[Funland] Kinh doanh kiểu Việt Nam - Các cụ có thấy vậy không ạh

ckvnvtbd

Xe tăng
Biển số
OF-69684
Ngày cấp bằng
2/8/10
Số km
1,252
Động cơ
438,393 Mã lực
E thấy cách làm của vn và thụy sỹ cũng k khác nhau. Có thể cả cái làng đấy làm kẹo, nhưng cũng sẽ có 1 cái làng tương tự chuyên làm bột, làm đường phèn... nhìn rộng ra nó cungz vẫn là 1 chuỗi cung ứng như cái a thụy sỹ cả thôi.
Có điều, dân mình làm manh mún, chụp giật, và dễ hài lòng với thực tại. Thành ra động lực để phát triển sâu và rộng là gần như k có. Thêm nữa, dân làm 1 thì quan ăn 10, gây sự bất công trong xã hội, về lâu dài sẽ phân hóa giàu nghèo càng rõ rệt hơn.
 

hmduy

Xe hơi
Biển số
OF-126397
Ngày cấp bằng
3/1/12
Số km
135
Động cơ
378,750 Mã lực
đúng rồi.....
 

Policeman

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-28309
Ngày cấp bằng
4/2/09
Số km
3,634
Động cơ
510,689 Mã lực
Em e rằng các cụ nào bẩu VN kinh doanh kém vì thiếu đoàn kết là sai rồi.
Tính ganh đua (hoặc gọi tên khác là ghen tị, kèn cựa, tham lam, tham vọng...) là một trong những tính tốt của người VN (cũng như của hầu hết các dân tộc trên thế giới). Có ganh đua thì mới có phát triển.

Xã hội loài người được như ngày nay là do ganh đua cạnh tranh mà ra. Nếu cứ nhường nhịn nhau, "mừng cho nhà hàng xóm" thì chắc bây giờ em với các cụ vẫn còn ăn lông ở lỗ, trèo cây hái quả. Mà chính xác hơn thì chắc là em với các cụ tuyệt chủng cả rồi.

Greed is good.

Vấn đề là chỉ bắt chước nhà hàng xóm thôi thì chưa đủ. Phải làm tốt hơn nó, hay hơn nó, rẻ hơn nó, v.v... VN mình chưa có nhiều người đủ tầm như thế.

Tính người mình nhát, sợ rủi ro. Văn hóa 2000 năm nay trọng việc học hành nhồi nhét, đề cao chữ nghĩa, ....

Đã thế lại không có lối suy nghĩ mạch lạc, khoa học, hệ thống mà rất mê tín.
Làm một thử nghiệm thất bại thì đổ tại số đen, tại ngày tháng, tại mồ mả, phong thủy v.v... mà không tìm hiểu xem sai ở chỗ nào một cách khoa học rồi từ đó mà rút ra kinh nghiệm.

Thời nay thì lại thêm thói quen đổ lỗi. Đổ lỗi cho XXX, thằng Tầu, Tây, Mỹ, Nhật, Campuchia, Liên Xô ...

Đấy là em cứ suy từ bản thân ra như thế, chắc nhiều cụ không bị mấy cái tính xấu này của em.
 

duachuot123

Xe điện
Biển số
OF-309335
Ngày cấp bằng
25/2/14
Số km
3,400
Động cơ
325,481 Mã lực
E thấy bài viết rất đúng.
 

Stephenchow

Xe tăng
Biển số
OF-1799
Ngày cấp bằng
5/10/06
Số km
1,464
Động cơ
580,849 Mã lực

puskinvina

Xe buýt
Biển số
OF-102790
Ngày cấp bằng
18/6/11
Số km
622
Động cơ
403,344 Mã lực
Em công nhận cái tính này của đa số người việt . Trong công việc của em cũng vậy , đòi hỏi tính sáng tạo và thời gian để nghiên cứu ( nói chúng là mất công sức ) , nói chung nếu làm thì có lợi nhuận kha khá , nhưng mà dm ( các cụ cho em chửi bậy tí ) em mà công bố ra thì 1 tháng sau chúng nó ăn cắp công sức của em hết sạch và giá của chúng nó rẻ hơn của em vì chúng nó éo nghĩ đến lâu dài mà tìm cách chụp giật ngay . ( mấy lần như vậy rồi ) Chính vì vậy mấy năm nay em đành túc tắc sống và chờ chúng nó chết hết thì mới có thể mở rộng ra được.
 

