- Biển số
- OF-846727
- Ngày cấp bằng
- 15/1/24
- Số km
- 685
- Động cơ
- 136,969 Mã lực
Lần đầu nghe bài hát này thấy lạ lạ, một thời gian không nghe giờ nghe lại thấy hay các cụ mợ ạ. Tăng Duy Tân với Bích Phương em cũng thích
Thực tình, trao đổi với mợ, em cũng cảm nhận được mợ ở giai đoạn biết tự cân bằng và xác định được mục tiêu của cuộc đời rồi,Nhà mợ là mơ ước của em, rất thích ấy. Có lúc em nghĩ đến việc chờ mua lại nhà hàng xóm, nhưng ông xã bảo điên mà giờ này còn đu lên để mua chung cư. Đúng là khi số tiền đủ lớn thì nghĩ đến nhà đất sẽ thực tế hơn. Nhưng sở thích mà, sổ đỏ chả cần kiểm tra, điện nước không cần để ý, bước qua hành lang khoá cửa là thế giới thuộc về mình. Nhàn nhạt, đều đều, không có gì khác lạ là hạnh phúc một vài năm gần đây em nhận ra. Mỗi ngày như mọi ngày là tiệm cận khái niệm forever ấy mợ ạ. Lên thác xuống ghềnh, lên bổng xuống trầm, giờ mình không chịu được nữa. Em tuổi tác đến mức ngại ra khỏi nhà lắm, chả muốn đi đâu kể cả đi chơi![]()
Chào cụ đại gia!e![]()
![]()
cuối năm em cbi thiết kế nhà. Tuổi 4x có ai thích Style này không ạ? Em theo kiểu Concrete Tropical House
Em rất vui vẻ đọc các bài khoe càng ít khéo càng tốt, đỡ công đoán tới đoán luiThực tình, trao đổi với mợ, em cũng cảm nhận được mợ ở giai đoạn biết tự cân bằng và xác định được mục tiêu của cuộc đời rồi,.
Nhìn vào hạnh phúc của người khác, rồi lấy tiêu chuẩn cho mình là thói thường của người đời. Em gần như hay tự vui với những thứ nhỏ nhỏ. Không có nhiều mưu cầu xa xỉ - trừ những thứ phù phiếm của đàn bà,.
Nhà không phải penthouse như cụ Son.Hoang nghĩ đâu ấy. Em chỉ muốn nói đến cái nhu cầu đơn giản là có không gian nhỏ thôi. Flex gì cái sự rộng rãi để khoe khéo, đó cũng không phải hàm ý của em,.
Nhưng nói gì thì nói, ở cái giai đoạn này, cảm nhận từ từ, chậm, những thứ mình đang có - về mặt vật chất, là cách ru lòng hay an ủi sau rất nhiều biến động, kể cả tài chính có chưa được dư dả, cũng hay ạ.
Ui, em ko phải đại gia đâu mợ ạ. Em chỉ là nông dân thui ạ. Đó là Style và tone mầy em thích. Còn nhà em dạng Villa nên có tính Privacy mợ.Chào cụ đại gia!
Con trai thường thích tông màu tối thì phải, em thích màu sáng chủ đạo. Nhà này ở 2 người thì hợp vì phòng phía trên không có privacy, hay cụ nói style thôi.
Với em CC cứ tầm 200m trở lên là Tuyệt vời rồi. Nhu cầu của em thì cũng cực đơn giản breakfast là li espressor, củ khoai. Trưa salad thôi mợ ạ. Nói chung nhu cầu là tối giản. Nhưng em cũng thích được thiết kế ngôi nhà với đủ công năng mà mình thích như những nơi mình đã từng được đi.Thực tình, trao đổi với mợ, em cũng cảm nhận được mợ ở giai đoạn biết tự cân bằng và xác định được mục tiêu của cuộc đời rồi,.
