- Biển số
- OF-298980
- Ngày cấp bằng
- 18/11/13
- Số km
- 4,306
- Động cơ
- 334,987 Mã lực
Xăng ngày ấy rẻ như cho lão ạ.Có ông mượn xe còn tính đổ đúng số xăng mình đi thôi cơ.
Xăng ngày ấy rẻ như cho lão ạ.Có ông mượn xe còn tính đổ đúng số xăng mình đi thôi cơ.
Tôn chỉ của em giờ đấy.Có thì dùng, đél có thì đél dùng, đél mượn
Biết ngay cụ kể chuyện cổ tíchCái việc đi mượn xe nó nhiều mục tiêu:sĩ diện,cần kíp thực sự,kiếm cơm,lấy le.......Nhưng chung quy phàm đã phải ngửa tay đi mượn thì vinh ít nhục nhều.
Nay em mở thớt này để cccmn cho lên một số tình huống thực mà mình đã trải qua nghe cho vui.
Em xin bắt đầu bằng chuyện của em:Nhà em cách bv nhi tầm 20km.Con nhỏ mấy tháng lại cứ hay ốm quặt quẹo vặt.Nhà thì có mỗi con siêu xe hai xi lanh chạy cơm tên gọi khung dựng.Ông nhạc lại mới sắm con Cub 82 50cc nên vợ em hay điều em sang hỏi mượn đưa con đi khám.Ấy vậy nhưng gấu em không hỏi mà lại bắt em hỏi mượn(truyền thống nhà họ vậy).Báo hại em sang,có khi ngồi từ sáng,đợi ông ăn cơm trưa xong mới dám cất mồm:Bố cho vc con mượn xe máy mai con đưa cháu đi khám.Và lần nào cũng nhận được sự miễn cưỡng đồng ý pha chút khó chịu từ ông nhạc.Ấy là việc của 30 năm trước.
Cụ thế cũng giúp ông anh đỡ mất cả cơ nghiệp rồiEm nhớ cách đây đúng 30 năm, đang ngồi nhậu đầu cánh cổ gà với mấy thằng bạn thì một ông người Bắc qua góp nhậu chung. Nhìn đĩa thịt gà đầy ú ụ mà mấy anh em ai cũng thèm nhỏ dãi. Ổng giới thiệu tên Nguyễn Anh Tuấn, nhà Hà Nội chính gốc, đang làm tuyển thủ Taekwondo chuyên nghiệp. Nói xong là cầm cái chén trên tay đưa hai ngón lên chặt một phát bể làm hai khiến tụi em mắt chữ O mồm chữ A luôn.
Thấy tính tình cũng thoáng nên em dẫn về nhà chơi. Đang nhậu hết rượu chanh HN hắn xung phong đi mua. Ông anh thấy vậy đưa chìa khoá xe Dream lùn cho hắn đi. Em vẫn còn nghi ngại nên lấy chiếc xe đạp cuộc em mới mua cho hắn đi mua rượu. Hắn đi không về nữa làm em đắng họng với gia đình luôn.
Làm zề mừ nâng cao quan điểm vinh nhục. Zầu zề nó cũng chỉ là cái phương tiện
Nguy cơ bị nhục hoặc cảm thấy bị nhục của người đi mượn xe là cũng cao lắm. Chủ xe mà không cho mượn hoặc càu nhàu thì nhục lắm...Có quái gì đâu mà cụ quan trọng hóa vấn đề vậy?
30 năm trước em cũng mượn xe máy nhiều lần, chả thấy nhục gì, bây giờ cũng nhiều lần cho mượn ô tô, cũng chả làm nhục người mượn bao giờ (mặc dù người mượn không quen xe nên cũng gây ra vài vấn đề nhỏ cho xe em).
Nhưng "hay mượn" thì có lẽ cũng không nên.
Vâng ý của em là mượn ai hay cho ai mượn là do mình cân nhắc mừNguy cơ bị nhục hoặc cảm thấy bị nhục của người đi mượn xe là cũng cao lắm. Chủ xe mà không cho mượn hoặc càu nhàu thì nhục lắm...
Cần cân nhắc, chỉ hỏi mượn xe khi tình thế cấp thiết không có sự lựa chọn nào khác. Cân nhắc đến mối quan hệ giữa mình và chủ xe có đủ thân không. Cân nhắc đến tính cách của chủ xe và gia đình họ, tránh mượn những chủ xe khó tính...
1991 em có xe cub để đi lại rồi ạ.Cái việc đi mượn xe nó nhiều mục tiêu:sĩ diện,cần kíp thực sự,kiếm cơm,lấy le.......Nhưng chung quy phàm đã phải ngửa tay đi mượn thì vinh ít nhục nhều.
Nay em mở thớt này để cccmn cho lên một số tình huống thực mà mình đã trải qua nghe cho vui.
