[Funland] "Học sinh cũng chỉ là con người không phải máy móc"

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,163
Động cơ
571,866 Mã lực
Em đọc một bức thư của học sinh cấp 3 qua FB như bên dưới thấy có nhiều cái cần suy nghẫm. Không biết cccm có f1 đang tuổi đi học sẽ nghĩ gì sau khi đọc bài viết dưới đây của học sinh nhỉ?

Một tân binh cấp 3, là học sinh giỏi từ lớp 1 tới lớp 9 tại TP.HCM, gửi thư thống thiết tới “các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo”.
Dưới đây là nguyên văn bức thư:

"Kính thưa các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo!
Cháu xin được trút hết nỗi lòng đã giấu diếm suốt bấy lâu nay và cháu, cũng như nhiều bạn học sinh khác mong chờ sẽ nhận được những lời chia sẻ, cũng như ý kiến của các bác lãnh đạo, các phụ huynh và các thầy cô.
Đã nhiều năm nay, hầu như cuộc đời của học sinh chúng cháu chỉ là thức dậy, đi học trên trường, đi học thêm, về nhà và lặp lại. Qua nhiều năm, niềm đam mê học tập của cháu dần mất đi.
Cháu bắt đầu kiệt sức, chán nản và tuyệt vọng khi nghe đến chữ HỌC.
Không biết tự bao giờ, thời gian chúng cháu đi học còn nhiều hơn khoảng thời gian chúng cháu được ngủ. Đối với cháu, càng học cao hơn, kiến thức càng trở nên vô nghĩa.
Cháu biết nói ra điều này thật vô ơn. Để có được những kiến thức hôm nay là công sức đầy gian lao của những người đi trước.
Nhưng cháu tự nghĩ, vì sao giáo viên chỉ có thể dạy một bộ môn nhưng bản thân một học sinh phải học những mười mấy môn?
Không chỉ vậy, chúng cháu còn chịu áp lực nặng nề từ thầy cô, phụ huynh và cả xã hội. Một lớp học phải có từ 40 em được học sinh Giỏi, Khá và không được có học sinh Trung bình.
Đã đi học thì các môn tổng kết cả năm phải từ 8 điểm trở lên, thậm chí là cao hơn. Tỉ lệ tốt nghiệp của trường sau một năm phải đạt 90% trở lên, có trường phải giữ vững mục tiêu là 100%.
Cháu đã nhiều lần suy nghĩ về những gì chúng cháu đang được học. Càng nghĩ, cháu càng cảm thấy nản hơn khi cháu nhận ra mình gần như không thể tiếp nhận những kiến thức nhà trường dạy.
Bộ não của một người trưởng thành chỉ nặng gần 1400 gam nhưng những người của thế hệ đi trước lại mong chờ chúng cháu học đều, học tốt lượng kiến thức khổng lồ từ hơn mười môn học khác nhau.
Cháu sợ lắm ! Cháu sợ mỗi khi ông mặt trời lại lên báo hiệu một ngày đi học nữa lại đến. Cháu sợ khi điều đầu tiên thầy cô làm khi bước vào lớp là khảo bài, kiểm tra một núi bài tập họ giao cho chúng cháu.
Cháu sợ khi tiếng trống giờ về không đồng nghĩa với việc chúng cháu được về nhà nghỉ ngơi mà nó chỉ đơn thuần là giờ ra chơi giữa giờ học chính khóa và giờ học thêm.
Cháu sợ khi nhìn các bạn đồng trang lứa ăn vội vàng cái bánh bao và ánh mắt họ đờ đẫn, xa xăm, vô hồn ngồi trên chiếc xe máy giữa dòng người kẹt xe lúc 5h chiều.
Thưa các bác, các bác phụ huynh, các thầy cô!
Còn biết bao nhiêu câu chuyện chưa được kể về những áp lực vô hình mà mọi người đang vô tình đặt lên vai chúng cháu.
"Mỗi ngày đến trường là một ngày vui" – Đó là điều đầu tiên cháu học được khi bước vào lớp 1. Và cho đến giờ, khi đang ở độ tuổi 15, cháu căm ghét cái câu nói này kinh khủng.
Cháu xin lỗi khi nói ra những điều này, cháu biết việc này sẽ khiến cho những người đi trước khó chịu nhưng cho phép cháu được nói lên nỗi lòng mình: Cháu ghét đi học.
Cháu ghét cái cảm giác bước qua cổng trường, mở cuốn SGK, chép từng trang vở. Cháu cảm giác mình lạc hướng… Từng ngày đi học, chúng cháu quay cuồng với việc học bài, kiểm tra.
Những năm tháng dần trôi qua một cách vô nghĩa dưới áp lực của việc học hành, của thầy cô, của gia đình.
