Hôm nay, tôi đưa hai đứa con đến phòng nha khoa, tiện thể lấy cao răng luôn.
Khi con đang làm thì một cô bé bế con (7 tuổi) đang khóc đến,nói bị đau răng từ tối qua.
Bé nhà tôi làm xong tôi bảo nha sĩ kiểm tra cho cháu bé trước đi cho cháu khỏi khóc, tôi (và hai con, đã làm xong) chờ chút cũng được vì chắc bé chỉ viêm nhiễm hay nhổ răng sữa nhanh thôi.
Chuyện sẽ ko có gì nếu như nha sĩ và hai mẹ con cô bé vô tư ko một lời nào nữa và cứ thế vào làm. Thêm nữa, khi nha sĩ lấy khoan ra lắp thì tôi đứng luôn lên trả tiền và giục con về vì chờ sẽ lâu trong tâm trạng ko thoải mái.
Khi lên xe, tôi có thêm bài học trực quan cho con về lời cảm ơn.
Gía bà mẹ kia có một lời cảm ơn, giá nha sĩ cũng thế và khi biết cháu bé phải làm lâu có một lời xin lỗi thì có thể phòng khám có thêm một nhóm khách tiềm năng vì tôi đã đến tuổi răng lợi chán hoạt động rồi.(Tôi có phòng nha quen, nhưng làm lặt vặt ít đến vì phòng ấy uy tín nên đông khách mà làm cho gia đình tôi thì ko lấy tiền nên chỉ việc lớn tôi mới đến còn nhổ răng sữa, lấy cao răng hay hàn răng sâu tôi thương đến các phòng khác mà mọi người nói ổn về chất lượng.)
Tôi nói thêm với con: cuộc sống sẽ đẹp hơn nếu tất cả mọi người biết nói lời cảm ơn và xin lỗi đúng lúc.