Em rất thông cảm với bácGấu em bảo là em đi đâu thì Gấu theo tới đó chứ sổng ra nào là Tiểu Tam nào là Tuesday các kiểu.
Phận đàn ông cũng khổ tâm lắm mợ ạ.
Em rất thông cảm với bácGấu em bảo là em đi đâu thì Gấu theo tới đó chứ sổng ra nào là Tiểu Tam nào là Tuesday các kiểu.
Phận đàn ông cũng khổ tâm lắm mợ ạ.
mợ này tiền nhiều như ngân hàng, đi du lịch như bộ ngoại giao ý , e phục mợ thật đấy.Giữa chừng tiếp tục transit 45 phút ở sân bay ở Ngạc Nhĩ Đa Tư (tên tiếng Anh là Ordos). Đây là 1 trong 9 thành phố lớn của Khu tự trị Nội Mông.
Thẻ transit cho khách ở sân bay Ngạc Nhĩ Đa Tư
Thành phố Ngạc Nhĩ Đa Tư hay còn gọi là Ordos (màu đỏ) trong Khu tự trị Nội Mông (màu cam)
Rồi lại leo lên máy bay
Thành phố Cáp Nhĩ Tân (tên tiếng Anh là Harbin) dần dần hiện ra bên dưới cánh máy bay
và đúng 14h30 ngày 15/09, sau hai chặng bay với tổng thời gian 19h50’ thì cuối cùng em đã đặt chân tới sân bay Taiping ở Cáp Nhĩ Tân (thủ phủ của tỉnh Hắc Long Giang).
Nguyên hồng cụ thể đoạn nào thế mợ? Em cũng thích món sủi cảo nàyQuảng trường xung quanh “Đài tưởng niệm chiến thắng phòng chống lụt bão” là một khu ẩm thực tập trung rất nhiều món ăn vặt.
Đang loanh quanh tính xem nên ăn gì thì em nhìn thấy quán sủi cảo nên ghé vào ăn thử. Tới Đông Bắc muốn ăn gì thì ăn, nhưng có một món dứt khoát không được bỏ qua, đó là sủi cảo.
Nhân tiện ăn sủi cảo em mạn phép viết một chút bên lề về thói quen ăn sủi cảo của người Đông Bắc. Ở đây em không định review gì về ẩm thực bởi sủi cảo thì mọi người đều ăn cả rồi, chẳng qua em thấy không ở đâu như Đông Bắc, nơi mà người ta phát cuồng vì tình yêu của họ đối với sủi cảo nên nếu không đề cập đến thì em sẽ thấy thiếu thiếu .
Người Trung Quốc nói chung thích ăn sủi cảo và ở vùng nào cũng có. Nhưng riêng đối với với vùng Đông Bắc Trung Quốc thì sủi cảo có một vị trí rất chi là đặc biệt. Không phải vì nó ngon nhất mà vì nó là món ăn quen thuộc với mọi người ở đây từ bé đến lớn và mọi người dành cho nó một tình cảm vô cùng cuồng nhiệt.
Nhiều người nói rằng trong huyết quản của mọi người dân vùng Đông Bắc chắc chắn đều là nước dùng sủi cảo. Họ ăn sủi cảo quanh năm. Bất kỳ người Đông Bắc chính tông nào cũng nhất định quen với việc chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng lấy sủi cảo ra ăn, có chuyện hay không có chuyện, ăn sủi cảo, bất hòa cãi nhau hay làm lành, ăn sủi cảo, họ ăn mọi nơi mọi lúc, vui cũng ăn, buồn cũng ăn, ngày lễ cũng ăn, ngày thường cũng ăn, ... tóm lại sủi cảo hiện diện trong cuộc sống của người dân vùng Đông Bắc như một thành phần tất yếu không thể tách rời.