Chương trình học hiện tại không cho phép học sinh chúng cháu có quyền sáng tạo. Tất cả bị bó buộc vào những quy luật nhất định và chúng cháu – những người học sinh bắt buộc phải làm theo chứ không được thay đổi.
Chính bản thân chúng cháu còn không hiểu mình đang học vì cái gì, vì ai!
Học vì kì vọng của mọi người xung quanh, học vì điểm số, học để qua được một kì kiểm tra ư? Xong rồi sao nữa?
Cuối cùng sau hơn 20 năm học tập miệt mài, căng thẳng chúng cháu còn phải sống một cuộc đời rất dài và tới lúc đó, chúng cháu sẽ phải áp dụng những kiến thức đã học được vào cuộc sống.
Nhưng cháu đã nhiều lần tự hỏi, cháu có thể sử dụng "Chuyển động tròn đều", "Chiều tăng giảm của hàm số" hay Vecto trong cuộc đời thật như thế nào?
Chúng cháu cứ học rồi lại quên, thầy cô thì cứ lao đầu vào giảng, giao bài tập về nhà nhưng họ chưa bao giờ nói cho chúng cháu nghe ứng dụng của những kiến thức này trong cuộc sống.
Từ một lúc nào đó, mọi người lại đánh giá nhau thông qua những con điểm.
Chì vì những con điểm vô giá trị mà đã đẩy biết bao số phận học sinh vào bước đường cùng, đã khiến cho mối quan hệ chữa cha mẹ - con cái và giáo viên – học sinh trở nên căng thẳng, ngột ngạt.
Cuộc sống của những học sinh giờ đây gần như chỉ xoay quanh HỌC. Chúng cháu không biết đến khái niệm nghỉ ngơi, thư giãn.
Chúng cháu gần như không còn hiểu được giá trị của những bữa ăn bên gia đình vì gần như suốt một tuần chúng cháu chỉ gần như học thêm đến khi trời tối mịt.
Người bạn ngồi kế cháu, bạn ấy học rất giỏi và các thầy cô đều rất yêu quý bạn ấy. Nhưng bạn ấy khổ lắm. Nhà bạn ấy ở Quận 12 và bạn ấy phải đi xe buýt tới Quận 1 để học thêm mỗi ngày.
Từng ngày đi học của bạn ấy bắt đầu từ 5h30 sáng cho tới 11h đêm. Bạn ấy đã kiệt sức rồi, cháu biết điều đấy. Khuôn mặt bạn phờ phạc, ánh mắt bạn bơ phờ, bạn bị thiếu ngủ và đau dạ dày.
Những người như bạn cháu không thiếu ngay tại chính TP.HCM này.
Học sinh chúng cháu sống thờ ơ, lãnh đạm, vô cảm và không có kĩ năng sống. Chúng cháu không biết phải làm gì nếu có động đất, sóng thần hay gặp một người bị đột quỵ ngay giữa đường.
Người lớn thất vọng vì cách ứng xử của thế hệ trẻ trong khi thế hệ trẻ chúng cháu lại thất vọng vì đang được giáo dục không có định hướng.
Thưa các bác, là một học sinh, cháu đã vô cùng xúc động khi nghe chủ trương không dạy thêm. Cái cảm giác vui mừng chợt chạy qua người cháu khi nghĩ đến cảnh chúng cháu không còn phải còng lưng ra học bài lúc 11h đêm nữa.
Nhưng hiện thực tàn khốc của việc học đã không cho cháu được vui mừng lâu.
Trước cảnh mỗi năm đề thi Đại học lại đổi mới một kiểu, trước cảnh cô giáo viên dạy Toán của chúng cháu quảng cáo về lớp dạy thêm của cô một cách bí mật, cháu nhận ra mọi chuyện sẽ không hề tốt lên được, sẽ không bao giờ tốt lên được.
Rồi sau tất cả, khi chúng cháu rời ghế nhà trường, đối diện với cuộc sống thật, chúng cháu lại lơ ngơ, hoang mang vì hoàn toàn không có những kĩ năng sống cần thiết.
Cháu cầu xin các bác, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo: Xin hãy cho chúng con được SỐNG. Xin cho phép chúng con được sống trong những tháng năm tuổi học trò một cách trọn vẹn nhất có thể.
Xin đừng quá kỳ vọng vào tụi con để rồi chính những kì vọng ấy khiến cho mọi người thất vọng. Xin đừng chỉ trích chúng con khi bọn con bị điểm kém.
Xin hãy hiểu rằng mỗi người chỉ có những khả năng nhất định và bọn con không phải là thiên tài.
Cuối cùng, con xin mọi người hãy hiểu: HỌC SINH CŨNG CHỈ LÀ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI MÁY MÓC".
(Nguồn: copy)
 

