- Biển số
- OF-843041
- Ngày cấp bằng
- 6/11/23
- Số km
- 405
- Động cơ
- 27,466 Mã lực
- Tuổi
- 38
KHÔNG
Cụ có kiến thức sinh sản là đủ, không cần sinh học.Em chẳng có kiến thức sinh học. Vẫn tạo ta được 2 con người.
Con cụ thật may mắn có ông bố tuyệt vời. Nếu cháu nhà cụ từ đây nảy sinh tình yêu mày mò nghiên cứu chế tạo những thứ như này biết đâu sau này sẽ làm được những thứ phi thường như Vương Hưng Hưng bên TQ sản xuất robot hình người.đúng òi.
.
cách đây mấy tháng con bé nhà em nó bảo "ba ơi, con sẽ thi sáng tạo kỹ thuật..." Em lúc đầu tưởng là trong chương trình của nhà trường phải làm bài cho qua nên em bảo "uh, ba sẽ hướng dẫn con làm hệ thống tưới nước tự động theo nguyên tắc hẹn giờ" với ý tưởng là mua cái ổ cắm hẹn giờ, cái bơm và vòi phun rồi phun theo hẹn giờ. Con bé ừ ừ rồi thảo luận với cô, nó về bảo "thế đơn giản quá" em lại bảo "oh thế thì dùng hệ cảm biến theo nhiệt độ/độ ẩm, khi nào đất nóng hoặc khô thì nó phun nước, khi nào đủ thì thôi"... nó lại ừ ừ lên báo cáo với cô, nó về nói "thế vẫn chưa phức tạp lắm, chưa chuẩn để thi..." em lại bảo "thế thì ba sẽ nghiên cứu một hệ cơ khí, có thể chuyển động vòi phun thay vì vòi phun cố định, ba dự định nó sẽ lắc qua lắc lại, ba sẽ mua 1 cái moto đưa võng để lắc cái hệ vòi phun đấy". Nó báo cáo cô, cô ok bảo thế là đủ "độ phức tạp". Mấy hôm sau nó bảo ba ngồi nói chuyện với cô, ngồi thì cô nói cái cảm biến kia nếu mua (mua của tàu, tích hợp thành bộ, chỉ cần cắm nguồn và ổ cắm đầu ra trên cơ sở điều khiển của cảm biến, giá cỡ 400k) thì không hay nên phải mua phần rời, lắp ráp và thiết lập hệ thống điều khiển bằng adruino gì đó (em buồn cười nhưng mà đúng, thay vì mua bộ có sẵn rồi, setup bằng nút bấm thì làm như thế kia các cháu sẽ hiểu được nguyên lý làm việc, học lập trình đơn giản điều khiển cảm biến ....) OK. Làm cũng mất thời gian, tiền bạc công sức nhưng cuối cùng vượt qua vòng thi trường. Các cháu làm phần điều khiển, em làm phần cơ khí, làm đúng kiểu nghĩ gì làm nấy, hư đâu sửa đấy, vướng gì chỉnh nấy...
Xong phần thi ở trường, đến thi cấp tỉnh nó lại bảo "thế vẫn chưa ăn thua, phải tăng độ phức tạp lên, giờ sẽ là một hệ độc lập, có panel năng lượng mặt trời, có bộ sạc accu, có cơ chế panel tự quay theo hướng mặt trời để đảm bảo tối ưu hóa việc sạc điện, hệ thống tích hợp wifi để điều khiển thông số qua điện thoại. OK, em lại cùng bọn nó hì hục, cắt thép, lắp đặt, bọn trẻ làm điều khiển cùng thầy hướng dẫn. Cuối cùng cũng thành công, đạt giải cấp tỉnh.
Em chỉ làm phần thực hành. Còn bọn trẻ phải viết "luận án" kiểu như sản phẩm cây trồng thì cần độ ẩm bao nhiêu, lưu lượng nước bao nhiêu, ánh sáng mặt trời bao nhiêu, đầu tư bao nhiêu tiền để tối ưu hóa chi phí....nhưng thực tế thì khác hoàn toàn. Kết quả thi chỉ để các cháu hiểu các nguyên tắc điều khiển, nguyên tắc cơ khí, hệ điều khiển xa thông qua wifi...và quan trọng là hệ thống chạy được
Hihi, đây là sản phẩm cơ khí và tự động, kết hợp giữa "phụ huynh, học sinh và nhà trường"
View attachment 9024765
SpaceX giờ làm tên lửa vũ trụ cũng theo nguyên tắc đó thôi cụ, làm rồi thử, hỏng đâu sửa đấy đến bao giờ hết lỗi thì thôi.Ngày xưa các bác thợ mộc đóng bàn ghế hay thậm chí dựng nhà, dựng cả chùa có bản vẽ gì đâu? Cũng chẳng có tính toán chịu lực với sức bèn VL gì cả.
