Em cũng đang ốm quá chả nàm dì đc, ng đẹp cho em theo vớiAnh ngồi ngay ngắn giúp em phát
Em cũng đang ốm quá chả nàm dì đc, ng đẹp cho em theo vớiAnh ngồi ngay ngắn giúp em phát
Thằng hàng xóm nhà em mà đọc được còm này của cụ nó sẽ nghĩ cụ là âm binh của em đấy .Tự ái dề, đúng quá còn gì.
Ngày xưa cỡ chủ thớt khoảng 40(Chưa vào OF xin tư vấn), đi làm thuê lương được 12 củ, cứ nghĩ mình giỏi, tự nghĩ thằng chủ giàu như ngày hôm nay là nhờ một tay mình..he, he. một ngày đẹp trời thấy buồn, chán...sao cứ phải làm thuê thế này, phải làm ông chủ chứ...về bàn với vợ, Anh phải khởi nghiệp, anh phải làm chủ...mụ vợ phán cho một câu, kinh nhể, trượng phu nhể...sờ thử ngoài cái lòng thòng giữa 2 chân thì còn cái gì nào? gớm...khởi với trả nghiệp. tức khí , em giấu vợ tự làm.......thôi không kể nữa, em ra kết quả luôn: Hiện nay em làm nội trợ, trông cháu, nấu cơm, rửa bát, lau nhà, vào OF.... Mụ vợ đang bán hàng tạp hóa nuôi cả nhà các cụ ạ
Cụ có ước mơ giống hệt em, mê xe, đi xe cỏ, hay sửa, chỉ mong muốn có cái Gara riêng để kinh doanh, và thỏa mãn đam mêChào các cụ mợ, em đang tàu ngầm bên thớt "thất nghiệp tuổi 40", em cũng thấy tâm tư quá. Em năm nay ~ 40, đang làm cho 1 cơ doanh nghiệp nước ngoài, thu nhập ~ 20 củ/tháng, áp lực công việc em chịu được nhưng cảm thấy chán, và thực sự rất muốn làm cái gì đó cho riêng mình, không đi làm thuê nữa. Em ở 1 tỉnh cách thủ đô ~ 70km, em đang có dự định mở 1 trung tâm chăm sóc xe hơi và làm 1 cách chuyên nghiệp, thực sự em chưa biết bắt đầu từ đâu, em biết trên này có nhiều cụ làm về mảng này và em định xin vào đó làm để tìm hiểu phương pháp kinh doanh và tất cả mọi thứ liên quan có ổn không ạ?
Nhờ các cụ tư vấn giúp em với ( em nhắc lại là em ko ở thủ đô ạ ).
Thanks các cụ.
Thu nhập 20 quả/ tháng là chạm ngưỡng Sông Đông êm đềm rồi, chẳng dư dật nhiều nhưng cuộc sống tương đối đủChào các cụ mợ, em đang tàu ngầm bên thớt "thất nghiệp tuổi 40", em cũng thấy tâm tư quá. Em năm nay ~ 40, đang làm cho 1 cơ doanh nghiệp nước ngoài, thu nhập ~ 20 củ/tháng, áp lực công việc em chịu được nhưng cảm thấy chán, và thực sự rất muốn làm cái gì đó cho riêng mình, không đi làm thuê nữa. Em ở 1 tỉnh cách thủ đô ~ 70km, em đang có dự định mở 1 trung tâm chăm sóc xe hơi và làm 1 cách chuyên nghiệp, thực sự em chưa biết bắt đầu từ đâu, em biết trên này có nhiều cụ làm về mảng này và em định xin vào đó làm để tìm hiểu phương pháp kinh doanh và tất cả mọi thứ liên quan có ổn không ạ?
Nhờ các cụ tư vấn giúp em với ( em nhắc lại là em ko ở thủ đô ạ ).
Thanks các cụ.
Cụ tốt bụng quá, cụ làm việc thiện thế nào cũng được báo đáp, khi về già cụ sẽ được một cụ trẻ phát tăm miễn phí, đấy là nhân quảNếu gặp cụ, e sẽ biếu cụ cả gói tăm để cụ ngậm tăng cường. Bthuong mỗi sáng cụ ngậm 1 cái thì sau cụ ngậm thêm cái nữa cho bảnh
Cụ yên tâm đi, ở xứ này ít nhất 50% đọc cảm thấy giống mình/hay hàng xóm mình.- Em là 1, mời các cụ thống kêThằng hàng xóm nhà em mà đọc được còm này của cụ nó sẽ nghĩ cụ là âm binh của em đấy .
