Không hiểu sao cái món làm chung này hay có kết cục không có hậu mấy nhỉ? Em một lần chung nên thấy khó quyết lắm các bác ợ, dù khởi nghiệp khó khăn thế nào cũng nên một mình thôi.
Còn tiền còn bạn còn ô tôiỞ trên này cũng có nhiều cụ số má cả đỏ cả đen đấy cụ ạ, cụ nhờ cụ tulai24h xem. Em thấy cụ ý có nhiều kinh nghiệm lắm.
Em cũng dính!cơ mà em không chấp nhận như cụ,em dằn mặt lại ngay và luôn.Lâu sau em gí cho phát chết mất ngáp!Mấy hôm nay em căng thẳng, rối trí và lo lắng quá. Nghĩ đi nghĩ lại thôi thì viết ra đây tình huống của em trước là để giải toả, sau cũng là bài học để nhỡ cụ nào gặp phải như em rút kinh nghiệm.
Chuyện của em như sau: Cách đây 2-3 năm em có cùng hợp tác làm ăn chung với một người về mảng sản phẩm trí tuệ. Khi bắt đầu còn nhiều khó khăn và chưa có nguồn thu gì thì cả hai đều rất nỗ lực, chung lưng đấu cật để mong phát triển sản phẩm của mình. Mãi đến khoảng 1 năm trở lại đây bắt đầu gọi là có nguồn thu, thì em dần phát hiện đối tác càng ngày càng có ý muốn đẩy em ra. Đỉnh điểm là gần đây em thấy có nhiều hành động nhằm gạt em ra hẳn luôn. Em có gặp và nói chuyện trực tiếp nhưng đối phương lại vòng vo không chịu trả lời những câu hỏi mà em hỏi.
Phải nói thêm từ trước đến nay mỗi người quản lý một mảng, tính em cũng xuề xoà nhiều cái mình tin tưởng nên để họ tự quyết ở mảng của họ quản lý. Em chỉ quản lý mảng thương hiệu và kỹ thuật.
Do bức xúc với cách hành xử như vậy nên em đã tự lấy lại hết những gì thuộc em quản lý, và để lại toàn bộ cơ sở vật chất, máy móc thiết bị cho đối tác (cái này em thừa nhận mình lại tiếp tục sai và xử lý chưa chuẩn). Vì bị như vậy nên đối tác nó đã gọi cả xã hội đen đến nhà em, gần như là ép em phải nhượng quyền lại hết những mảng em quản lý. Em thân cô thế cô nên chả còn cách nào khác và chấp nhận, coi như là mình trắng tay. Bản thân em từ trước đến nay lành và không muốn va chạm, cùng với nghĩ tới sự an toàn của gấu và F1 nên thôi em tự an ủi mình làm lại từ đầu.
Cảm giác của em hiện tại như là mình bị cướp ấy, bao nhiêu công sức trí tuệ dồn vào đó để phát triển, cuối cùng không còn gì là của mình.
Giờ thì em cũng chỉ muốn yên ổn để làm cái khác, chả muốn tranh chấp gì. Em chỉ hơi lo một chút là không biết em giao hết lại cho nó rồi thì nó có để yên cho em không, hay lại dở mặt cắn trộm gia đình mình. Qua đây cũng là bài học xương máu cho em cái gì cũng phải nên rõ ràng ngay từ đầu, xuề xoà và cả nể không có chỗ cho làm ăn. Khi xảy ra mâu thuẫn thì nên tìm cách giải quyết bình tĩnh và không hành động theo cảm tính.
Cụ giống em thế! em thì không tách khỏi đối tác như cụ, nhưng bị đối tác ôm đống tiền làm ăn trong mấy năm trời giông mất hút. Lúc đấy nghĩ cú lắm cụ ạ. Đêm nằm nghĩ không ngủ được (toàn bốc hỏa nóng từ ruột lên tận óc...). Sau 02 tháng tóc bạc hết nửa đầu. Nhưng cuối cùng nghĩ là mình bị mất cắp cho nhẹ lòng (nếu mà em cứ tiếp tục xót của thì chắc h này đã lên nóc tủ ngồi rồi vì suy nghĩ nhiều cơ thể mệt mỏi, ốm yếu, phát sinh lắm bệnh tật lắm). Đến bây h lại hồi phục được rồi. Chúc cụ mau chóng hồi phục ... .Mấy hôm nay em căng thẳng, rối trí và lo lắng quá. Nghĩ đi nghĩ lại thôi thì viết ra đây tình huống của em trước là để giải toả, sau cũng là bài học để nhỡ cụ nào gặp phải như em rút kinh nghiệm.
Chuyện của em như sau: Cách đây 2-3 năm em có cùng hợp tác làm ăn chung với một người về mảng sản phẩm trí tuệ. Khi bắt đầu còn nhiều khó khăn và chưa có nguồn thu gì thì cả hai đều rất nỗ lực, chung lưng đấu cật để mong phát triển sản phẩm của mình. Mãi đến khoảng 1 năm trở lại đây bắt đầu gọi là có nguồn thu, thì em dần phát hiện đối tác càng ngày càng có ý muốn đẩy em ra. Đỉnh điểm là gần đây em thấy có nhiều hành động nhằm gạt em ra hẳn luôn. Em có gặp và nói chuyện trực tiếp nhưng đối phương lại vòng vo không chịu trả lời những câu hỏi mà em hỏi.
Phải nói thêm từ trước đến nay mỗi người quản lý một mảng, tính em cũng xuề xoà nhiều cái mình tin tưởng nên để họ tự quyết ở mảng của họ quản lý. Em chỉ quản lý mảng thương hiệu và kỹ thuật.