Dacia90

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-808783
Ngày cấp bằng
17/3/22
Số km
2,003
Động cơ
68,261 Mã lực
Tuổi
44
“Một lớp học phải có từ 40 em được học sinh Giỏi, Khá và không được có học sinh Trung bình.
Đã đi học thì các môn tổng kết cả năm phải từ 8 điểm trở lên, thậm chí là cao hơn. Tỉ lệ tốt nghiệp của trường sau một năm phải đạt 90% trở lên, có trường phải giữ vững mục tiêu là 100%.”

Ặc học sinh mà có số liệu như này thì BGD giải tán hết thôi, vì nát quá?
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,163
Động cơ
571,866 Mã lực
“Một lớp học phải có từ 40 em được học sinh Giỏi, Khá và không được có học sinh Trung bình.
Đã đi học thì các môn tổng kết cả năm phải từ 8 điểm trở lên, thậm chí là cao hơn. Tỉ lệ tốt nghiệp của trường sau một năm phải đạt 90% trở lên, có trường phải giữ vững mục tiêu là 100%.”

Ặc học sinh mà có số liệu như này thì BGD giải tán hết thôi, vì nát quá?
Chắc kpi của trường lớp khá rõ nên các cháu cũng nắm đc cụ ơi.
 

Nov

Xe điện
Biển số
OF-729257
Ngày cấp bằng
15/5/20
Số km
2,122
Động cơ
1,029,277 Mã lực
Ngọc ko giũa ko mài thì sao sáng đẹp được, nhiều người sẽ nói vậy. F1 nhà em đang lớp 6, chưa từng phải đi học thêm và sẽ tiếp tục là như thế.
 

Ta^.pLa'i

Xe buýt
Biển số
OF-2165
Ngày cấp bằng
28/10/06
Số km
635
Động cơ
562,720 Mã lực
F1 nhà em năm nay L11, gần như chưa từng đi học thêm. Nó học khá tốt các môn tự nhiên và ngoại ngữ, cuối năm ngoái thi IELTS phát 1 đc 7 overall, cũng chưa từng đi học thêm tý tẹo TA nào. Giờ tối nào cũng chơi game. Lúc còn học cấp 1 phải đến lớp 3 ấy vẫn lười viết vô cùng, mãi ko xong đc mấy dòng chữ, vẫn kệ ko ép gì cả. Đến C2 các thầy cô mở lớp học thêm động viên mãi nó mới đồng ý học thêm 1-2 môn gì đó đc 1 thời gian rồi kiên quyết ko đi nữa, cũng chiều luôn.
Em nghĩ học nặng hay nhẹ là do bố mẹ thôi.
 

LuckyCar

Xe container
Biển số
OF-48864
Ngày cấp bằng
16/10/09
Số km
8,154
Động cơ
2,951,720 Mã lực
Nơi ở
Internet
Học sinh lớp 10 mà tự viết được bài như trên thì thuộc dạng có tư duy tốt đến xuất sắc rồi, tầm này thì vừa chơi vừa học nhẹ nhàng cũng có thành tích ngon lành, nó sẽ lại không kêu ca gì đâu.
 