VW Golf

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-24533
Ngày cấp bằng
21/11/08
Số km
27,502
Động cơ
727,965 Mã lực
Em thì thấy quá đúng, do đâu thì mời các cụ cùng bàn

Còn ở Thụy Sĩ, ban đầu cũng có một gia đình làm bánh kẹo. Nhà bên cạnh nhìn sang, thấy vậy bèn nghĩ mình có thể sản xuất nguyên liệu làm bánh. Các gia đình khác nhìn vào hai gia đình kia, lại tiếp tục nghĩ đến việc cung cấp máy móc làm bánh kẹo, sản xuất vỏ hộp bánh kẹo, dịch vụ vận chuyển bánh kẹo... Kết quả là, từ một gia đình, họ có một tổ hợp khép kín hỗ trợ cho nhau, tận dụng lợi thế của nhau. Nhờ tính chuyên môn hóa cao, người Thụy Sĩ đã đưa nền kinh tế quốc gia phát triển, thoát khỏi sự lệ thuộc vào các quốc gia láng giềng và tạo ra những sản phẩm công nghiệp có chất lượng hàng đầu trên thế giới.

Khi bắt chước lẫn nhau, chúng ta không chỉ làm thị trường hẹp đi, kìm hãm nền kinh tế mà còn khiến những người anh em trong một nhà, những người hàng xóm cùng một làng và những doanh nghiệp cùng một ngành trở nên xa cách, hay nói theo cách thông thường là “khó nhìn mặt nhau”. Thật vậy, khi các doanh nghiệp trở thành đối đầu trực tiếp thay vì bổ trợ cho nhau, họ chẳng có gì để nói với nhau cả.

Đây có lẽ chính là nguyên nhân các hiệp hội ngành nghề ở Việt Nam không phát huy được hết vai trò của mình. Chẳng hạn câu chuyện của các hiệp hội vận tải, các thành viên của hội cũng chính là các doanh nghiệp đối thủ của nhau, nên không có nhiều điều để thỏa hiệp. Một quyết định giảm giá là có lợi cho doanh nghiệp này nhưng sẽ không có lợi cho doanh nghiệp khác.

Vì vậy, trong một hiệp hội, sẽ luôn tồn tại hai nhóm lợi ích trái chiều với mọi nghị quyết. Khi một quyết định được thông qua, nó có thể chỉ đang phục vụ cho một nhóm đa số doanh nghiệp hưởng lợi, chứ chưa thực sự dựa trên nền tảng của lợi ích chung của ngành.

Không chỉ cạnh tranh thiếu lành mạnh theo chiều ngang bằng cách bắt chước sản phẩm, dịch vụ của nhau, chúng ta còn ứng xử không đẹp theo chiều dọc của chuỗi cung ứng. Đó là khi một doanh nghiệp chuyên sản xuất muốn kiêm khâu phân phối, bán lẻ, còn doanh nghiệp phân phối lại muốn kiêm nốt cả khâu sản xuất. Chúng ta có xu hướng “cắt cầu” đối tác của mình để được “làm tất ăn cả”. Sự thiếu trung thành, trung thực đã làm giảm uy tín của người Việt trên thương trường, và các doanh nghiệp luôn phải hợp tác trong hoàn cảnh “vừa bắt tay, vừa thủ thế” với nhau.

Trở lại câu chuyện về người bạn Thụy Sĩ của tôi, ông đã dành nhiều thời gian ở Việt Nam để thuyết phục các doanh nghiệp “sản xuất bánh kẹo”, với mong muốn họ có thể chưa phối hợp với nhau ở đầu ra, thì hãy cộng tác ở đầu vào. Ông khuyên các hộ kinh doanh cùng hợp lại mua nguyên vật liệu để được giá rẻ hơn, như vậy lợi nhuận của tất cả đều tăng. Nhưng công việc này không hề dễ dàng, vì chỉ có một số ít nhận ra được lợi ích từ sự cộng tác đó, còn đa phần vẫn không muốn “chung đụng” với bất cứ ai, mà chỉ muốn làm theo cách của riêng mình. Đó dường như là một nếp tư duy ăn sâu vào tâm trí của chúng ta, không dễ để thay đổi trong một sớm một chiều.

