[Funland] Manchester United- Vinh Quang và các chặng đường lịch sử!

vauhoi

Xe container
Biển số
OF-14722
Ngày cấp bằng
12/4/08
Số km
9,454
Động cơ
611,458 Mã lực
Xuất sắc nhất PL hiện tại R10:


Xuất sắc nhất kỷ nguyên PL Giggs:



 

damhao_hn

Xe hơi
Biển số
OF-116082
Ngày cấp bằng
9/10/11
Số km
147
Động cơ
387,560 Mã lực
tiếc nhất là Nani, người ta đã kỳ vọng có thể thấy phần nào của CR7 nhưng rồi nhiều tthất vọng...
 

Frech

Xe điện
Biển số
OF-84033
Ngày cấp bằng
29/1/11
Số km
2,252
Động cơ
434,020 Mã lực
Nơi ở
Hoàng Mai, Hà Nội
tiếc nhất là Nani, người ta đã kỳ vọng có thể thấy phần nào của CR7 nhưng rồi nhiều tthất vọng...
So với Ro thì em vẫn thích Nani hơn! Ấy là trên phương diện "tình cảm". ;))
Nói gì thì nói, R7 lúc nào cũng "cá nhân" hơn mức bình thường.
 
Biển số
OF-128
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
85,802
Động cơ
4,658,848 Mã lực
Nơi ở
Trạm sạc xe đạp điện
So với Ro thì em vẫn thích Nani hơn! Ấy là trên phương diện "tình cảm". ;))
Nói gì thì nói, R7 lúc nào cũng "cá nhân" hơn mức bình thường.
Rô điệu thì đúng là có nhiều cái hơn Na nhưng về người hâm mộ lại không được lòng vì dân gian gọi là chảnh, hay làm mình làm mẩy!
 

ceman

Xe hơi
Biển số
OF-136029
Ngày cấp bằng
27/3/12
Số km
130
Động cơ
370,436 Mã lực
Nơi ở
Một góc xó nhà
Rô điệu thì đúng là có nhiều cái hơn Na nhưng về người hâm mộ lại không được lòng vì dân gian gọi là chảnh, hay làm mình làm mẩy!
Vấn đề là Ro7 có tài năng nên tự kiêu là chuyện bình thường, một thời CDV của ManU nhìn cái mặt vênh vênh của Henry mỗi khi ghi bàn chẳng sôi tiết, ghét thì ghét nhg vẫn phải thừa nhận tài năng đấy thôi.
H chỉ mong Ro7 tái ngộ với Theatre of Dreams :D (mặc dù chỉ là 1%)
 

nathichxe

Xe tải
Biển số
OF-127733
Ngày cấp bằng
15/1/12
Số km
202
Động cơ
378,033 Mã lực
Theo các cụ cặp tiền vệ trung tâm ngon nhất của MU hiện tại ? Em rất mê 2 chú trẻ ando và tom, mà 2 chú này đá với nhau thì ko biết chú nào phòng ngự cả =.=
 

Frech

Xe điện
Biển số
OF-84033
Ngày cấp bằng
29/1/11
Số km
2,252
Động cơ
434,020 Mã lực
Nơi ở
Hoàng Mai, Hà Nội
Vấn đề là Ro7 có tài năng nên tự kiêu là chuyện bình thường, một thời CDV của ManU nhìn cái mặt vênh vênh của Henry mỗi khi ghi bàn chẳng sôi tiết, ghét thì ghét nhg vẫn phải thừa nhận tài năng đấy thôi.
H chỉ mong Ro7 tái ngộ với Theatre of Dreams :D (mặc dù chỉ là 1%)
Em chưa thấy có ai đã rời khỏi Old Trafford mà lại được trở về đúng vị trí cũ cả. Ít nhất là thời anh Sơn thì chỉ thấy "tiến về phía trước đầu không ngoảnh lại".
Nếu hy vọng thì có lẽ ta nên cầu mong cho Quỷ đỏ sớm có 1 "Số 7 mới" đúng tầm!
 

quocviet

Xe container
Biển số
OF-3111
Ngày cấp bằng
15/1/07
Số km
9,671
Động cơ
658,306 Mã lực
Nơi ở
Bẩn
Theo các cụ cặp tiền vệ trung tâm ngon nhất của MU hiện tại ? Em rất mê 2 chú trẻ ando và tom, mà 2 chú này đá với nhau thì ko biết chú nào phòng ngự cả =.=
em dự là đôi bạn cùng tiến, sau đó cùng lùi ạ ;))
 

Aries204

Xe điện
Biển số
OF-55738
Ngày cấp bằng
24/1/10
Số km
3,412
Động cơ
483,045 Mã lực
[video=youtube;ZWI_YfNMe2s]http://www.youtube.com/watch?v=ZWI_YfNMe2s[/video]
 

Aries204

Xe điện
Biển số
OF-55738
Ngày cấp bằng
24/1/10
Số km
3,412
Động cơ
483,045 Mã lực
[video=youtube;CKAssO1HAwI]http://www.youtube.com/watch?v=CKAssO1HAwI[/video]
 
Biển số
OF-30269
Ngày cấp bằng
1/3/09
Số km
3,860
Động cơ
519,880 Mã lực
Nơi ở
MU.OFC
M.U: Nhà hát về cuộc sống

(BongDa.com.vn) - Đã vài năm nay, cụ thể là từ khi mất Ronaldo rồi thua toàn diện trước Barca ở lần thứ hai chạm trán tại chung kết Champions League, M.U không còn câu lạc bộ so kè trên đỉnh thế giới. Chính sách mua bán tương đối khiêm nhường so với vị thế một đội bóng lớn, lực lượng không mấy “khủng khiếp” khi đặt cạnh khá nhiều các đại gia, tất cả khiến cho sức “uy hiếp” của “Quỷ đỏ” trên sân phần nào không còn như những giai đoạn tươi sáng nhất. Vậy nhưng số lượng người yêu mến M.U cứ ngày một nhiều, và những ai đã yêu từ lâu thì càng “bám riết không buông” đội bóng “không phải mạnh nhất” ấy. Lý do không gì khác ngoài những cảm xúc trái chiều thăng hoa bất tận mà M.U đem lại cho người xem - thứ bây giờ đã trở thành thương hiệu riêng, và duy nhất.



Nhà hát về cuộc sống

M.U là một đội bóng lớn, nhưng đó cũng là một đội bóng “bình dân”. Chiếm số đông nhất trong xã hội là tầng lớp trung lưu, những người vật chất đủ dùng, có những khả năng và tham vọng riêng, nhưng không phải thiên tài, cũng không phải giàu có tới mức thích gì mua nấy, hoặc đạo mạo như một chính trị gia. Sir Alex sao thì M.U vậy, đi lên từ xuất phát điểm rất… tầm thường, đội bóng có được vị thế hôm nay trong lòng người hâm mộ bởi họ mạnh nhưng không hủy diệt, danh tiếng nhưng không quá cao sang, làm ra tiền nhưng không tiêu bạt mạng, và đặc biệt- điều không thể thiếu ở một đội bóng lớn, đó là luôn cháy hết mình từng giây từng phút, lấy tình yêu với bóng đá đổi lấy tình yêu từ khán giả.


Thật ra M.U nhiều lúc dở lắm, đá tối lắm, cầu thủ xuống phong độ lắm, nhưng cứ nhìn những trận cầu mà họ vùng lên tới những giây cuối cùng để giành về điểm số, vượt qua những trở ngại tưởng như đã phải ngã lòng, thì cổ động viên lại bỏ qua hết. Lãng mạn hơn, trong thực tế cuộc sống, chính những va vấp, những tổn thương người ta gây cho nhau lại khiến những lần trở lại thêm bùng cháy, những lầm lỡ, khoảng đen càng làm sáng rực hơn, giá trị hơn những khoảnh khắc hạnh phúc ùa về, như thế làm sao không yêu? như thế làm sao từ bỏ? chỉ có thể yêu nhiều hơn.

M.U không phải đội bóng chỉ biết mang về hoặc sử dụng những gì hay nhất, tốt nhất để đảm bảo những chiến thắng dễ dàng. Ở đây, Old Trafford này, người ta thấy một ông già 71 tuổi say mê công việc coi cầu thủ như con, một lão tướng sắp Ryan Giggs sẵn sàng cày ải 90 phút vì niềm kiêu hãnh Quỷ, một Evans chẳng là ai với thế giới nhưng từng ngày được nuôi lớn, được chờ đợi để vươn lên, một Rooney nổi danh nhưng không quan trọng hơn bất kỳ ai khác, một Van Persie mới đến mà như về nhà,… Tất cả cứ vận động một cách chuyên nghiệp, liên hồi, vững chắc, bỏ lại những chấn thương, bỏ lại những thất bại. M.U chưa bao giờ “khủng hoảng”, tưởng thế rồi lại trở lại, như một người lao động từng ngày phấn đấu chẳng quản khó khăn, bệnh tật, và cứ thế đều chân trên con đường của mình suốt 26 năm, có ngã nhưng không bao giờ gục xuống.

