- Biển số
- OF-531182
- Ngày cấp bằng
- 8/9/17
- Số km
- 1,596
- Động cơ
- 182,766 Mã lực
Cụ đặt mục tiêu cao quá so với hiện tại của cụ bây giờ.
Nói vui vui thôi cụE cũng hóng thấy mấy cụ bẩu sắp vào thời kỳ suy thoái , cái này theo chu kỳ , mà e dân kỹ thuật ko thấy đc biểu hiện STKT . cụ nói rõ hơn đcược ko ah . Và trong thời kỳ suy thoái tiền bạc , nhà đất nên làm j hả cụ .
Kính cụ trc ah !
Cách này khả năng cao là phải đá cho Juve mấy năm mới được cụ ạ.Thực ra có 1 cách để cụ chủ đạt được mục tiêu di dân cho con cái kia trong vòng 5-7 năm, thậm chí ngắn hơn, nhưng cụ sẽ phải đánh đổi gần như tất cả từ thời gian, gia đình, bạn bè, sức khoẻ, tự trọng, và tự do. Ấy là trở thành người bất đồng chính kiến, đấu tranh chống chố đệ. Cơ hội có vé một chiều cho cụ sang bển tuỳ thuộc vào độ nguy hiểm của cụ với hệ thống mà cụ hiện đang ở bên trong. Cụ coi cái này như plan B nhé. Plan A thì cụ nghe ngóng thêm các cụ ở đây, em chịu.
Và phải đc lên cả báo lề trái lề phải thì sau khi đá cho Juve xong mới có vé sang us cụ nhỉCách này khả năng cao là phải đá cho Juve mấy năm mới được cụ ạ.
Trẻ không chơi, già tiếc nuối. Cụ định đến lúc già mới đi du lịch thì có ý nghĩa gì nữa. Già rồi ăn không được, chơi không được thì du lịch có ý 0nghĩa gì? Cụ cứ xõa hết mình bây giờ đi. Lúc nào già kiếm tiền cũng được.
E nói thật, làm nông nghiệp chỉ cần vốn và kiến thứcEm, 1 thằng loser chính hiệu cho đến thời điểm hiện tại. Một vợ 2 con, xuất thân trong 1 gia đình bình thường, bố mẹ làm công nhân viên chức, lớn lên cũng theo rãnh như vậy, em cũng là thằng nhân viên quèn, cũng lấy vợ, sinh con. 10 năm kể từ ngày ra trường, em sống đúng kiểu chuẩn mực của 1 người 40 năm về trước, đi làm, về nhà chăm vợ con, lương bình bình, cuộc sống cứ thế trôi qua. Vài năm trở lại đây, em thật sự trăn trở về cuộc sống, liệu cứ thế này đến hết đời hay sao?
Em tâm sự với 2 cụ thân sinh, các cụ bảo bố mẹ thấy cuộc sống ổn định như con là được rồi, bao người còn vất vả ngoài kia. Mẹ em thì không nói nhưng bố em là người rất ưa danh, ưa con cái có chỗ làm nhà nước ổn định, ông rất hãnh diện về điều đó, em thì ngược lại với ông. Em biết ông xuất thân cũng là lao động bình thường nên cách nhìn cuộc sống của ông cũng không thể rộng rãi, với ông như vậy là quá ổn nhưng với em thật sự là không ổn 1 chút nào. Em muốn làm 1 cuộc thay đổi lớn.
A. Em mong muốn như sau:
1. Tài chính gia đình em lên 1 tầm khác, không phải đủ ăn đủ mặc và duy trì như vậy đến hết đời mà phải ở mức dư dả, cân được hết tất cả các trường hợp khủng hoảng trên tất cả phương diện từ giáo dục, y tế, du lịch...
2. 2 đứa nhà em có điều kiện được tiếp cận kiến thức dự bị khoảng 5 năm trước khi đi du học và có khả năng lo cho 2 đứa du học mà không phải giật gấu vá vai.
3. Chủ trương chính là cho 2 đứa di dân, không cần chúng nó quay về, vợ chồng em xác định sống 1 mình, để chúng nó tung bay đời chúng nó. Nếu không thực hiện được chủ trương chính, phải sống trên đất này thì cũng phải sống 1 cuộc đời khác, ở 1 tầm khác.
4. Cuối đời 2 vợ chồng sống bình bình, có đủ tài chính để thi thoảng du lịch, bệnh tật ốm đau. Cả 2 trước khi đi thì hiến được gì cho đời cứ hiến, sau đốt hết, tro rải biển, con cái không cần thờ.