e cũng chưa nghĩ tới việc được báo đáp hay là nhân quả gì. Nhưng nếu nghĩ và được chọn thì em không thích ngậm tăm đâu, nhạt nhẽo lắm.Cụ tốt bụng quá, cụ làm việc thiện thế nào cũng được báo đáp, khi về già cụ sẽ được một cụ trẻ phát tăm miễn phí, đấy là nhân quả
Làm mà không mong báo đáp là lại thêm đức tốt nữa, nhưng chắc chắn trời sẽ không quên, tớ và nhiều người cũng không thích ngậm tăm, mà....đời đâu được như mơ,...mệ, không muốn vẫn cứ phải ngậm thế mới đau...tuổi càng nhiều thì càng nhiều lần chật lưỡi, ừ thôi kệ...mỗi một lần chật lưỡi là một lần cay đắng đấy cụ trẻ ạ.e cũng chưa nghĩ tới việc được báo đáp hay là nhân quả gì. Nhưng nếu nghĩ và được chọn thì em không thích ngậm tăm đâu, nhạt nhẽo lắm.
Cụ kiếm đệ nữa không cho cháu xin 1 chân ạem cũng mới 40 nhà mới chuyển về linh đàm . lương tháng 40 củ giờ muốn về làm riêng cho mình . lão có chấp nhận truyền nghề miễn phí kiêm bao luôn ăn uống ko . em sang học nghề lấy công làm học phí đc roài
em tưởng là càng nhiều tuổi lưới càng trơn tru chứ cụ nhỉ ;pLàm mà không mong báo đáp là lại thêm đức tốt nữa, nhưng chắc chắn trời sẽ không quên, tớ và nhiều người cũng không thích ngậm tăm, mà....đời đâu được như mơ,...mệ, không muốn vẫn cứ phải ngậm thế mới đau...tuổi càng nhiều thì càng nhiều lần chật lưỡi, ừ thôi kệ...mỗi một lần chật lưỡi là một lần cay đắng đấy cụ trẻ ạ.
Cái đỏ đỏ này mới khó này . hik hik .Chủ đề này, gần đây xuất hiện khá nhiều.
Tuy nhiên, sự quyết tâm và trăn trở (ít nhất là những trường hợp em biết) chỉ dừng lại trên bàn phím, thay vì phải có một hành động cụ thể dù nhỏ, dù thành công, hay không, cũng cần phải có hành động thực sự.
Thậm chí, sự quyết tâm còn bị dừng ngay trên bàn phím, khi các bức xúc nhất thời đã (tạm) qua đi. Chắc chắn sự bức xúc đó sẽ quay lại trong một giai đoạn nào đó và mức độ sẽ khủng hơn, vì thực tế nó chưa được giải quyết, mà nó chỉ tạm lắng xuống.
Sự may mắn chỉ chiếm tỷ trọng nhỏ trong sự thành công của mỗi người, mà nó không phải lúc nào cũng xuất hiện.
Chia sẻ từ cá nhân em, cụ nên nhìn nhận sự việc một cách nghiêm túc với chính mình, bằng cách lập ra một số câu hỏi và tự trả lời, ví dụ như sau:
1/ cụ đã viết đơn xin nghỉ việc và hẹn ngày nói chuyện với sếp chưa?
2/ cụ đã sẵn sàng để "tồn tại" trong điều kiện không có thu nhập, sẵn sàng nghênh đón các áp lực từ vợ, con...bạn bè trong điều kiện đó chưa?
3/ cụ đã có phương án nào để kiếm được đủ cơm ăn 3 bữa (theo nghĩa đen) và nhất định không quay lại cái cảnh mà cụ đang cố thoát ra, bất chấp mọi sự lôi kéo, mời mọc.vv, và tồn tại như vậy được bao lâu.
4/ trong cả hai trường hợp 2 và 3 có đủ quyết tâm để tiếp tục cái việc bắt đầu lại hay không?
Chúc cụ bắt đầu lại thành công.
Nếu cụ (hoặc cụ nào đó) bị chạm tự ái, cho em xin lỗi ạ
Em chưa thấy ai nói khởi nghiệp là dễ dàng cụ ahCái đỏ đỏ này mới khó này . hik hik .
Làm cỡ quy mô tập đoàn thì ko biết thế nào chứ kiểu công ty siêu nhỏ tầm chục nhân viên như cháu đây thì mệt thấy ông cụ luôn. Lại muốn đi làm thuê .90% người lao động k hạnh phích vs công việc của mình .
Làm riêng cũng k đơn giản nhưng đôi khi cũng nên thử để thoả mãn cái tôi của mình cụ ạ.