DCCHA

Xe buýt
Biển số
OF-838620
Ngày cấp bằng
13/8/23
Số km
933
Động cơ
19,170 Mã lực
Cccm cứ tha hồ chửi thầy cô giáo, chửi hiệu trưởng hiệu phó mà ko biết cội nguồn cái năm KPI ấy từ đâu ra? Y chang như việc toàn dân chửi Toy VN là chất lượng kém nhưng ko ai chửi tại sao Toy VN kém thế mà vẫn đc bán ở VN, khác hẳn Toy Mỹ. Vì đơn giản tiêu chuẩn kỹ thuật do đội ngũ đút chân gầm bàn chỉ có thế thì Toy nó cứ bán loại xe thế thôi. Giáo dục cũng y chang vậy thôi. Ai đó còn ca ngợi Xã Hội Hoá Giáo Dục là bước tiến vượt bậc cơ mà.
 

DCCHA

Xe buýt
Biển số
OF-838620
Ngày cấp bằng
13/8/23
Số km
933
Động cơ
19,170 Mã lực
Học sinh lớp 10 mà tự viết được bài như trên thì thuộc dạng có tư duy tốt đến xuất sắc rồi, tầm này thì vừa chơi vừa học nhẹ nhàng cũng có thành tích ngon lành, nó sẽ lại không kêu ca gì đâu.
Thay vì ta xem xét tại sao 1 học sinh phải viết những lời thấu ruột như vậy lên FB thì cụ lại chĩa mũi dùi vào học sinh đó và vặn ngược lại là đáng nhẽ phải có thành tích tốt thay vì thành tích kém. Cụ chắc cũng là 1 nhà đạo đức online đấy.
 

Dacia90

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-808783
Ngày cấp bằng
17/3/22
Số km
2,003
Động cơ
68,261 Mã lực
Tuổi
44
“Chúng cháu gần như không còn hiểu được giá trị của những bữa ăn bên gia đình vì gần như suốt một tuần chúng cháu chỉ gần như học thêm đến khi trời tối mịt.”

Công nhận đoạn này đúng, vì có ông bạn cán bộ NN, đi làm về còn đưa đón con học thêm tới tối muộn.
 

LuckyCar

Xe container
Biển số
OF-48864
Ngày cấp bằng
16/10/09
Số km
8,154
Động cơ
2,951,720 Mã lực
Nơi ở
Internet
Thay vì ta xem xét tại sao 1 học sinh phải viết những lời thấu ruột như vậy lên FB thì cụ lại chĩa mũi dùi vào học sinh đó và vặn ngược lại là đáng nhẽ phải có thành tích tốt thay vì thành tích kém. Cụ chắc cũng là 1 nhà đạo đức online đấy.
Cụ nhạy cảm nhỉ, hay cụ đọc nhanh quá. Em thấy không có bất kỳ câu chữ, nội dung hay hàm ý nào của em chĩa mũi dùi vào ai đó giống như cụ nói. Em cũng không phán xét bất kỳ ai. Nội dung em nói, ý là, theo nhận định của em thì không phải là một đứa học sinh lớp 10 tự viết ra bài viết đó. Bởi vì chất lượng của bài viết thực sự là quá tốt so với khả năng của học sinh bình thường lớp 10.
 
Chỉnh sửa cuối:

Amethyst2020

Xe buýt
Biển số
OF-716818
Ngày cấp bằng
19/2/20
Số km
601
Động cơ
92,985 Mã lực
Tuổi
36
Cụ nhạy cảm nhỉ, hay cụ đọc nhanh quá. Em thấy không có bất kỳ câu chữ, nội dung hay hàm ý nào của em chĩa mũi dùi vào ai đó giống như cụ nói. Em cũng không phán xét bất kỳ ai. Nội dung em nói, ý là, theo nhận định của em thì không phải là một đứa học sinh lớp 10 tự viết ra bài viết đó. Bởi vì chất lượng của bài viết thực sự là quá tốt so với khả năng của học sinh bình thường lớp 10.
Thế thì cụ lại xem nhẹ các cháu quá rồi. Bây giờ lớp 8-9 đã viết được như này chứ ko phải lớp 10 đâu. Ngày xưa mấy đứa học giỏi đều viết được, còn bây giờ bọn trẻ tư duy tốt hơn xưa nhiều.
 

LuckyCar

Xe container
Biển số
OF-48864
Ngày cấp bằng
16/10/09
Số km
8,154
Động cơ
2,951,720 Mã lực
Nơi ở
Internet
Thế thì cụ lại xem nhẹ các cháu quá rồi. Bây giờ lớp 8-9 đã viết được như này chứ ko phải lớp 10 đâu. Ngày xưa mấy đứa học giỏi đều viết được, còn bây giờ bọn trẻ tư duy tốt hơn xưa nhiều.
Con em lớp 9 lên 10 năm vừa rồi, em tự dạy chứ nó không đi học thêm. Con em cấp 2 học trường làng, lớp 10 học trường chuyên. Nói vậy để thấy em có điều kiện quan sát thực tế từ cấp độ khả năng khó thi vào cấp 3 công lập cho đến cấp độ chóp trong chính lứa này. Rất nhiều các bạn giỏi, và các bạn ấy vui vẻ, thoải mái, nhẹ nhàng lắm, các bạn này đủ khả năng viết nhưng không gặp vấn đề như bài viết. Ngược lại cũng có các bạn vất vả, áp lực, gặp vấn đề như bài viết, nhưng các bạn này sẽ không đủ khả năng viết được một bài chất lượng đến như vậy.
 

tuanzs

Xe container
Biển số
OF-60474
Ngày cấp bằng
31/3/10
Số km
8,666
Động cơ
526,529 Mã lực
Nơi ở
Với vợ
Do tố chất của từng người và do bố mẹ nữa, nhà trg chỉ 1 phần thôi.
Bọn f1 nhà em có phải học nhiều lắm đâu, chơi suốt. Con bé đang lớp 12 mà chỉ học thêm online 2h môn văn và 2h môn toán. :D
Vợ chồng em ko giỏi nên ko ép hay đặt kỳ vọng con phải làm đc những gì mình chưa làm nổi.
Em toàn gạ tụi nó bỏ bài, chơi hoặc đi ngủ cho sướng. Học là cả quá trình, mỗi ngày 1 chút giống như leo cầu thang, lên từng bậc thôi chứ bước 1 phát 3-5 bậc sao nổi.
 

Dr Thanh Bùi

Xe lăn
Biển số
OF-46445
Ngày cấp bằng
14/9/09
Số km
10,310
Động cơ
80,863 Mã lực
Nơi ở
Nam Định
Con em lớp 9 lên 10 năm vừa rồi, em tự dạy chứ nó không đi học thêm. Con em cấp 2 học trường làng, lớp 10 học trường chuyên. Nói vậy để thấy em có điều kiện quan sát thực tế từ cấp độ khả năng khó thi vào cấp 3 công lập cho đến cấp độ chóp trong chính lứa này. Rất nhiều các bạn giỏi, và các bạn ấy vui vẻ, thoải mái, nhẹ nhàng lắm, các bạn này đủ khả năng viết nhưng không gặp vấn đề như bài viết. Ngược lại cũng có các bạn vất vả, áp lực, gặp vấn đề như bài viết, nhưng các bạn này sẽ không đủ khả năng viết được một bài chất lượng đến như vậy.
Ngày xưa em học c3 như đi chơi chứ ko thấy áp lực gì cả. Buổi chiều e toàn trốn học thêm đi ngồi quán nét. Tối học loáng thoáng 1 tí rồi rủ bạn nữ gần nhà đi dạo. Cuối tuần đi chơi overnight. Thi 2 khối A,B đều đạt điểm cao. Kết quả chục môn học ở trường đều đạt khá, giỏi .
Có chăng bây giờ phụ huynh kỳ vọng vào con nhiều quá, bắt học thêm nhiều quá, thầy cô không truyền đạt hết kiến thức để còn dạy thêm?... Hay cũng có thể các em ấy không còn yêu thích việc học, việc tìm tòi kiến thức?
 

Grandtouring

Xe điện
Biển số
OF-34040
Ngày cấp bằng
26/4/09
Số km
4,586
Động cơ
461,302 Mã lực
Em đọc một bức thư của học sinh cấp 3 qua FB như bên dưới thấy có nhiều cái cần suy nghẫm. Không biết cccm có f1 đang tuổi đi học sẽ nghĩ gì sau khi đọc bài viết dưới đây của học sinh nhỉ?

Một tân binh cấp 3, là học sinh giỏi từ lớp 1 tới lớp 9 tại TP.HCM, gửi thư thống thiết tới “các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo”.
Dưới đây là nguyên văn bức thư:

"Kính thưa các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo!
Cháu xin được trút hết nỗi lòng đã giấu diếm suốt bấy lâu nay và cháu, cũng như nhiều bạn học sinh khác mong chờ sẽ nhận được những lời chia sẻ, cũng như ý kiến của các bác lãnh đạo, các phụ huynh và các thầy cô.
Đã nhiều năm nay, hầu như cuộc đời của học sinh chúng cháu chỉ là thức dậy, đi học trên trường, đi học thêm, về nhà và lặp lại. Qua nhiều năm, niềm đam mê học tập của cháu dần mất đi.
Cháu bắt đầu kiệt sức, chán nản và tuyệt vọng khi nghe đến chữ HỌC.
Không biết tự bao giờ, thời gian chúng cháu đi học còn nhiều hơn khoảng thời gian chúng cháu được ngủ. Đối với cháu, càng học cao hơn, kiến thức càng trở nên vô nghĩa.
Cháu biết nói ra điều này thật vô ơn. Để có được những kiến thức hôm nay là công sức đầy gian lao của những người đi trước.
Nhưng cháu tự nghĩ, vì sao giáo viên chỉ có thể dạy một bộ môn nhưng bản thân một học sinh phải học những mười mấy môn?
Không chỉ vậy, chúng cháu còn chịu áp lực nặng nề từ thầy cô, phụ huynh và cả xã hội. Một lớp học phải có từ 40 em được học sinh Giỏi, Khá và không được có học sinh Trung bình.
Đã đi học thì các môn tổng kết cả năm phải từ 8 điểm trở lên, thậm chí là cao hơn. Tỉ lệ tốt nghiệp của trường sau một năm phải đạt 90% trở lên, có trường phải giữ vững mục tiêu là 100%.
Cháu đã nhiều lần suy nghĩ về những gì chúng cháu đang được học. Càng nghĩ, cháu càng cảm thấy nản hơn khi cháu nhận ra mình gần như không thể tiếp nhận những kiến thức nhà trường dạy.
Bộ não của một người trưởng thành chỉ nặng gần 1400 gam nhưng những người của thế hệ đi trước lại mong chờ chúng cháu học đều, học tốt lượng kiến thức khổng lồ từ hơn mười môn học khác nhau.
Cháu sợ lắm ! Cháu sợ mỗi khi ông mặt trời lại lên báo hiệu một ngày đi học nữa lại đến. Cháu sợ khi điều đầu tiên thầy cô làm khi bước vào lớp là khảo bài, kiểm tra một núi bài tập họ giao cho chúng cháu.
Cháu sợ khi tiếng trống giờ về không đồng nghĩa với việc chúng cháu được về nhà nghỉ ngơi mà nó chỉ đơn thuần là giờ ra chơi giữa giờ học chính khóa và giờ học thêm.
Cháu sợ khi nhìn các bạn đồng trang lứa ăn vội vàng cái bánh bao và ánh mắt họ đờ đẫn, xa xăm, vô hồn ngồi trên chiếc xe máy giữa dòng người kẹt xe lúc 5h chiều.
Thưa các bác, các bác phụ huynh, các thầy cô!
Còn biết bao nhiêu câu chuyện chưa được kể về những áp lực vô hình mà mọi người đang vô tình đặt lên vai chúng cháu.
"Mỗi ngày đến trường là một ngày vui" – Đó là điều đầu tiên cháu học được khi bước vào lớp 1. Và cho đến giờ, khi đang ở độ tuổi 15, cháu căm ghét cái câu nói này kinh khủng.
Cháu xin lỗi khi nói ra những điều này, cháu biết việc này sẽ khiến cho những người đi trước khó chịu nhưng cho phép cháu được nói lên nỗi lòng mình: Cháu ghét đi học.
Cháu ghét cái cảm giác bước qua cổng trường, mở cuốn SGK, chép từng trang vở. Cháu cảm giác mình lạc hướng… Từng ngày đi học, chúng cháu quay cuồng với việc học bài, kiểm tra.
Những năm tháng dần trôi qua một cách vô nghĩa dưới áp lực của việc học hành, của thầy cô, của gia đình.
