[Funland] Mổ bò, lợn, giết chó lại mang nghiệp lớn

ipadair2

Xe buýt
Biển số
OF-442151
Ngày cấp bằng
2/8/16
Số km
576
Động cơ
214,461 Mã lực
Tuổi
43
Nghiệp nặng lắm, cụ không thấy hổ báo sư tử do sát sinh nhiều nên sắp bị tuyệt chủng đấy thây :D
 

Thuong NT

Xe container
Biển số
OF-367579
Ngày cấp bằng
21/5/15
Số km
5,116
Động cơ
305,053 Mã lực
Nơi ở
Hải Phòng
Em nghĩ đó là nghề thôi, cuộc sống mưu sinh mà...
 

tratida

Xe lăn
Biển số
OF-75669
Ngày cấp bằng
17/10/10
Số km
13,172
Động cơ
517,936 Mã lực
em không nói đẩy tội cho ai cả.
Thì cùng đồng loã với nhau, thằng ăn thằng làm mà cụ cứ bảo họ tội hơn là sao. Bố mẹ vất vả làm bữa mà con cứ chê bẩn chê ghê thì thế nào? Nói chung em thấy phải trân trọng người làm.
 

muahoaphuong

Xe tăng
Biển số
OF-363815
Ngày cấp bằng
21/4/15
Số km
1,885
Động cơ
271,008 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
EM chào các cụ , các mợ.
EM có một câu hỏi mà từ lâu lắm rồi vẫn chưa có đáp án, là tại sao những người mổ bò, mổ lợn, mổ chó lại mang nghiệp. EM thấy thịt chó Nhật Tân nổi tiếng giờ cũng k ai mổ nữa.?
Nhưng mổ bò, lợn thì hàng ngày đây là thực phẩm để chúng ta dâng lên cúng tổ tiên, cúng THánh.
Nếu ko có những người giết mổ thì lsao chúng ta có vật phẩm để tế lễ dâng lên được.
Cụ nào trên thông thiên văn, dưới tường địa lý vào giải thích cho em cùng các cụ khác hiểu với ạ.
Em cám ơn và k quên vodka các cụ ạ.
Cụ tin thì cứ theo thôi, đừng cố để hiểu một cách cặn kẽ làm gì, cố quá rồi nó lại thành không tin đấy ạ >:)
 

Thanh_Sontay

Xe điện
Biển số
OF-415492
Ngày cấp bằng
8/4/16
Số km
2,267
Động cơ
236,028 Mã lực
Tuổi
35
Nơi ở
Hà Nội
Thì cùng đồng loã với nhau, thằng ăn thằng làm mà cụ cứ bảo họ tội hơn là sao. Bố mẹ vất vả làm bữa mà con cứ chê bẩn chê ghê thì thế nào? Nói chung em thấy phải trân trọng người làm.
vâng thế nên cháu bảo là vì nghiệp họ đời trước đã nặng rồi nên sinh ra đời này họ phải làm cái nghề sát sinh thôi mà cụ
 

tratida

Xe lăn
Biển số
OF-75669
Ngày cấp bằng
17/10/10
Số km
13,172
Động cơ
517,936 Mã lực
người giết tội sát sinh nặng hơn mình ăn cụ à
Ví dụ luôn án tử hình oan sai chẳng hạn thì ông ra yêu cầu tội nặng hay đao phủ tội nặng?
Cụ bảo làm cho 3 con gà thì người bán người ta giết 3 con gà cho cụ là do yêu cầu của cụ chứ. Cụ không gọi thì người ta để lại. :))
 
Biển số
OF-383168
Ngày cấp bằng
17/9/15
Số km
1,306
Động cơ
252,281 Mã lực
ăn thịt ít và có ăn thì nên "Tam tịnh nhục" cụ nhỉ
Có ăn hay ko ăn ko quan trọng lắm cụ ah, thịt mình rồi cũng thối rữa cả mà. Em ko biết nhiều nên ko dám bàn sâu về giáo pháp. Chấp vào lý thuyết, vào pháp lại trở nên dính mắc.
Mà cũng ko nên cứ mặc định quan niệm người làm nghề giết mổ là người độc ác, cụ đã nói câu trên chắc cụ cũng rõ về nghiệp nên em ko bàn nhiều.