Trong một trật tự kinh tế mới, doanh nghiệp của chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài sự hội nhập. Một thế giới văn minh sẽ là nơi các quốc gia, các doanh nghiệp không còn đối đầu, mà cần phải hợp tác với nhau cùng có lợi.

Nếu chúng ta vẫn tin chắc rằng, lợi ích của mình chỉ đạt được dựa trên sự thua thiệt của người khác, thì nền kinh tế Việt Nam sẽ mãi lạc loài trong dòng chảy chung toàn cầu.

http://vnexpress.net/tin-tuc/goc-nhin/kinh-doanh-kieu-viet-nam-3156586.html
Tôi chia sẻ một phần cách đánh giá của ông thầy Thụy Sĩ. Bọn tây nó ko khác gì ta cả, cũng bắt chước, cũng cạnh tranh, cũng na ná, nhưng có sự tư vấn + điều tiết, khi bằng chính sách hành chính, khi bằng thông tin.
Ví dụ cụ thể:
Trong một thành phố có 1 Quán ăn China, làm ăn có vẻ tốt.
1 ông Tập khác đến đăng ký mở 1 cái ngay cạnh, UBND sẽ bảo: Chúng tao còn chỗ cho mày, nhưng mày tách ra 5km bán kính nữa, vì quy định nó như thế, nó hỗ trợ công việc kinh doanh của chúng mày tốt hơn đấy chứ ko gây khó khăn gì. Ở thành phố lớn đông dân hơn, khoảng cách này thu hẹp lại.
Còn nếu đã đủ China Restaurant theo quy hoạch, nó ko cấp giấy phép nữa. Không hỏi lằng nhằng. Ông mở quán Japan thì được ngay.

Với các ngành nghề ko cấm được, kiểu "một gia đình Việt Nam sản xuất bánh kẹo" như trên, nó sẽ bảo: Mày sản xuất bánh, OK, ko cấm.
Nhưng có 10 ông sản xuất rồi đấy, mày liều liệu mà tính toán. Số liệu? Ra cửa mà xem, có nhiều thông tin về Nhu cầu - Công suất nguồn cung - Sức mua....
Nếu ông vẫn máu, OK, tùy ông. Giấy phép đây.
Nhưng nói trước, nếu ông ra Bank, nó cũng có số liệu tương tự, nó ko cho vay vốn thì đừng có kêu (hoặc vốn vay có Lãi suất cao hơn - do rủi ro có vẻ cao hơn).
Còn nếu ông dùng tiền của mẹ vợ à, hoàn toàn thoải mái. Nhưng chúng tôi đã can trước rồi đấy nhé.

Tương tự với nông dân, khi họ định Trồng cây gì - Nuôi con gì, trên UBND có đủ thông tin cập nhật cho họ, rằng ai đã trồng - nuôi cái gì, số lượng..., để họ có cơ sở quyết định nuôi con cá basa hay sang Lào trồng mía cùng bầu Đức.
Dù rằng thông tin nó ko thực sự cập nhật và đầy đủ, nhưng chí ít, nó cũng có những thông tin ban đầu để những Nhà đầu tư có cơ sở, chứ không phải nhắm mắt theo hàng xóm.

Còn với các đầu tư lớn: Nó xem xét nghiêm chỉnh.
Bác về Wolfsburg, mở nhà máy ô tô xem nào: nó sẽ tính toán, bác mở ra có thể cạnh tranh được không....
Nếu rủi ro được đánh giá là cao: Giấy phép đầu tư bị từ chối.
Hậu quả có thể: Nếu chẳng may bác phá sản: sẽ có 1.000 người thất nghiệp chẳng hạn (dù chỉ là ngắn hạn), ảnh hưởng đến tình hình an sinh xã hội của họ.
Đại loại như thế.

Có lẽ vì thế, tụi tây ít bị cảnh "Được mùa - Rớt giá" thê thảm như Việt Nam, dù rằng vào vụ thì chỗ nào giá cũng giảm, do Cung tăng.

