Ở Việt Nam thì còn đổ cho văn hóa mình nó thía. Khối cụ trên này đi nước ngoài còn chứng kiến người Việt mình sang bên đó hồn nhiên ầm ĩ giữa một không gian yên tĩnh. Cái gì xấu thì cũng nên sửa. Tối thiểu thì cũng nên biết câu "Nhập gia tùy tục" ợ
Bác đặt vấn đề đúng mà. Nhưng bác lại dùng cách viết trào phúng nên bị xoáy Danh từ chung thôi.Sorry bác nếu như bác và bạn bác không nằm trong số đó. Xã hội cần nhiều người như bác. Mình đang cố học ạ. Mình cũng đang nghiêm khắc tự kiểm điểm bản thân đấy ạ.
Khổ thế đó cụ, nhiều người có thể biết là nó ko văn minh, ko đúng nhưng tâm lí kiểu : lâu nay tao vẫn thế đó có sao đâu. Rồi đâu hoàn đấy, còn 1 số nữa thì thậm chí ko biết mình ko đúng, thậm chí còn chê người khác : bày vẽ, lắm chuyện, mọi người đều thế và đều sống cả mà.Ở Việt Nam thì còn đổ cho văn hóa mình nó thía. Khối cụ trên này đi nước ngoài còn chứng kiến người Việt mình sang bên đó hồn nhiên ầm ĩ giữa một không gian yên tĩnh. Cái gì xấu thì cũng nên sửa. Tối thiểu thì cũng nên biết câu "Nhập gia tùy tục" ợ
Khổ thế đó cụ, nhiều người có thể biết là nó ko văn minh, ko đúng nhưng tâm lí kiểu : lâu nay tao vẫn thế đó có sao đâu. Rồi đâu hoàn đấy, còn 1 số nữa thì thậm chí ko biết mình ko đúng, thậm chí còn chê người khác : bày vẽ, lắm chuyện, mọi người đều thế và đều sống cả mà.
Khựa tụi nó đi, tụi nó ồn ào và nhiều nơi họ ko thích nhưng cũng ko đuổi được vì : nó đi là nó tiêu tiền, đốt tiền.
Mình thì vừa ko tiêu tiền được như nó lại ko biết điều, ko có dám tiêu tiền thì phải ngoan
Chúng ta rất biết cách tạo sự chú ý với không chỉ bằng ngôn ngữ. Nhiều bác khuấy cốc nâu đá với một phong cách thật hùng dũng khiến tiếng thìa va vào cốc vang khắp cái quán.ồn ào thì em ko biết bởi khi đi du lịch ra nước ngoài thì em luôn đi nhẹ nói khẽ cười
duyên , nhưng thằng bạn nước ngoài sang đây nó nói với em sao chúng mày nói to thế , tao có điếc đâu , nói nhỏ vừa đủ nghe là đủ ,
Vâng, tạm thời thì họ vẫn chiếm ngôi số 1.Cái ông chủ thớt chưa gặp bọn tàu thật rồi. Nó oang oang hơn mình nhiều. Tự nhận xét người mình thế là sai rồi
Cụ ới, đã là văn hóa rồi thì miễn bàn!. Hy vọng lớp 200x sinh ra trong đầy đủ vất chất và tinh thần lại được tiếp xúc sớm với ánh sáng văn minh và khoa học và có thể sẽ hành xử khác với thế hệ ông/bà/cha/me/anh/chị chúng nó, những người bị ám ảnh bởi cái đói thời bao cấp và bị mặc cảm nặng bởi cái nghèo, cái it học/nông dân nên người người từ phố xá cho đến nông thôn ra sức phô trương, khoe mẽ, nổ/bao xạo/chém gió để khỏa lấp cái mặc cảm ngàn năm và đã trở thành nét văn hóa của xứ này rồi!.Từ lâu rồi, mình cứ mặc định người Trung Quốc ( tàu, khựa, a.Tập...) là giống người ồn ào nhất thế giới. Mình nói rằng " mình mặc định" là bởi trên truyền thông, diễn đàn, mạng XH hay lúc trà dư tửu hậu mọi người hay quy kết như thế. Nhưng dần dà mình phát hiện một điều là cái ngôi số 1 thế giới ấy rất có thể phải chia xẻ cho một dân tộc khác nữa, đó là Việt Nam.
