- Biển số
- OF-6123
- Ngày cấp bằng
- 21/6/07
- Số km
- 1,643
- Động cơ
- 559,700 Mã lực
- Nơi ở
- Euroland
- Website
- www.vinajob.com.vn
Em làm một lèo hết 41 trang luôn! Cảm ơn chủ thớt cho em quay về thời đen tối của lịch sử.
Bài hát cụ đưa lên hay thật. Nhớ hồi đó ở mình ngồi đâu em cũng thấy bàn tán về vượt biên: ông đấy sang đến HK rồi, lật thuyền rồi, số nó ngon sang được mẽo rồi, thằng đấy đi mất mấy cây vàng...vượt biên là chủ đề sôi nổi 1 thời.Kỷ niệm em nhiều lắm nhưng ko có thời gian hầu các bác được,xin nhường đất cho chủ thớt,mời các bác nghe bài hát và xem clip sau để hiểu hơn:
https://m.youtube.com/watch?v=NiDG_xN9m40
Ko biết có phải bài nàyCho e xin cái link với cụ ơi
Hay quá. Tiėp đi cụ ơi !!!Về trại, có được ít tiền lương, việc đầu tiên là sắm một cái quần bò, áo phông và một đôi giầy thể thao Bossini cao cổ cho đúng mốt lúc bấy giờ, phòng đi đâu đỡ lộ là dân trốn trại. Nhưng đáng buồn là lại thất nghiệp vì em vẫn chưa kiếm được giấy chứng minh. Hàng ngày bọn bạn đi làm, em chỉ dám quanh quẩn trong trại không dám thò đầu ra ngoài sợ bị bắt. Đúng hôm rằm tháng bảy, nhìn các gia đình người ta quây quần cúng bái, ăn uống sum vầy, tự dưng thấy nhớ nhà da diết. Nhớ bố mẹ, anh em, bạn bè, nhớ từng mảng vỡ của bức tường đầu ngõ...
Một tối, mấy đứa bạn rủ em bắt taxi quay về trại Tuen Mun chơi. Đang đi lang thang ở sân trại, tự dưng em nhìn thấy bà cô họ gần đang rửa bát. Mừng quá em chạy vội lại hỏi xem có đúng không cho chắc ăn. Hoá ra đúng thật, bà ấy sang từ năm 88 và là người tự do. Chào tạm biệt bạn bè, em về ở cùng với gia đình bà cô gồm có ông bà bố mẹ chồng, chồng và đứa con gái cô em mới được hơn 1 tuổi. Hôm sau, em được ông chú dẫn đi ra phố kiếm việc làm. Ông chú sang lâu rồi nên cũng biết ít tiếng, vừa dẫn em đi vừa dạy vài câu đơn giản. 2 chú cháu cứ xông bừa vào các xưởng sản xuất, công trường xin việc. Nói chung là thỉnh thoảng cũng được nhận nhưng chỉ được vài hôm là hết việc. Có lần, xin được vào làm ở nhà máy nhiệt điện Tsing Yi. Công việc là cắt những mảnh bông thuỷ tinh rồi dùng dây théo bọc các ống dẫn nhiệt, những cái dăm thuỷ tinh dính vào người ngứa kinh khủng. Một trưa, sau khi ăn cơm xong, em chỉ nằm ngả lưng xuống sàn nhà máy ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Tỉnh dậy chỉ quá giờ quy định có 15 phút mà chiều thằng chủ nó đuổi luôn. Một bài học đầu tiên về kỷ luật lao động.
Cái nhà máy nhiệt điện Tsing Yi đấy đây ạ:
Ai đi từ sân bay mới vào trung tâm phải đi qua cái cầu này, nhìn sang bên trái sẽ thấy cái nhà máy nhiệt điện đấy:
Lại nói về cái trại Tuen Mun, đó là một trại mở, nhưng lại không mở hoàn toàn. Ở tring trại đi ra ngoài thì thoải mái, nhưng đi vào trại phải qua cổng có cảnh sát đứng canh. Mọi lần đi về, 2 chú cháu thườngvđi vòng ra sau trại rồi trèo rào vào. Hôm đấy tự dưng lười, ông chú bảo thôi mày cứ cầm chứng minh thư của tao vào rồi vứt qua hàng rào, xong tao chạy ra lấy, chả mấy khi chúng nó hỏi giấy đâu mà sợ ( ông chú nhưng lại chỉ hơn em có 1 tuổi, mặt lại hao hao giống nhau). Xong chú em còn dạy mấy câu đại loại là nếu nó hỏi số chứng minh bao nhiêu, em học thuộc lòng số thẻ bằng tiếng tàu rồi trả lời nó. Học xong xuôi đâu đấy, em đi vào cổng, trong lòng vẫn lo lắng, sợ sệt. Cúi đầu rảo bước theo dòng người đi qua cổng vào trại, bỗng nhiên có thằng cảnh sát chặn lại hỏi chứng minh, thôi bỏ mẹ, xong rồi. Em cố làm ra vẻ bình thản rút ví đưa chứng minh ra, sau đó nó hỏi đúng câu đã được học, em cũng trả lời như sách. Thằng cảnh sát xì xồ một tràng tiếng tàu khác, đến đây thì em bó tay thật sự. Thế là nó biết tỏng em là người rơm, nó cùng với mấy thằng nữa túm ngay em lại lôi vào đồn.