Quỷ đội mai rùa

Luôn là những kịch bản kinh điển trong Nhà hát chờ đợi những người không tắt tivi sớm. M.U có thể thắng, có thể thua, có cầu thủ được tung hô, có người bị ca thán, nhưng đó vẫn là một gia đình, cả người đá và người xem. Ai cũng biết, Sir Alex chỉ dành cơ hội cho những người hết mình vì đội bóng, và khi đã ra sân, họ luôn là như thế, dù hay dù dở. May mắn cũng có, có những sự việc xảy ra suốt 26 năm và 19 lần trở thành lịch sử vẫn được coi là may mắn. Hưởng lợi từ trọng tài có nhiều, cả cho M.U lẫn cho các đối thủ- những đội truyền thống không bằng, không nhiều người ghét bằng, quan tâm bằng. Không trách được những định kiến M.U phải chịu, vì một nhà vô địch, một ông lớn thì rất khó trông giống “người bị hại”, mà khi được lợi thì ai cũng căng mắt nhìn ra ngay.

M.U “rùa” thật, thường khởi đầu chậm chạp, uể oải trước các đội bóng nhỏ, “hiền lành” thấy lạ. Nhưng “rùa” chậm thế mà vẫn đầu bảng đấy thôi, càng lạ. Bởi lẽ dưới “lớp mai” nặng nề, cứng nhắc vẫn là hình dáng Quỷ, sau những tình huống phòng ngự tệ hại vẫn còn những phút thăng hoa vừa mạnh mẽ vừa uyển chuyển, rất phong phú, dễ chịu khi theo dõi. Chẳng có ai tập trung bằng các cầu thủ M.U khi… bị dẫn, mắt họ dường như dính vào trái bóng chừng nào chiếc còi còn chưa bị trọng tài đưa lên thổi. Có lẽ họ không nghĩ nhiều, họ đá để chiến thắng trong suốt 90 + x phút mà mình được đá.

Hình ảnh Sir Alex nhảy cẫng như đứa trẻ nhận quà trong những lần M.U lội ngược dòng là tài sản vô giá trong lòng các Manucians, nó bình dị quả, đời quá. Barca đá hay hơn M.U, có khi Real hay Man City cũng thế ở nhiều trận đấu, nhưng “một trận bóng đá có M.U” có lẽ luôn hay hơn so với những cái tên đình đám khác. Đó là thể thao, đó là điện ảnh, đó là muôn trùng xúc cảm được khơi ra trong mỗi tâm hồn, có lên có xuống, có vực có trời, ta thích gọi thế nào cũng được. May là sức khỏe Sir Alex khá tốt và các fan M.U đều đã quen, bởi M.U không phải “tình yêu” dành cho những trái tim yếu ớt, ta phải chấp nhận những đắng cay, tuyệt vọng cùng cực nếu vẫn muốn có những hạnh phúc vỡ òa, đó là cuộc sống. Sẽ khó có Manucians nào được lựa chọn lại mà thay đổi tình yêu, bởi sẽ không ở đâu, và có thể sẽ chẳng bao giờ người ta còn tìm thấy những cảm xúc ấy hàng tuần trên sân bóng.

http://www.bongda.com.vn/Bong-da-Anh/Giai-ngoai-hang-Anh/249247_M_U_Nha_hat_ve_cuoc_song.aspx
 

vauhoi

Xe container
Biển số
OF-14722
Ngày cấp bằng
12/4/08
Số km
9,454
Động cơ
611,458 Mã lực
Ngày sinh nhật Anh Sơn lần thứ 71, điểm lại một số hình ảnh đáng nhớ về anh:

Tấm ảnh chụp Alex Ferguson năm 1967. Sự nghiệp cầu thủ của ông không mấy nổi bật...
... nhưng kiến thức, kinh nghiệm lẫn những danh hiệu của nhà cầm quân lỗi lạc này thì quả là một kho tàng. Trong hình là lần ông xuất hiện ở Mexico 86' trong tư cách HLV trưởng ĐT Scotland
Sự nghiệp của Alex Ferguson được người ta nhắc đến nhiều nhất khi ông về với Man Utd
Tại đây, ông đã mang về những danh hiệu...
... tôi rèn những mầm non
... và cũng trị không ít anh chàng cứng đầu, như Cantona...
... Beckham
Thế hệ này qua thế hệ khác, Sir Alex luôn là một tấm gương vĩ đại, một bậc thầy về cung cách huấn luyện
Đằng sau thành công ấy, có dấu ấn thầm lặng nhưng cực kỳ quan trọng của phu nhân Cathy
Chúc mừng sinh nhật Sir Alex, chúc mừng ông sang tuổi thất thập cổ lai hi​
 

vauhoi

Xe container
Biển số
OF-14722
Ngày cấp bằng
12/4/08
Số km
9,454
Động cơ
611,458 Mã lực
Và đây là một số hình ảnh trước khi về MU:

Alex Ferguson trong màu áo St. Johnstone năm 1964. Ông ghi 19 bàn trong 37 trận trong 4 năm ở CLB này.
Ferguson chạy một chiếc đĩa hát của danh ca Ray Corniff và dàn giao hưởng của ông. Bức ảnh chụp năm 1967 khi ông đang ở Glasgow Rangers.
Alex Ferguson bên cạnh cậu con trai 1 tuổi, Mark, vào năm 1969. Đó là năm Ferguson rời Rangers để tới chơi cho Falkirk.
Tháng 2/1972. Alex Ferguson đi về phía HLV Cunningham của Falkirk sau khi bị truất quyền thi đấu trong trận gặp đội bóng cũ St. Johnstone.
Alex Ferguson năm 1976. Ông lúc này là HLV của St. Mirrens, bên phải ông là trợ lý Proven. Ferguson lúc này còn điều hành 2 quán rượu, và trợ lý Proven cũng là đại diện cho một hãng Whisky.
Alex Ferguson cùng vợ là bà Cathy và hai người con sinh đôi Jason và Darren, năm 1977.
Alex Ferguson năm 1980. Ông lúc này đã là HLV của Aberdeen, và ông đưa Aberdeen tới thành công trong 8 năm ở đây.
Willie Miller với chiếc cúp Drybrough và chức vô địch Scotland năm 1980 cùng Aberdeen dưới sự dẫn dắt của Alex Ferguson (phải).
Alex Ferguson sau trận thắng ở vòng 1 UEFA Cup của Aberdeen trước Ipswich Town năm 1981.
Alex Ferguson giương cao chức vô địch Cúp QG Scotland ngày 22/5/1982, sau khi Aberdeen đánh bại Glasgow Rangers 4-1. Chức vô địch này vô cùng quan trọng với sự nghiệp của ông, bởi những sự kiện diễn ra một năm sau.
Alex Ferguson trên sân tập ngày 10/5/1983, tức chỉ 1 ngày trước khi ông đưa Aberdeen đá trận chung kết Cúp C3 châu Âu trước Real Madrid tại Gothenburg, Thụy Điển.
Ngày 11/5/1983. Aberdeen đánh bại Real Madrid 2-1 để đoạt chức vô địch Cúp C3 và trở thành CLB Scotland thứ 3 đoạt được một danh hiệu cấp châu lục. Alex Ferguson cùng trợ lý Archie Knox giương cao chiếc cúp.
Bức ảnh chụp năm 1985. Lúc này Alex Ferguson đã trở thành một trong những thành viên của ban huấn luyện ở đội tuyển Scotland (ông vẫn giữ chức ở Aberdeen).
Jock Stein (phải), HLV trưởng ĐT Scotland, và trợ lý Alex Ferguson trong trận đấu giữa Tây Ban Nha và Scotland ở vòng loại World Cup 1986. Ảnh chụp ngày 27/2/1985. Tây Ban Nha thắng 1-0. 8 tháng sau, Stein đột ngột qua đời trong trận đấu quan trọng nhất của Scotland, trận đấu mà nếu thua có thể ông sẽ phải từ chức.
Ngày 10/9/1985, xứ Wales gặp Scotland trong trận đấu quyết định vé dự Mexico 1986. Scotland cần hòa là đủ, còn xứ Wales phải thắng. Trận đấu kết thúc với tỷ số 1-1 khi Scotland gỡ hòa từ chấm 11m trong 10 phút cuối, và Scotland dự World Cup. Các cầu thủ Scotland ăn mừng, nhưng Alex Ferguson thì không. Đó là trận đấu mà khi kết thúc, Jock Stein đã gục ngã trên sân và sau đó từ trần khi được điều trị trong phòng thay đồ vì một cơn đau tim.
Alex Ferguson cùng với thủ quân Graeme Souness của Aberdeen, người sau này trở thành huấn luyện viên. Bức ảnh chụp tháng 12/1985, 1 năm trước khi Ferguson rời Aberdeen và tới Manchester United.
Alex Ferguson ôm lấy Sandy Jardine (trái) của Hearts để an ủi sau khi Aberdeen đánh bại Hearts 3-0 trong trận chung kết cúp QG Scotland, tháng 5/1986. Đó là danh hiệu cuối cùng của Ferguson với Aberdeen.
Ferguson ký tặng các CĐV của Manchester United tại Old Trafford. Ông thay thế Ron Atkinson vào tháng 11/1986.
 

vauhoi

Xe container
Biển số
OF-14722
Ngày cấp bằng
12/4/08
Số km
9,454
Động cơ
611,458 Mã lực
Những hình ảnh thời kỳ đầu về dẫn dắt MU:

Alex Ferguson choàng chiếc khăn có biểu tượng Manchester United trong buổi họp báo ra mắt CLB mới, tháng 11/1986
Alex Ferguson trong phòng truyền thống của Manchester United, năm 1987
4/4/1988. Alex Ferguson trên đường pitch sân Anfield. Manchester United cầm hòa Liverpool 3-3. Đó là dấu chấm hết cho mùa giải 1987/88 khi Man Utd, dù chỉ thua có 5 trong cả mùa giải, đã hòa tới 12 trận.
Alex Ferguson (ngoài cùng bên phải) và dàn cầu thủ cưng của ông. Từ trái sang: Jim Leighton, Mark Hughes, Gordon Strachan và Steve Bruce
Tháng 2/1989. Alex Ferguson giành danh hiệu HLV của tháng đầu tiên trong sự nghiệp của ông. Fergie đưa Man Utd từ chuỗi 9 trận không thắng 3 tháng trước đó tới vị trí thứ 3 trên BXH và tiệm cận ngôi vô địch vào giữa tháng 2

Mike Phelan (trái) và Neil Webb (giữa) cùng Alex Ferguson trong buổi lễ ra mắt 2 tân binh với Manchester United, tháng 6/19
Alex Ferguson (ngoài cùng bên trái bàn họp báo) trong buổi họp báo ra mắt tân binh Gary Pallister (ngồi cạnh Ferguson) vào tháng 8/1989. Pallister là người giữ kỷ lục chuyển nhượng khi đó.
Alex Ferguson trên khán đài Old Trafford trong trận Man Utd gặp Brighton vào đầu năm 1990. Đây là lúc ông bắt đầu bị CĐV đòi sa thải khi kết thúc thập kỷ với trận thua mất mặt 1-5 trước Man City.
Alex Ferguson bắt tay với thủ quân Bryan Robson trước trận chung kết FA Cup trước Crystal Palace ngày 17/5/1990. FA Cup là cơ hội cuối cùng cho Ferguson và Man Utd để có được danh hiệu năm đó, dù đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua về ngôi sao.
Trận đấu kết thúc với tỷ số sát nút 1-0, mang lại chức vô địch đầu tiên của Ferguson với Manchester United. Trong ảnh, ông ăn mừng cùng thủ môn Les Sealey.
Bức ảnh chụp năm 1991, Alex Ferguson và huyền thoại Sir Matt Busby gặp nhau tại Old Trafford.
15/5/1991. Alex Ferguson cùng chiếc cúp C2 châu Âu sau khi Manchester United đánh bại Barcelona.
Dion Dublin, tân binh của Manchester United, cùng Alex Ferguson, mùa hè 1992.
Alex Ferguson bên cạnh Ryan Giggs (trái) – người đoạt giải Cầu thủ trẻ của năm, và Gary Pallister (phải) – Cầu thủ xuất sắc nhất năm, trong lễ trao giải của Hiệp hội Cầu thủ chuyên nghiệp PFA, tháng 4/1992.
Alex Ferguson bên cạnh chức vô địch Premier League đầu tiên của Manchester United, tháng 5/1993. Đó là chức VĐQG đầu tiên của Man Utd từ năm 1967.
Alex Ferguson dạy trẻ em kỹ thuật bóng đá ở Soweto, Nam Phi, tháng 7/1993.
Alex Ferguson và thủ lĩnh phong trào chống Apartheid, Nelson Mandela, cuối năm 1993.
Đội hình vô địch League Cup 1994 của Manchester United do Alex Ferguson dẫn dắt. Các cầu thủ bao gồm Gary Pallister, Bryan Robson, Peter Schmeichel, Brian McClair, Mark Hughes, Steve Bruce, Eric Cantona, Denis Irwin, Paul Parker…
 

vauhoi

Xe container
Biển số
OF-14722
Ngày cấp bằng
12/4/08
Số km
9,454
Động cơ
611,458 Mã lực
Những thành công liên tiếp của anh Sơn:

Alex Ferguson cùng trợ lý Brian Kidd nâng cao chức vô địch Premier League 1993/1994.
28/9/1994. Alex Ferguson được chào đón bởi các nhân viên an ninh Thổ Nhĩ Kỳ khi Manchester United đến làm khách trước Galatasaray trong khuôn khổ Champions League.
22/11/1994. Ferguson tự mình quan sát Eric Cantona tập luyện sau khi Cantona mãn hạn treo giò từ mùa giải 1993/94.
20/5/1995. Manchester United của Ferguson bị Everton đánh bại trong trận chung kết FA Cup với tỷ số 0-1.
Alex Ferguson đứng bên cạnh HLV Alan Ball của Manchester City trong trận thắng 2-1 của Manchester Utd ở vòng 5 FA Cup, 18/2/1996.
Alex Ferguson ăn mừng chiến thắng ở bán kết FA Cup 1996 với Eric Cantona sau khi Man Utd vượt qua Chelsea 2-1.
7/5/1996. Alex Ferguson nhận danh hiệu HLV của năm trao bởi Hiệp hội Huấn luyện viên Anh.
11/5/1996. Alex Ferguson (trái), Eric Cantona cùng trợ lý Brian Kidd bên chiếc cúp FA. Manchester United đánh bại Liverpool 1-0 nhờ bàn thắng muộn của Cantona.
12/5/1996. Alex Ferguson cùng thủ quân Eric Cantona nâng 2 chiếc cúp vô địch Premier League và FA Cup.
Bức ảnh chụp Alex Ferguson, đầu năm 1997.
15/3/1997. Alex Ferguson nhận giải thưởng HLV xuất sắc nhất Premier League tháng 3/1993.
Alex Ferguson trên đường pitch sau khi Manchester United bị Borussia Dortmund đánh bại 1-0 tại bán kết Champions League 1997.
11/5/1997. Alex Ferguson giương cao chức vô địch Premier League thứ 4 của Manchester United sau trận thắng West Ham 2-0 tại Old Trafford.
3/8/1997. Alex Ferguson bên cạnh thủ môn Peter Schmeichel, người hùng của Manchester United trong trận thắng 4-2 trong loạt đá luân lưu trước Chelsea trong trận tranh Charity Shield.
20/8/1998. Dwight Yorke trong buổi họp báo ra mắt Manchester United bên cạnh Alex Ferguson và chủ tịch Martin Edwards.
16/5/1999. Alex Ferguson cùng chức vô địch Premier League sau khi Manchester United đánh bại Tottenham 2-1 tại Old Trafford.
22/5/1999. Alex Ferguson, Dwight Yorke, Andy Cole, Phil Neville và Raymond Van Der Gouw ăn mừng chức vô địch FA Cup sau khi Manchester United vượt qua Newcastle 2-0.
26/5/1999. Manchester United lội ngược dòng 2-1 tại Nou Camp để đánh bại Bayern Munich và đoạt chức vô địch Champions League, hoàn tất cú ăn ba.
 

vauhoi

Xe container
Biển số
OF-14722
Ngày cấp bằng
12/4/08
Số km
9,454
Động cơ
611,458 Mã lực
Tiếp tục 71 bức ảnh nhân dịp sinh nhật lần 71 của anh Sơn: Thành công nối tiếp thành công:

Từ trái sang: Steve McClaren, Tony Coton, Alex Ferguson và Jim Ryan, các thành viên Ban huấn luyện của Manchester United với chức vô địch Premier League 1999/2000.


Miếng gạch đề tên Sir Alex Ferguson tại Old Trafford, tháng 1/2001.


Sir Alex Ferguson bên cạnh 3 chai rượu tượng trưng cho 3 chức vô địch Premier League liên tiếp từ 1999 tới 2001 của Manchester United.



27/7/2001. Sir Alex Ferguson cùng tân binh Ruud Van Nistelrooy.


Alex Ferguson cùng David Beckham đứng trên sân Old Trafford, ngày 11/5/2002. Beckham vài ngày trước đó vừa gia hạn hợp đồng để ở lại Manchester United.



