Cụ cho em xin. Có lần em mắng vợ em thôi mà nó đòi ôm con nhảy lầu đấy cụ ạ. Em tát nó xong là khổ đời em luôn..Tát mà vẫn ngậm thì tiện tay tát .... Vợ luôn, cho nó máu
Cụ cho em xin. Có lần em mắng vợ em thôi mà nó đòi ôm con nhảy lầu đấy cụ ạ. Em tát nó xong là khổ đời em luôn..Tát mà vẫn ngậm thì tiện tay tát .... Vợ luôn, cho nó máu
Nó mà không như trâu,chạy nhảy suốt ngày thì mợ còn lâu mới đi ọp được nhéF1 nhà e 5 tuổi cũng vậy, ăn ngậm và rất lâu. Đến bữa ăn như đánh vật. Nó lại bị cái tính ko tập trung, lúc nào cũng ngó ngoáy, uốn éo, rồi vừa ăn vừa nói, đầy mồm thức ăn xong bung búng nói ko nghe đc cái j, e mắng đủ kiểu ko ăn thua, chỉ đc lúc đấy xong hôm sau lại thế.
E ko ép, ăn đc thì ăn, ko thì thôi. Hôm nào cả ngày ăn ít thì bữa tối nó ăn nhanh nhưng đến hôm sau lại đâu vào đấy.
F1 nhà e là gái mà ko yểu điệu thục nữ tí nào, cứ hùng hục như trâu ý. Nó chỉ gọn gàng đc khoảng 15 phút sau khi mẹ thay đồ cho, sau đấy là chạy nhảy đầu tóc xoã xượi, quần áo nhem nhuốc, luôn 1 nửa bàn chân trong dép 1 nửa còn lại ở ngoài đất. Cứ ra ngoài đg là nó nhảy chân sáo, chạy, nô...ko hôm nào là ko ngã. Chân tay người ngợm lúc nào cũng thâm tím, vết cũ chưa hết thì đã có vết mới.
Của cụ vừa to, vừa dài. Ngậm là đúng quy trình rồi còn than thở giề.Giống bệnh gấu nhà em. Cũng toàn ngậm không nuốt
Tôi ko chia sẻ quan điểm này.Em chỉ sợ không thèm ăn thôi chứ ngậm thì em đối phó được rồi. Cụ phải nhất quán trong quan điểm. Hễ F1 ngậm là cú tát cho đến khi hết ngậm thì thôi. Khóc cứ cho khóc, không ăn cứ cho không ăn. Hễ ăn mà ngậm là tát. F1 sẽ ý thức được và sẽ không ngậm trước mặt cụ. Khỏi nói nhiều làm gì cụ ạ.
F1 nhà em năm nay 4,5 tuổi, mẫu giáo hạng chồi rồi mà ăn uống chán quá! Ngày nào cũng như ngày nào, chào ngày mới là sự ức chế vì vụ ăn sáng của con, đi làm cả ngày về và kết thúc ngày là sự ức chế vì vụ án tối.
Nhà cửa cứ đến bữa ăn là như đánh trận! Sách vở mạng miếc chuyên gia chuyên riếc đủ các kiểu rồi mà ko ăn thua.
Kiểu ăn đặc trưng là: NGẬM KHÔNG NUỐT! Có hôm cho nó nhịn cả sáng cả trưa chiều mới ăn mà nó vẫn NGẬM KHÔNG NUỐT.
Thật là đau đầu và ức chế vô cùng. Có cụ nào có cách gì hay mách em phát. Em sắp bị trầm cảm vì cái vụ này rồi!
Nó mà không như trâu,chạy nhảy suốt ngày thì mợ còn lâu mới đi ọp được nhé
Chả bù cho F1 nhà e, điệu chảy nước, suốt ngày váy vóc đầu tóc . 4 tuổi mà Chỉ mặc váy, ko bao h mặc áo.F1 nhà e 5 tuổi cũng vậy, ăn ngậm và rất lâu. Đến bữa ăn như đánh vật. Nó lại bị cái tính ko tập trung, lúc nào cũng ngó ngoáy, uốn éo, rồi vừa ăn vừa nói, đầy mồm thức ăn xong bung búng nói ko nghe đc cái j, e mắng đủ kiểu ko ăn thua, chỉ đc lúc đấy xong hôm sau lại thế.
E ko ép, ăn đc thì ăn, ko thì thôi. Hôm nào cả ngày ăn ít thì bữa tối nó ăn nhanh nhưng đến hôm sau lại đâu vào đấy.
F1 nhà e là gái mà ko yểu điệu thục nữ tí nào, cứ hùng hục như trâu ý. Nó chỉ gọn gàng đc khoảng 15 phút sau khi mẹ thay đồ cho, sau đấy là chạy nhảy đầu tóc xoã xượi, quần áo nhem nhuốc, luôn 1 nửa bàn chân trong dép 1 nửa còn lại ở ngoài đất. Cứ ra ngoài đg là nó nhảy chân sáo, chạy, nô...ko hôm nào là ko ngã. Chân tay người ngợm lúc nào cũng thâm tím, vết cũ chưa hết thì đã có vết mới.
Cụ đặt bản thân cụ vào vị trí F1 đi, để có quyết định đúng hơn. Không phải ai cũng ngậm, ai cũng nuốt không nhai..., điều chỉnh hành vi khi có trao đổi thông tin và nhận thức rõ ràng cụ ơi.lại còn thế nữa, em đang định thử cách bạo lực này mà nghe mợ nói đâm lăn tăn!
Nó mà sặc vào phổi thì hối hận không kịp cụ nhé.Lấy cái kẹp áo kẹp vào mũi nó, giữ chặt tay nó, nó không thở được thì phải nuốt thức ăn để còn thở bằng mồm. Để nó thở vài nhát rồi lại đút thức ăn đầy mồm nó, nó muốn thở tiếp thì phải nuốt thức ăn để còn thở.
Sau 3 bữa như vậy, đến bữa thứ 4 thì chỉ cần giơ cái kẹp mắc áo ra là nuốt ngon lành, khỏi phải dỗ dành nhé:
Chả bù cho F1 nhà e, điệu chảy nước, suốt ngày váy vóc đầu tóc . 4 tuổi mà Chỉ mặc váy, ko bao h mặc áo.