em thấy giàu nghèo hay công việc nó có số hay sao ý, mấy đứa em chơi từ thiếu niên, mấy thằng học dốt suốt ngày chép bài, thậm chí đi thi đại học xác định đi cho vui vào nộp giấy trắng xong ra uống bia, giờ cũng nhà xe đàng hoàng, thậm chí có mấy đứa nhà kinh doanh có công ty nhỏ nhỏ thôi cũng chả đại gia gì nhưng đủ ăn đủ tiêu đủ mua con xe cỡ civic, mada CX5..v..v..., thế nhưng sáng thấy cafe đến 9h,10h sáng rồi ra xưởng/kho ngó đám thợ điểm danh tý, xong chiều đi pickleball hoặc 1 môn thể thao nào đang hót, cuộc sống ở đâu cũng có sức ép nhưng rõ ràng thấy bọn nó thanh thản và thoải mái vô cùng. Đợt nào làm nhiều thì tiêu nhiều, khó khăn cũng thấy kêu khó khăn nhưng cũng chả làm sao mấy chỉ thấy bớt ăn tiêu đi tý thôi.
Thời gian trôi đi hơn 40 tuổi cả lũ rồi nhìn lại thấy cuộc đời bọn nó đúng sướng thật. Mà thậm chí bọn nó lượn nhiều đâm ra chơi bời thể thao quan hệ lắm cái còn hơn khối ông văn phòng như tụi em.
trong khi đám học giỏi thì làm văn phòng này nọ, giờ ông nào cũng vẫn trăn trở (trong đó có em), cả hội vẫn thi thoảng gặp đi cạnh mấy cái thằng ngày xưa suốt ngày chờ mình làm xong để chép bài mà thấy chúng nó thoải mái thế. Lắm khi nghe nó kể bán được lô hàng (công ty nhà nó bán) thì bằng mình làm mấy năm, đấy là chưa nói đến thi thoảng nó mua cái này bán cái nọ lướt sóng tay trái kiểu "mua mảnh đất vứt đấy giờ lãi mấy tỏi rồi mày ạ". Trong khi mình đi làm cũng bục mặt ra có hôm thức đêm thức hôm làm mà còn stress. Bọn em chơi thân hiểu nhau nên thật sự không phải là nó không kể những gì bọn nó khó khăn này kia nhưng tổng kết lại về cuộc sống, trải nghiệm, thời gian của bọn nó phong phú và hay ho hơn mình nhiều.
Chả hiểu thế nào. Lắm khi nghĩ muốn kinh doanh cái gì đấy mà tối mù mù.
Thời gian trôi đi hơn 40 tuổi cả lũ rồi nhìn lại thấy cuộc đời bọn nó đúng sướng thật. Mà thậm chí bọn nó lượn nhiều đâm ra chơi bời thể thao quan hệ lắm cái còn hơn khối ông văn phòng như tụi em.
trong khi đám học giỏi thì làm văn phòng này nọ, giờ ông nào cũng vẫn trăn trở (trong đó có em), cả hội vẫn thi thoảng gặp đi cạnh mấy cái thằng ngày xưa suốt ngày chờ mình làm xong để chép bài mà thấy chúng nó thoải mái thế. Lắm khi nghe nó kể bán được lô hàng (công ty nhà nó bán) thì bằng mình làm mấy năm, đấy là chưa nói đến thi thoảng nó mua cái này bán cái nọ lướt sóng tay trái kiểu "mua mảnh đất vứt đấy giờ lãi mấy tỏi rồi mày ạ". Trong khi mình đi làm cũng bục mặt ra có hôm thức đêm thức hôm làm mà còn stress. Bọn em chơi thân hiểu nhau nên thật sự không phải là nó không kể những gì bọn nó khó khăn này kia nhưng tổng kết lại về cuộc sống, trải nghiệm, thời gian của bọn nó phong phú và hay ho hơn mình nhiều.
Chả hiểu thế nào. Lắm khi nghĩ muốn kinh doanh cái gì đấy mà tối mù mù.
Chỉnh sửa cuối: