số km
3,369
Động cơ
580,772 Mã lực
Nơi ở
Xóm Liều
Em bị thịt ngay nhát đầu, giờ là mẹ của ba đứa con em, chả có cái lãng mạn như các cụ em vào hóng để tiếc =))
 

tientung000

Xe điện
Biển số
OF-23067
Ngày cấp bằng
28/10/08
Số km
3,067
Động cơ
500,226 Mã lực
Ký sự này hơi dài dòng.....chắc lãng mạn ....cảm xúc.............chứ ko có chịch :))

ps: Cụ nào tóm tắt thành 3 dòng và khỏi cần minh họa thơ thì tốt.
Cụ thớt từng là nhà báo, có mối quen biết với 1 cô gái từ lâu.
Đã từng bị phỏng vấn và trả lời phỏng vấn, tư vấn cho một cô gái trẻ, mà bây giờ... đang tiến tới làm mẹ đơn thân
Kết thúc, nhà báo kiếm cớ đi ra ngoài và khép cửa lại. Vô tiếng, tàng hình!
 

Xlnt

Xe hơi
Biển số
OF-582719
Ngày cấp bằng
2/8/18
Số km
137
Động cơ
138,190 Mã lực
Tuổi
39
Cụ thớt từng là nhà báo, có mối quen biết với 1 cô gái từ lâu.
Đã từng bị phỏng vấn và trả lời phỏng vấn, tư vấn cho một cô gái trẻ, mà bây giờ... đang tiến tới làm mẹ đơn thân
Kết thúc, nhà báo kiếm cớ đi ra ngoài và khép cửa lại. Vô tiếng, tàng hình!
Cụ tóm thế mang tiếng em chết. Em chỉ mong cô ấy được hạnh phúc, gia đình êm ấm chứ đổ vỡ thì ai nuôi con? Bản thân em hàng ngày được gấu phát cho 20k trà thuốc, đợt này tỷ giá $ tăng nên định làm đơn xin lên 25k :)) Em mà vớ vẩn bị gấu phát hiện, nhẹ thì cắt viện trợ nặng thì cắt trym :))
 

mone

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-558463
Ngày cấp bằng
14/3/18
Số km
5,195
Động cơ
189,299 Mã lực
Tuổi
44
Tôn trọng nhau và tên giữ khoảng cách để tôn trọng ck cô ấy và vk các cụ ở nhà.
Lăn tăn lại phụp ra phụp vào
Cũng chỉ là 1 cái bím thôi, ko nên gây oan gia chịch choạc các kiểu
 

Bí thư tỉnh

Xe tải
Biển số
OF-486282
Ngày cấp bằng
3/2/17
Số km
222
Động cơ
193,986 Mã lực
Tuổi
56
Quá dài, xong cũng cố đọc hết xem kết thế nào những vẫn là kết mở. Thôi mình cứ coi nhau là bạn như ngày xửa, đi quá giới hạn là nhiều tai ương lắm cụ.
 

chungduclan

Xe buýt
Biển số
OF-320117
Ngày cấp bằng
18/5/14
Số km
512
Động cơ
296,114 Mã lực
[Vì sợ gấu nhà phát hiện nên em dùng nick phụ để tâm sự, không có mục đích vào chợ shopping]

Hôm qua em gặp lại Nàng, sau đúng 10 năm không liên lạc,
Mười không gặp mười năm nhớ thương"
Đồng cảm với cụ! Chuyện của em như này ạ:

Ngày ấy ….tôi và em yêu nhau đã trao cho nhau những nụ hôn đầu đời của tình yêu mới lớn. Tình yêu của chúng tôi mới đẹp làm sao. Tôi và em học cùng trường cấp 3 của huyện, em lớp văn, tôi lớp toán. Em ước mơ sẽ học Sư phạm để trở thành cô giáo,còn tôi ước mơ sẽ học kinh tế để kiểm thật nhiều tiền, để không phải sống cảnh nghèo hèn lam lũ như những người dân quê tôi. Chúng tôi đã cùng nhau học tập, xây dựng ước mơ, tình yêu tuổi học trò thật mộng mơ và trong trắng. Rồi ba năm học cấp ba cũng qua mau, tôi không còn cùng em đạp xe đi học trên con đường làng nữa. Tôi lên Hà Nội vào đại học, em ở lại quê nhà theo đuổi ước mơ làm cô giáo. Chỉ vào dịp hè hay nghỉ tết chúng tôi mới được gặp nhau. Ngày đó không có điện thoại như bây giờ, nhịp cầu nối tình cảm của chúng tôi là những cánh thư, tuần nào cũng đều đặn 2 lá thư cho nhau. Hôm nào thứ 7 hay chủ nhật không có thư em tôi buồn lắm, lá thư nào của em cũng có mấy nụ hồng em ép ở trong thư... Mỗi lần gặp nhau chúng tôi cùng đi bộ bên cánh đồng quê thơ mộng, ngày đó tình yêu đẹp và thú vị thế, trao vội cho nhau một cái nắm tay, một nụ hôn còn thấy thẹn.

Tình yêu đầu khó quên, cứ tưởng chúng tôi đến được bến bờ hạnh phúc ai ngờ khi em ra trường cũng là lúc chúng tôi mỗi người một ngả. Tại tôi, tất cả là tại tôi không biết trân trọng em, chỉ vì một câu nói, một chút tự ái và sỹ diện, cao ngạo của tuổi trẻ, chỉ vì ước mơ ảo ảnh một cuộc sống giầu sang, phồn hoa nơi đô thị mà tôi đánh mất em. Tôi không muốn trở về quê hương , nơi tôi đã sinh ra và lớn lên trong sự yêu thương của gia đình, bà con và có cả tình yêu của em nữa . Tôi muốn lập nghiệp ở thủ đô. Tất cả chỉ tại cái nghèo hay tại tôi? Tôi biết em giận và trách tôi nhiều lắm... Giờ gặp lại em tôi biết làm gì để chuộc lại lỗi lầm xưa.

Ngồi bên nhau trong quán ven đường, em vẫn thẹn thùng, chốc chốc lại liếc nhìn mọi người xung quanh, hình như em sợ gặp người quen thì phải. Em thiệt thòi nhiều quá. Tôi nghĩ là em đang hạnh phúc lắm đấy chứ, nhưng không tôi đã nhầm, giá mà tôi có thể làm được điều gì để xoá bớt nếp nhăn đang hằn trên khoé mắt của em…

Chúng tôi cùng ôn lại chuyện ngày xưa, những lá thư, những bài thơ em viết tặng tôi được em nhắc lại cứ như mới hiển hiện ngày hôm qua đây thôi, giọng em đầy hờn trách. Tôi biết tôi là người có lỗi, con tim em tưởng như đã ngủ yên 10 năm nay nhưng không phải, vẫn cồn cào, vẫn thổn thức với những nỗi nhớ đầy vơi, vẫn muốn tìm về 1 chút của ngày xưa. Lần hồi trong kỷ niệm em đưa tôi về với thực tại cuộc sống của em.

Em nhà cửa đàng hoàng, một công việc ổn định, một con gái xinh đẹp và học giỏi, chồng em một người đàn ông hiền lành và tử tế... cứ tưởng như thế là đủ lắm rồi. Thế sao vẫn buồn hả em?

Em khóc nước mắt em lăn trên gò má, muốn lau nước mắt cho em nhưng tôi không dám.


Anh ơi! Hạnh phúc là gì hả anh? Có ai nói là em không hạnh phúc đâu, thế nhưng cái vỏ bọc hạnh phúc đó chỉ có người trong cuộc mới hiểu được thôi anh ạ!

Chồng em là một giáo viên dậy thể dục cùng trường với em, hiền lành và rất thương vợ thương con nhưng phải cái ham mê bài bạc. Ngay khi con gái mới 4 tháng tuổi anh ta đã lao vào những ván bài thâu đêm suốt sáng. Rồi cuộc sống vẫn cứ trôi, em vẫn âm thầm chịu đựng. Chồng em một tuần lên lớp có vài ba tiết học, càng nhàn rỗi anh lại lao vào những cuộc đỏ đen nhiều hơn. Những hôm anh đi thâu đêm cũng là những đêm dài em mất ngủ, em khuyên răn kiểu gì chồng em vẫn thế, thậm chí có hôm em nặng lời, xúc phạm chồng em cũng chỉ im lặng không nói điều gì. Em lại khóc….

Biết nói gì cùng em đây, lúc này đây chỉ có 2 người, gần nhau trong gang tấc tôi như đang nghe thấy từng nhịp thở trong trái tim em. Tôi muốn gần em hơn, muốn em tựa vào vai tôi như ngày nào để tôi có thể mang bớt gánh nặng u sầu trong tâm hồn em... Nhưng tôi đâu dám, biết khuyên em điều gì bây giờ. Em ơi! Hãy tha lỗi cho anh.