Trong vòng luẩn quẩn này dù có ko ăn thịt thì thế giới vẫn giết chóc nhau là bình thường, chiến tranh loạn lạc đầy rẫy đấy thôi, kể cả những nơi đc cho là văn minh nhất.
 

bacdo

Xe buýt
Biển số
OF-325526
Ngày cấp bằng
1/7/14
Số km
823
Động cơ
293,170 Mã lực
Cụ tin thì cứ theo thôi, đừng cố để hiểu một cách cặn kẽ làm gì, cố quá rồi nó lại thành không tin đấy ạ >:)
không phải em ko tin mà em đang đi tìm câu trả lời để có thể giải quyết được cái nghiệp nếu có thật do người giết mổ tạo ra
Vì họ cũng mang lại thức ăn, và vật phẩm tế lễ thì tại sao lại bị vậy chứ
 

Badinerie

Xe tải
Biển số
OF-466519
Ngày cấp bằng
30/10/16
Số km
217
Động cơ
203,611 Mã lực
Em cũng nghĩ đấy là nghề trong xã hội. Giờ phát triển rồi có thể họ cải tiết cách giết mổ (giật chết bằng điện chẳng hạn) cho đỡ dã man hơn và đỡ ảnh hưởng tâm lý cho người thi hành các cụ ạ. Còn nói về nghiệp, bên Nhật giết cá heo, bên đạo Hồi làm thịt phải qua Halal (giết rồi treo ngược lên cho máu chảy hết rồi mới ăn, vì họ quan niệm máu là bẩn), thì hóa ra dính nghiệp hết à @.@
 

Thanh_Sontay

Xe điện
Biển số
OF-415492
Ngày cấp bằng
8/4/16
Số km
2,267
Động cơ
236,028 Mã lực
Tuổi
35
Nơi ở
Hà Nội
Thì cùng đồng loã với nhau, thằng ăn thằng làm mà cụ cứ bảo họ tội hơn là sao. Bố mẹ vất vả làm bữa mà con cứ chê bẩn chê ghê thì thế nào? Nói chung em thấy phải trân trọng người làm.
em đang nói những người làm ở lò mổ giết hàng loạt con vật 1 lúc :)
 

Rivers

Xe lăn
Biển số
OF-431945
Ngày cấp bằng
23/6/16
Số km
12,293
Động cơ
797,830 Mã lực
Cái thiện, ác, nghiệp nọ nghiệp kia xét cho cùng vẫn là con người làm gì, làm sao để cho mình (hoặc những người xung quanh) cảm thấy thoải mái thì đấy là thiện.
Còn làm cho mình (hoặc người xung quanh khó chịu) thì đấy là ác.
Mình ăn thịt chó mà chỉ thấy cảm giác duy nhất là ngon thì có nghĩa là thằng thịt con chó đang làm việc thiện và mình cũng đang làm một việc thiện (cho chính bản thân mình).
Nhưng ăn rồi mà nghĩ mình vừa giết một con chó thì tự dưng nó thành việc ác.
Cụ phóng sinh một con cá và cảm thấy mình vừa cứu được một sinh mạng, tâm thấy thoải mái thì đấy là việc thiện.
Phóng sinh xong nghĩ tự nhiên mất mẹ vài chục nghìn mua cá rồi lại thả đi thì đấy lại thành việc ác.
Và tất cả hành động làm cho mình thấy thoải mái gọi là nghiệp thiện mình được hưởng (ảnh hưởng tốt tới sức khỏe, tâm lý, hình tượng v.v.. của mình), đối lập lại là hành động gây sự khó chịu, về nhà bứt rứt thì đấy là nghiệp ác (ảnh hưởng xấu tới sức khỏe, tâm lý, hình tượng v.v.. của mình)
Khái niệm này nó cũng mơ hồ như thuyết tương đối vậy, nên thấy thoải mái thì cứ làm tẹt, còn ăn xong cứ nghĩ lọ đến chai thì nhịn cho khỏe.
 