Vấn đề ở đây là họ ăn sủi cảo hàng ngày nhưng không giống như dân mình ăn cơm. Đối với người Việt Nam cơm ăn theo thói quen, ăn cho no, chứ không ai vui ăn cơm buồn ăn cơm cả. Người Đông Bắc họ ăn sủi cảo vì yêu thích, vì tự hào, vì thấy nó có ý nghĩa trong cuộc sống của họ chứ không phải chỉ để no bụng.
Khổng Tử có câu: “Dĩ bất biến ứng vạn biến”. Người Đông Bắc dựa vào đó để khẳng định chân lý của họ là: “Trên đời này không có gì là bất biến, trừ một điều bất biến duy nhất là mọi ngày lễ tết đều phải ăn sủi cảo” .
Ở Đông Bắc chỉ có hai loại người, một loại thích ăn sủi cảo và một loại không thích ăn sủi cảo, thế nhưng chưa gặp ai không thích ăn sủi cảo bao giờ.
Đành rằng ngày xửa ngày xưa vùng Đông Bắc vốn dĩ là nơi nghèo đói, cằn cỗi, khí hậu khắc nghiệt, không có thức ăn ngon, nên họ mới nghĩ ra món sủi cảo. Thế nhưng bây giờ cuộc sống ấm no hơn người Đông Bắc vẫn mê sủi cảo, điều này không ai lý giải được.
Sủi cảo cũng được bán đông lạnh ở các siêu thị trên khắp cả nước, nhưng riêng người Đông Bắc họ không bao giờ mua sủi cảo đông lạnh ngoài cửa hàng mà họ tự làm ở nhà. Bởi sủi cảo là loại đồ ăn mang không khí gia đình, nên phải làm ở nhà, ăn ở nhà mới có mùi vị ngon nhất. Và em khoái nhất là đàn ông Đông Bắc ai cũng biết làm sủi cảo nhé.
Em có thằng bạn người gốc Đông Bắc, mỗi lần sang Việt Nam công tác dài ngày, một tuần mà nó không được ăn miếng sủi cảo nào thế nào nó cũng ốm. Nó hay ra quán Sủi cảo Đông Bắc ở phố Nguyên Hồng, nó bảo ăn các món Đông Bắc ở đây là thấy gần với mùi vị ở quê nó nhất. Còn khi nào mà công ty nó cử mấy thằng sang công tác cùng lúc, thế nào chúng nó cũng tự tổ chức làm sủi cảo, một lần gói mấy trăm cái ăn hết sạch, còn em ăn chục cái là đã no đến tận hôm sau rồi.
Tóm lại em thích nhất câu nói hơi hoa văn tí như thế này: “Người Đông Bắc gói trọn tình yêu thiên nhiên vào những chiếc sủi cảo, bay trên trời, chạy dưới đất, bơi dưới nước, cho một miếng bột, họ sẽ gói trọn cả thế giới một cách dễ dàng”.
Địa chỉ đây mợ nhé:Nguyên hồng cụ thể đoạn nào thế mợ? Em cũng thích món sủi cảo này
Cám ơn mợ nhéĐịa chỉ đây mợ nhé:
Sủi cảo Đông Bắc
102/G22, Huỳnh Thúc Kháng, Khu tập thể Bắc Thành Công (đi từ Thái Hà lên thì nó nằm bên phải, gần cuối phố).
Quán nhỏ thôi chứ không phải quán sang chảnh gì đâu mợ nhá. Giá khá rẻ.
Em quên mất là Huỳnh Thúc Kháng chứ không phải Nguyên Hồng mợ ạ.
Vâng. Em chụp bằng điện thoại nên k được đẹp. Ánh sáng ở ngoài thế nào lên ảnh đúng thế, em thích ảnh nguyên bản nên k bao giờ chỉnh sửa.Cảnh ở đây quá đẹp, trời hơi âm ú xíu chứ trong xanh thì vàng rực rỡ luôn!
Em không nhiều tiền đâu bác ơi, oan cho em quá!mợ này tiền nhiều như ngân hàng, đi du lịch như bộ ngoại giao ý , e phục mợ thật đấy.