Nhân sáng mùng 1 và chuyện của chủ tịch, e kể chuyện của E hôm thứ 4 tuần trước đưa người nhà xuống Viện Bạch Mai, đi Bluebird biển số Bắc kạn.
E đến cổng viện lúc 7h10, tuy sớm nhưng bảo vệ đã giương cái biển: bệnh viện hết chỗ đỗ xe. ừ thì BV tuyến TW mà lị, đành phải xách đồ đi bộ vào nhé. Vì đi sớm nên E đánh xe qua BV tai mũi họng khoảng 100m ( chỗ đó rộng và cũng có vài xe đỗ rồi) E đỗ ở đó ngả nghế ngủ tí....
Tranh tra giao thông (TTGT): cạch..cạch...cạch...gõ vào cửa xe E.
E: mở cửa, đóng cửa, bấm remote. vâng chào chú, có gì vậy?
TTGT: Anh cho kiểm tra giấy tờ.
E: Có chuyện gì vậy? giấy tờ vợ tôi cầm vào viện rồi.
TTGT: anh điều khiển phương tiện, sao lại cho người khác cầm giấy tờ.
E: dạ thưa a, giấy tờ tôi để trong ví, vợ tôi cầm vào vì trong ví có tiền.
TTGT: A đỗ sai quy định, anh gọi điện cho vợ mang giấy tờ ra kiểm tra.
E: (hơi nóng mắt): này tôi nói cho chú biết nhé: người bệnh được ưu tiên hơn ai hết, sau mỗi hỏa hoạn, xe 115 còn đi ngược chiều được, vậy mà có cái lỗi đỗ ko đúng chỗ mà chú bắt người bệnh, bỏ khám ra kiểm tra giấy tờ và tôi nói cho chú biết tôi đỗ cách biển cấm đỗ, cấm dừng trên 500m rồi, biển của chú có hiệu lực trong vòng 500m thôi (e chém bừa thế..).
TTGT: Tất cả những điểm cho phép đõ xe, còn lại là cấm hết anh hiểu ko.
E: Chú cho a hỏi: vậy thế cái biển kia cắm làm gì?
TTGT: có vẻ đuối lý, lảng sang xe phía trên e xử lý.....
E: vẫn đóng cửa xe và đứng cạnh chờ........
TTGT: sau khi xử lý 2 xe trước xe e, rồi quay sang E bảo: anh sang điểm đỗ phía bên kia đỗ nhé, chỗ đó trông xe ngày đêm....
E: vâng cám ơn chú nhé!
...........................................qua đây e mới hiểu lời các cụ là: mền nắn, rắn buông.