Gặp nhau rồi chia tay sau bao năm trời cách biệt, một cái bắt tay sao mà hờ hững thế hả em, tay em vẫn ấm áp như ngày nào nhưng tôi biết tâm hồn em đang lạnh giá. Hãy hiểu và thông cảm cho anh, anh luôn biết mình là người có lỗi….

Điện thoại reo…! Em chào tạm biệt hai bố con tôi và xin phép về trước…Tôi châm điếu thuốc, nhả khói…nhìn theo dáng em xa dần, xa dần..trong mưa phùn chiều cuối năm…Mắt tôi nhoà đi. Lòng tôi cuộn sóng….
 

haihazin

Xe buýt
Biển số
OF-44348
Ngày cấp bằng
24/8/09
Số km
622
Động cơ
468,594 Mã lực
E đọc được đoạn cuối, vì muốn xem lí trí của cụ dư lào :D


Sent from my iPhone using Tapatalk
 

haizz

Xe buýt
Biển số
OF-125156
Ngày cấp bằng
22/12/11
Số km
554
Động cơ
383,707 Mã lực
Em đọc đâu đó thấy bảo Tình cũ như cái rắm ấy, mình ngửi của mình thì vừa thối vừa thích, nhưng sau đó là 1 đống kít nát :))))
Theo em cụ gặp nàng xong nên về ngắm lại gấu thật kĩ và cám ơn cuộc đời may mắn đã lấy được gấu. Lần sau nàng cũ hẹn gặp thì nên từ chối luôn.
 

Rong Ruổi

Xe container
Biển số
OF-406230
Ngày cấp bằng
22/2/16
Số km
7,054
Động cơ
1,120,926 Mã lực
Cứ thử hư 1 lần, xem cái cảm giác của nó thế nào. 1 cái lạ bằng 1 tạ cái quen đấy ;))
 

thằng nhà quê

Xe điện
Biển số
OF-383948
Ngày cấp bằng
23/9/15
Số km
4,891
Động cơ
272,063 Mã lực
Đồng cảm với cụ! Chuyện của em như này ạ:

Ngày ấy ….tôi và em yêu nhau đã trao cho nhau những nụ hôn đầu đời của tình yêu mới lớn. Tình yêu của chúng tôi mới đẹp làm sao. Tôi và em học cùng trường cấp 3 của huyện, em lớp văn, tôi lớp toán. Em ước mơ sẽ học Sư phạm để trở thành cô giáo,còn tôi ước mơ sẽ học kinh tế để kiểm thật nhiều tiền, để không phải sống cảnh nghèo hèn lam lũ như những người dân quê tôi. Chúng tôi đã cùng nhau học tập, xây dựng ước mơ, tình yêu tuổi học trò thật mộng mơ và trong trắng. Rồi ba năm học cấp ba cũng qua mau, tôi không còn cùng em đạp xe đi học trên con đường làng nữa. Tôi lên Hà Nội vào đại học, em ở lại quê nhà theo đuổi ước mơ làm cô giáo. Chỉ vào dịp hè hay nghỉ tết chúng tôi mới được gặp nhau. Ngày đó không có điện thoại như bây giờ, nhịp cầu nối tình cảm của chúng tôi là những cánh thư, tuần nào cũng đều đặn 2 lá thư cho nhau. Hôm nào thứ 7 hay chủ nhật không có thư em tôi buồn lắm, lá thư nào của em cũng có mấy nụ hồng em ép ở trong thư... Mỗi lần gặp nhau chúng tôi cùng đi bộ bên cánh đồng quê thơ mộng, ngày đó tình yêu đẹp và thú vị thế, trao vội cho nhau một cái nắm tay, một nụ hôn còn thấy thẹn.