Rio Ferdinand cùng Alex Ferguson trong lễ ra mắt của trung vệ này với Manchester United, ngày 22/7/2002.



Sir Alex Ferguson trao cúp vô địch Premier League 2002/2003 cho đội trưởng Roy Keane, ảnh chụp ngày 11/5/2003.



9/8/2003. Sir Alex Ferguson nhận giải thưởng Huấn luyện viên của Thập kỷ từ tay của Sir Bobby Charlton.



Sir Alex Ferguson cùng với Kleberson và Cristiano Ronaldo chụp ảnh, ngày 13/8/2003.



Sir Alex Ferguson cùng Wayne Rooney, tháng 8/2004.



Arsene Wenger và Sir Alex Ferguson trong một trận đấu ở FA Cup giữa Manchester United và Arsenal, cuối năm 2004.



Sir Alex Ferguson và Jose Mourinho, tháng 7/2007.



Sir Alex Ferguson cùng chiếc cúp vô địch Premier League 2008, ảnh chụp ngày 11/5/2008.


Sir Alex Ferguson cùng các học trò ăn mừng chức vô địch Champions League 2008 tại Moscow sau khi đánh bại Chelsea trong loạt đá luân lưu.



Sir Alex Ferguson bên cạnh Cristiano Ronaldo, người nhận giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất Thế giới của năm 2008.
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-30269
Ngày cấp bằng
1/3/09
Số km
3,860
Động cơ
519,880 Mã lực
Nơi ở
MU.OFC
Nhân dịp sinh nhật Sir, em copy bài viết về Sir Alex của BLV Anh Ngọc :x

Viết cho Alex Ferguson: "Phép màu của Fergie"
bởi BLV Anh Ngọc vào 2 tháng 1 2013 lúc 17:02 ·
Mình post lại này, sau khi một fan (có lẽ còn rất trẻ) gợi lại rằng, mình đã từng viết một bài về Sir Alex Ferguson. Mình viết bài này trên báo Lao Động và đăng ngày 6/11/2005, cách đây hơn 7 năm. Đó là khi trận Chelsea gặp M.U sắp diễn ra, trong hoàn cảnh Chelsea của Mou đang bỏ rất xa M.U và dư luận đang đồn thổi về khả năng SAF sẽ rời M.U. Nhiều năm đã trôi qua kể từ ngày đó, SAF và những giá trị của ông vẫn được bảo tồn, trong khi những thế lực cạnh tranh với M.U đều đã đi xuống....
"13 điểm kém Chelsea sau 11 vòng đấu là khoảng cách lớn chưa từng có của M.U với một đội đứng trên mình trong thời đại của Ferguson. Khoảng cách ấy sẽ còn rộng hơn nữa nếu M.U thua Chelsea đêm nay. Nhưng người đàn ông 63 tuổi ấy vẫn bình thản chờ đợi
những thách thức, nỗi buồn, rủi ro và bao duyên nợ như ông đã trải 19 năm qua.

Alex Ferguson không chỉ là một cái tên. Đó là một triết lý sống. Khi những trang sách đã bắt đầu ngả vàng, những vết thương đã không thể liền da, một phần của lịch sử đã đóng lại, thì vị HLV đã cùng M.U chiến thắng tất cả vẫn còn đó bất chấp thời gian và bao thử thách. 3 tháng trước, tất cả sự thù ghét của các CĐV M.U nhắm vào đầu của ông chủ người Mỹ Glazer, bây giờ họ lại chĩa mũi dùi vào Ferguson, coi ông là nguyên nhân hàng đầu khiến một biểu tượng của bóng đá Anh suy sụp. "Vì Chúa, Alex, hãy cút đi". Người ta đã nói với ông như thế, khi M.U đã thua nhục nhã trước Middlesborough.

Kéo đổ một bức tượng cực dễ dàng, nhưng dựng được một tượng đài khác lại quá khó khăn bởi dấu ấn mà Ferguson đã tạo ra với bóng đá Anh quá lớn. Premier League không bao giờ là giải đấu hấp dẫn và không thể bành trướng khắp thế giới nếu không có ông và M.U, sự tự tin của người Anh trên đấu trường châu lục cũng không tồn tại bởi M.U đã chấm dứt 15 năm không một chiến thắng ở Cúp C1 bằng một chiến thắng lẫy lừng mùa hè 1999.

Bây giờ, có Mourinho và Chelsea, có Benitez và Liverpool, người ta đã nhanh chóng quên ông và tìm cách gạt ông khỏi đời sống bóng đá Anh. M.U và Arsenal - 2 đội bóng thống trị Premier League suốt một thập kỷ qua - trồi sụt trong thời kỳ quá độ chuyển giao thế hệ là không thể tránh khỏi. Nhưng hãy thử tưởng tượng xem nếu Ferguson và Wenger ra đi, bóng đá Anh sẽ còn gì? Những tên tuổi lớn nhất cũng không còn nữa. Sau Beckham, sau Vieira, chuẩn bị sau Keane và Giggs là Henry. Mourinho và Benitez đã đem đến đảo quốc sương mù một tư duy bóng đá lục địa, đã chinh phục Premier League và Champions League trong cùng một năm để báo hiệu sự lên ngôi của chủ nghĩa thực dụng, thì người ta vẫn cảm thấy thiếu một điều gì đó mang ý nghĩa biểu tượng.

Mourinho sẽ còn đi lên nữa, M.U sẽ còn kéo dài quá trình khủng hoảng, nhưng Chelsea và Mourinho sẽ chưa thể là biểu tượng của bóng đá Anh như Ferguson và M.U. Chelsea có thể chinh phục tất cả, nhưng nó không có một tâm hồn và một giá trị bóng đá Anh mà Wenger xót xa. Wenger đúng khi công kích Chelsea, nhưng Mourinho không hề có lỗi nếu ông không biết đến thất bại. Người chiến thắng có được tất cả. Tuy nhiên, sẽ là quá bất công, phiến diện và tàn nhẫn nếu coi ông, sau ngần ấy năm, là một khối u quá khứ đang di căn sang hiện tại và tương lai. Ferguson là một người đáng thương? Một người tham quyền cố vị? Không hẳn. Đó là một người dũng cảm, rất dũng cảm và cực kỳ nghị lực. Một người đã đoạt đến 8 chức VĐ trong 10 năm, 23 danh hiệu, đã cầm quân hơn 1 nghìn trận không thể là một kẻ tham lam.

Cũng không phải là ông không nhận ra thời cuộc. Ông đã từng tuyên bố bỏ đi vào tháng 6.2002. Nhưng chắc chắn, ông không hề hối tiếc về việc đã không làm điều đó. Ferguson quá hiểu những quy luật về thăng trầm của đế chế, nhưng có ai biết rằng, Ferguson ở lại M.U không phải vì mình ông, mà chính là vì M.U? Lấy gì để đảm bảo rằng, M.U sẽ tốt hơn nếu không có Ferguson? Nếu gọi đây là một khủng hoảng M.U, thì phải tìm cho nó một lối thoát trong danh dự. Không thể chỉ đơn giản là sa thải ông, hoặc chờ đợi ông từ chức.

Ông chưa thể ra đi khi M.U chưa tạo được một chân móng mới, vững chắc hơn cho tương lai. Phép màu của Fergie không phải là lật đổ Chelsea đêm nay, mà chính là khi ông tìm được một người kế vị xứng đáng có thể đưa M.U trở lại thời vinh quang xưa. Điều đó còn hơn là một chiến thắng.

Hôm nay tròn 19 năm Ferguson cầm quân M.U. Cũng là một tháng 11 lạnh lẽo và buồn nản như bây giờ. Năm 1986 ấy, M.U khủng hoảng, Ron Atkinson bị cách chức, Ferguson lên nắm quyền. Nhưng M.U ngày ấy còn tệ hại hơn bây giờ (đứng thứ 2 từ dưới lên), vừa thua Southampton 1-4. 2 ngày sau khi nhậm chức, ngày 8.11.1986, M.U đã thua Oxford United 0-2. Năm 2005, sau trận thua 1-4 trước Boro, là Chelsea. Một trận thua nữa cũng chẳng làm thay đổi con người ông. Fergie chỉ là một người bình thường nhưng phi thường vì ông biết nhìn vào thất bại, chấp nhận nó và từ đó vươn lên, trong suốt 19 năm của đời mình".

@ 2005, Anh Ngọc, viết cho báo Lao Động. Link bài viết gốc: http://www1.laodong.com.vn/pls/bld/display$.htnoidung(41,142610)
http://www.facebook.com/notes/blv-anh-ngọc/viết-cho-alex-ferguson-phép-màu-của-fergie/407804255964443?comment_id=3009903&notif_t=note_reply
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top