tratida

Xe lăn
Biển số
OF-75669
Ngày cấp bằng
17/10/10
Số km
13,172
Động cơ
517,936 Mã lực
vâng thế nên cháu bảo là vì nghiệp họ đời trước đã nặng rồi nên sinh ra đời này họ phải làm cái nghề sát sinh thôi mà cụ
Nói chung là em ko thích kiểu định kiến và miệt thị này. Đời cha, đời ông người ta làm việc tốt và truyền nghề lại, có gì mà khinh khi ạ. Có điều càng ngày càng phải hiện đại để đảm bảo sức khoẻ và tâm lý. Nếu làm thô sơ quá thì mất cảm giác ghê cần thiết, giống như bác sĩ mổ, nhân viên nhà xác, bác sĩ phụ khoa thôi, chuyên gia nếm đồ ăn..., làm nhiều nó hỏng phản xạ thôi.
 

muahoaphuong

Xe tăng
Biển số
OF-363815
Ngày cấp bằng
21/4/15
Số km
1,885
Động cơ
271,008 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
không phải em ko tin mà em đang đi tìm câu trả lời để có thể giải quyết được cái nghiệp nếu có thật do người giết mổ tạo ra
Vì họ cũng mang lại thức ăn, và vật phẩm tế lễ thì tại sao lại bị vậy chứ
Cháu trả lời rồi nhé, cụ mà cứ cố đi tìm câu trả lời, thì cuối cùng cụ lại quay về trạng thái không tin đấy ạ =)) Nhà cháu kết luận cụ đang trôi lơ lửng ở giữa trạng thái tin và không tin ạ :D. Vì nếu hoàn toàn tin rồi thì cụ sẽ không bao giờ cố tìm cách để giải thích với giải quyết đâu ạ >:)
 

tratida

Xe lăn
Biển số
OF-75669
Ngày cấp bằng
17/10/10
Số km
13,172
Động cơ
517,936 Mã lực
em đang nói những người làm ở lò mổ giết hàng loạt con vật 1 lúc :)
Em xem giết mổ ở lò chuyên nghiệp thấy cực kỳ thán phục kỹ năng làm việc nhanh nhẹn, chuẩn xác, chuyên nghiệp của họ. Còn tử tế gấp vạn lần mấy thằng giết người trên giấy.
 
Biển số
OF-383168
Ngày cấp bằng
17/9/15
Số km
1,306
Động cơ
252,281 Mã lực
Cái thiện, ác, nghiệp nọ nghiệp kia xét cho cùng vẫn là con người làm gì, làm sao để cho mình (hoặc những người xung quanh) cảm thấy thoải mái thì đấy là thiện.
Còn làm cho mình (hoặc người xung quanh khó chịu) thì đấy là ác.
Mình ăn thịt chó mà chỉ thấy cảm giác duy nhất là ngon thì có nghĩa là thằng thịt con chó đang làm việc thiện và mình cũng đang làm một việc thiện (cho chính bản thân mình).
Nhưng ăn rồi mà nghĩ mình vừa giết một con chó thì tự dưng nó thành việc ác.
Cụ phóng sinh một con cá và cảm thấy mình vừa cứu được một sinh mạng, tâm thấy thoải mái thì đấy là việc thiện.
Phóng sinh xong nghĩ tự nhiên mất mẹ vài chục nghìn mua cá rồi lại thả đi thì đấy lại thành việc ác.
Và tất cả hành động làm cho mình thấy thoải mái gọi là nghiệp thiện mình được hưởng (ảnh hưởng tốt tới sức khỏe, tâm lý, hình tượng v.v.. của mình), đối lập lại là hành động gây sự khó chịu, về nhà bứt rứt thì đấy là nghiệp ác (ảnh hưởng xấu tới sức khỏe, tâm lý, hình tượng v.v.. của mình)
Khái niệm này nó cũng mơ hồ như thuyết tương đối vậy, nên thấy thoải mái thì cứ làm tẹt, còn ăn xong cứ nghĩ lọ đến chai thì nhịn cho khỏe.
Cụ nói thế em e ko ổn. Nhỡ thằng sát nhân nó giết xong mạng người, cướp của xong nó thỏa mãn, nó nghĩ kiếm đc mớ cho vợ con nó là tốt, với nó vậy là có cái dòng đỏ đỏ của cụ đấy. Thế là nó cho nó làm đc việc thiện thì hỏng.
 

