Vợ tớ làm bên ngân hàng, thi thoảng đi chơi chung với 1 số đồng nghiệp của vợ, tám chuyện linh tinh, họ có nói qua về việc tuyển dụng trong ngân hàng nên mình có hóng được vài chuyện. Họ thừa nhận là có những em lọt đến vào những vòng cuối, chứng tỏ có năng lực, vì test này test nọ ngon lành. Nhưng họ bảo phải đánh rớt vì mấy em đó sống như trên mây, không hiểu biết thực tế và tự tin 1 cách lố bịch nên họ không dám nhận.
Vợ mình nói cách đây hơn 10 năm, lúc đó kinh tế VN vẫn rất ngon, chi nhánh, phòng giao dịch các ngân hàng mở ra rất nhiều nên tuyển dụng khá thoáng. Cứ là gái học ngân hàng ra, nhan sắc xinh xắn chút là tuyển vô làm ngay, không tốn 1 xu và cũng chả cần quen biết ai, hồi đó cũng chưa có trò test tiếc, chỉ cần học ngân hàng ra là ngon. Gái nhà có kể là rất nhiều gái học giỏi, nhưng kỹ năng mềm nói năng giao tiếp kém, nên dần dà bị đẩy về các vị trí kiểu kế toán thủ quỹ. Còn những bạn học khá thôi, nhưng chịu khó giao tiếp, học hỏi thì về sau làm việc rất hiệu quả và năng động.
Thực tế các ngân hàng đánh giá cao bằng cấp của ứng viên (ví dụ học ngân hàng ra), nhưng ngược lại, họ cho rằng bạn vẫn là con số 0, nên nhiều khi chả quan trọng bạn có bằng giỏi hay khá hay trung bình. Nhưng trong cuộc phỏng vấn, nếu bạn thể hiện được những điều sau đây thì bạn dễ được nhận : ăn mặc lịch sự, không diêm dúa quần áo son phấn, giọng nói dễ nghe điềm đạm, thái độ vui vẻ khiêm tốn chào hỏi đàng hoàng, những câu hỏi có chút chuyên môn thì tránh tranh cãi, nếu không biết cứ thật thà nói không biết, hoặc đưa ra suy đoán.
Mới ra trường, bạn chỉ là con số 0. Với những ngành như ngân hàng, kỹ năng mềm, thể hiện bên ngoài rất quan trọng. Lịch sự, vui vẻ, toát lên trong bạn là con người muốn kiếm tiền nuôi sống bản thân, sẵn sàng bắt đầu ở ngân hàng với vị trí thấp nhất ... thì kiểu gì cũng được nhận thôi. Học giỏi, bằng đỏ chưa đủ đâu.