Xin chân thành gửi lời cảm ơn tới tất cả các cụ các mợ đã đọc và phản hồi với vấn đề của em ạ!
Chỉnh sửa cuối:
Mặc dù cụ nói vui thôi nhưng em cũng chia sẻ thật là em có trích ra một phần tài sản để làm từ thiện, em k nghĩ việc cho đi hết tài sản là 1 ý kiến hay lúc này, dù sao cũng cảm ơn cụ!Vậy cụ làm từ thiện hết số tài sản xxx đó đi. Sau đó sẽ lại nhiệt huyết như những ngày đầu để kiếm được số tài sản yyy.
Cụ từ thiện hết đi để có lại nhiệt huyết như ban đầuMặc dù cụ nói vui thôi nhưng em cũng chia sẻ thật là em có trích ra một phần tài sản để làm từ thiện, em k nghĩ việc cho đi hết tài sản là 1 ý kiến hay lúc này, dù sao cũng cảm ơn cụ!
Cái khó khăn của cụ thật đáng yêu, thực chất là stress. Theo mình, cụ tạm dừng tất cả mọi việc một thời gian, đi du lịch, đọc sách, quan tâm đến các mối quan hệ gia đình (chỉ gia đình thôi nhé),... kiểu như chiêm nghiệm đi ngược về nội tâm, làm mới bản thân.Chào các cụ các mợ, em năm nay 3x tuổi (x nho nhỏ) em mạo muội chia sẻ câu chuyện của em như này ạ:
- Khoảng 3-5 năm vừa qua em đi lên từ tay trắng, bỏ công việc Ngân Hàng ra ngoài lập nghiệp. Suốt thời gian ấy em cày hùng hục và mỗi khi đặt lưng xuống giường em đều nghĩ về giấc mơ có trong tay số tài sản xxx, sẽ mua một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe đẹp, một vài món đồ xa xỉ mà mình từng ao ước...mục tiêu đó cứ dịu dàng đưa em vào giấc ngủ
- Tới nay, chính xác là trc dịch em đã hoàn thành hết các mục tiêu, có mọi thứ mình mơ ước, có của để dành nhưng em ko còn nhiệt huyết như những ngày đầu...công việc thì đang ngưng trệ do dịch tuy nhiên em k còn thấy hào hứng, k thấy vui, ko còn thấy muốn lăn xả như em của 3 năm về trc (em thật các cụ là hồi đó những đợt cao điểm cao điểm ngày em ngủ đúng 3-4 tiếng ròng rã nguyên tháng k mệt)
- Không biết có cụ nào ở đây cũng bị giống em ko? Những lúc stress quá em lại đi tìm mua những thứ em đam mê kiểu như săn 1 chiếc đồng hồ hay 1 đôi giày nhưng thật sự điều đó chỉ giải quyết dc 1 chút cảm xúc còn phần động lực, mục tiêu đang bị mờ nhạt. Có 1 ng anh cũng nói với em rằng trong đời để gặp dc cviec mà mình có thể cháy hết mình là điều k dễ lặp lại...
Hi vọng có cụ mợ nào đó đồng cảm và chia sẻ cách vượt qua khó khăn này với em.
Em chân thành cảm ơn các cụ mợ đã đọc hết bài tâm sự mỏng của em!
Cảm ơn ý kiến của cụ!Cụ từ thiện hết đi để có lại nhiệt huyết như ban đầu
Cụ gia đình thế nào rồi hay còn zai tânChào các cụ các mợ, em năm nay 3x tuổi (x nho nhỏ) em mạo muội chia sẻ câu chuyện của em như này ạ:
- Khoảng 3-5 năm vừa qua em đi lên từ tay trắng, bỏ công việc Ngân Hàng ra ngoài lập nghiệp. Suốt thời gian ấy em cày hùng hục và mỗi khi đặt lưng xuống giường em đều nghĩ về giấc mơ có trong tay số tài sản xxx, sẽ mua một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe đẹp, một vài món đồ xa xỉ mà mình từng ao ước...mục tiêu đó cứ dịu dàng đưa em vào giấc ngủ
- Tới nay, chính xác là trc dịch em đã hoàn thành hết các mục tiêu, có mọi thứ mình mơ ước, có của để dành nhưng em ko còn nhiệt huyết như những ngày đầu...công việc thì đang ngưng trệ do dịch tuy nhiên em k còn thấy hào hứng, k thấy vui, ko còn thấy muốn lăn xả như em của 3 năm về trc (em thật các cụ là hồi đó những đợt cao điểm cao điểm ngày em ngủ đúng 3-4 tiếng ròng rã nguyên tháng k mệt)
- Không biết có cụ nào ở đây cũng bị giống em ko? Những lúc stress quá em lại đi tìm mua những thứ em đam mê kiểu như săn 1 chiếc đồng hồ hay 1 đôi giày nhưng thật sự điều đó chỉ giải quyết dc 1 chút cảm xúc còn phần động lực, mục tiêu đang bị mờ nhạt. Có 1 ng anh cũng nói với em rằng trong đời để gặp dc cviec mà mình có thể cháy hết mình là điều k dễ lặp lại...
Hi vọng có cụ mợ nào đó đồng cảm và chia sẻ cách vượt qua khó khăn này với em.
Em chân thành cảm ơn các cụ mợ đã đọc hết bài tâm sự mỏng của em!