Nhân tiện bổ sung thêm chút "khôn vặt" của các ông Lông rân ta:
Khi có người hỗ trợ Vốn + Giống + công nghệ + cam kết tiêu thụ với giá vừa phải, các bác lông rân welcome lắm, thanh kiu thật lực.
Nhưng đến vụ, thằng thương lái trả cao hơn, ông bán giấu diếm thật lực cho nó, chỉ trả lại Nhà đầu tư một ít cho phải phép.
Năm sau, thương lái trả rẻ hơn Nhà máy, còn Nhà máy thì dừng thu mua, thì các ông Lông rân lại gào ầm lên: Cam kết rồi mà ko mua cho chúng tôi.... và ....

Cuối cùng:
Đó là khi một doanh nghiệp chuyên sản xuất muốn kiêm khâu phân phối, bán lẻ, còn doanh nghiệp phân phối lại muốn kiêm nốt cả khâu sản xuất. Chúng ta có xu hướng “cắt cầu” đối tác của mình để được “làm tất ăn cả”
.
Cái này thì chuẩn, nhưng Việt Nam đang Chuyên nghiệp hóa dần theo tụi tây, Càng ngày càng có nhiều công ty chỉ tập trung vào thế mạnh của họ, theo kiểu mô hình bán ô tô ấy: 1 ông lo sản xuất + marketing + quảng cáo.
Cái Đại lý ô tô chỉ lo bán hàng.
Muốn cạnh tranh, ông phải cắt bớt Profit của ông xuống, mà vẫn phải duy trì cơ sở bán hàng đẹp đẽ hoành tráng như đã cam kết + đảm bảo Doanh số bán hàng như đã cam kết.
 

thichxeoto

Xe container
Biển số
OF-134430
Ngày cấp bằng
14/3/12
Số km
5,055
Động cơ
414,035 Mã lực
Kinh doanh kiểu Việt Nam là " Thấy người ta ăn cũng xúc c ứt đổ bị" bắt chước nhau nó ngấm vào máu rồi, lên khi một ngành nghề nào đó đang lên ngôi thì bu vào, đến lúc suy thoái thì chết chùm cả lũ.
 

Ali_3ba

Xe buýt
Biển số
OF-184654
Ngày cấp bằng
11/3/13
Số km
828
Động cơ
340,070 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Các cụ ngày xư bảo "buôn có bạn,bán có phường" VN mình nghe lời các cụ ngày xưa cấm có sai.(Khu 36 phố phường hn ý)
Giờ nghe mấy thằng tây phán tí đã loạn cả lên he he.
 

DenLedRangDong

Xe tải
Biển số
OF-335947
Ngày cấp bằng
23/9/14
Số km
481
Động cơ
281,330 Mã lực
Nơi ở
56 Trường Chinh - Đống Đa - HN
Tôi chia sẻ một phần cách đánh giá của ông thầy Thụy Sĩ. Bọn tây nó ko khác gì ta cả, cũng bắt chước, cũng cạnh tranh, cũng na ná, nhưng có sự tư vấn + điều tiết, khi bằng chính sách hành chính, khi bằng thông tin.
Ví dụ cụ thể:
Trong một thành phố có 1 Quán ăn China, làm ăn có vẻ tốt.
1 ông Tập khác đến đăng ký mở 1 cái ngay cạnh, UBND sẽ bảo: Chúng tao còn chỗ cho mày, nhưng mày tách ra 5km bán kính nữa, vì quy định nó như thế, nó hỗ trợ công việc kinh doanh của chúng mày tốt hơn đấy chứ ko gây khó khăn gì. Ở thành phố lớn đông dân hơn, khoảng cách này thu hẹp lại.
Còn nếu đã đủ China Restaurant theo quy hoạch, nó ko cấp giấy phép nữa. Không hỏi lằng nhằng. Ông mở quán Japan thì được ngay.

Với các ngành nghề ko cấm được, kiểu "một gia đình Việt Nam sản xuất bánh kẹo" như trên, nó sẽ bảo: Mày sản xuất bánh, OK, ko cấm.
Nhưng có 10 ông sản xuất rồi đấy, mày liều liệu mà tính toán. Số liệu? Ra cửa mà xem, có nhiều thông tin về Nhu cầu - Công suất nguồn cung - Sức mua....
Nếu ông vẫn máu, OK, tùy ông. Giấy phép đây.
Nhưng nói trước, nếu ông ra Bank, nó cũng có số liệu tương tự, nó ko cho vay vốn thì đừng có kêu (hoặc vốn vay có Lãi suất cao hơn - do rủi ro có vẻ cao hơn).
Còn nếu ông dùng tiền của mẹ vợ à, hoàn toàn thoải mái. Nhưng chúng tôi đã can trước rồi đấy nhé.

Tương tự với nông dân, khi họ định Trồng cây gì - Nuôi con gì, trên UBND có đủ thông tin cập nhật cho họ, rằng ai đã trồng - nuôi cái gì, số lượng..., để họ có cơ sở quyết định nuôi con cá basa hay sang Lào trồng mía cùng bầu Đức.
Dù rằng thông tin nó ko thực sự cập nhật và đầy đủ, nhưng chí ít, nó cũng có những thông tin ban đầu để những Nhà đầu tư có cơ sở, chứ không phải nhắm mắt theo hàng xóm.

Còn với các đầu tư lớn: Nó xem xét nghiêm chỉnh.
Bác về Wolfsburg, mở nhà máy ô tô xem nào: nó sẽ tính toán, bác mở ra có thể cạnh tranh được không....
Nếu rủi ro được đánh giá là cao: Giấy phép đầu tư bị từ chối.
Hậu quả có thể: Nếu chẳng may bác phá sản: sẽ có 1.000 người thất nghiệp chẳng hạn (dù chỉ là ngắn hạn), ảnh hưởng đến tình hình an sinh xã hội của họ.
Đại loại như thế.

Có lẽ vì thế, tụi tây ít bị cảnh "Được mùa - Rớt giá" thê thảm như Việt Nam, dù rằng vào vụ thì chỗ nào giá cũng giảm, do Cung tăng.

Nhân tiện bổ sung thêm chút "khôn vặt" của các ông Lông rân ta:
Khi có người hỗ trợ Vốn + Giống + công nghệ + cam kết tiêu thụ với giá vừa phải, các bác lông rân welcome lắm, thanh kiu thật lực.
Nhưng đến vụ, thằng thương lái trả cao hơn, ông bán giấu diếm thật lực cho nó, chỉ trả lại Nhà đầu tư một ít cho phải phép.
Năm sau, thương lái trả rẻ hơn Nhà máy, còn Nhà máy thì dừng thu mua, thì các ông Lông rân lại gào ầm lên: Cam kết rồi mà ko mua cho chúng tôi.... và ....

Cuối cùng:.
Cái này thì chuẩn, nhưng Việt Nam đang Chuyên nghiệp hóa dần theo tụi tây, Càng ngày càng có nhiều công ty chỉ tập trung vào thế mạnh của họ, theo kiểu mô hình bán ô tô ấy: 1 ông lo sản xuất + marketing + quảng cáo.
Cái Đại lý ô tô chỉ lo bán hàng.
Muốn cạnh tranh, ông phải cắt bớt Profit của ông xuống, mà vẫn phải duy trì cơ sở bán hàng đẹp đẽ hoành tráng như đã cam kết + đảm bảo Doanh số bán hàng như đã cam kết.
Cụ chuẩn quá, e xin phép share nhé
 

Policeman

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-28309
Ngày cấp bằng
4/2/09
Số km
3,634
Động cơ
510,689 Mã lực
Em nghĩ là dần dần rồi người Việt Nam mình cũng sẽ tự điều chỉnh, vì cơ chế thị trường nó sẽ điều tiết. Nếu nhiều người theo nhau sản xuất bánh kẹo thì lợi nhuận giảm, những ai yếu không cạnh tranh nổi sẽ phá sản. Muốn tiếp tục có lãi thì sẽ phải hợp lý hóa công nghệ, quy trình, chất lượng sp, v.v... cứ thế nó sẽ tăng cường hiệu quả KD.
Chưa kể trong nền kinh tế thị trường thì nói chung thiệt hại của người này lại có lợi cho người khác. Người nông dân trồng quá nhiều thì sản phẩm sẽ rẻ, người tiêu dùng được lợi. Nhà nhà đi làm kẹo thì anh bán giấy kẹo, bán đường, bán bột, người tiêu dùng được lợi.
Về tổng thể, nhiệm vụ của chính quyền không phải là bảo đảm lợi nhuận cho bất kỳ anh nào cả. Vì nếu anh được lợi thì có khả năng cao là một người nào khác sẽ thiệt.

Các dân tộc khác người ta còn có tính ghen tị tranh đua hơn VN nhiều. Đơn giản là các cụ xem từ lúc iPhone ra đời thì bao nhiêu thằng nhảy vào sản xuất smartphone rồi?
Không có lòng tham, ganh tị và cạnh tranh thì làm gì có Microsoft và Apple? Làm gì có Boeing và Airbus, hay BP, Exxon Mobil và Shell?
Nói rộng hơn, không có những đức tính đấy thì làm gì có các cường quốc Anh, Pháp, Mỹ, Nga, Trung Quốc, Nhật?

Văn hóa phương Tây là văn hóa tranh đua từ hàng nghìn năm nay, do môi trường sống khắc nghiệt nó phải thế.


Bởi vậy em nghĩ ngược lại với cụ chủ, tính ganh đua là một tính tốt của con người, của người Việt cũng như bất kỳ một dân tộc nào khác.
Tuy nhiên tính ganh đua của người mình thấp cho nên Việt Nam mình mới kém các nước khác.
Nguyên nhân chủ yếu do ảnh hưởng của văn hóa (Phật giáo, Khổng giáo, Nho giáo, mê tín dị đoan, do giáo dục, lề thói làm việc, v.v...).
 
Chỉnh sửa cuối:

kaminari

Xe buýt
Biển số
OF-134386
Ngày cấp bằng
13/3/12
Số km
692
Động cơ
375,750 Mã lực
Tôi chia sẻ một phần cách đánh giá của ông thầy Thụy Sĩ. Bọn tây nó ko khác gì ta cả, cũng bắt chước, cũng cạnh tranh, cũng na ná, nhưng có sự tư vấn + điều tiết, khi bằng chính sách hành chính, khi bằng thông tin.
Ví dụ cụ thể:
Trong một thành phố có 1 Quán ăn China, làm ăn có vẻ tốt.
1 ông Tập khác đến đăng ký mở 1 cái ngay cạnh, UBND sẽ bảo: Chúng tao còn chỗ cho mày, nhưng mày tách ra 5km bán kính nữa, vì quy định nó như thế, nó hỗ trợ công việc kinh doanh của chúng mày tốt hơn đấy chứ ko gây khó khăn gì. Ở thành phố lớn đông dân hơn, khoảng cách này thu hẹp lại.
Còn nếu đã đủ China Restaurant theo quy hoạch, nó ko cấp giấy phép nữa. Không hỏi lằng nhằng. Ông mở quán Japan thì được ngay.

Với các ngành nghề ko cấm được, kiểu "một gia đình Việt Nam sản xuất bánh kẹo" như trên, nó sẽ bảo: Mày sản xuất bánh, OK, ko cấm.
Nhưng có 10 ông sản xuất rồi đấy, mày liều liệu mà tính toán. Số liệu? Ra cửa mà xem, có nhiều thông tin về Nhu cầu - Công suất nguồn cung - Sức mua....
Nếu ông vẫn máu, OK, tùy ông. Giấy phép đây.
Nhưng nói trước, nếu ông ra Bank, nó cũng có số liệu tương tự, nó ko cho vay vốn thì đừng có kêu (hoặc vốn vay có Lãi suất cao hơn - do rủi ro có vẻ cao hơn).
Còn nếu ông dùng tiền của mẹ vợ à, hoàn toàn thoải mái. Nhưng chúng tôi đã can trước rồi đấy nhé.

