Có lần cách đây hơn chục năm, có 1 bác 65 tuổi ở tận Bắc Giang tìm đến nhà em nhờ sang tên cho bác ấy cái xe máy dream. Em yêu cầu bác ấy đưa đăng ký xe, các thông tin và cả số nhà thì đúng là của em, mặc dù chưa bao giờ em mua xe Dream, em đi xe win 20 mấy năm lận. Em đành bảo bác ta: em chưa bao giờ có đắng ký xe này, vì vậy bác đề nghị cơ quan cấp đăng ký kiểm tra lại giấy tờ giả hay thật, vì sợ bác ta mua xe gian giấy rởm. Em cùng bác ta lên chỗ đăng ký để hỏi và được câu trả lời là: giấy tờ thật. Lúc này em điên quá, em bảo tôi sẽ làm ra ngô ra khoai, không làm giấy bán vì tôi chưa bao giờ sở hữu xe này, tôi sẽ kiện cơ quan cấp giấy đăng ký xe này. Khổ nỗi nhìn bản mặt bác kia khổ quá, cả nhà có mỗi con xe không chính chủ là tài sản lớn nhất, mua của người khác xe đã qua mấy lần chủ. Bác ấy gần như lạy, như van nhưng hôm đó mình cũng không làm giấy bán vì sợ dây dưa vấn đề pháp lý.
Một tuần sau, bác ấy đèo cả trưởng thôn, mang cả xác nhận của xã xác nhận là người có nhân thân tốt, có mua xe không chính chủ ........ Em alo cho người quen hỏi có trường hợp nào giống như em không. Câu trả lời là có nhiều,vì có thơi gian đi đăng ký xe thủ tục rất nhanh gọn .....có thể là do chú mất chứng minh thư ....
Cuối cùng, vì thương bác nông dân mang cả chục cân lạc vừa mới dỡ xuống để biếu, nên em đành ký giấy bán tặng cho theo đúng Luật, lạc em không nhận, bác ấy mắt đỏ hoe cảm ơn rối rít. Sau giấc ngủ trưa, mở cửa em lại thấy cái bao tải dứa đựng lạc "món quà quê "của bác ấy để trước cửa nhà.