tratida

Xe lăn
Biển số
OF-75669
Ngày cấp bằng
17/10/10
Số km
13,172
Động cơ
517,936 Mã lực
Cụ nói thế em e ko ổn. Nhỡ thằng sát nhân nó giết xong mạng người, cướp của xong nó thỏa mãn, nó nghĩ kiếm đc mớ cho vợ con nó là tốt, với nó vậy là có cái dòng đỏ đỏ của cụ đấy. Thế là nó cho nó làm đc việc thiện thì hỏng.
Thì đúng thế mà. Nếu nó thoải mái chấp nhận xỉ vả, tù tội, tử hình thì vô tư đi. Nhiều người như thế mà
 

hoangminh248

Xe tăng
Biển số
OF-349619
Ngày cấp bằng
6/1/15
Số km
1,443
Động cơ
277,460 Mã lực
Nơi ở
sx đồ gỗ mỹ nghệ Bắc Ninh
EM chào các cụ , các mợ.
EM có một câu hỏi mà từ lâu lắm rồi vẫn chưa có đáp án, là tại sao những người mổ bò, mổ lợn, mổ chó lại mang nghiệp. EM thấy thịt chó Nhật Tân nổi tiếng giờ cũng k ai mổ nữa.?
Nhưng mổ bò, lợn thì hàng ngày đây là thực phẩm để chúng ta dâng lên cúng tổ tiên, cúng THánh.
Nếu ko có những người giết mổ thì lsao chúng ta có vật phẩm để tế lễ dâng lên được.
Cụ nào trên thông thiên văn, dưới tường địa lý vào giải thích cho em cùng các cụ khác hiểu với ạ.
Em cám ơn và k quên vodka các cụ ạ.
Đạo j chả vậy, lâu nâu nó biến tướng.
Nếu cứ theo tinh thần đạo phật mà giải thích, người hay vật đều phải có sứ mệnh của nó thì sứ mệnh của vật là để làm thức ăn cho người -> người giết mổ chính là người làm cho vật hoàn thành đc sứ mệnh thiêng cmn liêng của nó -> vĩ đại, khác j đấng cứu rỗi, rải thoát sinh linh?
Đến tổ tiên của người, tổ tiên của phật còn phải ăn thịt. Làm j có chuyện 1 ông sinh ra ở đời mãi tít sau lại bảo con cháu koo đc ăn cái thứ mà đã góp phần làm nên nền văn mình loài người, từ hái lượm thành săn bắt rồi thành chăn nuôi.
 

ATXN

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-105728
Ngày cấp bằng
14/7/11
Số km
295
Động cơ
397,865 Mã lực
Mời các cụ đọc bài này sẽ hiểu:

Mẹ Đầu Thai Làm Gà Bị Con Trai Giết Thịt Cúng Giỗ Cho Mẹ


Sư cô pháp danh là Diệu Thanh, hiện giờ cô đang tu học tại Lâm Đồng, Đà Lạt. Sư cô kể lại rằng mẹ sư cô là bà Mười, cha thì hay sát sanh hại vật. Ông thích mời bạn bè về nhà chơi rồi giết vật để đãi khách, trong khi mẹ lại hết lời khuyên cha cô nên ăn chay niệm Phật nhưng ông không nghe theo.

Có một lần vào kỳ nghỉ hè, ông bà Mười cùng người cháu ngoại tên Hòa ra Vũng Tàu để nghỉ mát. Ngoài Vũng Tàu có nhà người quen, nhà đứa cháu bà con tên là Bê gọi bà bằng dì.

Tối hôm đó khi ngủ ở khách sạn, bà Mười nằm chiêm bao thấy cậu Bê đến mời hai ông bà đến nhà ăn đám giỗ mẹ mình. Trong giấc mơ, bà thấy hai người đến nhà cậu Bê dự tiệc giỗ, khi đó cậu Bê đem ra chén nước có in hình bông súng nói:

– Dì với dượng súc miệng đi rồi vô bàn ăn tiệc với tụi con, hôm nay đám giỗ mẹ con.

Bà Mười nhìn sau bếp mới nói:

– Bữa nay tụi bây nấu gì để cúng giỗ cho mẹ tụi bây vậy?.

Vừa nhìn ra sau thì bà thấy mẹ cậu Bê bị cắt cổ ngang và bị cắt đứt hết một cánh tay, còn một cánh tay treo ở xà ngang. Bà Mười mới hoảng hốt la lên:

– Trời ơi, sao mày giết mẹ mày để cúng giỗ cho mẹ mày vậy Bê?.

Nói xong rồi bà la lên thất thanh. Mộng đến đây, do sợ quá nên bà tỉnh giấc. Lúc tỉnh dậy, bà kể toàn bộ giấc mơ cho chồng nghe: – “Ông ơi, sao tui nằm chiêm bao thấy kỳ lạ quá, thấy thằng Bê nó mời hai vợ chồng mình đi ăn đám giỗ. Nó đem chén nước có hình bông súng cho mình súc miệng. Tui ra bếp thấy vợ nó cắt cổ mẹ nó làm giỗ ông à, chỉ còn một cái tay, cái tay kia vợ nó xé làm gỏi rồi….”. Ông Mười bảo: – “Chỉ là mơ không có thật, thức dậy là tỉnh rồi còn gì phải sợ nữa, bà suốt ngày toàn chiêm bao bậy bạ”.
Bà Mười kể thấy chồng vẫn không nghe, nên bà mới gọi cháu ngoại (Hòa) kể cho nó nghe để bớt sợ.
Không ngờ đến 7 giờ sáng hôm sau thì cậu Bê đến khách sạn, thưa rằng:

– Dì Mười dượng Mười ơi, bữa nay là đám giỗ mẹ con. Con mời dì dượng đến nhà con dự tiệc giỗ.

Bà Mười nghe qua mới giật mình sao mà giống trong mơ quá. Trong khi đó, hai ông bà chỉ vô tình đi Vũng Tàu nghỉ mát cùng cháu ngoại chơi mùa hè thôi, chớ không hề biết ngày giỗ kỵ của mẹ cậu Bê này. Bà nói với ông Mười:

– Đó, thấy chưa ông, thấy chưa, chiêm bao tui thấy hay chưa…..

Ông Mười quay sang khều bà:

– Thôi bà, bà giữ dùm cái miệng bà lại đi, đừng có nói bậy nói bạ. Người ta nghèo khổ, đến ngày giỗ mẹ người ta. Người ta có lòng mời thì mình nghĩ tình nhín chút thời gian đến dự, chứ khước từ thì người ta tủi thân.

Ông quay sang nói với cậu Bê:

– Không sao đâu con, con về đi. Khoảng 9-10 giờ dì dượng sẽ ghé qua dự giỗ.

Đến hơn 9 giờ sáng, ông Mười kéo bà Mười đi đến nhà cậu Bê thì bà bảo:

– Thôi tui sợ lắm, rõ ràng tui thấy là đám giỗ má thằng Bê, tụi nó giết má nó để cúng giỗ cho má nó mà. Tui sợ lắm, tui không đi đâu, ông đi một mình đi.

Ông Mười nói:

– Chiêm bao chỉ là mộng, đâu có thật đâu mà bà lo. Đi đi, có tui đây nè bà đừng có sợ gì cả.

Sau cùng thì ông cũng dẫn được bà Mười cùng cháu ngoại ghé sang nhà cậu Bê dự đám giỗ. Vừa đến nhà, ngồi vào ghế thì cậu Bê mới rót nước vào hai cái tách:

– Con mời dì dượng uống miếng nước xúc miệng rồi vô bàn ăn cơm với tụi con.

Nhìn vào tách nước, quả nhiên trên tách có in hình bông súng. Bà Mười lên tiếng:

– Đó ông thấy chưa, hồi hôm tui nói rồi, y hệt như vậy luôn.

Ông Mười khều nhẹ:

– Bà làm ơn giữ cái miệng lại dùm tui đi.

