Câu lươn thì bọn e câu ở quanh bờ hồ Hoàn Kiếm thôi. Cần câu chỉ là một chiếc đũa,buộc cước ở giữa,độ dài chỉ khoảng 40-50 phân thôi. Ở những bờ đá trước đây,luơn nhiều tương đối. Bọn e cứ nắm ngang que đũa đưa lên đưa xuống cho lươn thấy mồi. Thể nào cũng đớp. Có lần e câu được con dài gần m.( trông lươn cũng sợ ..phết)
Ở Hồ hoàn Kiếm,tôm mới nhiều,ngoài kiểu câu truyền thống ( mỗi cần có khoảng 3-4 lưỡi,người nào cũng phải có khoảng 4-5 cần) kiểu câu này có lần kéo lên,tất cả các lưỡi đều dính được tôm. E nhớ còn có kiểu câu tôm cực kỳ đơn giản. Chỉ cần một cái que,một sợi chỉ khoảng 1m. Phía đầu buộc ngang thân 1 con giun ( loại dài 6-7 phân) mang theo một cái giá vo gạo. Lội xuống cỡ ngang ống đồng. Thả con giun xuống,kéo nó nổi trên mặt nước,là tôm bơi theo mồi,lấy giá hứng vào là bắt được tôm. Một lần với kiểu câu như thế mà e câu được hơn 1 lạng. Câu từ 5h đến gần 7h. Bà già k thấy e đâu,sang hồ tìm thì thấy e đứng ở dưới hồ. E bảo đợi con một lát nữa,câu cho đủ bữa chiều cho cả nhà. Bữa chiều hôm đó cả nhà được bữa cải thiện Tôm rang tẩm hành mặn ngọt...toàn con cỡ = ngón tay út...công nhận tôm hồ ...ngon thật!