Do bức xúc với cách hành xử như vậy nên em đã tự lấy lại hết những gì thuộc em quản lý, và để lại toàn bộ cơ sở vật chất, máy móc thiết bị cho đối tác (cái này em thừa nhận mình lại tiếp tục sai và xử lý chưa chuẩn). Vì bị như vậy nên đối tác nó đã gọi cả xã hội đen đến nhà em, gần như là ép em phải nhượng quyền lại hết những mảng em quản lý. Em thân cô thế cô nên chả còn cách nào khác và chấp nhận, coi như là mình trắng tay. Bản thân em từ trước đến nay lành và không muốn va chạm, cùng với nghĩ tới sự an toàn của gấu và F1 nên thôi em tự an ủi mình làm lại từ đầu.
Cảm giác của em hiện tại như là mình bị cướp ấy, bao nhiêu công sức trí tuệ dồn vào đó để phát triển, cuối cùng không còn gì là của mình.
Giờ thì em cũng chỉ muốn yên ổn để làm cái khác, chả muốn tranh chấp gì. Em chỉ hơi lo một chút là không biết em giao hết lại cho nó rồi thì nó có để yên cho em không, hay lại dở mặt cắn trộm gia đình mình. Qua đây cũng là bài học xương máu cho em cái gì cũng phải nên rõ ràng ngay từ đầu, xuề xoà và cả nể không có chỗ cho làm ăn. Khi xảy ra mâu thuẫn thì nên tìm cách giải quyết bình tĩnh và không hành động theo cảm tính.
Em cũng thấy vài trường hợp tương tự.Cái này cháu cũng từng thấy. 1 thằng bạn cướp không công sức gây dựng sự nghiệp chung của 1 thằng bạn khác.
Trc e tan rã cty cp e cũng nghĩ như cụ . Mà cty cp làm về tài chính nhéEM cũng muốn hợp tác lắm nhưng mà em chắc chắn chuyện này sẽ xảy ra nên chẳng hợp tác được. tự mình chiến thôi đc đến đau thì đến
Cụ rơi vào bẫy của thằng đối tác rồi, nó mong cụ phản ứng như thế hàng ngày luôn ý. Mà nó gọi XHĐ cụ chịu thua nó à, cụ lo cho vợ con cụ, vậy nó có không. Nếu lẽ phải thuộc về cụ thì việc gì phải buông xuôi dễ dàng cho nó thế.Mấy hôm nay em căng thẳng, rối trí và lo lắng quá. Nghĩ đi nghĩ lại thôi thì viết ra đây tình huống của em trước là để giải toả, sau cũng là bài học để nhỡ cụ nào gặp phải như em rút kinh nghiệm.
Chuyện của em như sau: Cách đây 2-3 năm em có cùng hợp tác làm ăn chung với một người về mảng sản phẩm trí tuệ. Khi bắt đầu còn nhiều khó khăn và chưa có nguồn thu gì thì cả hai đều rất nỗ lực, chung lưng đấu cật để mong phát triển sản phẩm của mình. Mãi đến khoảng 1 năm trở lại đây bắt đầu gọi là có nguồn thu, thì em dần phát hiện đối tác càng ngày càng có ý muốn đẩy em ra. Đỉnh điểm là gần đây em thấy có nhiều hành động nhằm gạt em ra hẳn luôn. Em có gặp và nói chuyện trực tiếp nhưng đối phương lại vòng vo không chịu trả lời những câu hỏi mà em hỏi.
Phải nói thêm từ trước đến nay mỗi người quản lý một mảng, tính em cũng xuề xoà nhiều cái mình tin tưởng nên để họ tự quyết ở mảng của họ quản lý. Em chỉ quản lý mảng thương hiệu và kỹ thuật.
Do bức xúc với cách hành xử như vậy nên em đã tự lấy lại hết những gì thuộc em quản lý, và để lại toàn bộ cơ sở vật chất, máy móc thiết bị cho đối tác (cái này em thừa nhận mình lại tiếp tục sai và xử lý chưa chuẩn). Vì bị như vậy nên đối tác nó đã gọi cả xã hội đen đến nhà em, gần như là ép em phải nhượng quyền lại hết những mảng em quản lý. Em thân cô thế cô nên chả còn cách nào khác và chấp nhận, coi như là mình trắng tay. Bản thân em từ trước đến nay lành và không muốn va chạm, cùng với nghĩ tới sự an toàn của gấu và F1 nên thôi em tự an ủi mình làm lại từ đầu.
Cảm giác của em hiện tại như là mình bị cướp ấy, bao nhiêu công sức trí tuệ dồn vào đó để phát triển, cuối cùng không còn gì là của mình.
Giờ thì em cũng chỉ muốn yên ổn để làm cái khác, chả muốn tranh chấp gì. Em chỉ hơi lo một chút là không biết em giao hết lại cho nó rồi thì nó có để yên cho em không, hay lại dở mặt cắn trộm gia đình mình. Qua đây cũng là bài học xương máu cho em cái gì cũng phải nên rõ ràng ngay từ đầu, xuề xoà và cả nể không có chỗ cho làm ăn. Khi xảy ra mâu thuẫn thì nên tìm cách giải quyết bình tĩnh và không hành động theo cảm tính.
To chuyện thế này thì phải để cụ chủ xem có mất nhiều không ?, có cần thiết phải chơi tất tay với nó không cụ àBỏ thêm tiền ra, thuê thằng xht to hơn, phải em, em chơi tất tay luôn, nếu ko lên LS mua 1 khẩu về đến tận nhà nó xử. Cụ chủ hiền quá