Bị chồng nói hoài nên bà hậm hực:

– Vậy để tui ra đàng sau coi tụi nó làm cái gì để cúng má nó?

Khi bà đi ra phía sau nhà bếp thì thấy ở cây xà ngang nhà bếp treo tòn ten một con gà đã bị cắt cổ, chỉ còn một cánh. Còn cánh gà kia thì bị cô vợ cậu Bê đem xé phay trộn gỏi rồi. Bà la lên:

– Ông Mười ơi, đúng rồi đó, con gà này chỉ còn có một cánh à. Trong chiêm bao tui thấy rõ ràng, nó làm thịt mẹ nó rồi nó cắt cổ treo ở trên xà ngang, chỉ còn một cánh tay, cánh tay kia bị vợ thằng Bê nó xé trộn gỏi rồi. Bây giờ xảy ra y hệt như vậy luôn.

Bà vội kể hết sự tình trong giấc chiêm bao cho gia đình cậu Bê này nghe. Vừa nghe xong thì cậu này rùng mình toát mồ hôi lạnh, dẹp luôn, không ăn không uống gì nữa cả. Cậu chỉ bới ba chén cơm trắng lên cúng mẹ, còn lại thịt gà gì bỏ hết. Cũng từ ngày hôm đó thì cậu Bê cũng ăn chay niệm Phật luôn, vì không ngờ chính mình lại “giết mẹ để cúng giỗ cho mẹ”.

Sau này cả ông Mười cũng phát tâm ăn chay niệm Phật.

Đây là câu chuyện có thật của mẹ sư cô Diệu Thanh.

Chắc Quý vị còn nhớ chúng ta đã từng xem gương Phật pháp nhiệm mầu kỳ 31 có Phật tử Nhật Trung – là người chuyên sát sinh phục vụ cho việc ăn nhậu của mình và khách hàng. Sau đó anh ta và gia đình bị Quả báo ghê gớm. Trong một duyên kỳ ngộ giúp cho anh ta chuyển tâm, cũng là nhờ chứng kiến cảnh gia đình của đồ tể chuyên làm thịt heo bò. Khi Phật tử Nhật Trung nhìn thấy con cháu họ giết chính cha, ông của họ để làm đám giỗ cho ông, thì hoảng kinh báo cho họ biết khiến họ sợ hãi mà đẩy luôn con heo đã chọc tiết xuống song, không dám làm thịt cúng nữa rồi sau đó nhờ Thầy lập đàn cầu siêu cho ông. Phật tử Nhật Trung cũng từ đây mà giác ngộ, sám hối, phát tâm ăn chay niệm Phật, tu hành để giảm trừ nghiệp chướng mà anh ta đã từng tạo tác.

Oan gia túc trái, oán thù sâu nặng. Đời này quý vị được may mắn có thân người, Quý vị ăn thịt heo, gà, vịt thì đời sau con heo, gà, vịt chúng nó tái sinh lại làm người, Quý vị do nghiệp sát mà đọa làm heo thì sẽ bị chúng nó ăn thịt lại. Nhân Quả báo ứng tơ hào không sai. Do đó, ngưỡng mong Quý vị hãy phát tâm Ăn chay, phóng sanh tức là đoạn giới sát, tu thiện. Vì tất cả chúng sanh đều có Phật tánh, đều tham sống sợ chết, đều có tánh linh, bản thân chúng ta cũng vậy thôi. Tâm linh của ta và loài vật không khác nhau, chỉ khác nhau ở hình dáng bên ngoài. Chúng bị đọa nên mới làm súc sinh, còn ta may mắn kiếp trước có tu thiện nên được làm người. Kiếp này không cố gắng tu hành mà còn ăn thịt chúng sanh, không tin Nhân quả, không tích đức tu thiện, thử hỏi kiếp sống tương lai của ta sẽ đọa lạc thế nào đây?