Các bạn hãy vào một quán bán quà sáng ở bất cứ đâu là sẽ thấy ngay điều ấy. Khách hàng, đôi khi chỉ 2-3 người mà ầm ĩ cả cái quán. Họ chào hỏi mà như mắng nhau, họ mời nhau mà chẳng khác chi gây sự. Mức độ còn nâng dần lên khi đó là quán nhậu, quán bia. Thậm chí trong quán cafe có nhạc không lời tí tách cũng không khó để bắt gặp một bàn khách nào đó cười đùa, trêu chọc nhau ầm ĩ. Họ sẵn sàng gọi điện thoại mời bạn bè và sẵn sàng văng bậy một cách " hồn nhiên và âu yếm" nếu như bạn mình vì lý do nào đó mà không đến được. Sự ồn ĩ không chỉ có ở những nơi tụ bạ công cộng mà ta còn có thể bắt gặp ở những nơi đáng lẽ sự im lặng cần phải có gần như là tuyệt đối: cuộc họp, bệnh viện hay ...thư viện.
Dẫu smartphone ra đời như một sự cứu rỗi thời gian và giải thoát cho bầu không khi ồn ã khi một số đông đã nhường không gian cho người khác để chiếm lĩnh cái ô sáng vài inh vuông thì ta cũng không thể chối bỏ được cái thực tế rằng ta đang dần soán ngôi vương của người Tàu. Sự cản bước duy nhất trên con đường "chinh phục" đó là bởi với người nước ngoài, dân ta rất giống dân nam Khựa ở ngoại hình nên những người tiếp xúc dễ nhầm lẫn, một sự nhầm lẫn khá thiệt cho hậu duệ Tần Thủy Hoàng. Chính thế bây giờ cứ nghe câu chửi "bọn tàu mất trật tự" là mình lại phải chạy vào wc soi gương: mặt đỏ thì còn cơ hội chỉnh sửa, nhơn nhơn như không ấy thì là đã hết thuốc chữa.
Ở xứ méo nào mà chả có người lọ kẻ chai, nẫu!
Ồn là văn hóa người Việt nói chung. Đó là sự thật cần gì phải tự ái thế cụBác đã từng đi tới những đâu, bước vào những chỗ nào, so sánh với những nước nào, dân tộc nào? Đọc cái tít bác cho là cả một dân tộc liệu có múa phím quá tay không?
Cái đó nó phụ thuộc trình độ văn hóa, văn minh bác ạ. Với trình độ văn hóa, văn minh thấp như VN thì chuyện ồn ào ầm ĩ cũng là chuyện bình thường thôi.Từ lâu rồi, mình cứ mặc định người Trung Quốc ( tàu, khựa, a.Tập...) là giống người ồn ào nhất thế giới. Mình nói rằng " mình mặc định" là bởi trên truyền thông, diễn đàn, mạng XH hay lúc trà dư tửu hậu mọi người hay quy kết như thế. Nhưng dần dà mình phát hiện một điều là cái ngôi số 1 thế giới ấy rất có thể phải chia xẻ cho một dân tộc khác nữa, đó là Việt Nam.
Các bạn hãy vào một quán bán quà sáng ở bất cứ đâu là sẽ thấy ngay điều ấy. Khách hàng, đôi khi chỉ 2-3 người mà ầm ĩ cả cái quán. Họ chào hỏi mà như mắng nhau, họ mời nhau mà chẳng khác chi gây sự. Mức độ còn nâng dần lên khi đó là quán nhậu, quán bia. Thậm chí trong quán cafe có nhạc không lời tí tách cũng không khó để bắt gặp một bàn khách nào đó cười đùa, trêu chọc nhau ầm ĩ. Họ sẵn sàng gọi điện thoại mời bạn bè và sẵn sàng văng bậy một cách " hồn nhiên và âu yếm" nếu như bạn mình vì lý do nào đó mà không đến được. Sự ồn ĩ không chỉ có ở những nơi tụ bạ công cộng mà ta còn có thể bắt gặp ở những nơi đáng lẽ sự im lặng cần phải có gần như là tuyệt đối: cuộc họp, bệnh viện hay ...thư viện.
Dẫu smartphone ra đời như một sự cứu rỗi thời gian và giải thoát cho bầu không khi ồn ã khi một số đông đã nhường không gian cho người khác để chiếm lĩnh cái ô sáng vài inh vuông thì ta cũng không thể chối bỏ được cái thực tế rằng ta đang dần soán ngôi vương của người Tàu. Sự cản bước duy nhất trên con đường "chinh phục" đó là bởi với người nước ngoài, dân ta rất giống dân nam Khựa ở ngoại hình nên những người tiếp xúc dễ nhầm lẫn, một sự nhầm lẫn khá thiệt cho hậu duệ Tần Thủy Hoàng. Chính thế bây giờ cứ nghe câu chửi "bọn tàu mất trật tự" là mình lại phải chạy vào wc soi gương: mặt đỏ thì còn cơ hội chỉnh sửa, nhơn nhơn như không ấy thì là đã hết thuốc chữa.
cụ chỉ được nói chuẩn.. 5h chiều mà vào mấy cái quán bia thì thôi rồi. 2 thắng ngồi gần nhau phải nói như hét mới nghe đượcTừ lâu rồi, mình cứ mặc định người Trung Quốc ( tàu, khựa, a.Tập...) là giống người ồn ào nhất thế giới. Mình nói rằng " mình mặc định" là bởi trên truyền thông, diễn đàn, mạng XH hay lúc trà dư tửu hậu mọi người hay quy kết như thế. Nhưng dần dà mình phát hiện một điều là cái ngôi số 1 thế giới ấy rất có thể phải chia xẻ cho một dân tộc khác nữa, đó là Việt Nam.
Các bạn hãy vào một quán bán quà sáng ở bất cứ đâu là sẽ thấy ngay điều ấy. Khách hàng, đôi khi chỉ 2-3 người mà ầm ĩ cả cái quán. Họ chào hỏi mà như mắng nhau, họ mời nhau mà chẳng khác chi gây sự. Mức độ còn nâng dần lên khi đó là quán nhậu, quán bia. Thậm chí trong quán cafe có nhạc không lời tí tách cũng không khó để bắt gặp một bàn khách nào đó cười đùa, trêu chọc nhau ầm ĩ. Họ sẵn sàng gọi điện thoại mời bạn bè và sẵn sàng văng bậy một cách " hồn nhiên và âu yếm" nếu như bạn mình vì lý do nào đó mà không đến được. Sự ồn ĩ không chỉ có ở những nơi tụ bạ công cộng mà ta còn có thể bắt gặp ở những nơi đáng lẽ sự im lặng cần phải có gần như là tuyệt đối: cuộc họp, bệnh viện hay ...thư viện.
Dẫu smartphone ra đời như một sự cứu rỗi thời gian và giải thoát cho bầu không khi ồn ã khi một số đông đã nhường không gian cho người khác để chiếm lĩnh cái ô sáng vài inh vuông thì ta cũng không thể chối bỏ được cái thực tế rằng ta đang dần soán ngôi vương của người Tàu. Sự cản bước duy nhất trên con đường "chinh phục" đó là bởi với người nước ngoài, dân ta rất giống dân nam Khựa ở ngoại hình nên những người tiếp xúc dễ nhầm lẫn, một sự nhầm lẫn khá thiệt cho hậu duệ Tần Thủy Hoàng. Chính thế bây giờ cứ nghe câu chửi "bọn tàu mất trật tự" là mình lại phải chạy vào wc soi gương: mặt đỏ thì còn cơ hội chỉnh sửa, nhơn nhơn như không ấy thì là đã hết thuốc chữa.
Em tự ái làm gì. Bản thân em ít nhiều cũng ồn ào đấy chứ, nhưng bác thớt làm cái tiêu đề cả dân tộc thì nó không hay.Ồn là văn hóa người Việt nói chung. Đó là sự thật cần gì phải tự ái thế cụ
Quán nhậu ồn, văn phòng ồn, thư viện mà thủ thư ko nhắc cũng ồn.
Đi ra nước ngoài thì cứ thấy 1 nhóm ồn ào ở sân bay thì không khựa cũng Việt
Sửa làm chi bác? Mình đã thử không dưới một lần và lần nào bọn bạn mình chúng cũng hét lên " ĐCM, làm cái đóe gì mà cứ thì thào như buôn bạc giả thế?".Bác đặt vấn đề đúng mà. Nhưng bác lại dùng cách viết trào phúng nên bị xoáy Danh từ chung thôi.
Em cũng thấy dân mình ồn ào, trong đó có em. Nhưng dzô dzô thì quả thực.... em tự sửa lâu lắm rồi
Ồn quá, phiền cụ tắt âm bàn phím giùm em cái!Để phá vỡ bầu không khí ồn ào, tôi xin im lặng gõ phím
Một lần nữa phải xin lỗi vì đã để bác buồn! Mìn không thể sửa đc cái tiêu đề.Tuy nhiên đất nước VN có những 54 dân tộc, giờ cho phép mình thêm một dân tộc thứ 55, "dân tộc ồn ào". Những bác nào là một người Kinh nhỏ nhẹ, một người Mường kín đáo hay một bác dân tộc Nhắng trầm lặng thì xin thể tất cho sự hàm hồ của mình ạ.Em tự ái làm gì. Bản thân em ít nhiều cũng ồn ào đấy chứ, nhưng bác thớt làm cái tiêu đề cả dân tộc thì nó không hay.