[Funland] Lại câu chuyện về người già

nickambinhso1

Xe hơi
Biển số
OF-780221
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
154
Động cơ
137,079 Mã lực
Tuổi
37
Tóm lại ý Mợ là như nào ạ?
Kể tội người già đúng không ạ?
Giọng văn đậm mùi mai mỉa, thoáng vị cay nghiệt, em mạnh dạn đoán đây là Bố Mẹ chồng mợ đúng không ạ?

Thứ nhất, mợ xác định chưa chắc mợ đã có phúc phần sống được đến tuổi các Cụ
Thứ hai, sống đến tuổi đó, chưa chắc mợ đã còn được như các Cụ đâu ạ

Thứ ba: Mợ thử ngã 1 cú nhiệt tình như Cụ vừa ngã xem, có đau nằm rên rỷ vài ba hôm không? Mợ nhân lên khoảng 5 lần ạ

Nhà em chăm sóc Người già hơn 10 năm đến khi Cụ ra đi, nên em hiểu sự vất vả của người trẻ, sự trái tính của người già ạ
Mợ cố gắng lên, bao dung đi ... khi mợ hay ông xã mợ lẫm tẫm chạy, đi, ngã, ốm, thì Người Già khi đó lầ người chăm sóc, nâng niu đấy

Mợ chao chát, đá đụng ....đến khi các Cụ ra đi, có thể không nói ra, nhưng Oxa mợ sẽ để trong lòng, âm ỷ ...
Em xem các thớt khác thì đây là Cụ, đang nói về bố mẹ đẻ mợ Hoa ạ.
 

Duytung

Xe tăng
Biển số
OF-137806
Ngày cấp bằng
9/4/12
Số km
1,055
Động cơ
377,085 Mã lực
Em cũng ko định tâm sự cùng các cụ vì mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi người mỗi tính. Nhưng cứ 'chiều chuộng, đáp ứng" mãi các cụ lại càng "quái " hơn làm cả nhà em rất mệt mỏi.
Chia sẻ với cụ, có chăm người già mới thấu hiểu, cho dù phận con báo hiếu cha mẹ. Quan điểm của em là không chiều 1 cách vô lý và cũng không để trong đầu, kiểu ko chấp các cụ, nếu không stress thành trầm cảm.
 