Lời giả dối, hư ngụy khiến người ta dễ dàng tin tưởng hơn là sự thật. Phật là bậc đại thánh giác ngộ, Ngài dạy chúng ta nên ăn chay phóng sinh mới khiến cho đời sống chúng ta an vui. Ngài dạy chúng ta niệm Phật cầu sanh Tây phương mới vĩnh viễn thoát khỏi lục đạo luân hồi đau khổ. Trong số chúng ta, nếu bạn đã đọc được bài này ắt là có thiện căn, thiện duyên. Kính mong bạn sớm phát Bồ-đề tâm, ăn chay niệm Phật cầu sanh Cực lạc, quyết một đời này liễu thoát sinh tử, thật là không oan uổng một kiếp sống này.
Nam Mô A Di Đà Phật.

(Diệu Âm Lệ Hiếu tổng hợp từ bài giảng của Sư cô Thích Nữ Như Lan và Phật pháp nhiệm mầu kỳ 31)
 

ATXN

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-105728
Ngày cấp bằng
14/7/11
Số km
295
Động cơ
397,865 Mã lực
Cái này còn có video luôn do anh đồ tể thuật lại:

Quả Báo Và Lời Sám Hối Của Vị Đồ Tể Giết Heo [Video]


Anh Trần Ngọc Thanh, sinh năm 1971, sống đường 30/4, P.12, Tp.Vũng Tàu, tỉnh BR-VT. Cha mẹ anh có 3 người con, 2 nữ 1 nam, có mình anh là con trai. Khi anh được 19 tuổi, ba anh đưa anh về nhà nội phụ chú anh làm nghề giết mổ heo. Tiền lương phụ việc không nhiều nhưng do không biết Phật pháp nên chỉ nghĩ có một cái nghề để mưu sinh.

Anh theo nghề sát sanh này 12 năm ròng rã. Tiền làm bao nhiêu dùng để chơi đánh bài, đánh bi da, gái gú….Anh kể mỗi đêm giết khoảng 4-5 con heo, còn vào những ngày Tết, do mọi người đều có nhu cầu mua thịt heo về kho Tết nên vào những dịp lễ giết rất nhiều. Mỗi lúc kéo heo ra làm thịt, heo kêu la thảm thiết, bốn chân bẹt ra không chịu đi vì chúng cũng biết thân phận sắp chết. Thế là anh dùng cái móc, móc vào họng heo để kéo chúng ra, rồi đập đầu chúng cho ngất. Sau đó lôi chúng lên cái bàn để sẵn dao thọc huyết nhọn chọc ngay cổ heo cho máu chảy ra. Có con chưa chết nó còn chạy lòng vòng một chặp sau mới chết.

Con nào mà huyết chưa ra hết thì dùng chân đạp vào bụng cho máu đổ ra hết, không hề có chút thương xót. Sau đó móc vào miệng heo rồi nhúng đầu heo vào chảo nước sôi và cạo lông. Sau khi cạo xong thì cắt đầu và mổ bụng, lôi hết bộ đồ lòng heo ra, rồi lấy mật heo nuốt vào bụng vì cho rằng bổ. Toàn bộ những thứ này được rửa sạch sẽ sau đó mang ra chợ bán. Người ăn vào làm sao biết được miếng thịt họ đang ăn biết bao nhiêu là oán hận không cùng của súc sanh, bệnh tật cũng từ đây mà vào. Từng thớ thịt do sự sợ hãi, oán hận tràn ngập khắp các tế bào thì có gì mang lại sự bổ dưỡng cho cơ thể người?

Sau năm 31 tuổi anh giải nghệ và đi phụ làm lơ xe, sau đó làm tài xế lái xe tải. Năm 2002 người anh bắt đầu nổi u hạch, cứ như vậy cho đến 2007 thì người phát bệnh nổi khối u rất nhiều (40-50 cục u) và mệt mỏi, toàn thân nhức nhối rất khó chịu. Anh vào BV nhiệt đới Sài gòn xét nghiệm thì phát hiện ra bệnh viêm gan siêu vi B, đau gan lói hông. Khối u nhiều nên anh phải qua BV Ung Bướu để trị. BS không cho mổ, báo nếu mổ khối u sẽ phát tán đầy người mà chết. Đã vậy lại thêm chứng nhức đầu bưng bưng. Bệnh khổ ập đến liên tục khiến cho anh cứ than với vợ: “Kiểu này chắc chết quá, sống hổng nổi”. Anh cũng có duyên được đi chùa cùng với vợ ở Kiên Giang nhưng cũng chưa biết cách sám hối mà ngày nào cũng còn thèm ăn thịt bò, heo, gà, vịt….trong khi vẫn đi tìm thuốc nam để trị hết bệnh. Làm sao hết bệnh đây?

