- Biển số
- OF-163316
- Ngày cấp bằng
- 25/10/12
- Số km
- 35,983
- Động cơ
- 552,819 Mã lực
- Website
- www.gach3ddep.net
E thì vẫn thích ngày nay hơn cụ ạ
Vãi lái cho cái ảnh của mợ này. Ông kia hàng khủng thế ko biếtđang chuẩn bị dà.....lẩn thẩn...ngủ mơ...nói mớ.....
hoài cổ thời vạch chym tè bậy, ị đồng chùi lá chuối.......
tặng cho cái ảnh về phân .....phân bón thế lày củ nào chả tốt....
Cụ không thấy nhiều người nói là ngày nay người Việt chúng ta không có văn hoá xếp hàng đấy à!Nếu cụ đã từng phải xếp sổ gạo thì cụ mới hiểu rõ ngày nay khác ngày xưa dư thế nào .
Cụ cóc thành phố bơi nước cống kêu trời ý mà !!Cụ chẳng cần hoài niệm xa xưa đâu, chỉ cần chuyển về sống và làm việc ở vùng nông thôn, miền núi thôi cũng còn nhiều điều để trải nghiệm lắm.
Ý của cụ hay, có lẽ ta đang quay trở lại chu kỳ xưa, nhưng ở mức độ cao hơn.Cuộc sống phát triển theo chiều xoáy trôn ốc mà cụ. Ngày xưa có hát ả đào thì nay có karaoke
Ngày xưa khu tập thể em ở mỗi nhà ra bờ ao làm vài luống rau, đi tè thường vào một cái lu để cuối ngày mang ra tưới rau. Thời đó có nghĩ gì rau sạch bẩn đâu, cứ có rau ăn là được rồi, thỉnh thoảng thừa lại mang đi cho.
Mấy chục năm đất nước tiến lên như vũ bão, nước mạnh, dân giàu. Bây giờ lại vác mấy chục tỷ ra mua cái vườn rau để chăm bẵm. Ông nào không đủ xiền thì phải làm cái vườn treo, em thấy nó cứ khổ thế nào?
Hoá ra ta cứ hùng hục lao động, rồi lao tâm khổ tứ, dằn vặt ngày đêm để rồi lại không bằng ngày xưa. Ngày xưa con cái cứ thả ra đường là tự đến trường học hành chăm chỉ, bây giờ cụ mợ nào cũng phải đưa đón tận nơi, sợ nó tiếp xúc nhiều với xã hội, vừa mất an toàn vừa hư hỏng.
Vậy chúng ta cố gắng làm gì? Cứ bao cấp như ngày xưa có khi lại gần thiên đường hơn bây giờ.
Em đồng ý với cụ. Không phải cá nhân mà toàn xã hôi, cứ phấn đấu, cứ cạnh tranh, cứ giành giật cái mà mình đã có rồi. Tại sao chúng ta phải khổ thế nhỉ?lại cái vòng luẩn quẩn
Ngày xưa khu tập thể em ở mỗi nhà ra bờ ao làm vài luống rau, đi tè thường vào một cái lu để cuối ngày mang ra tưới rau. Thời đó có nghĩ gì rau sạch bẩn đâu, cứ có rau ăn là được rồi, thỉnh thoảng thừa lại mang đi cho.
Mấy chục năm đất nước tiến lên như vũ bão, nước mạnh, dân giàu. Bây giờ lại vác mấy chục tỷ ra mua cái vườn rau để chăm bẵm. Ông nào không đủ xiền thì phải làm cái vườn treo, em thấy nó cứ khổ thế nào?
Hoá ra ta cứ hùng hục lao động, rồi lao tâm khổ tứ, dằn vặt ngày đêm để rồi lại không bằng ngày xưa. Ngày xưa con cái cứ thả ra đường là tự đến trường học hành chăm chỉ, bây giờ cụ mợ nào cũng phải đưa đón tận nơi, sợ nó tiếp xúc nhiều với xã hội, vừa mất an toàn vừa hư hỏng.
Vậy chúng ta cố gắng làm gì? Cứ bao cấp như ngày xưa có khi lại gần thiên đường hơn bây giờ.