Cụ ơi, em nói thật nhé, Đức nó là thằng phân biệt nhất trong số các nước châu Âu, thậm chí nó coi thường cả những nước châu Âu quanh nó cơ. Chẳng qua nó đủ lịch sự để nói ra hay không.
Việc ngừoi V mình đi học xong, làm văn phòng, làm hãng hay thậm chí làm nhà nước bên đó nhiều, lam ở trường ĐH càng nhiều (vì đấy là cách dễ xin nhất với các bạn đi học bổng, ít cạnh tranh hơn, lương thấp, thậm chí rất thấp so với làm hãng và thực ra nó là 1 dạng công nhân kỹ thuật - em nói phần nhiều còn đương nhiên vẫn có những ca nhân xuất sắc).
Còn phân biệt thì nó có những cách phân biệt ko cần phải nói ra hay trên giấy tờ; môi trường vp hay chuyên nghiệp nó càng tinh vi. Ví dụ nhé, bác là người NN, sẽ được giao các việc khó hơn, nhiều việc hơn, hay bị complain hơn, ít được đãi ngộ như đi tập huấn, workshop, thậm chí là đi công tác (kiểu từ Đức đi sang HQ hay đi Anh, đi biz trip). Con người mà!
Em đã từng làm với 1 con sếp, cực. kì ghét người nước ngoài, và bullying nhiều đồng nghiệp nước ngoài. Thậm chí mình xin nghỉ phép, hôm sau đến nó tỉnh bơ bảo, ơ tao ko nhận được email. Tao trừ mày lương nhé! (em làm công ty to, tập đoàn có 17000 nhân viên chứ ko phải Vp bé hay làm chân tay).
Chẳng qua nó ko ghi vào văn bản thôi bác ơi, đến đời sau thì may ra. Đồng nghiệp của em, người Đức, chị ý lấy chồng ngừoi Phil và phải đấu tranh với chồng rất lâu để con mang họ mẹ! Tại sao, "mày biết ko, nếu nó mang họ tao, khi người ta nhìn vào danh sách, chỉ cần nhìn cái tên nó thôi, người ta sẽ đối xử với nó bình đẳng hơn nhiều. (Bác biết là đi xin học bên kia nó cực khổ thế nào, con vừa đẻ đã phải ghi tên xin vào danh sách ngay đển 3-4 tuổi con được đi học. Nhất là trường tốt, thì có khi vài năm và cũng chỉ 1 số cháu được nhân.) Nên 1 cái tên nghe đã thấy nước ngoài, hoặc Philipines sẽ giảm cơ hội được nhận rất nhiều. Hay cả dịch vụ khám chữa bệnh, chăm sóc cũng thế, tên cháu nghe Đức sẽ đỡ thiệt thòi hơn" - nguyên văn đấy bác ạ!