Em đã đi Mỹ 1 tháng, nhưng theo diện VIP nên không khó khăn gì khi xin visa ở Việtnam (chiều hôm trước ra city bank nộp lệ phí, hôm sau sáng 8 giờ nộp tại Rose Garden, chiều 2 giờ phỏng vấn 2 phút, có visa luôn). Em chỉ có mấy kinh nghiệm khi ở và vào ra Mỹ:
- Theo luật, có visa không có nghĩa là 100% được vào Mỹ, Passport control officer có quyền hỏi vặn vẹo, bác đừng cuống hay cáu gì, trả lời thật tự tin, nhẹ nhàng. Em bị nó quay làm nghề gì, cứ vặn vẹo hỏi mãi, đang buồn ngủ cáu quá bảo con bé cảnh sát "it may take you another few years of education to understand my job, it took me five" mặt nó tím lại nhưng vẫn phải cho em vào
- Bác không được mang đồ ăn không đóng hộp vào Mỹ, đoàn em một cậu người Mã lai mang thịt bò khô, một cậu hải quan Mỹ (chắc chắn người gốc Việt) phát hiện được bắt vứt và nói "no meat from Asia !". Hắn nghe theo nhưng sau khi qua hải quan hắn bảo em "that guy was "meat from Asia", too"
- Khi lên máy bay, lúc check-in hành lý bác sẽ được hỏi chính bác là người đóng gói hàng và chịu trách nhiệm về hành lý của bác không. Đây là một câu hỏi thông thường, nếu bác chưa yên tâm hoặc có bạn bè vừa dúi quà vào valy bác thì đừng có "yes" bừa, cứ bảo nó kiểm tra lại cho chắc tuy hơi lâu. Khi đã yes nó sẽ tick vào check-list và nếu có chuyện gì bác phải chịu trách nhiệm hết.
- Đừng ngại vào xem Table dancing, cầm khoảng $50 vào sẽ có người đổi ra tờ $1, 2, gọi thêm vài chai Bud là có thể vui vài tiếng, trò này ở nhà chưa có đâu. Nhớ típ vài đô cho nhân viên đổi tiền, mỗi show khi tip cần đưa tờ đô ra vẫy dancer lại thật đàng hoàng. Gái gú bốc lửa sẽ sán đến tán bác, hỏi xem bác có đãi nó một ly hay "private show" không. Nếu tiếng Anh không tốt bác đừng có yes bừa, nó sẽ kêu ngay một ly ****tail đắt nhất, thậm chí gợi ý "làm chai sâm panh đi, baby". Nhiều tiền để vứt không nói làm gì, ít tiền thì đừng phí, rất vớ vẩn mà vẫn không được "get laid" đâu.
- Văn hóa Mỹ khi đi ăn nhậu, sử dụng dịch vụ gần như bắt buộc phải tip, thường là từ 5 đến 10% số tiền tiêu.
- Vào bar nói chung gọi coca-cola sẽ được free-refill, uống hết lại bảo nó rót, khỏi trả tiền. Có điều lạ là nhiều quán bar cấm hút thuốc bên trong, ngoài trời đầy tuyết cũng mời bác ra ngoài hút. Chơi bi-a, ném dart, uống bud mà không được hút thì quả khó chịu. Tóm lại bác nên hỏi trước chỗ này có được hút thuốc không, đặc biệt trong khách sạn bác phải hỏi trước xem phòng smoking/non-smoking.
- Đi chơi đêm nên tránh các khu xa xôi nhiều hispanic và black (no offence).
- Vào restaurant Mỹ thì không nên đặt nhiều đồ ăn, một món chính của nó, ví dụ "New York steak" bác cứ tưởng tượng 5 lạng thịt bò (20 oz), một rổ rau đậu, một củ khoai tây nướng to bằng quả xoài tượng và một bát nước sốt đầy ú, đủ cho một gia đình Việt Nam ăn. Nếu bác đã chơi sup, appetizer rồi thì chỉ nhìn đã ớn. Bia thì nên uống Bud (budweisser), rất đã.
- Vào của hàng, để ý các biển "đồ dễ vỡ" bởi vì thông thường "you break, you buy". Tuyệt đối tuân thủ quy định xếp hàng trật tự, "first come first serve" mọi nơi, nếu không biết thì bác mạnh dạn hỏi nhân viên. Đặc biệt những chỗ công công như Disneyland, Universal Studio Hollywood, siêu thị, sân bay. Đừng mang thói quen ở nhà sang áp dụng xứ người (xin lỗi bác nếu có gì không phải).
- Nếu được, bác thuê xe mà chạy. Em chưa kịp thử nhưng bạn bè nó bảo rất OK, xe Mỹ đường Mỹ, hết ý luôn. Có lần buồn ngủ nó quệt vỉa hè nổ cả lốp, sau khi cảnh sát đến làm thủ tục hãng cho thuê đưa xe mớii chạy tiếp, tất cả đã có bảo hiểm chịu.
Bác cứ vứt bỏ hết mọi định kiến, hòa nhập và thưởng thức nước Mỹ. Em không ưa chính phủ Mỹ, quân đội Mỹ, vũ khí Mỹ nhưng người dân Mỹ, đất nước Mỹ và các cô gái Mỹ thì rất tuyệt vời.
Chúc bác đi Mỹ vui vẻ, cư xử thật tuyệt để cho dân Mỹ biết dân Việt ta cũng không kém cỏi gì