- Biển số
- OF-189928
- Ngày cấp bằng
- 15/4/13
- Số km
- 7,170
- Động cơ
- 394,335 Mã lực
Em chết cười vì suy luận của bác đấy. Vì giữa hai chuyện Vợ và xe là hai câu chuyện khác nhau mặc dù xe vẫn thường được gọi là V2; V3...Vm nào đó. Lẽ ra em cũng không muốn lạm bàn chuyện vợ (đúng nghĩa nhé) ở đây nhưng vì bác đưa ra vấn đề nên em cũng bàn chút xíu. Vợ và xe khác nhau ở chỗ:-Suy luận của bác theo cái kiểu khuyên mua Gezt hơn là mua Vios vì tỷ số thiệt hại ít hơn nghe nó vừa hài lại vừa thiếu thực tế, ko hiểu liệu nó có giống cái kiểu nếu lấy vợ thì nên chọn em nào xâu xấu cho nó yên tâm đỡ bị thằng khác dòm ngó, nếu chẳng may em nó có bị thiếu sót cái gì thì đỡ phí tiền đầu tư, khổ cái mỗi lần đi cùng với vợ thì nó hơi ngượng ngùng, kém tự tin và hay dòm trộm mấy em xinh xinh, trong lòng tiếc rẻ lại "giá mà"? Liệu tâm lý của bác nó có giống như thế ko? Còn về truyện "Thạch sùng" thì ko hiểu bác định nói gì chứ được như Thạch sùng thì tốt quá, bây giờ thì đêk ai quan tâm đến mẻ kho!
1. Vợ chẳng ai bàn cãi, tranh luận có nên lấy vợ cũ kiểu như xe có nên mua xe toy cũ Vợ là chuyện chuyện trăm năm cả đời gắn bó là tình cảm, tình yêu. Không có chuyện cứ mang một đống tiền ra muốn là được nên sẽ k có chuyện "phí tiền" hay không "phí tiền" và cũng chẳng bao giờ chó chuyện "giá mà". Khi xuất hiện ý nghĩ "phí", "giá mà" thì HP gia đình, tình cảm vợ chồng đã là con số 0 tròn chĩnh.
2. Xe (V1, V2...Vm) có thể mua mới, cũ tùy thích => chán có thể bán và lại mua bất cứ lúc nào. chỉ cần có tiền thích là được.
Vậy mà bác cũng có thể dùng hai việc chả giống nhau về bản chất tẹo nào để suy luận nên nó thật khôi hài, nực cười.
Truyện "Thạch Sùng" bác cũng đã đọc rồi em nghĩ với người giầu kinh nghiệm cuộc sống như bác thì không khó để nhận ra ý em định nói gì với bác. Bác đọc lại coment của mình bác sẽ hiểu. Có những thứ tưởng như chẳng có giá trị vật chất nhưng lại có giá trị làm thay đổi cuộc sống như cái "mẻ kho" cái mà các đại gia giầu sổi, trọc phú, cơ hội, hay khoe của, hợm hĩnh và nô lệ của đồng tiền đặt đồng tiền lên trên cả những giá trị nhân văn như "Thạch Sùng" không có và sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của nó.
Chỉnh sửa cuối: