[Funland] [Hồi ký nữ tù] Đánh mất thanh xuân.

APhu9D

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-465071
Ngày cấp bằng
25/10/16
Số km
2,133
Động cơ
224,522 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Chưa xét xử/kết án (vẫn là đối tượng tạm giam) mà đã chuyển tới trại giam Hỏa Lò là sao nhỉ? Hay là theo quy trình= chuyển từ CA điều tra sang công tố= giam ở Hỏa Lò để chuẩn bị đưa ra xét xử..?!:-/
 

9630

Xe tăng
Biển số
OF-96103
Ngày cấp bằng
20/5/11
Số km
1,636
Động cơ
416,440 Mã lực
Nơi ở
Đất tổ vua Hùng
Nửa đêm mất ngủ lỡ dậy đọc 1 đoạn, cuối cùng đọc hết luôn các cụ ạ
 

harman_kardon

Xe điện
Biển số
OF-39292
Ngày cấp bằng
27/6/09
Số km
2,077
Động cơ
492,352 Mã lực
Cuộc đời mà, ai mà chẳng có những lúc lầm lỡ. Biết rút chân ra khỏi vũng bùn, làm lại từ đầu. Hãy chìa bàn tay ra, giúp họ thoát khỏi vũng lầy. hãy cho người ta cơ hội làm lại cuộc đời.
 

DE.VN

Xe tăng
Biển số
OF-719166
Ngày cấp bằng
7/3/20
Số km
1,153
Động cơ
91,315 Mã lực
Nơi ở
Nơi đất trời giao hoan
Chú alex_pagulayan đâu rồi nhỉ, ngừng tay pha cà phê với bán xe vào trả lời các bác trên là "Bạn" của chú ở thớt dưới lại đi tiếp hay lại dẹo rồi à ;)

Ở trên thì Chã réo thành viên Alex vào trả lời thắc mắc của vài thành viên. Ngay sau đó thì Chã tự đứng ra xác nhận và giải thích rõ ràng luôn. Chã cũng nóng tính phết :)) 🤣 =D>
Bác nói chuẩn, có điều người mở thớt kia em xác nhận đúng người, đúng tội viết :) Chỉ có nick thì của một thành viên khác, khi viết chủ thớt không muốn dùng nick thật viết, nên một bác cùng trong chi hội "Chi hội OF những người yêu nhạc vàng" đã đưa nick Kẻ Ở Miền Xa cho bác kia viết. Về nhân vật chính của thớt kia vẫn chơi OF vẫn đều đặn ọp ẹp với các cụ, các mợ trên này. Chỉ có điều do cơm áo gạo tiền, mở rộng làm ăn nên hơi bận dẫn đến chưa viết tiếp được :)
 

Súng hơi HD

Xe tải
Biển số
OF-732917
Ngày cấp bằng
16/6/20
Số km
247
Động cơ
72,086 Mã lực
Mợ lên định kỳ Tuần mở cháp 1 lần cho anh em háo hức, sục sôi, mợ viết nhanh quá đến khi hết chuyện anh em hụt hẫng. Hồi ký này lên nhân rộng cho nhiều người biết,
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,677
Động cơ
1,514,517 Mã lực
Hóng Nhi ra tù thì người yêu đã lấy vợ. Buồn chán, Nhi bỏ vào SG quyết tâm làm lại cuộc đời ở một miền đất xa lạ. Giữa SG hoa lệ (nhưng hoa chỉ dành cho người giàu), cuộc sống của một cô gái trẻ không có sự hỗ trợ của gia đình như Nhi thật không dễ dàng gì. Trong lúc khó khăn và cô đơn nhất, bất ngờ Nhi gặp lại thầy Minh, thầy đã chuyển công tác vào nam từ mấy năm trước...
 

tranmanhha

Xe điện
Biển số
OF-105945
Ngày cấp bằng
16/7/11
Số km
3,927
Động cơ
454,721 Mã lực
Mợ chủ viết càng ngày càng cứng cáp và chau chuốt.
Hóng kết cục có hậu.
 

khonglamgi

Xe tải
Biển số
OF-728452
Ngày cấp bằng
8/5/20
Số km
495
Động cơ
78,078 Mã lực
Dạ. Chap này em viết nhanh để chuyển qua map mới ạ.
Em hóng mợ ơi. Nhưng mà đọc hết 7 chap xong chờ mãi mới có chap 8 nên đọc chap 8 lại quên mất đoạn chap 7 nói gì 😂. Nếu đc thì mợ có thể đăng hết các chap liền mạch thì tốt. Đọc cho đã đời hihi
 

Ho4ngNguyen

Xe hơi
Biển số
OF-743916
Ngày cấp bằng
23/9/20
Số km
102
Động cơ
60,211 Mã lực
Các cụ các mợ có muốn đọc thì cũng đừng giục quá, để mợ ý có thời gian cho cuộc sống bên ngoài cơm áo gạo tiền, xong rồi còn thời gian ngẫm lại, gõ phím chỉnh sửa, soát chính tả thì mới cho chap cho các cụ các mợ đọc chứ :x:x
 

Chuotluoi

Xe tải
Biển số
OF-725063
Ngày cấp bằng
11/4/20
Số km
438
Động cơ
94,097 Mã lực
Tuổi
40
Em bật mí chút, bác chủ thớt đấy có giọng hát khá hay "Khá hay ở góc độ dân amater trên OF, chứ em không so với ca sỹ chuyên nghiệp". Để chờ Chap 8 của mợ uyennhi91 Mời các bác nghe chính bác Kẻ Ở Miền Xa hát, với tên Thành Lê

Nghe hay quá cụ ạ! Cảm tưởng giọng hát dốc hết cả nỗi lòng ra để hát. Cụ í cũng phải trải qua rất nhiều thăng trầm mới có thể hát và viết lại hồi ký đậm chất như thế.
 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
6,904
Động cơ
1,966,640 Mã lực
Ở trên thì Chã réo thành viên Alex vào trả lời thắc mắc của vài thành viên. Ngay sau đó thì Chã tự đứng ra xác nhận và giải thích rõ ràng luôn. Chã cũng nóng tính phết :)) 🤣 =D>
Thông tin thành viên cần được giữ kín. Vì vậy nếu có chuyện gì đụng chạm thì các chã là người phải đứng ra hứng đầu tiên mà. Ở đây mạng và ngoài đời gắn với nhau nên các chã cầm đao gác OF em nghĩ là rất áp lực chứ không đùa đâu.
 

MaxGhost

Xe hơi
Biển số
OF-739786
Ngày cấp bằng
18/8/20
Số km
129
Động cơ
64,087 Mã lực
Tuổi
36
Chap 7

Nhìn trước nhìn sau, bên buồng cũ đã nhỏ bé rồi sang bên đây còn nhỏ hơn nữa, ngột ngạt, u ám, mùi nấm mốc sặc cả lên mũi. Giờ cơm đã tới, hiện tại mình còn chẳng được ra ngoài lấy cơm nữa, cơm đưa vào cho mình là qua cái lỗ nhỏ chỗ cửa buồng. Ở đây còn không có cửa sổ luôn, chỉ có đúng cái cửa chính mở để cho đi cung, còn lại sinh hoạt mọi thứ đều trong cái phòng này, ai muốn thử cảm giác thì có thể tự nhốt mình trong cái nhà vệ sinh và tắt đèn để thử cảnh chim lồng cá chậu này. Rõ ràng là không phải kỷ luật mà lại bắt mình ở 1 mình 1 buồng.
View attachment 6055859

Cơm trưa nay thì mình vẫn ăn ngon lành như mọi khi, tức mấy lão đó thì tức chứ mình cũng biết thân phận mình như nào rồi, không ăn thì chỉ có mà chết đói thiệt thân, rồi sức đâu để về gặp Bố Mẹ, gặp người mình yêu nữa. Cả ngày cứ loay hoay khắc lung tung lên tường, các buồng bên đập tường rồi gọi sang nhưng mình chẳng buồn bắt chuyện, mà với cái âm thanh các buồng khu dưới này nói chuyện với nhau thì lại không như khu trên vì các buồng nó không được thông hành lang như khu trên mà mỗi buồng lại cách nhau 1 bức tường khác nên chuyện chạy xe chuyển đồ cho nhau là không thể có, mà chỉ có thể chuyển qua cán bộ, mà việc nhờ vả cán bộ thì rất hên xui. Mình lôi hết quần áo ra gấp gọn cho vào túi bóng, đang gấp thì có tiếng mở cửa, mừng quá chạy ngay ra xem thế nào.

A! Có lính mới, cảm nhận đầu tiên là bà cô này tầm ngoài 50t, hơi mập mạp da ngăm đen, nhìn như 1 núi thịt di động, chắc phải đến 80 ký, người béo tốt, mặt vuông chữ điền, tóc nhuộm vàng vàng đỏ đỏ. Khi cửa buồng đóng lại. Mình với ánh mắt rất ư thân thiện hỏi bà:

- Cô ăn gì chưa ạ?

Bà ấy còn chẳng thèm đưa mắt nhìn mình rồi đáp bâng quơ:

- Đã được ăn đc *** gì đâu chứ, đang chơi bạc vào canh đỏ thì công an ập vào, số nó đen! ĐM nó.

Cảm giác nghe giọng điệu bà ấy là biết không phải dạng vừa rồi, mình vẫn rất thân thiện:

- Thế liệu có đc về không cô? Tại hôm trước cháu ở bên buồng cũ, có bà vào có 1 ngày là được về luôn cô ạ.

Bà này bảo:

- Cô không biết nữa, hiện cô đang án treo mà tội trước của cô cũng cờ bạc mày ạ!

Bà nói xong rồi tự nhiên bà đó cười như không cười. Nghĩ bụng hoá ra bà này cũng từng bị tóm rồi, tái buồng, nhớ buồng về thăm chốn cũ. Hỏi thăm án như nào, rồi tên tuổi nhau xong, 2 cô cháu càng nói càng hợp, cảm giác như tâm giao tri kỷ lâu ngày mới tụ, nước bọt văng tung tóe, mụ nói rất nhiều, lại còn pha chút hài hước nữa. Bà cứ nhìn mình xong xuýt xoa rồi lắc đầu:

- Sao ngu vậy cháu! Xinh đẹp như thế tự nhiên đi cướp làm gì để người ta bắt. Làm mẹ nó gái cũng có tiền có phải hơn không? Tao mà xinh như mày tao cũng làm gái chứ chẳng thèm đánh bạc!

Mình chỉ cười cười chứ chẳng nói gì. Trong buồng chỉ có 2 cô cháu, bà cô này mới vào 1 lúc đã bắt chuyện với các buồng luôn, rất tự nhiên như ở nhà, thuộc diện quá nhanh quá nguy hiểm luôn. Rồi mấy bên còn hát giao lưu nữa chứ, mặc dù giọng cô này nghe the thé, the thé luôn. Đang hát thì lại tiếng gậy sắt đập cửa quát vào của cán bộ:

-Cô Mai! Không cho ai nghỉ ngơi à mà cứ gào lên thế hả cô Mai?

Mụ nghe xong vẫn thản nhiên không sợ gì mà giọng chua loét đáp lại:

-Cán Bộ ơi! Vào đây chưa đủ khổ hay sao mà giờ muốn hát tý cho yêu đời cũng không được nữa à?

Lão cán bộ hừ nhẹ 1 tiếng có vẻ bất lực rồi:

- Thì hát nó nhỏ nhỏ thôi cô Mai.

- Ok! Cán bộ! Mặc dù là Cán Bộ mà tốt tính đấy!

Xong bà lại cười và tiếp tục bà cô quay sang chọc mình tiếp, đồng thời buff tinh thần, bảo mình không phải sợ gì cả, "Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng". Bà kể bà bị tóm suốt, nghe kể về vụ của bà ấy cũng buồn cười, hội bà ấy chơi trên tầng 2 của một ngôi nhà, lúc công an ập vào thì mọi người tán loạn chạy, bà ấy biết do vẫn còn án treo nên không thể để bị tóm được nên leo ra cửa sổ để nhảy xuống nóc nhà dưới tầng 1, nhảy xuống thì lúc do bà nặng quá, nóc nhà thủng luôn và bả ngồi và đè trên lưng con lợn nhà người ta luôn. Công an bắt bà ấy tại đó cũng không nhịn được phải cười ầm lên.

Mình nhìn bà ấy và nghĩ sao lại có bà cô vô tư như vậy được, cái này mình cần phải học theo. Đêm đầu tiên tại buồng mới này, mình thật sự sợ, trên đời này cái duy nhất mình sợ là ma, tuy sợ ma nhưng chưa bao giờ gặp. Và lần này có lẽ đã gặp thật, và cũng không biết nữa, chỉ là khi mình nằm sàn bên này, bà cô bên sàn kia thì ngủ ngon lành, còn gáy vang rất nhịp nhàng. Mình đang nằm nghiêng quay vào tường, đúng lúc quay người ra thì thì nhìn thấy 1 người ngồi cạnh người mình, khuôn mặt nhìn hao hao giống y như Mẹ. Người đó cứ nhìn mình với ánh mắt trách móc và có chút xót thương. Mình sợ quá cứ nằm dịch vào thì cơ thể cảm thấy lại bị nặng, kiểu như khi bản thân quay lưng vào trong thì người kia dựa hết vào lưng mình vậy, thấy nặng và lạnh toát, lông tóc dựng ngược hết cả lên. Mình cứ nằm im sợ hãi 1 lúc rồi nhắm mắt gọi cô Mai. Lúc đó nước mắt cứ chảy ra. Rồi cô sang ôm mình ngủ.

Cô ấy chẳng biết là an ủi hay do phồi bò ruột để ngoài da nữa mà còn thêm vào 1 câu" Phòng này ngày xưa có con bé chết trong phòng đó". Mình nghe càng hoảng hồn. Cả đêm đó có ngủ được chút nào đâu. Mình sợ tới tận ngày hôm sau luôn, vẫn bị ám ảnh chuyện đêm hôm trước. Mình cũng kể về Mẹ cho cô Mai. Cái mình lo nhất là sợ Mẹ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì nhìn cái bóng dáng đó thật sự rất giống mẹ mình. Hôm đó tâm trạng nặng trĩu, không còn nói cười được, bà cô thấy vậy lại tự hát tự nhảy cho mình xem. Đúng là trong cái địa ngục trần gian này, những cảm xúc, tình cảm của người với người dành cho nhau tuy nhỏ nhưng thật đáng trân trọng.

Bà cô này có câu hát quen thuộc mà tới tận bây giờ mình vẫn không quên đến mức thỉnh thoảng mình còn không thể kiếm soát còn tự nhâm nhi nữa cơ: "Hãy cho Mai 5 nghìn rồi bế Mai lên giường tha hồ mà vần...." Rồi bà bắt đầu dạy mình hát những bài chế trong tù, kể chuyện tù và kinh nghiệm ở tù cho mình. Ờ rồi mình cũng đã quen sống trong bóng tối rồi, cũng chỉ gặp ma có 1 lần duy nhất đó và tất nhiên cũng không ai nhắc đến ma khi nói chuyện với với mình nữa, tại nhắc thì chắc mình sẽ hú hét như con lợn chọc tiết vì sợ, đảm bảo xung quanh cũng mất ngủ luôn.

Những ngày nhớ nhà, nhớ anh bồ cũ, mình lại lấy ruột bút bi và vỏ băng vệ sinh để viết nhật ký. ( có ruột bút bi là do bà cô già đi cung, không biết bằng cách nào lấy được ). Mình thì không sợ bị phát hiện nhật ký vì mỗi lần viết xong là sẽ giấu trong khăn mặt, đó là ở 2 đầu khăn mặt sẽ có cái viền dầy, trong viền khăn thì rỗng nên sẽ quấn cái tờ nhật ký đó theo chiều cái khăn và nhét vào, dù CA có sờ đến cũng không phát hiện ra, dao tem cũng làm vậy luôn.

Buổi tối. Sau 1 thời gian ở cái buồng bùn thiu vì chỉ có 2 cô cháu. Khi bà cô đang đứng để hát cho buồng bên nghe, mình biết là bên kia không khoái nghe lắm, nhưng vẫn phải nghe bà này ca hàng ngày. Bỗng nhiên nghe tiếng đập cửa. Bà nhòm ra thì thấy bên ngoài bóng áo xanh lướt qua, bà gọi luôn:

- Nhi đứng dậy ra đây. Thầy Minh này! Tao chắc chắn thằng đó sẽ lại quay lại và vào đây!

Mình không quan tâm lắm, cũng vẫn cứ nằm im, không hiểu sao mụ ấy lại chắc nịch và có suy nghĩ như vậy, lát sau y như rằng thầy Minh đó quay lại thật và ngó vào trong hỏi cô Mai:

- Nhi đâu cô ơi!

Miệng nói tay làm, bà kéo mình dậy bằng được:

- Nó đây này thầy ơi!

Xong bà ấy thì ngồi cười như không cười và hất hất tay ra hiệu cho mình hàm ý cứ đứng đó nói chuyện với thầy ấy đi, rồi bà quay lưng về phía nhà mét tỏ vẻ không quan tâm. Mình có biết nói gì đâu, cứ đừng mặt ngắn tũn nhìn ra khe lồng. Thầy Minh bên ngoài nói vào: ( như mọi đã biết là đoạn trên có kể là khi mà nói chuyện ở đây sẽ là rất to nha, tại cái khoảng cách từ ngoài vào đến buồng là còn qua 2 cửa mà không thoáng, nói rất vọng, cảm giác như nói thầm có khi phòng bên vẫn nghe thấy, bên ngoài chỉ thấy được đúng mặt vì cái lỗ đó chỉ đủ đưa cơm ra vào )

-Sao ngại à!

Mình tuy hơi ngại nhưng vẫn khá tự nhiên, chẳng biết lúc đó có đỏ mặt không nữa, mình hay bị cái bệnh đỏ mặt trước trai đẹp, cái bệnh này đến hiện tại vẫn chưa khỏi, mãn tính rồi:

- Không Thầy à, có cái gì mà ngại chứ, có việc gì ạ?

Rồi Thầy bảo:

-Lần sau nếu không có ai thì cứ gọi là anh em nhé, vì anh hơn em cũng có 2 tuổi thôi.

Mình có chút bối rối chỉ gật đầu chứ cũng không biết nói gì. Rồi thầy ấy đi, bà cô Mai vội nói với theo :

- Thầy ơi! Nhi nó muốn ăn kẹo!

Rồi bà cười cười tinh quái bảo là thử xem Thầy có dám mua kẹo cho mình không... Mà chuyện của mình với Thầy ấy thì thật sự là cũng chẳng hiểu sao thầy ấy lại đối xử như vậy nữa, có chút bối rối, bụng nghĩ là chắc thầy ấy quá hiền và tốt bụng thôi. Các buồng bên sau khi nghe ngóng được câu chuyện của với thầy. Biết thầy đã đi rồi thì bắt đầu trêu: "Nhi ơi gọi là anh nhé!" rồi cười ầm hết cả lên với nhau ! Mình đành bất lực có thể nói bản thân cũng được ưu tiên hơn các buồng 1 chút ít, đó là được mở cửa bên ngoài chỗ buồng giam của sớm, như vậy ánh nắng sẽ chiếu được vào cái ô nhỏ chỗ cửa của mình, chỉ có vậy thôi chứ cũng không có gì đặc biệt.