B. Giá phải trả:
Với 1 đống mong muốn như vậy, em biết cái giá phải trả cũng không hề nhỏ, và em xác định chấp nhận như sau:
1. Em chấp nhận làm việc 25 năm nữa full công suất, không nghỉ giữa hiệp.
2. Thời gian dành cho gia đình ít lại, tình cảm gia đình còn lại 60% so với bây giờ.
3. Sức khoẻ còn lại 70% so với bây giờ.
4. Cuối đời sống 1 mình 2 vợ chồng, không con cái.
Chốt hạ: Với mong muốn và giá phải trả như vậy, em muốn xin lời khuyên của các cụ trên cõi OF:
1. Quan điểm của em như vậy có dị hợm không?
2. Phải làm như thế nào để đạt được mục tiêu đó?
3. Các cụ còn phương án nào các cụ đang hoạch định hoặc đã thực hiện rồi mà các cụ thấy mãn nguyện thì cho em xin em làm đường lối.
Chân thành cảm ơn các cụ đã quan tâm!
chuẩn cụ ạ, đời nhiều khi không như mơCụ có tài gì?
Nhiều người trả giá nhưng không phải ai trả giá là cũng có hàng
Vâng mà giả thiết là sang được rồi thì cả gia đình gần như tay không sang thế khổ lắm, vất vả cả đời.Và phải đc lên cả báo lề trái lề phải thì sau khi đá cho Juve xong mới có vé sang us cụ nhỉ
Chắc cụ cũng giống em. Nghĩ cái tuổi ẩm ương 35 mà chả có vẹo gì.1. Cụ chủ cho hỏi cụ sinh năm bao nhiêu ạ? Có phải 85?
2. Cụ cho hỏi thế nào là loser và thế nào là winner? Hỏi thẳng 1 phần có phải cụ thấy thua kém bạn bè cùng trang lứa, thua kém XH nên nghĩ mình là loser không?
3. Quan điểm của cụ không dị hợm, mà chắc giống với 90% các cụ làm công-viên chức nhà nước trên này. Em cũng giống như cụ, cụ viết mà em tưởng mình đang viết.
4. Ai cũng thế thôi đều muốn làm điều mình thích. Một số người thì dám làm ngay khi ra trường, lao đầu vào những điều trái với thông thường (loại này 1 là đầu có sỏi, 2 là hoàn cảnh nó bắt buộc ném ra ngoài XH bươn chải). Kiểu thứ 2 là như cụ, sau khi 1 vợ 2 con rồi mới trăn trở điều mình thích. Theo em kiểu thứ 2 này cụ phải cố ổn định và tích lũy được trước để ko còn vướng bận ktế nuôi con, sau đó mới nên làm điều mình thích. Hoặc không thì cụ chọn kiểu thay đổi từ từ, vừa làm nhà nước vừa cố tự làm, từ nhỏ đến lớn.
Cụ thay đổi lớn (bỏ việc nhà nước) thì 90% là cụ thất bại, mà cụ thất bại tầm này là con cụ treo niêu đấy.
Phải thật sự rất cảm ơn cụ, để phân tích được như này cụ phải tổn khá nhiều nơ ron, rất nhiệt tình, cảm ơn cụ
Về phần tài chính, em đã có bảng tính em tự soạn bằng excel về chính xác số tiền em phải kiếm hàng năm như nào, mặc dù là bánh vẽ nhưng vẫn phải sát và có điều chỉnh hàng năm thật sát với tình hình thực tế. Em đã làm điều này được gần 2 năm nay chứ không phải bây giờ mới nghĩ ra, hiện tại chưa chệch khỏi ray (có lẽ do em may mắn).
Về phần con cái, quan điểm của em nặng về chiều thuận, tức là mình làm gì cho con cái chứ em không nặng chiều ngược lại. Về già chắc chắn sẽ nảy sinh sự nhớ con cái, này kia... Nhưng em đã xác định chấp nhận vì con cái, trừ khi nó giết mình chứ nó bỏ mặc mình em cũng coi là chuyện bình thường, không có gì tủi thân hay bất hạnh cả.
Em biết tuổi em chưa đủ chín chắn để hình dung ra hạnh phúc cuối đời là thế nào nên em mới xin lời khuyên của các cụ đã từng trải qua, chỉ có các cụ có thâm niên mới có kinh nghiệm về việc này.