Một duyên lành sót lại là anh có lần ghé quán cơm chay Liên Thành thì xem được đĩa thầy Giác Nhàn trình chiếu tại đây. Trong đĩa thầy khuyên nên ăn chay, phóng sanh, tụng kinh Vô Lượng Thọ, niệm Phật A Di Đà mới chuyển hóa được nghiệp bệnh. Ban đầu anh phát tâm ăn chay một tháng 4 ngày, đối với một tài xế như anh quá khó vẫn còn thèm mặn. Rồi nghe hoài đĩa giảng của Thầy Giác Nhàn, nhớ Thầy dạy anh nên khấn nguyện Quán Thế Âm Bồ Tát cầu Ngài gia hộ.

Anh hành trì được 2 năm, tháng nào cũng đi phóng sanh, duyên đưa đến anh chuyển nghề lái xe tải mà lái xe ôm ở bến xe Bà Rịa, vừa chạy xe ôm vừa niệm A Di Đà Phật nên khách “bo” thêm cho 10, 20 ngàn. Vợ anh làm công nhân. Anh bảo hồi lái xe tải chở giấy cho một công ty bao bì nhưng tham lam, ăn cắp dầu và giấy bán để dành được 3 cây vàng. Thế nhưng có vàng thì bệnh nặng quá bao nhiêu tiền vàng đổ ra vẫn không trị hết bệnh. Đến sau này được xem nhiều đĩa giảng của Đại Đức Thích Giác Nhàn, anh phát nguyện trường chay niệm Phật thì vợ anh cũng trường chay niệm Phật phóng sanh, tụng kinh Vô Lượng Thọ rồi cầu sanh Tây Phương Cực Lạc Thế giới.

Hiện giờ thì gan anh đã hết đau, đi khám BS bảo con siêu vi nằm yên rồi không quậy nữa nên anh không còn bị đau bụng bẹ sườn phải. Những khối u to cũng đã giảm nhiều, không còn đau nhức hành hạ, căn bệnh nhức đầu thì hết hẳn. Anh trở nên tự tin hơn, và tinh tấn hành trì theo pháp môn Thầy Giác Nhàn đã hướng dẫn. Ba anh cũng bị nổi hạch, bướu. Anh còn khuyên con gái anh nên niệm Phật, ăn chay, phóng sanh để đừng đi theo con đường của anh, sát sinh ăn thịt nhiều nên người đầy bệnh tật. Và giờ con gái anh đến giờ lại nhắc nhở anh lạy Phật, niệm Phật.

Bây giờ tiền làm ra hai vợ chồng anh tằng tiện để dành chút ít hàng tháng để phóng sanh chuộc lại lỗi lầm ngày xưa. Cũng nhờ cố công tạo phước lành này hai vợ chồng anh được người em giúp đỡ mở quán nước ở Bến xe Hoa Mai để mưu sinh, không còn tạo nghiệp bất thiện nữa.

Anh đem bài học của mình, nhân quả mình đã tạo mà khuyên các vị Phật tử cố gắng ăn chay. Mình ăn thịt chúng sanh thì quả báo bệnh tật hành hạ thân thể đau đớn. Cố gắng phóng sanh, sám hối nghiệp chướng bằng cách tụng kinh, niệm Phật, lạy Phật để tạo phước lành. Tiền làm có giàu bao nhiêu đi nữa mà sát sanh ăn thịt hoài thì bệnh tật triền miên thì cuộc sống nào có sung sướng gì? Xin chư vị hãy phát tâm ăn chay, phóng sanh, niệm Phật cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc thế giới, “lìa khổ được vui”.

(Ghi lại từ lời kể của anh Trần Ngọc Thanh – Đĩa giảng Phương Pháp Trì Niệm Danh Hiệu Đức Phật A Di Đà kỳ 25 )

 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top