21. Tầm quan trọng của cú câu bóng bổng.
Một trong những điều khác thường mà các cầu thủ hàng đầu và các huấn luyện viên thường lưu ý là những người ở trình độ bắt đầu và trung bình, những người hay "Lùi xa và câu bóng bổng" trong lúc tập luyện thì thường cải thiện trình độ một cách nhanh chóng. Đây là lý do cho điều này.
Khi một cầu thủ mới chơi bóng hoặc có trình độ trung bình lùi ra và câu bóng bổng, anh ta đã phát triển tính linh động và khả năng di chuyển, và học được cách phản ứng với các cú đánh mạnh từ vị trí xa bàn. Hầu hết những người ở trình độ này không có khả năng chơi một cách hiệu quả từ xa bàn - như đa số các tay vợt hàng đầu đã làm - và thường thậm chí không tập luyện nó cho đến khi họ đã chơi bóng được nhiều năm, khi mà rất khó để bổ sung các yếu tố mới vào trò chơi của họ.
Những người chơi xa bàn từ sớm có lợi thế rất lớn. Giai đoạn sau, khi họ đã trở nên tiên tiến hơn, khi họ chơi xa bàn, đặc biệt là phải bao quát một khu vực rộng khi giật hoặc đối giật, hoặc đơn giản chỉ là phản ứng trước những cú đánh mạnh từ vị trí xa bàn, họ sẽ tốt hơn nhiều so với những người khác.
Có 2 trường hợp điển hình của việc này. Jan-Ove Waldner và Mikael Appelgren của Thụy Điển được gọi là "không thể huấn luyện" vì khi còn trẻ họ có xu hướng "Lùi xa và câu bóng bổng" trong khi tập luyện, chứ không chịu tuân thủ các bài tập quy định. Cả 2 đã được xếp hạng số 1 trên thế giới. Với 2 lần Vô địch giải đơn nam thế giới và HCV đơn nam Olympic, Waldner luôn được cho là cầu thủ tốt nhất mọi thời đại
Một trong những điều khác thường mà các cầu thủ hàng đầu và các huấn luyện viên thường lưu ý là những người ở trình độ bắt đầu và trung bình, những người hay "Lùi xa và câu bóng bổng" trong lúc tập luyện thì thường cải thiện trình độ một cách nhanh chóng. Đây là lý do cho điều này.
Khi một cầu thủ mới chơi bóng hoặc có trình độ trung bình lùi ra và câu bóng bổng, anh ta đã phát triển tính linh động và khả năng di chuyển, và học được cách phản ứng với các cú đánh mạnh từ vị trí xa bàn. Hầu hết những người ở trình độ này không có khả năng chơi một cách hiệu quả từ xa bàn - như đa số các tay vợt hàng đầu đã làm - và thường thậm chí không tập luyện nó cho đến khi họ đã chơi bóng được nhiều năm, khi mà rất khó để bổ sung các yếu tố mới vào trò chơi của họ.
Những người chơi xa bàn từ sớm có lợi thế rất lớn. Giai đoạn sau, khi họ đã trở nên tiên tiến hơn, khi họ chơi xa bàn, đặc biệt là phải bao quát một khu vực rộng khi giật hoặc đối giật, hoặc đơn giản chỉ là phản ứng trước những cú đánh mạnh từ vị trí xa bàn, họ sẽ tốt hơn nhiều so với những người khác.
Có 2 trường hợp điển hình của việc này. Jan-Ove Waldner và Mikael Appelgren của Thụy Điển được gọi là "không thể huấn luyện" vì khi còn trẻ họ có xu hướng "Lùi xa và câu bóng bổng" trong khi tập luyện, chứ không chịu tuân thủ các bài tập quy định. Cả 2 đã được xếp hạng số 1 trên thế giới. Với 2 lần Vô địch giải đơn nam thế giới và HCV đơn nam Olympic, Waldner luôn được cho là cầu thủ tốt nhất mọi thời đại