Tình yêu đầu khó quên, cứ tưởng chúng tôi đến được bến bờ hạnh phúc ai ngờ khi em ra trường cũng là lúc chúng tôi mỗi người một ngả. Tại tôi, tất cả là tại tôi không biết trân trọng em, chỉ vì một câu nói, một chút tự ái và sỹ diện, cao ngạo của tuổi trẻ, chỉ vì ước mơ ảo ảnh một cuộc sống giầu sang, phồn hoa nơi đô thị mà tôi đánh mất em. Tôi không muốn trở về quê hương , nơi tôi đã sinh ra và lớn lên trong sự yêu thương của gia đình, bà con và có cả tình yêu của em nữa . Tôi muốn lập nghiệp ở thủ đô. Tất cả chỉ tại cái nghèo hay tại tôi? Tôi biết em giận và trách tôi nhiều lắm... Giờ gặp lại em tôi biết làm gì để chuộc lại lỗi lầm xưa.

Ngồi bên nhau trong quán ven đường, em vẫn thẹn thùng, chốc chốc lại liếc nhìn mọi người xung quanh, hình như em sợ gặp người quen thì phải. Em thiệt thòi nhiều quá. Tôi nghĩ là em đang hạnh phúc lắm đấy chứ, nhưng không tôi đã nhầm, giá mà tôi có thể làm được điều gì để xoá bớt nếp nhăn đang hằn trên khoé mắt của em…

Chúng tôi cùng ôn lại chuyện ngày xưa, những lá thư, những bài thơ em viết tặng tôi được em nhắc lại cứ như mới hiển hiện ngày hôm qua đây thôi, giọng em đầy hờn trách. Tôi biết tôi là người có lỗi, con tim em tưởng như đã ngủ yên 10 năm nay nhưng không phải, vẫn cồn cào, vẫn thổn thức với những nỗi nhớ đầy vơi, vẫn muốn tìm về 1 chút của ngày xưa. Lần hồi trong kỷ niệm em đưa tôi về với thực tại cuộc sống của em.

Em nhà cửa đàng hoàng, một công việc ổn định, một con gái xinh đẹp và học giỏi, chồng em một người đàn ông hiền lành và tử tế... cứ tưởng như thế là đủ lắm rồi. Thế sao vẫn buồn hả em?

Em khóc nước mắt em lăn trên gò má, muốn lau nước mắt cho em nhưng tôi không dám.


Anh ơi! Hạnh phúc là gì hả anh? Có ai nói là em không hạnh phúc đâu, thế nhưng cái vỏ bọc hạnh phúc đó chỉ có người trong cuộc mới hiểu được thôi anh ạ!

Chồng em là một giáo viên dậy thể dục cùng trường với em, hiền lành và rất thương vợ thương con nhưng phải cái ham mê bài bạc. Ngay khi con gái mới 4 tháng tuổi anh ta đã lao vào những ván bài thâu đêm suốt sáng. Rồi cuộc sống vẫn cứ trôi, em vẫn âm thầm chịu đựng. Chồng em một tuần lên lớp có vài ba tiết học, càng nhàn rỗi anh lại lao vào những cuộc đỏ đen nhiều hơn. Những hôm anh đi thâu đêm cũng là những đêm dài em mất ngủ, em khuyên răn kiểu gì chồng em vẫn thế, thậm chí có hôm em nặng lời, xúc phạm chồng em cũng chỉ im lặng không nói điều gì. Em lại khóc….

Biết nói gì cùng em đây, lúc này đây chỉ có 2 người, gần nhau trong gang tấc tôi như đang nghe thấy từng nhịp thở trong trái tim em. Tôi muốn gần em hơn, muốn em tựa vào vai tôi như ngày nào để tôi có thể mang bớt gánh nặng u sầu trong tâm hồn em... Nhưng tôi đâu dám, biết khuyên em điều gì bây giờ. Em ơi! Hãy tha lỗi cho anh.

Gặp nhau rồi chia tay sau bao năm trời cách biệt, một cái bắt tay sao mà hờ hững thế hả em, tay em vẫn ấm áp như ngày nào nhưng tôi biết tâm hồn em đang lạnh giá. Hãy hiểu và thông cảm cho anh, anh luôn biết mình là người có lỗi….

Điện thoại reo…! Em chào tạm biệt hai bố con tôi và xin phép về trước…Tôi châm điếu thuốc, nhả khói…nhìn theo dáng em xa dần, xa dần..trong mưa phùn chiều cuối năm…Mắt tôi nhoà đi. Lòng tôi cuộn sóng….
Đi mấy vụ này dẫn con theo chi vậy cha nội?
 

kodani

Xe tăng
Biển số
OF-326655
Ngày cấp bằng
10/7/14
Số km
1,740
Động cơ
298,316 Mã lực
Mọi câu chuyện đều dẫn đến phang
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top