Em nhờ các cụ, các mợ cho ý kiến về việc nhà em:
Em và chồng học cùng đại học, ra trường rồi cưới nhau và có 2 con. Công việc của cả hai đứa đều ổn định, thu nhập khá. Chồng em làm nhà nước, còn em làm cho công ty nước ngoài.
Mấy năm trước, được sự giới thiệu của sếp, em xin được việc làm dài hạn của trụ sở chính của công ty ở Đức với mức lương tương đối tốt. Vợ chồng bàn bạc và thống nhất với nhau, đồng ý để em nhận công tác mới, một là lấy kinh nghiệm để sau này có thể có thu nhập tốt hơn, hai là có cơ hội trải nghiệm xem cuộc sống ở trời Tây thế nào. Bản thân em lúc đó cũng nhem nhóm ý định sẽ đưa cả gia đình đi lập nghiệp, nhưng do chồng em không thích, nên em cũng không đề cập đến. Sau khi đi một thời gian, thấy mọi thứ thuận lợi, điều kiện cũng như chất lượng cuộc sống hơn hẳn so với ở nhà, ý định ở lai vì tương lai F1 của em càng rõ nét hơn, em tìm mọi cơ hội để thuyết phục chồng khi có thể, và cũng từ đây vợ chồng em bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn, do việc em làm, theo ý kiến của chồng em, là không tôn trọng anh ấy.
Do bố mẹ không ở gần nhau, nên nhà em cũng quyết định cho 1 bé sang ở với mẹ cho đỡ buồn. Trộm vía, F1 nhà em thích nghi rất tốt, giao tiếp không gặp khó khăn gì, và hiện đang học tiểu học.
Cả hai vợ chồng em vẫn còn yêu nhau, nhưng chồng em nói nhất định không sang với em vì còn bố mẹ và không thích cuộc sống ở nước ngoài. Chồng em cực kỳ dị ứng khi em có bất kỳ phát biểu, nhận xét nào mang tính so sánh về cuộc sống ở hai nơi. Chồng em đang bảo là nếu em không chịu về thì sẽ ly hôn vì không thể sống như thế này được. Bản thân em, nếu về VN thì cũng không vấn đề gì. Em chỉ lo ngại cho tương lai của F1, vì ở đây, theo ngu ý của em, rõ ràng chúng nó có tương lai và điều kiện phát triển tốt hơn ở nhà. Hơn nữa, nếu về VN rồi, sau này muốn đi cho F1 học hành thì khả năng em xin lại việc ở nước ngoài cũng khó và chưa nói trước được điều gì, việc phải làm lại mọi thứ từ đầu cũng sẽ khó khăn vì chưa biết sẽ xin được việc ở đâu, và cuộc sống ở đó như thế nào. Điều kiện kinh tế nhà em cũng không đủ cho con đi du học tự túc. Nghĩ đến cảnh, F1 nhà em chỉ 1 năm nữa là sang cấp 2, chuyển cấp, rồi đưa đón học thêm tối ngày em cũng bắt đầu thấy nản. Thêm vào đó, những biến động về tình hình môi trường, chính trị, xã hội ở VN gần đây làm em lo ngại vô cùng. Em thật sự phân vân không biết phải làm thế nào, về để cả nhà ở gần nhau, con cái có cả bố và mẹ, cả nhà cùng vật lộn trong cái mớ bòng bong đó, hoặc sống mỗi đứa một nơi như thế này. Em không ngại nuôi cả 2 con một mình nhưng em sợ chồng em chắc chắn sẽ không giao cả hai đứa cho em. Em thật sự là không biết phải làm thế nào bây giờ.
Cũng cần nói thêm là quan điểm về việc giáo dục của em và chồng em khác nhau. Em cho rằng điều kiện ở đây con có thể phát triển toàn diện hơn, học vấn, cơ hội nghề nghiệp và tương lai vững chắc, đảm bảo hơn so với ở VN trong khi chồng em cho rằng không phải cứ đi du học là tốt, rằng bản thân mình học ở VN vẫn làm việc tốt thì ko có lý gì là con mình ko làm được cả. Nói chung là cách nhìn nhận vấn đề khác nhau, nên bọn em không thể cùng nói chuyện hay bàn bạc về vấn đề này được.
Em cũng đã chuẩn bị kế hoạch để đón chồng và con sang rồi, đã tìm hiểu công việc cho chồng và cũng có bạn cùng chuyên môn có thể giúp đỡ phần nào. Bé nhà em nói tiếng Anh tương đối khá, nên khả năng hòa nhập sẽ không vấn đề gì. Vấn đề tồn tại duy nhất là em không lay chuyển được chồng em trong khi hai F1 nhà em thì luôn mồm thích ở đây làm em suy nghĩ vô cùng!