Nhìn vào hạnh phúc của người khác, rồi lấy tiêu chuẩn cho mình là thói thường của người đời. Em gần như hay tự vui với những thứ nhỏ nhỏ. Không có nhiều mưu cầu xa xỉ - trừ những thứ phù phiếm của đàn bà,.
Nhà không phải penthouse như cụ Son.Hoang nghĩ đâu ấy. Em chỉ muốn nói đến cái nhu cầu đơn giản là có không gian nhỏ thôi. Flex gì cái sự rộng rãi để khoe khéo, đó cũng không phải hàm ý của em,.
Nhưng nói gì thì nói, ở cái giai đoạn này, cảm nhận từ từ, chậm, những thứ mình đang có - về mặt vật chất, là cách ru lòng hay an ủi sau rất nhiều biến động, kể cả tài chính có chưa được dư dả, cũng hay ạ.
Cụ đại gia à nhầm nông dânUi, em ko phải đại gia đâu mợ ạ. Em chỉ là nông dân thui ạ. Đó là Style và tone mầy em thích. Còn nhà em dạng Villa nên có tính Privacy mợ.
Nhà phải đáp ứng nhu cầu của tất cả mọi người trong nhà chứ cụ, thế nó mới đắt.Với em CC cứ tầm 200m trở lên là Tuyệt vời rồi. Nhu cầu của em thì cũng cực đơn giản breakfast là li espressor, củ khoai. Trưa salad thôi mợ ạ. Nói chung nhu cầu là tối giản. Nhưng em cũng thích được thiết kế ngôi nhà với đủ công năng mà mình thích như những nơi mình đã từng được đi.
Em thiết kế xong em sẽ Share. Em ở khu An Quý, Nam Cường mợ ạCụ đại gia à nhầm nông dânxây nhà ở đâu thế, cụ có định share thiết kế không?
Nhà em đang bị chán kiếm tiền, nhưng vẫn chưa chán tiêu tiền & nhà đẹpthế mới đau khổ
Nhà phải đáp ứng nhu cầu của tất cả mọi người trong nhà chứ cụ, thế nó mới đắt.
Có phải giống như hiện nay, ăn chay tưởng như đơn giản, nhưng lại là người có tiền mới theo đuổi được trường phái "ăn chay" không vậy ta?Với em CC cứ tầm 200m trở lên là Tuyệt vời rồi. Nhu cầu của em thì cũng cực đơn giản breakfast là li espressor, củ khoai. Trưa salad thôi mợ ạ. Nói chung nhu cầu là tối giản. Nhưng em cũng thích được thiết kế ngôi nhà với đủ công năng mà mình thích như những nơi mình đã từng được đi.
Sống đơn giản thì chỉ cần bỏ bớt nhu cầu thôi mà mợ, có gì khó đâu.Có phải giống như hiện nay, ăn chay tưởng như đơn giản, nhưng lại là người có tiền mới theo đuổi được trường phái "ăn chay" không vậy ta?
Nên khái niệm "sống tối giản/đơn giản" thì thực chất, là rất có-điều-kiện ấy ạ. Vì việc đủ công năng, tích hợp trong thiết kế, đòi hỏi sự tính toán rất kỹ lưỡng về mặt diện tích. Thêm vào đó là cách phối màu theo phong thuỷ (chẳng hạn), hay đảm bảo cả về mặt thẩm mỹ.
Và em vẫn đánh giá theo ý kiến chủ quan: người theo đuổi phong cách đơn giản = người có tiền.
Nhưng em vẫn bảo lưu quan điểm: em không coá ý flex diện tích nhà em đâu mợ starsn . Vì trên này, rất nhiều gia đình giàu có ấy,.
Bị sếp vật nên chán cụ ơi, ai mà chả thế, tối bật app lên chạy Grab nữa vài ngày là chán. Gd em trung lưu, phải cân nhắc tính toán nhiều thứ như đa số cccm ở đây thôi cụ. Tn có cao hơn ở VN nhưng chi phí cũng cao hơn, loằng ngoằng tí học phí ĐH 70-80k là lại nghèo ngay.Em thiết kế xong em sẽ Share. Em ở khu An Quý, Nam Cường mợ ạ
Bao giờ mới được như nhà mợ chán kiếm tiền cơ chứ![]()
Em không nói mợ flex ạ, em mong mợ flex ýCó phải giống như hiện nay, ăn chay tưởng như đơn giản, nhưng lại là người có tiền mới theo đuổi được trường phái "ăn chay" không vậy ta?
Nên khái niệm "sống tối giản/đơn giản" thì thực chất, là rất có-điều-kiện ấy ạ. Vì việc đủ công năng, tích hợp trong thiết kế, đòi hỏi sự tính toán rất kỹ lưỡng về mặt diện tích. Thêm vào đó là cách phối màu theo phong thuỷ (chẳng hạn), hay đảm bảo cả về mặt thẩm mỹ.
Và em vẫn đánh giá theo ý kiến chủ quan: người theo đuổi phong cách đơn giản = người có tiền.
Nhưng em vẫn bảo lưu quan điểm: em không coá ý flex diện tích nhà em đâu mợ starsn . Vì trên này, rất nhiều gia đình giàu có ấy,.
Ước mơ của em!!!Em rất thích ở chung cư. Thích là vì sự riêng tư, không gian vừa đủ theo nhu cầu. Song em lại không có duyên trải nghiệm.
Diện tích nhà em hơn 350m2, có đôi khi em thấy hơi rộng so với tính cách của em, ấy là em thích sự bình yên, có sân có vườn nho nhỏ để trồng cây. Em có thể ở cả ngày trong phòng để đọc cái gì đó, nên không gian hiện tại khiến em đôi lúc phải dọn dẹp, thấy hơi mệt mệt...
Hôm nay nghe podcast, chia sẻ về cuộc sống của những người phải ngủ dưới gầm cầu, rồi gom nhặt thành những câu chuyện - nhất là cuối năm này - tự dưng em lại chùng lòng xuống. Sự bình yên bây giờ, có đôi khi thấy hơi nhàm chán, nhưng ngẫm lại, hoá ra lại là một kiểu hạnh phúc. Thứ hạnh phúc không đong đếm bằng định kiến hay sự công nhận của người khác, mà là sự an tâm về mặt vật chất - so với xã hội thì không phải thượng lưu hay trung lưu gì. Hạ lưu theo nghĩ cực kỳ thuần tuý ấy,.
Hihi, mợ cứ thả lỏng cho Ck kiếm xèng là OK thôi. Nhà mợ thì sao phải lo. Giờ lo hoàn thiện nhà thôiBị sếp vật nên chán cụ ơi, ai mà chả thế, tối bật app lên chạy Grab nữa vài ngày là chán. Gd em trung lưu, phải cân nhắc tính toán nhiều thứ như đa số cccm ở đây thôi cụ. Tn có cao hơn ở VN nhưng chi phí cũng cao hơn, loằng ngoằng tí học phí ĐH 70-80k là lại nghèo ngay.
Em không nói mợ flex ạ, em mong mợ flex ý![]()
Đang ở trong cái "tổ kén" bình yên, thì khó để đặt bớt nhu cầu xuống đó cụ. Nói dễ nhưng thực hiện không phải sớm chiều là làm được. Nó là cả một quá trình. Đúng hơn, là phải trải qua biến cố nào đó, tác động đến hoặc tài chính, hoặc sức khoẻ, hoặc nữa là tự ngộ ra - cái này thì khi tích luỹ đủ trải nghiệm, nhìn thấu lòng người hay sự đời, mới có thể từ từ điều chỉnh thói quen. Cái này thì với em, là rất bản lĩnh. Bản lĩnh là cái sự "kỷ luật" mà mình lấy mình làm chủ thể và thực hiện, theo đó.Sống đơn giản thì chỉ cần bỏ bớt nhu cầu thôi mà mợ, có gì khó đâu.
Vâng em lâu nay k phải để ý cây cối, lá lẩu cũng thấy đỡ vất hơn mặc dù có vườn đẹp chơi thì cũng thích mợ ạ.Đang ở trong cái "tổ kén" bình yên, thì khó để đặt bớt nhu cầu xuống đó cụ. Nói dễ nhưng thực hiện không phải sớm chiều là làm được. Nó là cả một quá trình. Đúng hơn, là phải trải qua biến cố nào đó, tác động đến hoặc tài chính, hoặc sức khoẻ, hoặc nữa là tự ngộ ra - cái này thì khi tích luỹ đủ trải nghiệm, nhìn thấu lòng người hay sự đời, mới có thể từ từ điều chỉnh thói quen. Cái này thì với em, là rất bản lĩnh. Bản lĩnh là cái sự "kỷ luật" mà mình lấy mình làm chủ thể và thực hiện, theo đó.
Quan điểm này, có thể dấy lên các tranh luận khác nhau. Em không có ý đưa ra quan điểm để mổ xẻ theo hướng không lành mạnh, tích cực. Song việc diện tích nhà ở hay thói quen sinh hoạt, theo nhu cầu của mỗi người, lại tuỳ thuộc vào tư duy cũng như khả năng chi trả cho các mục đích. Nói có vẻ hơi đạo đức cách mạng: biết đủ là đủ. Vì em cũng đã từng ở trong căn phòng bé xíu, cũng cảm thấy không quá khổ sở. Giờ diện tích gấp mấy lần, thì việc dọn dẹp nó ngốn nhiều năng lượng quá, nên em đang càm ràm đó mợ starsn và cụ Nhimtiu . Không phải cái gì lớn cũng đã là happy đâu í.
Có thể bản lĩnh đơn giản là hết tiền thì phải hạ nhu cầu để cân bằng cs thôi ạĐang ở trong cái "tổ kén" bình yên, thì khó để đặt bớt nhu cầu xuống đó cụ. Nói dễ nhưng thực hiện không phải sớm chiều là làm được. Nó là cả một quá trình. Đúng hơn, là phải trải qua biến cố nào đó, tác động đến hoặc tài chính, hoặc sức khoẻ, hoặc nữa là tự ngộ ra - cái này thì khi tích luỹ đủ trải nghiệm, nhìn thấu lòng người hay sự đời, mới có thể từ từ điều chỉnh thói quen. Cái này thì với em, là rất bản lĩnh. Bản lĩnh là cái sự "kỷ luật" mà mình lấy mình làm chủ thể và thực hiện, theo đó.
Quan điểm này, có thể dấy lên các tranh luận khác nhau. Em không có ý đưa ra quan điểm để mổ xẻ theo hướng không lành mạnh, tích cực. Song việc diện tích nhà ở hay thói quen sinh hoạt, theo nhu cầu của mỗi người, lại tuỳ thuộc vào tư duy cũng như khả năng chi trả cho các mục đích. Nói có vẻ hơi đạo đức cách mạng: biết đủ là đủ. Vì em cũng đã từng ở trong căn phòng bé xíu, cũng cảm thấy không quá khổ sở. Giờ diện tích gấp mấy lần, thì việc dọn dẹp nó ngốn nhiều năng lượng quá, nên em đang càm ràm đó mợ starsn và cụ Nhimtiu . Không phải cái gì lớn cũng đã là happy đâu í.
Trước, em có thỉnh thoảng ngó chủ đề này, thấy toàn các cụ, mợ giỏi. Em cũng không biết nói gì, vì cảm thấy mình kém cỏi thực sự.Có thể bản lĩnh đơn giản là hết tiền thì phải hạ nhu cầu để cân bằng cs thôi ạNhà em cũng rộng & bừa bộn, có 700m2 vườn như nhà hoang (đất chỗ em rẻ) nên em tạm hiểu mợ đang nói gì. Em cũng 1 tỉ thứ phải cân bằng trong lương tháng, đang sống đơn giản mà trong lòng mong được thoải mái hơn, tóm lại chưa biết đủ nên vẫn còn vật
![]()
Vì sao, cái gì cản mạnh mẽ khiến mợ ko buông được thếNghĩ đc ăn bánh uống trà hàng ngày lại mừng rơi nc mắt. Con dâu cụ là ng enjoy life, ko có mơ ước mục tiêu gì cao sang, em dự là sau này nó sẽ chậm rãi bình tĩnh mà sống thôi chứ ko suốt ngày stress vì cơm áo gạo tiền như mẹ nó.
