Nhà em thì hơi khác tí, anh chị em (ruột) vay nhau suốt ấy mà ko có ai trả lãi ai bao giờ. Nhà nghèo phải tự lập nên cho vay coi như là hỗ trợ nhau về tài chính để làm đc những việc lớn.
Hồi em mua nhà năm 2013 em còn phân công mấy anh chị em phải cho em vay nhiều thì 1 tỷ ít thì dăm trăm để em mua nhà mà thấy ai cũng răm rắp nghe theo, huýt sáo cái là tiền mang đến tận nơi
Đợt vừa rồi định lấy nhà cũng đã phân công mỗi ng 1 tỷ, có 3 anh chị là đc 3 tỷ ko lãi rồi
, xong em lại thôi ko mua nên ko lấy ông anh còn gọi có mua nữa ko mà sao chả thấy hỏi gì
, à mà em lúc đầu bảo vay ông anh 1 tỷ xong sau lại bảo hay cho em vay hai tỷ bị mắng cho là sao vay lắm thế
. Anh em nhà em còn ngồi liệt kê các món tk đang có, gửi từ bao giờ để tính xem rút của ai thì lợi hơn.
Kiểu vay 50-100-200tr ở nhà em thì vay ko ai hỏi lý do, ck luôn và ngay và lúc nào có thì trả chứ ko cần hẹn hò thời hạn trả gì sất.
Mà nhà em ko ai giàu ạ, tầm trung lưu làm công ăn lương như em thôi, cũng ko có nhiều tiền đâu ạ, có lẽ cũng chì có 1 vài tỳ gửi tk thôi.
Và anh chị dâu rể cũng ko có ý kiến gì.
Nhiều khi em muốn lấy khoản nhỏ 50-100tr em còn toàn bảo chị dâu ck cho em luôn cho nhanh còn ko buồn nói với ông anh em vì ông ấy hay bận họp gọi khó hơn gọi chị dâu.
Hồi xưa lúc mấy anh em mới ra trường thì ông anh em cũng có giai đoạn khó khăn, lương eo hẹp nên mua sắm đồ dùng gì trong nhà cũng phải vay. Lúc đó có em với chị gái khá hơn, lương cao hơn nên cho vay suốt, kiểu cho vay khoản mới nhưng khoản cũ vẫn để đó ấy. May mà sau này ông ý chuyển sang làm công ty nên khá hơn hẳn, lúc có tiền cái là tất toán với bọn em luôn, xong em còn trêu là em tưởng mất rồi chứ.
Ck em bảo em là anh chị em nhà em thương nhau ghê, và nhất là rất thương và chiều em tới hư luôn