Em xin bắt đầu bằng chuyện của em:Nhà em cách bv nhi tầm 20km.Con nhỏ mấy tháng lại cứ hay ốm quặt quẹo vặt.Nhà thì có mỗi con siêu xe hai xi lanh chạy cơm tên gọi khung dựng.Ông nhạc lại mới sắm con Cub 82 50cc nên vợ em hay điều em sang hỏi mượn đưa con đi khám.Ấy vậy nhưng gấu em không hỏi mà lại bắt em hỏi mượn(truyền thống nhà họ vậy).Báo hại em sang,có khi ngồi từ sáng,đợi ông ăn cơm trưa xong mới dám cất mồm:Bố cho vc con mượn xe máy mai con đưa cháu đi khám.Và lần nào cũng nhận được sự miễn cưỡng đồng ý pha chút khó chịu từ ông nhạc.Ấy là việc của 30 năm trước.
Xe cụ phải ko ạ. Thảo nào chạ ai dám mượn lần nữaEm có con xe cỏ cho ông bạn mượn, về đổ đầy bình xăng làm em ngại quá. Lâu lâu em vẫn chủ động nhắc lấy xe đi mà không thấy hỏi
Đấy là đối tương lưu manh, lừa đảo, trôm cắp. Chứ có phải người Bắc như thế đâu cụEm nhớ cách đây đúng 30 năm, đang ngồi nhậu đầu cánh cổ gà với mấy thằng bạn thì một ông người Bắc qua góp nhậu chung. Nhìn đĩa thịt gà đầy ú ụ mà mấy anh em ai cũng thèm nhỏ dãi. Ổng giới thiệu tên Nguyễn Anh Tuấn, nhà Hà Nội chính gốc, đang làm tuyển thủ Taekwondo chuyên nghiệp. Nói xong là cầm cái chén trên tay đưa hai ngón lên chặt một phát bể làm hai khiến tụi em mắt chữ O mồm chữ A luôn.
Thấy tính tình cũng thoáng nên em dẫn về nhà chơi. Đang nhậu hết rượu chanh HN hắn xung phong đi mua. Ông anh thấy vậy đưa chìa khoá xe Dream lùn cho hắn đi. Em vẫn còn nghi ngại nên lấy chiếc xe đạp cuộc em mới mua cho hắn đi mua rượu. Hắn đi không về nữa làm em đắng họng với gia đình luôn.
30 năm trước cụ mượn con 82 là đỉnh lắm rồi. Cháu thì tối kỵ mượn đồ người khác nhất là đồ giá trị lớn. Như giờ ô tô cháu cũng chưa mượn ai bao giờ, vì cháu biết ít ai cho mượn mà thoải mái lắmCái việc đi mượn xe nó nhiều mục tiêu:sĩ diện,cần kíp thực sự,kiếm cơm,lấy le.......Nhưng chung quy phàm đã phải ngửa tay đi mượn thì vinh ít nhục nhều.
Nay em mở thớt này để cccmn cho lên một số tình huống thực mà mình đã trải qua nghe cho vui.
Em xin bắt đầu bằng chuyện của em:Nhà em cách bv nhi tầm 20km.Con nhỏ mấy tháng lại cứ hay ốm quặt quẹo vặt.Nhà thì có mỗi con siêu xe hai xi lanh chạy cơm tên gọi khung dựng.Ông nhạc lại mới sắm con Cub 82 50cc nên vợ em hay điều em sang hỏi mượn đưa con đi khám.Ấy vậy nhưng gấu em không hỏi mà lại bắt em hỏi mượn(truyền thống nhà họ vậy).Báo hại em sang,có khi ngồi từ sáng,đợi ông ăn cơm trưa xong mới dám cất mồm:Bố cho vc con mượn xe máy mai con đưa cháu đi khám.Và lần nào cũng nhận được sự miễn cưỡng đồng ý pha chút khó chịu từ ông nhạc.Ấy là việc của 30 năm trước.
Chuẩn Lão ạTôn chỉ của em giờ đấy.
Có người xe cộ là phương tiện mưu sinh của họ. Người mượn đôi khi bằng lái ko, kinh nghiệm đi xe ko vì chưa có xe. Thế mà dám hỏi mượn, người có xe thì luôn lo xa khi sảy ra tình huống ko may như vi phạm luất giao thông thì ca gọi chính chủ đến, hoặc va chạm tai nạn khi đó bao phiền hà sẽ đến. Vậy mà từ chối ko cho mượn thì đâm ra hằn học ghét nhau. Nhân cách vãi luônCá nhân em thì họ có cầm cả cục tiền giá trị hơn con xe của em thì em cũng chẳng cho mượn. Thế cho nhanh. Đêm dài lắm mộng.