Em thấy đi làm 20 năm cường độ cao cũng kiệt sức, lúc đó mở một quán trà, sống chậm, sống nhẹ nhàng cũng là quá đỉnh. Lúc làm việc thì cũng ở đỉnh cao, lúc mệt mỏi cũng buông bỏ đc thì là ng đầy bản lĩnh rồi chị ạ.
Em tới tháng 5/2025 cũng đc gần 20 năm đi làm rồi (trừ 7 tháng nghỉ chơimuốn mà vẫn chưa buông xuống đc.
Huggie huggie chúc mợ ngày nào cũng khoẻTrước, em có thỉnh thoảng ngó chủ đề này, thấy toàn các cụ, mợ giỏi. Em cũng không biết nói gì, vì cảm thấy mình kém cỏi thực sự.
Cả ngày hôm nay mệt, em ngủ mê man và phải dùng tới thuốc giảm đau. Một tỉ việc vẫn chờ em- như mọi khi, thì hai ngày cuối tuần nghỉ, em ưu tiên cho dọn nhà, sau mới phù phiếm cắm hoa, đi loăng quăng chơi chỗ nọ chỗ kia...
Cao hứng thì bày biện này nọ, nhưng có những lúc thì pha ấm trà, ngồi đọc cái gì đó một mình, cũng vẫn được ấy mợ. Em cũng thuộc diện nghèo, chứ không phải giàu hay có điều kiện dư dả như mọi người trong đây. Cũng có vài thói quen hơi "đàn bà" là mua sắm quần áo tá lả, sau cũng kêu "chả có gì mặc". Hoặc đôi khi, mua bán không cân nhắc, nhanh chán rồi gây lãng phí,.
À vâng, bỏ xuống có 2 trường hợp là nặng quá không cầm nổi hoặc là dư sức nhưng thấy không còn cần nữa. Chọn lựa mỗi người thôi.Đang ở trong cái "tổ kén" bình yên, thì khó để đặt bớt nhu cầu xuống đó cụ. Nói dễ nhưng thực hiện không phải sớm chiều là làm được. Nó là cả một quá trình. Đúng hơn, là phải trải qua biến cố nào đó, tác động đến hoặc tài chính, hoặc sức khoẻ, hoặc nữa là tự ngộ ra - cái này thì khi tích luỹ đủ trải nghiệm, nhìn thấu lòng người hay sự đời, mới có thể từ từ điều chỉnh thói quen. Cái này thì với em, là rất bản lĩnh. Bản lĩnh là cái sự "kỷ luật" mà mình lấy mình làm chủ thể và thực hiện, theo đó.
Quan điểm này, có thể dấy lên các tranh luận khác nhau. Em không có ý đưa ra quan điểm để mổ xẻ theo hướng không lành mạnh, tích cực. Song việc diện tích nhà ở hay thói quen sinh hoạt, theo nhu cầu của mỗi người, lại tuỳ thuộc vào tư duy cũng như khả năng chi trả cho các mục đích. Nói có vẻ hơi đạo đức cách mạng: biết đủ là đủ. Vì em cũng đã từng ở trong căn phòng bé xíu, cũng cảm thấy không quá khổ sở. Giờ diện tích gấp mấy lần, thì việc dọn dẹp nó ngốn nhiều năng lượng quá, nên em đang càm ràm đó mợ starsn và cụ Nhimtiu . Không phải cái gì lớn cũng đã là happy đâu í.