Bác ấy cũng kể trong quá trình chế tạo thì cũng phải sửa đi sửa lại đấy thôi. Không tính trước hay mô phỏng thì chỉ có thể làm thử rồi sửa là xong. Su đó có cái máy mẫu đó rồi thì cứ thế làm theo hay cải tiến. Cần gì bản vẽ nữa.
Dù sao Bac thợ trong bài cũng là người giỏi. Bài viết kết thúc câu chuyện vào năm 2018, không biết đến nay thì ra sao?
Ko máy tính, bản vẽ vẫn làm tốt cụ ạ. Có điều tốn kém (chi phí, thời gian công sức…) và ko tối ưu, chất lượng sp ko đồng đều so với có hỗ trợ.Em đọc bài báo này mà thấy khâm phục anh Nông dân này quá:
![]()
Anh nông dân học hết lớp 7 sáng chế trăm loại máy, 15 nước đặt mua
(Dân trí) - Từ bờ vực phá sản với khoản nợ 4 tỷ đồng, anh Phạm Văn Hát đã lội ngược dòng ngoạn mục, chinh phục thị trường quốc tế bằng những đơn hàng "làm không kịp bán". Bí quyết của anh nằm ở hành trình "đi tìm cái ngu" để hoàn thiện bản thân.dantri.com.vn
Báo viết là anh Nông dân học hết lớp 7, không máy tính, không bản vẽ, anh cứ mày mò hàn, cắt, khoan, tiện, ....mà sáng chế ra trăm loại máy và 15 nước đặt mua.
Em thắc mắc là : Anh không dùng máy tính, không bản vẽ....vậy anh lưu trữ cả trăm loại máy đó vào đâu ? Mỗi lần có sửa đổi thiết kế theo yêu cầu khách hàng thì anh làm sao mà cập nhật ? Và lưu các bản cập nhật sửa chữa, upgrade các phiên bản vào đâu ?
Rồi khi sáng chế máy, anh tính bền cơ cấu máy như thế nào ? Trong khi anh không có 1 kiến thức gì về Sức bền vật liệu, Nguyên lý máy...vv...
Em có thằng bạn làm Kỹ sư Cơ khí, nó bảo để SX 1 Máy móc gì đó, phải thiết kế trên phần mềm CAD, sau đó chạy các phần mềm tính bền hoặc kiểm nghiệm bền, chế thử mẫu và cho chạy thử trong môi trường thực, đánh giá ...rồi sửa đổi thiết kế cho phù hợp....balabolo....Cty nó có cả 1 team Thiết kế, cả 1 team phát triển sản phẩm mới cho ra đời được 1 cỗ máy chứ không đơn giản đâu...
Anh Nông dân trong bài báo quả là thiên tài.
Cảm ơn cụ.Con cụ thật may mắn có ông bố tuyệt vời. Nếu cháu nhà cụ từ đây nảy sinh tình yêu mày mò nghiên cứu chế tạo những thứ như này biết đâu sau này sẽ làm được những thứ phi thường như Vương Hưng Hưng bên TQ
Bản vẽ có đương nhiên là tốt hơn nghĩ trong đầu.Ko máy tính, bản vẽ vẫn làm tốt cụ ạ. Có điều tốn kém (chi phí, thời gian công sức…) và ko tối ưu, chất lượng sp ko đồng đều so với có hỗ trợ.
Phức tạp hơn 1 cái ô roa cụ nhểđúng òi.
.
cách đây mấy tháng con bé nhà em nó bảo "ba ơi, con sẽ thi sáng tạo kỹ thuật..." Em lúc đầu tưởng là trong chương trình của nhà trường phải làm bài cho qua nên em bảo "uh, ba sẽ hướng dẫn con làm hệ thống tưới nước tự động theo nguyên tắc hẹn giờ" với ý tưởng là mua cái ổ cắm hẹn giờ, cái bơm và vòi phun rồi phun theo hẹn giờ. Con bé ừ ừ rồi thảo luận với cô, nó về bảo "thế đơn giản quá" em lại bảo "oh thế thì dùng hệ cảm biến theo nhiệt độ/độ ẩm, khi nào đất nóng hoặc khô thì nó phun nước, khi nào đủ thì thôi"... nó lại ừ ừ lên báo cáo với cô, nó về nói "thế vẫn chưa phức tạp lắm, chưa chuẩn để thi..." em lại bảo "thế thì ba sẽ nghiên cứu một hệ cơ khí, có thể chuyển động vòi phun thay vì vòi phun cố định, ba dự định nó sẽ lắc qua lắc lại, ba sẽ mua 1 cái moto đưa võng để lắc cái hệ vòi phun đấy". Nó báo cáo cô, cô ok bảo thế là đủ "độ phức tạp". Mấy hôm sau nó bảo ba ngồi nói chuyện với cô, ngồi thì cô nói cái cảm biến kia nếu mua (mua của tàu, tích hợp thành bộ, chỉ cần cắm nguồn và ổ cắm đầu ra trên cơ sở điều khiển của cảm biến, giá cỡ 400k) thì không hay nên phải mua phần rời, lắp ráp và thiết lập hệ thống điều khiển bằng adruino gì đó (em buồn cười nhưng mà đúng, thay vì mua bộ có sẵn rồi, setup bằng nút bấm thì làm như thế kia các cháu sẽ hiểu được nguyên lý làm việc, học lập trình đơn giản điều khiển cảm biến ....) OK. Làm cũng mất thời gian, tiền bạc công sức nhưng cuối cùng vượt qua vòng thi trường. Các cháu làm phần điều khiển, em làm phần cơ khí, làm đúng kiểu nghĩ gì làm nấy, hư đâu sửa đấy, vướng gì chỉnh nấy...
Xong phần thi ở trường, đến thi cấp tỉnh nó lại bảo "thế vẫn chưa ăn thua, phải tăng độ phức tạp lên, giờ sẽ là một hệ độc lập, có panel năng lượng mặt trời, có bộ sạc accu, có cơ chế panel tự quay theo hướng mặt trời để đảm bảo tối ưu hóa việc sạc điện, hệ thống tích hợp wifi để điều khiển thông số qua điện thoại. OK, em lại cùng bọn nó hì hục, cắt thép, lắp đặt, bọn trẻ làm điều khiển cùng thầy hướng dẫn. Cuối cùng cũng thành công, đạt giải cấp tỉnh.
Em chỉ làm phần thực hành. Còn bọn trẻ phải viết "luận án" kiểu như sản phẩm cây trồng thì cần độ ẩm bao nhiêu, lưu lượng nước bao nhiêu, ánh sáng mặt trời bao nhiêu, đầu tư bao nhiêu tiền để tối ưu hóa chi phí....nhưng thực tế thì khác hoàn toàn. Kết quả thi chỉ để các cháu hiểu các nguyên tắc điều khiển, nguyên tắc cơ khí, hệ điều khiển xa thông qua wifi...và quan trọng là hệ thống chạy được
Hihi, đây là sản phẩm cơ khí và tự động, kết hợp giữa "phụ huynh, học sinh và nhà trường"
View attachment 9024765
Ô....ông nói gà, bà nói vịt rồi cụ.Ko máy tính, bản vẽ vẫn làm tốt cụ ạ. Có điều tốn kém (chi phí, thời gian công sức…) và ko tối ưu, chất lượng sp ko đồng đều so với có hỗ trợ.
Tất nhiên rồi bác. Ông thợ trên chắc chắn cũng phải xin thằng con quyển vở thừa để vẽ và ghi lại những thứ cần nhớ theo cách của ông ấy hiểu chứ.Phải có bản vẽ đó.
Máy tính không có cũng vẫn làm được, máy tính giúp lưu trữ , giúp triển khai công việc nhanh hơn, xưa ko có máy tính vẫn chế tạo được máy bay.
Nhưng dứt khoát phải có bản vẽ.
Kiến thức là kỹ năng cứng, phải đến trường học cụ ạ.họ có kiến thức đó cụ, nhưng kiến thức là do họ tự tích lũy được chứ không qua trường lớp bài bản thôi cụ ạ.
Nguyên văn Báo đăng đây :Tất nhiên rồi bác. Ông thợ trên chắc chắn cũng phải xin thằng con quyển vở thừa để vẽ và ghi lại những thứ cần nhớ theo cách của ông ấy hiểu chứ.
Đã học 1 ĐH, sau đó tự học thêm 1 chuyên ngành khác ....điều đó khác với học hết lớp 7 sau đó tự học chuyên ngành Chế tạo máy của trường ĐH.người ta học hết lớp 7 nhưng lại đọc hết giáo trình ĐH sau đó thì sao cụ chủ. kiểu như sinh viên tốt nghiệp ra nhưng làm trái ngành vậy, mặc dù chưa đc đào tạo ngành làm nhưng vừa làm vừa tự học tiếp.
Kiến thức không thể sinh ra từ kinh nghiệm.Người ta học hết lớp 7 nhưng đâu có nghĩa là kién thức của người ta dừng lại ở lớp 7 cụ?
Có thể người ta mày mò tự học những kiến thức để đáp ứng những công việc chế tạo đó, chứ đâu phải người ta làm tất cả nhưng thứ trên bằng kiến thức lớp 7
Hơn nữa, kiến thức có thể cho ra từ kinh nghiệm, nhưng kinh nghiệm thì k thể rút ra từ kiến thức
À....tôi là Kỹ Sư được đào tạo ở 1 trường ĐH kỹ thuật và cũng chỉ có kinh nghiệm QLSX ở 1 DN SX Cơ khí cỡ hơn 20 năm thôi cụ, cũng chả có kinh nghiệm gì nhiều.Cụ phụ thuộc vào lý thuyết quá nhiều nhưng va vấp thực tế có khi là con số 0 tròn chĩnh,em nói thế cụ đừng giận nhé,lý thuyết cụ nói vanh vách nhưng vào thực tế làm em chắc chắn cụ chả làm đc cái gì,còn bác kia ko nói đc như cụ ,nhưng băt tay vào làm chắc hơn cụ rất nhiều