Tương tự với nông dân, khi họ định Trồng cây gì - Nuôi con gì, trên UBND có đủ thông tin cập nhật cho họ, rằng ai đã trồng - nuôi cái gì, số lượng..., để họ có cơ sở quyết định nuôi con cá basa hay sang Lào trồng mía cùng bầu Đức.
Dù rằng thông tin nó ko thực sự cập nhật và đầy đủ, nhưng chí ít, nó cũng có những thông tin ban đầu để những Nhà đầu tư có cơ sở, chứ không phải nhắm mắt theo hàng xóm.
Còn với các đầu tư lớn: Nó xem xét nghiêm chỉnh.
Bác về Wolfsburg, mở nhà máy ô tô xem nào: nó sẽ tính toán, bác mở ra có thể cạnh tranh được không....
Nếu rủi ro được đánh giá là cao: Giấy phép đầu tư bị từ chối.
Hậu quả có thể: Nếu chẳng may bác phá sản: sẽ có 1.000 người thất nghiệp chẳng hạn (dù chỉ là ngắn hạn), ảnh hưởng đến tình hình an sinh xã hội của họ.
Đại loại như thế.

Có lẽ vì thế, tụi tây ít bị cảnh "Được mùa - Rớt giá" thê thảm như Việt Nam, dù rằng vào vụ thì chỗ nào giá cũng giảm, do Cung tăng.

Nhân tiện bổ sung thêm chút "khôn vặt" của các ông Lông rân ta:
Khi có người hỗ trợ Vốn + Giống + công nghệ + cam kết tiêu thụ với giá vừa phải, các bác lông rân welcome lắm, thanh kiu thật lực.
Nhưng đến vụ, thằng thương lái trả cao hơn, ông bán giấu diếm thật lực cho nó, chỉ trả lại Nhà đầu tư một ít cho phải phép.
Năm sau, thương lái trả rẻ hơn Nhà máy, còn Nhà máy thì dừng thu mua, thì các ông Lông rân lại gào ầm lên: Cam kết rồi mà ko mua cho chúng tôi.... và ....

Cuối cùng:.
Cái này thì chuẩn, nhưng Việt Nam đang Chuyên nghiệp hóa dần theo tụi tây, Càng ngày càng có nhiều công ty chỉ tập trung vào thế mạnh của họ, theo kiểu mô hình bán ô tô ấy: 1 ông lo sản xuất + marketing + quảng cáo.
Cái Đại lý ô tô chỉ lo bán hàng.
Muốn cạnh tranh, ông phải cắt bớt Profit của ông xuống, mà vẫn phải duy trì cơ sở bán hàng đẹp đẽ hoành tráng như đã cam kết + đảm bảo Doanh số bán hàng như đã cam kết.
Cụ chia sẻ rất hay, chung quy lại cũng chỉ vì thói lười LĐ hay suy nghĩ, muốn được như người khác mà bắt chước vô lối? Đó là còn chưa nói đến thói làm không đến nơi đến chốn việc gì bao giờ
 

Kiênvt1981

Xe tải
Biển số
OF-185384
Ngày cấp bằng
14/3/13
Số km
210
Động cơ
335,380 Mã lực
Nơi ở
Nhà số 5/37/179 phố triều khúc Thanh trì hà nội

newmtc

Xe điện
Biển số
OF-194599
Ngày cấp bằng
18/5/13
Số km
2,108
Động cơ
345,208 Mã lực
tìm sự khác biệt thì nền kt nào cũng cần.
 

VW Golf

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-24533
Ngày cấp bằng
21/11/08
Số km
27,502
Động cơ
727,965 Mã lực
Cụ chia sẻ rất hay, chung quy lại cũng chỉ vì thói lười LĐ hay suy nghĩ, muốn được như người khác mà bắt chước vô lối? Đó là còn chưa nói đến thói làm không đến nơi đến chốn việc gì bao giờ
Bác chuẩn, nhưng của đáng tội, ngoài ra, ở nhà ta quá quá thiếu thông tin để cập nhật cho những khoản đó, đặc biệt là các sản phẩm mang tính mùa vụ.
Kiểu: Nhà nhà trồng rau muống, thì giá rau nó rớt là phải.
Ngược lại, với các sản phẩm ít phụ thuộc mùa vụ, kiểu như Gốm sứ Bát Tràng chẳng hạn, thì một cộng đồng như vậy, xét trên góc độ cạnh tranh lành mạnh, là có ích: Họ học hỏi - ăn trộm kinh nghiệm và mẫu mã với chi phí rẻ hơn nhiều.
 

super_driver

Xe tăng
Biển số
OF-164199
Ngày cấp bằng
29/10/12
Số km
1,629
Động cơ
359,470 Mã lực
công nhận tư duy của người ta hơn mình nhiều :)
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top