kính dâng MẸ thân yêu!

taivan

Xe buýt
Biển số
OF-48915
Ngày cấp bằng
17/10/09
Số km
505
Động cơ
463,220 Mã lực
Nơi ở
Ở Cạnh nhà bác
Ô hô ..mẹ đã đi rồi
mẹ đi đi mãi bùi ngùi lòng con
âm thầm nhức nhối tim gan
hương trầm nghi ngút giữa miền hư vô
chứa chan hàng lệ nhạt nhòa
cỏ cây đau xót-cửa nhà buồn thinh
mẹ đi để lại bóng hình
vai gầy áo vá lưng mình còm cong
tảo tần khuya sớm quanh năm
cháo rau,khoai ,sắn nuôi con trưởng thành
giờ đây đã trọn nghĩa tình
mẹ đi vào cõi vĩnh hằng mênh mông
lời người như mối tơ vương
mưa sầu gió thảm nhớ nhung khôn lường
âm -dương ly biệt hai đường
trần -tiên đôi ngả khói hương hững hờ
ngọn đèn lặng lẽ như tờ
rèm buông ủ dột ,nụ hoa héo tàn
một đời dành dụm cho con
đắng căy tủi bạc đâu sờn mẹ ơi
lớn lên con hiểu ra rồi
nén đau thương để xây đời hiển vinh
hương hoa với tấm lòng thành
kính dâng lên mẹ nghĩa tình của con.
KÍNH DÂNG HƯƠNG HỒN MẸ, NHÂN NGÀY GIỖ ĐẦU CỦA MẸ.
 

nqh79

Xe hơi
Biển số
OF-53409
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
153
Động cơ
453,210 Mã lực
Nơi ở
khâm thiên
bài này rất cảm động cụ ạ.....
 

zen_teen

Xe tải
Biển số
OF-43389
Ngày cấp bằng
15/8/09
Số km
322
Động cơ
467,710 Mã lực
Nơi ở
phố 8-3
Động đậy ngọ nguậy,em bé chào đời

Động đậy ngọ nguậy,cây non mọc mầm

Nắng sớm lên cao

Đem sức sống mới

Nắng cho cây tươi tốt

Mẹ cho con tình thương

Mỗi ngày nắng lên cao

Mỗi ngày cây thêm lớn

Mỗi ngày mẹ chăm sóc

Là mỗi ngày con trưởng thành

Mưa dịu mát cho cây

Như mẹ cất tiếng ru con ngủ

Ầu ơ ví dầu

Mẹ như nắng

Tỏa sáng cuộc đời con

Ngày ngày mẹ đi làm

Từ lúc trời còn chưa sáng

Con thương mẹ nhiều lắm

Mỗi ngày tóc mẹ bạc thêm mấy sợi

Mẹ chả lo cho mình

Chỉ biết kiếm miếng cơm manh áo

Nuôi con ăn học thành tài

Cho dù con khôn lớn

Nhưng vẫn là đứa con ngây dại ngày nào

Trong vòng tay của mẹ

Con chỉ biết nói một câu

Mẹ ơi:

Con yêu mẹ nhiều lắm
 

taivan

Xe buýt
Biển số
OF-48915
Ngày cấp bằng
17/10/09
Số km
505
Động cơ
463,220 Mã lực
Nơi ở
Ở Cạnh nhà bác
Động đậy ngọ nguậy,em bé chào đời

Động đậy ngọ nguậy,cây non mọc mầm

Nắng sớm lên cao

Đem sức sống mới

Nắng cho cây tươi tốt

Mẹ cho con tình thương

Mỗi ngày nắng lên cao

Mỗi ngày cây thêm lớn

Mỗi ngày mẹ chăm sóc

Là mỗi ngày con trưởng thành

Mưa dịu mát cho cây

Như mẹ cất tiếng ru con ngủ

Ầu ơ ví dầu

Mẹ như nắng

Tỏa sáng cuộc đời con

Ngày ngày mẹ đi làm

Từ lúc trời còn chưa sáng

Con thương mẹ nhiều lắm

Mỗi ngày tóc mẹ bạc thêm mấy sợi

Mẹ chả lo cho mình

Chỉ biết kiếm miếng cơm manh áo

Nuôi con ăn học thành tài

Cho dù con khôn lớn

Nhưng vẫn là đứa con ngây dại ngày nào

Trong vòng tay của mẹ

Con chỉ biết nói một câu

Mẹ ơi:

Con yêu mẹ nhiều lắm
bài thơ về mẹ của cụ cũng rất cảm động(b)
 