Em cũng đang cố gắng sống chậm lại, em nói thật là em quan điểm rất rõ ràng, đầu tiên khi kiếm dc thì em trang trải hết nợ nần cho cả 2 bên gia đình rồi lo hết cho 2 bên bme đều ổn thoả kể cả ae trong nhà làm ăn cần giúp đỡ em cũng sẵn sàng...em khá vui vì điều đó. Em cảm ơn cụ! Định đi du lịch nghỉ dưỡng mà dịch lại bùng lên, cái việc giãn cách vs hạn chế đi lại thực sự khiến e stressCái khó khăn của cụ thật đáng yêu, thực chất là stress. Theo mình, cụ tạm dừng tất cả mọi việc một thời gian, đi du lịch, đọc sách, quan tâm đến các mối quan hệ gia đình (chỉ gia đình thôi nhé),... kiểu như chiêm nghiệm đi ngược về nội tâm, làm mới bản thân.
Vâng cụ nói thực sự đúng...cái cảm giác lần đầu sở hữu một chiếc xe sang hay 1 món đồ giá trị nó rất tuyệt vời kiểu đánh dấu bản thân nhưng đến lần 2 lần 3 chỉ là thoáng vui...hiện tại em vẫn điều hành công ty và dành thời gian từ 4h chiều tới tối để đón f1 và chăm chút...có lẽ năm nay việc này là ý nghĩa nhất khiến em nấu ăn ngon lên và gần gũi nhiều hơn vs f1...chỉ là khi nghĩ về tương lai mình lại thấy hơi mông lung...Nhiều người cũng đi đến trạng thái như Cụ chứ không ít đâu.
Số không ít chuyển qua ăn chơi, ngoại tình, chuyển qua đầu tư ... rồi lại quay về cái máng lợn ban đầu.
Lời khuyên cho Cụ cũng rất khó vì tùy người. Vật chất nhà - xe - đồ cũng vẫn chỉ là phần nền thôi. Cơm ngon, áo đẹp có rồi, càng nhiều thì lợi ích tăng thêm từ cái mua mới mang lại càng ít. Cụ thử chuyển qua cái gì mang tính tinh thần xem.
Tìm hiểu những gì mình thích mà trước vì cơm áo gạo tiền chưa có thời gian tìm hiểu, trải nghiệm...
Hoặc, nhiều người chọn thay vì mục tiêu cho mình thì chuyển qua con cái. Kiểu giành năng lượng chăm cho F1....
Haha em lại quan điểm rõ ràng chơi là chơi chứ ko bồ bịch cụ ạ, em ko kỳ thị ae bồ bịch nhưng cá nhân em ko muốn lún sâu vào món này.Kiêm 1 em bồ trẻ trẻ nuôi sẽ có động lực kiếm tiền ngay
Mình cũng có một giai đoạn như cụ, cách của mình: off hết zalo, facebook,.., mua vài quyển sách đọc, hàng ngày đưa đón bọn trẻ con, đi chợ nấu ăn cho chúng, thỉnh thoảng gọi điện về nhà hỏi thăm bố mẹ, kệ cha đời ngoài kia nó làm gì thì làm,.. quãng độ 1 năm.Em cũng đang cố gắng sống chậm lại, em nói thật là em quan điểm rất rõ ràng, đầu tiên khi kiếm dc thì em trang trải hết nợ nần cho cả 2 bên gia đình rồi lo hết cho 2 bên bme đều ổn thoả kể cả ae trong nhà làm ăn cần giúp đỡ em cũng sẵn sàng...em khá vui vì điều đó. Em cảm ơn cụ! Định đi du lịch nghỉ dưỡng mà dịch lại bùng lên, cái việc giãn cách vs hạn chế đi lại thực sự khiến e stress
hết động lực kiếm tiền thì cũng phải có động lực khác chứ nhỉ? Anh em bạn bè, gái gú, vợ con. Em mới thấy cụ nói không còn động lực trong công việc đấy chứ đâu phải mất mục tiêu sống.Chào các cụ các mợ, em năm nay 3x tuổi (x nho nhỏ) em mạo muội chia sẻ câu chuyện của em như này ạ:
- Khoảng 3-5 năm vừa qua em đi lên từ tay trắng, bỏ công việc Ngân Hàng ra ngoài lập nghiệp. Suốt thời gian ấy em cày hùng hục và mỗi khi đặt lưng xuống giường em đều nghĩ về giấc mơ có trong tay số tài sản xxx, sẽ mua một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe đẹp, một vài món đồ xa xỉ mà mình từng ao ước...mục tiêu đó cứ dịu dàng đưa em vào giấc ngủ
- Tới nay, chính xác là trc dịch em đã hoàn thành hết các mục tiêu, có mọi thứ mình mơ ước, có của để dành nhưng em ko còn nhiệt huyết như những ngày đầu...công việc thì đang ngưng trệ do dịch tuy nhiên em k còn thấy hào hứng, k thấy vui, ko còn thấy muốn lăn xả như em của 3 năm về trc (em thật các cụ là hồi đó những đợt cao điểm cao điểm ngày em ngủ đúng 3-4 tiếng ròng rã nguyên tháng k mệt)
- Không biết có cụ nào ở đây cũng bị giống em ko? Những lúc stress quá em lại đi tìm mua những thứ em đam mê kiểu như săn 1 chiếc đồng hồ hay 1 đôi giày nhưng thật sự điều đó chỉ giải quyết dc 1 chút cảm xúc còn phần động lực, mục tiêu đang bị mờ nhạt. Có 1 ng anh cũng nói với em rằng trong đời để gặp dc cviec mà mình có thể cháy hết mình là điều k dễ lặp lại...
Hi vọng có cụ mợ nào đó đồng cảm và chia sẻ cách vượt qua khó khăn này với em.
Em chân thành cảm ơn các cụ mợ đã đọc hết bài tâm sự mỏng của em!