Buổi chiều Thầy có mang theo tăng đơ cắt tóc và mở cửa buồng xong kêu mình ra hành lang, rồi tự tay cắt tóc cho mình, đúng là tóc mình cũng khá dài, cô Mai thì chải. còn thầy thì cắt. Xong xuôi buổi chiều tới giờ đưa cơm, lại là quản khác chứ không phải thầy ấy. Quản đó hỏi mới cắt tóc à, mình ngây thơ bảo "vâng thầy Minh cắt cho".

Chưa nói hết câu thì quản kia mắt trợn ngược hỏi giọng khó tin:

- Cái gì? Thầy Minh cắt á?

Cô Mai thấy vậy vội đáp :

- Thầy Minh đưa tăng đơ vào rồi đứng đó để em cắt cho Nhi ạ!

Nói xong rồi quay sang nó nói giọng trách móc mình:

- Mày phải nói rõ ra chứ không lại bị hiểu lầm!

Quản kia ánh mắt vẫn nghi ngờ:

- Ừ. Tôi tưởng thầy Minh cắt cho Nhi, như vậy là không được phép, quản nam không được gần phạm nữ.

Lúc đó mình mới biết, hoá ra là vậy! Bà cô tiếp tục trách móc nó:

- Con điên này! Tý nữa là mày hại chết ông ấy rồi, ông ấy quý mày nên mới làm vậy đó biết chưa?

Ờ thì biết vậy, 1 lúc thì mình cũng gạt khỏi đầu, vấn đề bây giờ phải nghĩ là: "HẾT ĐỒ ĂN RỒI ". Mình có nhắn sang buồng bên bảo gửi đồ ăn cho mình nhưng thật sự dã man vì bên kia cũng hết đồ ăn luôn, họ có nhờ quản gửi cho 5 gói bột canh hảo hảo mà quản đó cũng không đành gửi sang cho mình. Trong đây khá thèm đồ mặn vì bình thường chỉ có mỗi cơm và canh nhạt.

- Tôi không có gửi đồ đạc cho ai hết ! Không có ăn thì nhịn đi! Vớ vẩn!

Mấy bà buồng bên với 1 giọng van nài :

- Cán Bộ cho gửi đi! Có 5 gói bột canh hảo hảo thôi ạ!

Quản giáo có vẻ bực tức thật :

- Tao nói không là không. Quẳng cho chó đi.

Bà cô Phương bên này tức quá cũng hét lên:

-ĐM sống còn phải để đức, bọn này tù ngày tù tháng *** ai tù đời cả, tao là tao chỉ thương cái bọn cả đời phải ở đây!
Đoạn ngã ngồi đè lên con lợn làm em không nhịn được cười 🤣🤣🤣.
 

CancelMan

Xe máy
Biển số
OF-583673
Ngày cấp bằng
7/8/18
Số km
68
Động cơ
137,192 Mã lực
Tuổi
33
truyên này bên voz bê sang
 

Nhu_Bien_77

Xe hơi
Biển số
OF-174518
Ngày cấp bằng
1/1/13
Số km
144
Động cơ
342,638 Mã lực
Tuổi
46
Nơi ở
Hanoi
Website
lienan.com.vn
CHương 7 là hết ah Mợ
 

15-05-2015

Xe tải
Biển số
OF-366814
Ngày cấp bằng
15/5/15
Số km
324
Động cơ
255,177 Mã lực
Lại hóng tiếp sang HL có thầy nào cảm tình với mợ không!?
 
Biển số
OF-4742
Ngày cấp bằng
23/5/06
Số km
5,727
Động cơ
649,145 Mã lực
Nhờ các bác theo dõi thớt thường xuyên giúp em một tay để giữ thớt, đặc biệt là giữ được mạch kể của bác thớt, tránh bị xuyên tạc lạc đề, drop. Những nội dung nào mang tính xuyên tạc, võng vỉa sang vấn đề đời tư cá nhân, đấu tố cá nhân...nhờ các bác quote lại và tag tên em vào phát nhé.
Trân trọng!
 

Fantomu82

Xe buýt
Biển số
OF-576801
Ngày cấp bằng
1/7/18
Số km
925
Động cơ
149,378 Mã lực
Tuổi
42
Em đang hóng chap 9 của mợ thớt.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top