cusao

Xe lăn
Biển số
OF-382106
Ngày cấp bằng
10/9/15
Số km
11,112
Động cơ
378,271 Mã lực
Em cũng ko định tâm sự cùng các cụ vì mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi người mỗi tính. Nhưng cứ 'chiều chuộng, đáp ứng" mãi các cụ lại càng "quái " hơn làm cả nhà em rất mệt mỏi.
Nhà em hai cụ đều cao tuổi, U90. Người già bệnh tật nhiều như xương khớp, cao HA, trái tính trờ giời ... là chuyện bình thường. Nhưng nhiều khi các cụ cứ tự nghĩ ra bệnh rồi yêu cầu này nọ mà thực tế ko đến mức cần như thế rất mệt mỏi. Hai cụ nhà em có OS chăm sóc. VC em hàng ngày đi làm và có việc nên ko ở nhà, mọi việc đều nhờ cô OS chăm sóc các cụ về sinh hoạt ăn uống. Đồ ăn thì được mua buổi sáng và để ở tủ lạnh.OS ở nhà hỏi ý kiến ông bà, mà chủ yếu là bà để nấu và chế biến theo yêu cầu. Chiều tối VC em mới về. Nói chung mọi chuyện cũng bình thường. Ông già bị xương khớp, tay chân run do Parkinson đi lại có khó khăn (dùng khung xe đẩy, chứ ko phải ngồi xe lăn). Ông vẫn có thể đi lại 1-2 vòng trong nhà (sàn nhà CC), được hỗ trợ lên xe đạp để đạp 20-30'. Vệ sinh cũng cần người hỗ trợ chủ yếu là kéo quần lên xuống, trông khi ra vào nhà VS cho an toàn. Túm lại ăn uống được, vẫn có thể vận động, xem TV, đọc báo đọc sách bình thường (dù không ngồi lâu được). Còn bà thì có mỗi bệnh chủ yếu là cao HA và bệnh "xoi mói". Còn ăn uống, đi lại, tự phục vụ (trừ khi ốm đau nằm bệt). Cách đây mấy hôm cụ bà ở nhà đang đi trong nhà thì đứng lại để điều chỉnh cái dép, co chân lên xuống ko vững nên có khịu xuống. Tiện tay có cái xe đạp em dựng bên cạnh thì bám vào thế là đổ kềnh cả người và xe ra sàn. Theo chứng kiến của OS thì cũng bình thường. Xe đạp (thể thao) ko đè vào người. Bà ngồi xuống sàn 1 lúc rồi được đỡ ngồi dậy đi vào phòng. Đến chiều thì bắt đầu kêu đau, ko thể trở mình, hay co duỗi chân tay, thấy khó chịu .... Nói chung là có triệu chứng của đau đớn, mệt mỏi. Người già mà ngã (ko phải do vấp hay đi nhanh) mà ngã tại chỗ đứng cũng có thể nguy hiểm nếu xương khớp ko tốt. Ngày chiều hôm đó và sáng hôm sau em có kiểm tra bằng cách xoa bóp dọc cột sống, khớp hông ... thì thấy đụng vào xương ko thấy kêu đau mà chỉ các phần cơ nằm hai bên cột sống. Như vậy có thể hy vọng xương ko ảnh hưởng mà chỉ do cơ co cứng gì đó nên cử động khó. Sau nằm 1 hôm thấy vẫn kêu la nên cô em nhờ 1 cậu BS đông y đến châm cứu, xoa bóp. Khi cậu ấy đến làm các đông tác kiểm tra thì cũng nhận định như em là xương ko sao chỉ là cơ thôi và quan trọng có lẽ là bệnh tâm lý là chính chứ ko phải đau do ngã. Cậu ấy đề nghị em đem chiều chụp kiểm tra. OK hôm sau em đem đi chiếu chụp và được kết luận xương khớp cột sống, khớp háng ko sao cả chỉ thấy hiện tượng thoái hóa thể đặc (cũng rất bình thường đối với cụ U90). Như vậy thực chất là xương khớp ko sao. Bình thường xoa bóp 2-3 ngày cùng châm cứu và cố gắng vận động là bình thường. Tuy nhiên chuyện ko đơn giản vậy. Vì là ngày nghỉ Giỗ tổ thế là cụ nhấc ĐT gọi cho người thân để ca thán mình bị ngã, mệt mỏi và mong mọi người qua thăm. Đó cũng là các cụ U80 cả chứ ko trẻ khỏe gì. Nhưng mọi người đều có việc nên từ chối, hơn nữa cũng biết tính cách của cụ già em hay thích là trung tâm của vũ trụ nên ko đáp ứng. Trong lúc đó việc châm cứu vẫn bình thường. Đồng thời em cũng yêu cầu cử động chân tay dù nằm trên giường, rồi xoay mình, tự bò ngồi dậy trên giường để có thể ngồi ăn chứ ko nên ăn nằm ... Nhưng điều khá "thú vị" là khi chỉ có 1 mình cụ trong phòng thì cụ tập vận động giơ tay chân, lật mình ... rất bình thường ko có bất kỳ biểu hiện đau đớn. Thậm chí còn nói đã co chân cả 100 cái ... Có lúc OS quan sát thấy tự ngồi dậy được nhưng khi OS vào lập tức lại nằm vật ra ... Nói chung có sự "biểu diễn". Ăn vẫn tốt, vận động tay chân co duỗi kể cả tự làm hay do BS đông ý làm thì ko thấy biểu hiện đau đớn (trừ khi vặn thật mạnh và hết cỡ), di ngoài phân bình thường (thậm chí mùi rất nặng do ăn uống và ăn yến bổ chăng). Nhưng khi ai hỏi thì vẫn kêu mệt mỏi lắm, phải chục hôm mới đỡ. Ko hiểu sao cụ biết 10 hôm sẽ đỡ.
Việc các cụ già ốm đau có lẽ bình thường, nhưng các cụ thích phóng đại lên vài lần để làm "mình mẩy", thành trung tâm vũ trụ thì cụ nhà em đã mấy lần như thế này rồi. Đã nói nhiều, thậm chí cô em đến nói thẳng "bà diễn vừa vừa thôi" cụ cũng kệ. Mọi người cứ bơ đi thì mấy hôm sau lại thấy bình thường. Nhưng điều đáng ngại nhất rồi có lúc bệnh thật với giả sẽ không biết thế nào mà lần (vì có 1 lần nửa đêm kêu mệt bắt em đưa đi cấp cứu, xuống BV chụp chiếu đo các loại cũng ko sao chỉ HA hơi cao 1 chút. Năm ở khu cấp cứu ồn ào quá ko chịu được đòi về, hôm sau chẳng có gì xảy ra cả). Có lần kêu mệt mỏi đi khám, XN các kiểu, OS đi theo hỏi bà có làm sao ko thì ko trả lời, nhưng OS xem các chỉ tiêu XN thấy đều OK cả, về nhà cụ ông hỏi cũng im lặng ko trả lời. Nhà cũng chỉ có 1 OS, trả lẽ mỗi người 1 trong khi bà con họ hàng thân cận thì có người già rồi vẫn còn phải lo toan cho con cái, đi chợ búa, bỏ tiền hưu ra để trả đủ các loại tiền. Còn cụ nhà em chỉ cần ngồi tập dưỡng sinh, đọc báo, xem vô tuyến, cần thì đi giao lưu ... nhưng lại ko thích. Vẫn thích chỉ đạo ăn gì, như thế nào, có đau ốm thì mọi người phải quan tâm. Ai góp ý gì thì đều làm câu: Moi người ko biết bệnh của tôi, nhưng khi hỏi ý kiến về việc chữa bệnh như đi chụp, châm cứu .... thì lại bảo TÙY mọi người
Chắc bác còn trẻ nên bác đang hiểu sai bản chất của sự việc. Tóm tắt như sau cho số đông.
- Cha mẹ có thể hy sinh tất cả (vật chất và tinh thần) cho con cái. Đổi lại, họ rất kỳ vọng hoặc đánh giá cao mọi sự quan tâm của con cái với mình. Tức là chỉ đề cao giá trị tinh thần, đó là sự quan tâm thông qua giao tiếp.
- Người già luôn có biểu hiện làm nũng con cái (còn gọi là trái tính trái nết) để mong muốn đc quan tâm hơn. Giống y như hành vi của đứa trẻ khi muốn bố mẹ quan tâm đến mình.
- Hãy cố gắng(ai cũng phải cố gắng, ít người đủ đk không phải kiếm sống mà chỉ có mỗi việc phụng dưỡng cha mẹ) thật tâm chiều lòng người cao tuổi. Không phải để chứng minh sự cao đạo với ai mà hãy nghĩ rằng quĩ thời gian của các cụ còn rất ít. Sau khi cụ qui tiên rồi thì có muốn cũng là tưởng tượng mà thôi.
- Xin hay thương yêu và cư xử tốt nhất trong khả năng khi các cụ còn sống
 

vandinh

Xe container
Biển số
OF-119354
Ngày cấp bằng
4/11/11
Số km
6,169
Động cơ
99,949 Mã lực
Mẹ e 75t. Cũng hay kêu vì bệnh tật. E vừa về quê đón ra BV Đại học y khám gần chục củ tiền khám. Nhìn các chỉ sổ sau khi khám xong còn ngon hơn cả người trẻ. Nói chung phải chấp nhận thôi ăn.
 

bangpt

Xe buýt
Biển số
OF-55206
Ngày cấp bằng
18/1/10
Số km
502
Động cơ
453,853 Mã lực
Tôi không đồng tình với chủ thớt chút nào . Cứ tự ngĩ xem khi mình bé bố, mẹ mình chăm bẳm mình thế nào, lo lắng ra sao mà giờ lại giao tất cho os và hơi tý kêu ca
 

windy1

Xe điện
Biển số
OF-735184
Ngày cấp bằng
7/7/20
Số km
2,495
Động cơ
97,421 Mã lực
Hy vọng mợ thớt sống thọ đến U90, rồi quay trở lại, cho mọi người biết , tính khí của mợ , ở độ tuổi đó ra sao. Có khá hơn bà cụ trong thớt mợ ghi, hay nói không chừng sẽ còn tệ hơn thế rất nhiều.

Người già, ở tuổi đó, té xuống, dù may mắn, không đụng chạm đến xương. Tuy nhiên, té 1 cái như thế, cơ bắp đau nhức và bà cụ than thở là chuyện bình thường. Đáng lẻ mợ nên thấy mừng vì bà cụ không bị gảy hay nứt xương.

Cho dù, trong cái nhìn của mợ, bà cụ có tính cách chuyện bé, xé ra to. Tuy nhiên, người già, chỉ mong con cháu chú ý và quan tâm đến mình thôi, nên họ mới hành xử như thế.

Đọc nhiều bài kiểu nầy trên MXH, em chỉ kết luận 1 câu. Khi nào đến số tuổi 80-90, người ấy mới trải qua , và hiểu được tại sao có câu nói " Trẻ khôn ra, già lú lại". Và muôn đời thì "Nước mắt luôn chảy xuống".
 
Chỉnh sửa cuối:

NiceMoon1

Xe tải
Biển số
OF-802434
Ngày cấp bằng
11/1/22
Số km
354
Động cơ
19,222 Mã lực
Người già thường hay khó tính, nhất là các cụ bị bệnh. Mình biết vậy nên sắm cho cụ đủ thứ giải trí vì con cái bận bịu, ít có thời gian trò chuyện với bà, buổi tối bà xem tivi thì con cái lại không thích xem, nên toàn kiểu ngồi cạnh cụ rồi đọc truyện hoặc xem điệnt hoại, cụ nói gì lại ậm ừ nhưng ko nghe, rồi nhiều lúc bận con cái, công việc không ngồi cùng được. Vì vậy nên ngoài smart phone và tivi thì mình sắm thêm cho cụ cái iPad và đài niệm phật (chỉ việc bấm số để nghe bài gì đó) , vì cụ không biết search internet để nghe. Tivi thì smart tivi rồi đấy mà cụ không biết search, nên dùng tivi để coi vtv, đt để gọi zalo, iPad để mở youtube và coi video của các cháu, haha cụ hơi chậm nên hơi tốn đồ chơi :D
Trên smart phone, vào trang sách nói của thầy Thích Nhất Hạnh, Đại Lai Lạt Ma mở lên cho các cụ nghe. Sáng, chiều các cụ đi dạo tâm sự với bạn già hàng xóm cho khuây khỏa. Về nhà nghe sách nói, xem tivi, youtube.
Khuyến khích các cụ nghe nhiều Phật pháp cho đỡ khó tính, mà nhờ vậy con cái cũng nghe ké cũng phát triển được nhiều hơn :D
 

A.B.C.D

Xe hơi
Biển số
OF-578827
Ngày cấp bằng
12/7/18
Số km
125
Động cơ
140,473 Mã lực
Em nghĩ bác chủ thót biết tất cả đạo lý trên đời ;;), chỉ là xả ra cho nhẹ lòng thôi. Vì cùng hoàn cảnh với bác nên em có mấy cách chia sẻ với bác :

- Coi bố mẹ già như trẻ con ( không chấp nhặt các cụ ) để chiều chuộng, nhưng vẫn phải đưa ra giới hạn cho các cụ. Cái này tuỳ hoàn cảnh và khéo léo, không nói chuyện lý lẽ được đâu, nhưng các cụ phải hiểu để không làm quá. Như nhà em, các cụ đòi hỏi em không đáp ứng được thì em coi như không nghe thấy, nhiều lần như vậy các cụ biết sẽ không đòi nữa.
- Giao việc vừa sức cho các cụ (VD : nhờ cụ chăm cây, để ý chó mèo .. nếu có đk), đừng để các cụ ngồi không, rồi phải hay khen các việc các cụ làm. Dễ nhất là nhờ cụ ông để ý cụ bà uống thuốc, ăn cơm nên .. và ngược lại . Các cụ rất nhiều thời gian, tuy ốm yếu nhưng vẫn cần hoạt động thể chất và tình thần.
- Mệt mỏi quá thì kiếm cớ không gặp các cụ 1 thời gian (đi công tác, không sang nhà .. ) vì bản thân bức xúc quá sẽ không giữu được bình tĩnh và nhẫn nại đâu. Hôm trước em bực mẹ em quá, 3 tuần không sang lúc gặp thấy cụ ríu rít , thương lắm.

Nói chung cũng vừa cứng vừa mềm chứ nói đạo lý thì dễ, thực hiện cũng phải có chiến lược, biện pháp cụ ạ
 

vitinh150

Xe tải
Biển số
OF-370937
Ngày cấp bằng
19/6/15
Số km
338
Động cơ
254,850 Mã lực
Em mà sống đến tuổi già thế này thì chắc ra riêng. Lúc đó sắm giàn máy xịn, chơi game online, giả gái đong trai cho thoả đam mê. Con với cháu thích thì ghé chơi, bận thì kệ chúng mài.
 

cairong_2011

Xe container
Biển số
OF-193288
Ngày cấp bằng
9/5/13
Số km
9,708
Động cơ
481,024 Mã lực
Em nghĩ bác chủ thót biết tất cả đạo lý trên đời ;;), chỉ là xả ra cho nhẹ lòng thôi. Vì cùng hoàn cảnh với bác nên em có mấy cách chia sẻ với bác :

- Coi bố mẹ già như trẻ con ( không chấp nhặt các cụ ) để chiều chuộng, nhưng vẫn phải đưa ra giới hạn cho các cụ. Cái này tuỳ hoàn cảnh và khéo léo, không nói chuyện lý lẽ được đâu, nhưng các cụ phải hiểu để không làm quá. Như nhà em, các cụ đòi hỏi em không đáp ứng được thì em coi như không nghe thấy, nhiều lần như vậy các cụ biết sẽ không đòi nữa.
- Giao việc vừa sức cho các cụ (VD : nhờ cụ chăm cây, để ý chó mèo .. nếu có đk), đừng để các cụ ngồi không, rồi phải hay khen các việc các cụ làm. Dễ nhất là nhờ cụ ông để ý cụ bà uống thuốc, ăn cơm nên .. và ngược lại . Các cụ rất nhiều thời gian, tuy ốm yếu nhưng vẫn cần hoạt động thể chất và tình thần.
- Mệt mỏi quá thì kiếm cớ không gặp các cụ 1 thời gian (đi công tác, không sang nhà .. ) vì bản thân bức xúc quá sẽ không giữu được bình tĩnh và nhẫn nại đâu. Hôm trước em bực mẹ em quá, 3 tuần không sang lúc gặp thấy cụ ríu rít , thương lắm.

Nói chung cũng vừa cứng vừa mềm chứ nói đạo lý thì dễ, thực hiện cũng phải có chiến lược, biện pháp cụ ạ
Em cũng có tình huống tương tự đối với các cụ ở nhà. Cha mẹ thì không thể lựa chọn được nên chấp nhận thôi. Nhưng thực sự nhiều lúc cũng mệt mỏi vì đi làm về áp lực công việc .... lại còn áp lực ở nhà bà cụ hay "tranh luận với Osin nữa. Cụ nhà em lúc nào cũng cho rằng mình được học hành, đi làm biết nhiều ... còn OS chỉ là giúp việc, ko biết gì. Em đã giải thích nhiều, bây giờ là 1 nghề rồi. Mình bỏ tiền ra thì họ bỏ công. mà họ chăm sóc mình thì mình nên vui vẻ với họ. Nhưng cũng chỉ được 1-2 bữa. Có lần OS nói thẳng: bà cứ tưởng có tiền là muốn gì cũng được, sống với nhau phải ở cái tình nữa chứ. Thế là bà em im lặng, nhưng chắc trong lòng không phục.
Nhà em thì chẳng có việc gì giao cho các cụ ngoài việc tự các cụ tập thể dục, đọc báo nghe đài, chọc iPad (em sắm cho bà con SS 9" để xem các thể loại báo chí, tin tức về ăn uống, bệnh tật ...). Tuy nhà ở CC lên xuống cực dễ dàng, đi thang máy có mấy tầng nhưng bà già em ko chịu xuống sân để giao tiếp vì ko có người đi cùng. Thời gian bệnh dịch ko nói, nhưng cả khi ko có gì cũng chẳng chịu đi vì luôn có tâm lý xuống đó nói chuyện với ai (có lẽ bà cũng tự ti khi gặp người khác biết hơn mình)
Còn đi đâu đó 1-2 ngày. VC em chỉ đi qua đêm thôi mà ko có nói qua về cũng bị trách ko nói gì. Em bảo con đi có việc chứ có đi chơi đâu, mà có cô OS ở nhà, ông bà bình thường sao mà cứ phải báo cáo báo cầy ? Em bảo con gái rượu của cụ vài tháng đảo qua 1 lần, cả nhà đi chơi tung tăng khắp nơi sao cụ ko nói gì ? Thế là im lặng.
Nói chung cũng phải cháp nhận, nhưng nếu các con cái đã trưởng thành, các cụ có sức khỏe thì các cụ nên vui vẻ mới phải. Nhiều khi chỉ tính toán chi li, xoi xét từng thứ có khi lại sinh bệnh thêm.
 

cusao

Xe lăn
Biển số
OF-382106
Ngày cấp bằng
10/9/15
Số km
11,112
Động cơ
378,271 Mã lực
Em mà sống đến tuổi già thế này thì chắc ra riêng. Lúc đó sắm giàn máy xịn, chơi game online, giả gái đong trai cho thoả đam mê. Con với cháu thích thì ghé chơi, bận thì kệ chúng mài.
Không đúng !!!
Vì giờ nghĩ thế nhưng lúc già lại nghĩ khác. Ai cũng tự diễn biến tự chuyển hóa hết nó mới là "đời"
 

poiuy

Xe ba gác
Biển số
OF-198769
Ngày cấp bằng
17/6/13
Số km
21,509
Động cơ
623,683 Mã lực
Người già hay bất kỳ ai cũng có nhu cầu giao lưu xã hội, thế nên làm thế nào để có được người nói chuyện hợp với nhau là rất quan trọng. Nhiều khi chỉ cần 1 cuộc gọi zalo có hình ảnh rồi bô lô ba la với nhau 1 vài phút thì tinh thần sau đó sẽ rất khác.
PS: Mấy cái trang bị giải trí không giải quyết được vấn đề đâu.
 
Chỉnh sửa cuối:

TamAn7810

Xe tăng
Biển số
OF-626975
Ngày cấp bằng
26/3/19
Số km
1,380
Động cơ
127,331 Mã lực
Thớt nên photo lại bài này xong khi nào già yếu mang ra đọc hàng ngày nhé :D
 