AZE

Xe tải
Biển số
OF-10565
Ngày cấp bằng
3/10/07
Số km
449
Động cơ
537,270 Mã lực

Lâu lắm mới đọc một bài thơ cảm động như thế này:x

Thời đất nước gian lao
Nguyễn Việt Chiến


Chúng đã

ngủ

cả rồi

những

con hươu

bị bóng đêm

săn đuổi



chúng

đang

gác cặp sừng

lên vầng trăng

cuối tháng



rồi nằm mơ

về

một cánh rừng

không có thuốc đạn

và súng săn



Họ

đã

ngủ cả rồi



những người lính

bị chiến tranh

săn đuổi



họ nằm mơ

gặp lại bầy hươu

gác sừng

lên

người bạn vô danh

trên cánh rừng

đã chết







Chỉ còn lại

vầng trăng

và giấc ngủ



chỉ còn lại

dấu vết cuối cùng

của bầy hươu bị săn đuổi



chỉ còn lại

câu thơ thầm lặng

về những người

đã ra đi



chỉ còn lại

những gì

không còn lại





bởi

người

đau đớn nhất

sau chiến tranh

không ai khác

ngoài mẹ

của chúng ta



những đứa con

không trở về

hoà bình

dưới

mưa phùn

được đắp

bằng

cỏ non

và nước mắt







*

* *



Đêm đêm

những người con

ngỡ đã đi thật xa

đang lặng lẽ

trở về



họ lẫn

vào gió

vào sương đêm

không cần an ủi



họ chẳng ồn ào

như lời ca

sôi sục

ngày ra đi



họ còn nguyên

tuổi trẻ



những người lính

chưa

tiêu phí

một xu mơ ước

chưa

tiêu hoài một đồng

thanh xuân



họ trở về

tìm lại

trang sách học trò

đêm đêm

còn thao thức

trên

cánh đồng tiếng Việt

ngàn năm



Mẹ lại thấy

chúng con về

như cánh cò

tuổi thơ lưu lạc



đã bao ngày

phải xa rời

thôn ổ yêu thương



chúng con

trở về tìm lại



giọt nước mắt

xót xa

và đắng cay của mẹ



một bên

là núi sông

ngăn cách

còn bên kia

là bóng đêm

chiến tranh



vẫn biết

đạn bom

không có mắt

vẫn biết

hận thù không thể

phân biệt nổi

đâu là hoa sen



đâu là bùn tối

nhưng các anh

vẫn phải ra đi



các anh

phải ra đi

lời ru

chùa Tây Phương

những La Hán mặt buồn







người thợ mộc

xứ Đoài

lấy thân xác

hom hem của mình

làm mẫu vẽ

ba mươi sáu

dẻo xường sườn

réo rắt

tấu lên

bản đàn tam thập lục

người gẩy đàn

thì

đau đớn

mà bản nhạc

viết cho đàn

lại reo vui



*

* *



Mẹ

đã sống

dưới mưa phùn

ảm đạm

những ngày dài

nghèo đói

quắt quay



Mẹ thiếu sữa

sinh

đứa con thiếu tháng

Tổ quốc

xanh xao

Tổ quốc

hao gầy



Mẹ

có mặt

trong dòng người

nhẫn nại



lặng lẽ xếp hàng

từ mờ sớm

tới đêm hôm

Mẹ lần hồi

thời cơm tem

gạo phiếu

nuôi lớn

những người con

rồi

gửi tới chiến trường



Mẹ đã khóc

lúc rời ga

Hàng Cỏ

những đoàn tầu

hun hút

tuổi hai mươi

một thế hệ

hồn nhiên

không biết chết

chưa từng yêu

khi

gục ngã

cuối trời

Mẹ ở lại

với sông Hồng

tần tảo

áo phù sa

lam lũ tháng ngày

câu quan họ

cất

trong bồ thóc cũ

sông Cầu trôi

như

một tiếng thở dài…







*

* *





Tàu

xuyên đêm

tiếng gió xé

bánh xe lăn

quần quật



đêm nay

họ trở lại

một thời gian lao

đường vào Nam

hun hút

những chuyến tầu

máu rất đỏ

tuổi hai mươi

nằm lại

câu hát bảo:

tuổi hai mươi

những người đi trẻ mãi

câu thơ bảo:

đất nước

hình cánh võng

mẹ ru ta



và ở

hai đầu đêm

võng mắc

dọc rừng già



trăng

cũng sốt rét rừng

như ta sốt

trăng mất máu

như bạn ta

thủa trước

dọc cánh rừng na-pan





sông

Thạch Hãn

nước

mùa này

còn ấm



và các anh

trong suốt



những người

hy sinh

thời gian lao



mây

Quảng Trị

mùa này

vẫn một mầu

huệ trắng

trên Cổ Thành

như ngày

các anh

ngã xuống



những người hy sinh

thời gian lao





mưa gió

Trường Sơn

mùa này

vẫn tắm gội

những người con

nằm lại



thời đất nước

gian lao





những cánh rừng

cuối thu

ngủ dưới mưa phùn

đất nước tôi

những người

nằm trong đất

chất phác như bùn

hồn nhiên như cỏ

buồn đau

không còn thở than



những ngọn sóng đất đai

lưu giữ

mọi thăng trầm

người chép sử

ngàn năm

là bùn đất

kiên trì

và nhẫn nại



máu của người



mực viết thời gian.

Bài thơ được giải B cuộc thi Thơ toàn quốc 2009. Nguyễn Việt Chiến là PV báo Thanh Niên, nhưng NVC còn là một nhà thơ, hội viên hội Nhà văn Việt Nam nữa.
 
Chỉnh sửa cuối:

sidecardesigner

Xe điện
Biển số
OF-61221
Ngày cấp bằng
8/4/10
Số km
4,233
Động cơ
478,888 Mã lực
Nơi ở
48B TT
em xin mạn phép cụ chủ thớt cho em post 1 bài mà bố em làm ngày em mới năm tuổi để em đọc tặng mẹ em. thơ mộc mạc, giản dị nhưng gần 20 năm qua em không quên.ngày ấy nhà em bán hàng ăn ạ. nên phải dậy từ sớm lắm.
TẶNG MẸ
Mẹ em đi chợ bán hàng
Tinh mơ sương lạnh xóm làng ngủ yên
Điện than,gạo nước mất tiền
Mồ hôi nước mắt mẹ hiền tuôn rơi.
Ước gì có ngọn gió trời
Thổi cho mẹ mát ,thấy đời bình yên
Em thương mẹ gắng học hành,
Con ngoan trò giỏ sẽ thành người ngay.
Cửa nhà quét dọn luôn tay.
Vệ sinh sạch sẽ,ngày ngày em chăm.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top