longtu210

Xe điện
Biển số
OF-390684
Ngày cấp bằng
5/11/15
Số km
3,932
Động cơ
272,459 Mã lực
Em cũng ko định tâm sự cùng các cụ vì mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi người mỗi tính. Nhưng cứ 'chiều chuộng, đáp ứng" mãi các cụ lại càng "quái " hơn làm cả nhà em rất mệt mỏi.
Nhà em hai cụ đều cao tuổi, U90. Người già bệnh tật nhiều như xương khớp, cao HA, trái tính trờ giời ... là chuyện bình thường. Nhưng nhiều khi các cụ cứ tự nghĩ ra bệnh rồi yêu cầu này nọ mà thực tế ko đến mức cần như thế rất mệt mỏi. Hai cụ nhà em có OS chăm sóc. VC em hàng ngày đi làm và có việc nên ko ở nhà, mọi việc đều nhờ cô OS chăm sóc các cụ về sinh hoạt ăn uống. Đồ ăn thì được mua buổi sáng và để ở tủ lạnh.OS ở nhà hỏi ý kiến ông bà, mà chủ yếu là bà để nấu và chế biến theo yêu cầu. Chiều tối VC em mới về. Nói chung mọi chuyện cũng bình thường. Ông già bị xương khớp, tay chân run do Parkinson đi lại có khó khăn (dùng khung xe đẩy, chứ ko phải ngồi xe lăn). Ông vẫn có thể đi lại 1-2 vòng trong nhà (sàn nhà CC), được hỗ trợ lên xe đạp để đạp 20-30'. Vệ sinh cũng cần người hỗ trợ chủ yếu là kéo quần lên xuống, trông khi ra vào nhà VS cho an toàn. Túm lại ăn uống được, vẫn có thể vận động, xem TV, đọc báo đọc sách bình thường (dù không ngồi lâu được). Còn bà thì có mỗi bệnh chủ yếu là cao HA và bệnh "xoi mói". Còn ăn uống, đi lại, tự phục vụ (trừ khi ốm đau nằm bệt). Cách đây mấy hôm cụ bà ở nhà đang đi trong nhà thì đứng lại để điều chỉnh cái dép, co chân lên xuống ko vững nên có khịu xuống. Tiện tay có cái xe đạp em dựng bên cạnh thì bám vào thế là đổ kềnh cả người và xe ra sàn. Theo chứng kiến của OS thì cũng bình thường. Xe đạp (thể thao) ko đè vào người. Bà ngồi xuống sàn 1 lúc rồi được đỡ ngồi dậy đi vào phòng. Đến chiều thì bắt đầu kêu đau, ko thể trở mình, hay co duỗi chân tay, thấy khó chịu .... Nói chung là có triệu chứng của đau đớn, mệt mỏi. Người già mà ngã (ko phải do vấp hay đi nhanh) mà ngã tại chỗ đứng cũng có thể nguy hiểm nếu xương khớp ko tốt. Ngày chiều hôm đó và sáng hôm sau em có kiểm tra bằng cách xoa bóp dọc cột sống, khớp hông ... thì thấy đụng vào xương ko thấy kêu đau mà chỉ các phần cơ nằm hai bên cột sống. Như vậy có thể hy vọng xương ko ảnh hưởng mà chỉ do cơ co cứng gì đó nên cử động khó. Sau nằm 1 hôm thấy vẫn kêu la nên cô em nhờ 1 cậu BS đông y đến châm cứu, xoa bóp. Khi cậu ấy đến làm các đông tác kiểm tra thì cũng nhận định như em là xương ko sao chỉ là cơ thôi và quan trọng có lẽ là bệnh tâm lý là chính chứ ko phải đau do ngã. Cậu ấy đề nghị em đem chiều chụp kiểm tra. OK hôm sau em đem đi chiếu chụp và được kết luận xương khớp cột sống, khớp háng ko sao cả chỉ thấy hiện tượng thoái hóa thể đặc (cũng rất bình thường đối với cụ U90). Như vậy thực chất là xương khớp ko sao. Bình thường xoa bóp 2-3 ngày cùng châm cứu và cố gắng vận động là bình thường. Tuy nhiên chuyện ko đơn giản vậy. Vì là ngày nghỉ Giỗ tổ thế là cụ nhấc ĐT gọi cho người thân để ca thán mình bị ngã, mệt mỏi và mong mọi người qua thăm. Đó cũng là các cụ U80 cả chứ ko trẻ khỏe gì. Nhưng mọi người đều có việc nên từ chối, hơn nữa cũng biết tính cách của cụ già em hay thích là trung tâm của vũ trụ nên ko đáp ứng. Trong lúc đó việc châm cứu vẫn bình thường. Đồng thời em cũng yêu cầu cử động chân tay dù nằm trên giường, rồi xoay mình, tự bò ngồi dậy trên giường để có thể ngồi ăn chứ ko nên ăn nằm ... Nhưng điều khá "thú vị" là khi chỉ có 1 mình cụ trong phòng thì cụ tập vận động giơ tay chân, lật mình ... rất bình thường ko có bất kỳ biểu hiện đau đớn. Thậm chí còn nói đã co chân cả 100 cái ... Có lúc OS quan sát thấy tự ngồi dậy được nhưng khi OS vào lập tức lại nằm vật ra ... Nói chung có sự "biểu diễn". Ăn vẫn tốt, vận động tay chân co duỗi kể cả tự làm hay do BS đông ý làm thì ko thấy biểu hiện đau đớn (trừ khi vặn thật mạnh và hết cỡ), di ngoài phân bình thường (thậm chí mùi rất nặng do ăn uống và ăn yến bổ chăng). Nhưng khi ai hỏi thì vẫn kêu mệt mỏi lắm, phải chục hôm mới đỡ. Ko hiểu sao cụ biết 10 hôm sẽ đỡ.
Việc các cụ già ốm đau có lẽ bình thường, nhưng các cụ thích phóng đại lên vài lần để làm "mình mẩy", thành trung tâm vũ trụ thì cụ nhà em đã mấy lần như thế này rồi. Đã nói nhiều, thậm chí cô em đến nói thẳng "bà diễn vừa vừa thôi" cụ cũng kệ. Mọi người cứ bơ đi thì mấy hôm sau lại thấy bình thường. Nhưng điều đáng ngại nhất rồi có lúc bệnh thật với giả sẽ không biết thế nào mà lần (vì có 1 lần nửa đêm kêu mệt bắt em đưa đi cấp cứu, xuống BV chụp chiếu đo các loại cũng ko sao chỉ HA hơi cao 1 chút. Năm ở khu cấp cứu ồn ào quá ko chịu được đòi về, hôm sau chẳng có gì xảy ra cả). Có lần kêu mệt mỏi đi khám, XN các kiểu, OS đi theo hỏi bà có làm sao ko thì ko trả lời, nhưng OS xem các chỉ tiêu XN thấy đều OK cả, về nhà cụ ông hỏi cũng im lặng ko trả lời. Nhà cũng chỉ có 1 OS, trả lẽ mỗi người 1 trong khi bà con họ hàng thân cận thì có người già rồi vẫn còn phải lo toan cho con cái, đi chợ búa, bỏ tiền hưu ra để trả đủ các loại tiền. Còn cụ nhà em chỉ cần ngồi tập dưỡng sinh, đọc báo, xem vô tuyến, cần thì đi giao lưu ... nhưng lại ko thích. Vẫn thích chỉ đạo ăn gì, như thế nào, có đau ốm thì mọi người phải quan tâm. Ai góp ý gì thì đều làm câu: Moi người ko biết bệnh của tôi, nhưng khi hỏi ý kiến về việc chữa bệnh như đi chụp, châm cứu .... thì lại bảo TÙY mọi người

Dài thế
 

comcoi

Xe buýt
Biển số
OF-600635
Ngày cấp bằng
24/11/18
Số km
715
Động cơ
132,576 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em cũng ko định tâm sự cùng các cụ vì mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi người mỗi tính. Nhưng cứ 'chiều chuộng, đáp ứng" mãi các cụ lại càng "quái " hơn làm cả nhà em rất mệt mỏi.
Nhà em hai cụ đều cao tuổi, U90. Người già bệnh tật nhiều như xương khớp, cao HA, trái tính trờ giời ... là chuyện bình thường. Nhưng nhiều khi các cụ cứ tự nghĩ ra bệnh rồi yêu cầu này nọ mà thực tế ko đến mức cần như thế rất mệt mỏi. Hai cụ nhà em có OS chăm sóc. VC em hàng ngày đi làm và có việc nên ko ở nhà, mọi việc đều nhờ cô OS chăm sóc các cụ về sinh hoạt ăn uống. Đồ ăn thì được mua buổi sáng và để ở tủ lạnh.OS ở nhà hỏi ý kiến ông bà, mà chủ yếu là bà để nấu và chế biến theo yêu cầu. Chiều tối VC em mới về. Nói chung mọi chuyện cũng bình thường. Ông già bị xương khớp, tay chân run do Parkinson đi lại có khó khăn (dùng khung xe đẩy, chứ ko phải ngồi xe lăn). Ông vẫn có thể đi lại 1-2 vòng trong nhà (sàn nhà CC), được hỗ trợ lên xe đạp để đạp 20-30'. Vệ sinh cũng cần người hỗ trợ chủ yếu là kéo quần lên xuống, trông khi ra vào nhà VS cho an toàn. Túm lại ăn uống được, vẫn có thể vận động, xem TV, đọc báo đọc sách bình thường (dù không ngồi lâu được). Còn bà thì có mỗi bệnh chủ yếu là cao HA và bệnh "xoi mói". Còn ăn uống, đi lại, tự phục vụ (trừ khi ốm đau nằm bệt). Cách đây mấy hôm cụ bà ở nhà đang đi trong nhà thì đứng lại để điều chỉnh cái dép, co chân lên xuống ko vững nên có khịu xuống. Tiện tay có cái xe đạp em dựng bên cạnh thì bám vào thế là đổ kềnh cả người và xe ra sàn. Theo chứng kiến của OS thì cũng bình thường. Xe đạp (thể thao) ko đè vào người. Bà ngồi xuống sàn 1 lúc rồi được đỡ ngồi dậy đi vào phòng. Đến chiều thì bắt đầu kêu đau, ko thể trở mình, hay co duỗi chân tay, thấy khó chịu .... Nói chung là có triệu chứng của đau đớn, mệt mỏi. Người già mà ngã (ko phải do vấp hay đi nhanh) mà ngã tại chỗ đứng cũng có thể nguy hiểm nếu xương khớp ko tốt. Ngày chiều hôm đó và sáng hôm sau em có kiểm tra bằng cách xoa bóp dọc cột sống, khớp hông ... thì thấy đụng vào xương ko thấy kêu đau mà chỉ các phần cơ nằm hai bên cột sống. Như vậy có thể hy vọng xương ko ảnh hưởng mà chỉ do cơ co cứng gì đó nên cử động khó. Sau nằm 1 hôm thấy vẫn kêu la nên cô em nhờ 1 cậu BS đông y đến châm cứu, xoa bóp. Khi cậu ấy đến làm các đông tác kiểm tra thì cũng nhận định như em là xương ko sao chỉ là cơ thôi và quan trọng có lẽ là bệnh tâm lý là chính chứ ko phải đau do ngã. Cậu ấy đề nghị em đem chiều chụp kiểm tra. OK hôm sau em đem đi chiếu chụp và được kết luận xương khớp cột sống, khớp háng ko sao cả chỉ thấy hiện tượng thoái hóa thể đặc (cũng rất bình thường đối với cụ U90). Như vậy thực chất là xương khớp ko sao. Bình thường xoa bóp 2-3 ngày cùng châm cứu và cố gắng vận động là bình thường. Tuy nhiên chuyện ko đơn giản vậy. Vì là ngày nghỉ Giỗ tổ thế là cụ nhấc ĐT gọi cho người thân để ca thán mình bị ngã, mệt mỏi và mong mọi người qua thăm. Đó cũng là các cụ U80 cả chứ ko trẻ khỏe gì. Nhưng mọi người đều có việc nên từ chối, hơn nữa cũng biết tính cách của cụ già em hay thích là trung tâm của vũ trụ nên ko đáp ứng. Trong lúc đó việc châm cứu vẫn bình thường. Đồng thời em cũng yêu cầu cử động chân tay dù nằm trên giường, rồi xoay mình, tự bò ngồi dậy trên giường để có thể ngồi ăn chứ ko nên ăn nằm ... Nhưng điều khá "thú vị" là khi chỉ có 1 mình cụ trong phòng thì cụ tập vận động giơ tay chân, lật mình ... rất bình thường ko có bất kỳ biểu hiện đau đớn. Thậm chí còn nói đã co chân cả 100 cái ... Có lúc OS quan sát thấy tự ngồi dậy được nhưng khi OS vào lập tức lại nằm vật ra ... Nói chung có sự "biểu diễn". Ăn vẫn tốt, vận động tay chân co duỗi kể cả tự làm hay do BS đông ý làm thì ko thấy biểu hiện đau đớn (trừ khi vặn thật mạnh và hết cỡ), di ngoài phân bình thường (thậm chí mùi rất nặng do ăn uống và ăn yến bổ chăng). Nhưng khi ai hỏi thì vẫn kêu mệt mỏi lắm, phải chục hôm mới đỡ. Ko hiểu sao cụ biết 10 hôm sẽ đỡ.
Việc các cụ già ốm đau có lẽ bình thường, nhưng các cụ thích phóng đại lên vài lần để làm "mình mẩy", thành trung tâm vũ trụ thì cụ nhà em đã mấy lần như thế này rồi. Đã nói nhiều, thậm chí cô em đến nói thẳng "bà diễn vừa vừa thôi" cụ cũng kệ. Mọi người cứ bơ đi thì mấy hôm sau lại thấy bình thường. Nhưng điều đáng ngại nhất rồi có lúc bệnh thật với giả sẽ không biết thế nào mà lần (vì có 1 lần nửa đêm kêu mệt bắt em đưa đi cấp cứu, xuống BV chụp chiếu đo các loại cũng ko sao chỉ HA hơi cao 1 chút. Năm ở khu cấp cứu ồn ào quá ko chịu được đòi về, hôm sau chẳng có gì xảy ra cả). Có lần kêu mệt mỏi đi khám, XN các kiểu, OS đi theo hỏi bà có làm sao ko thì ko trả lời, nhưng OS xem các chỉ tiêu XN thấy đều OK cả, về nhà cụ ông hỏi cũng im lặng ko trả lời. Nhà cũng chỉ có 1 OS, trả lẽ mỗi người 1 trong khi bà con họ hàng thân cận thì có người già rồi vẫn còn phải lo toan cho con cái, đi chợ búa, bỏ tiền hưu ra để trả đủ các loại tiền. Còn cụ nhà em chỉ cần ngồi tập dưỡng sinh, đọc báo, xem vô tuyến, cần thì đi giao lưu ... nhưng lại ko thích. Vẫn thích chỉ đạo ăn gì, như thế nào, có đau ốm thì mọi người phải quan tâm. Ai góp ý gì thì đều làm câu: Moi người ko biết bệnh của tôi, nhưng khi hỏi ý kiến về việc chữa bệnh như đi chụp, châm cứu .... thì lại bảo TÙY mọi người
Em chia sẻ với cụ vấn đề này. Nhiều cụ rất trái tính khi về già. Khó chiều lắm.
 

VCHDHN

Xe lăn
Biển số
OF-146690
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
10,498
Động cơ
468,690 Mã lực
Tuổi già mà cụ. Phải ai người đó "hưởng".
Câu này đơn giản dễ hiểu. Chứ e nghĩ đừng ai dạy ai cách thức đối đãi với cha mẹ già. Mỗi nhà mỗi phúc mỗi phận. Xác định như thế, rơi vào ai ng nấy " hưởng " thôi😊
 
Chỉnh sửa cuối:

barca6996

Xe container
Biển số
OF-724771
Ngày cấp bằng
10/4/20
Số km
7,590
Động cơ
151,182 Mã lực
Ai rồi cũng đến lúc già. Ofer đây cũng có cụ bảy tám mươi. Tầm 50,60 không phải ít. Người già tuổi cao sức yếu để người trẻ chăm sóc cũng không sung sướng gì, chỉ mong ước được ra đi cho đỡ khổ con cháu.Nhưng biết làm sao được, trời kêu ai người đó dạ,đất kêu ai người đó thưa,muốn chả được không muốn cũng chả được. Chấp nhận cuộc sống nó thế thôi
 

FRA

Xe tải
Biển số
OF-441640
Ngày cấp bằng
31/7/16
Số km
479
Động cơ
214,567 Mã lực
Em xem các thớt khác thì đây là Cụ, đang nói về bố mẹ đẻ mợ Hoa ạ.
Mình đọc cũng nghĩ ngay đây là mợ và đối tượng miêu tả là bố mẹ chồng, hơi khó tiếp nhận nhưng có thể thông cảm được. Còn thực sự đây là cụ và đang tả về bố mẹ mình thì đúng là một nùi rẻ rách. Sợ nhất lúc bố mẹ ra đi lại là người khóc to nhất :
"..Sao bố mẹ lỡ sớm bỏ con cháu ra đi...! "
Rồi làm giỗ thật to để báo hiếu.
 

nickambinhso1

Xe hơi
Biển số
OF-780221
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
154
Động cơ
137,079 Mã lực
Tuổi
37
chuyện của 1 bạn em vừa đọc bên VOZ, thớt cũng nên đọc để thấm.
Bố mình mới mất cách đây vài ngày. Sinh lão bệnh tử mất đi thì không nói làm gì, nhưng mà bố tôi bị tai nạn lúc sửa nhà, cấp cứu ở bệnh viện nhưng mà người ta trả về, mất luôn trong ngày. Tôi thương bố tôi cả đời lao động vất vả, gây dựng được sự nghiệp cho gia đình, chưa được hưởng thụ nhiều thì ra đi khi mới 55 tuổi. Trước nhà ông bà nội t là nông dân, nhà nghèo lắm. Bố tôi hết cấp 3 thì đi bộ đội rồi về, lúc đó tay trắng chả có gì. Học được cái nghề rồi dần dần phát triển lên, đến giờ nhà t không quá giàu nhưng có của ăn của để. Bố t chịu khó lắm, lúc nào cũng chỉ làm và làm, có tiền mà ăn uống tiết kiệm để dành tiền cho con cái. Đến cái áo quần toàn mặc thừa của con cái. Mẹ t mua áo mới phải giả vờ bảo áo thừa của con thì bố mới mặc. Lúc nào cũng lo lắng cho ông bà, anh em, rồi con cái. Tôi đang định báo đáp bố mẹ nhiều hơn mà chưa kịp thì bố tôi đã đi rồi. Bố t cao to đẹp trai (cao 1m8), mà không bao giờ linh tinh gì cả, cứ ăn xong lại làm việc suốt ngày đêm. Bố hay bảo số bố vất vả, lúc nào cũng lo nghĩ, chắc cũng không thọ, mà ai ngờ bố ra đi đột ngột quá.
Cứ thỉnh thoảng nhìn ảnh bố hay nghe tiếng bố là tôi lại thấy bố tôi vẫn ở đây như mới ngày hôm qua thôi, mà thực tế là cả đời này tôi không còn gặp bố nữa rồi. Buồn quá các thím ạ, mấy hôm nay cũng khóc nhiều. Giờ cũng phải cố gắng thôi, mà chắc nỗi buồn này cứ theo t suốt cả đời. Một chút cảm xúc như thế, viết hơi lan man. Các thím đọc thông cảm nhé.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top