Chương trình học hiện tại không cho phép học sinh chúng cháu có quyền sáng tạo. Tất cả bị bó buộc vào những quy luật nhất định và chúng cháu – những người học sinh bắt buộc phải làm theo chứ không được thay đổi.
Chính bản thân chúng cháu còn không hiểu mình đang học vì cái gì, vì ai!
Học vì kì vọng của mọi người xung quanh, học vì điểm số, học để qua được một kì kiểm tra ư? Xong rồi sao nữa?
Cuối cùng sau hơn 20 năm học tập miệt mài, căng thẳng chúng cháu còn phải sống một cuộc đời rất dài và tới lúc đó, chúng cháu sẽ phải áp dụng những kiến thức đã học được vào cuộc sống.
Nhưng cháu đã nhiều lần tự hỏi, cháu có thể sử dụng "Chuyển động tròn đều", "Chiều tăng giảm của hàm số" hay Vecto trong cuộc đời thật như thế nào?
Chúng cháu cứ học rồi lại quên, thầy cô thì cứ lao đầu vào giảng, giao bài tập về nhà nhưng họ chưa bao giờ nói cho chúng cháu nghe ứng dụng của những kiến thức này trong cuộc sống.
Từ một lúc nào đó, mọi người lại đánh giá nhau thông qua những con điểm.
Chì vì những con điểm vô giá trị mà đã đẩy biết bao số phận học sinh vào bước đường cùng, đã khiến cho mối quan hệ chữa cha mẹ - con cái và giáo viên – học sinh trở nên căng thẳng, ngột ngạt.
Cuộc sống của những học sinh giờ đây gần như chỉ xoay quanh HỌC. Chúng cháu không biết đến khái niệm nghỉ ngơi, thư giãn.
Chúng cháu gần như không còn hiểu được giá trị của những bữa ăn bên gia đình vì gần như suốt một tuần chúng cháu chỉ gần như học thêm đến khi trời tối mịt.
Người bạn ngồi kế cháu, bạn ấy học rất giỏi và các thầy cô đều rất yêu quý bạn ấy. Nhưng bạn ấy khổ lắm. Nhà bạn ấy ở Quận 12 và bạn ấy phải đi xe buýt tới Quận 1 để học thêm mỗi ngày.
Từng ngày đi học của bạn ấy bắt đầu từ 5h30 sáng cho tới 11h đêm. Bạn ấy đã kiệt sức rồi, cháu biết điều đấy. Khuôn mặt bạn phờ phạc, ánh mắt bạn bơ phờ, bạn bị thiếu ngủ và đau dạ dày.
Những người như bạn cháu không thiếu ngay tại chính TP.HCM này.
Học sinh chúng cháu sống thờ ơ, lãnh đạm, vô cảm và không có kĩ năng sống. Chúng cháu không biết phải làm gì nếu có động đất, sóng thần hay gặp một người bị đột quỵ ngay giữa đường.
Người lớn thất vọng vì cách ứng xử của thế hệ trẻ trong khi thế hệ trẻ chúng cháu lại thất vọng vì đang được giáo dục không có định hướng.
Thưa các bác, là một học sinh, cháu đã vô cùng xúc động khi nghe chủ trương không dạy thêm. Cái cảm giác vui mừng chợt chạy qua người cháu khi nghĩ đến cảnh chúng cháu không còn phải còng lưng ra học bài lúc 11h đêm nữa.
Nhưng hiện thực tàn khốc của việc học đã không cho cháu được vui mừng lâu.
Trước cảnh mỗi năm đề thi Đại học lại đổi mới một kiểu, trước cảnh cô giáo viên dạy Toán của chúng cháu quảng cáo về lớp dạy thêm của cô một cách bí mật, cháu nhận ra mọi chuyện sẽ không hề tốt lên được, sẽ không bao giờ tốt lên được.
Rồi sau tất cả, khi chúng cháu rời ghế nhà trường, đối diện với cuộc sống thật, chúng cháu lại lơ ngơ, hoang mang vì hoàn toàn không có những kĩ năng sống cần thiết.
Cháu cầu xin các bác, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo: Xin hãy cho chúng con được SỐNG. Xin cho phép chúng con được sống trong những tháng năm tuổi học trò một cách trọn vẹn nhất có thể.
Xin đừng quá kỳ vọng vào tụi con để rồi chính những kì vọng ấy khiến cho mọi người thất vọng. Xin đừng chỉ trích chúng con khi bọn con bị điểm kém.
Xin hãy hiểu rằng mỗi người chỉ có những khả năng nhất định và bọn con không phải là thiên tài.
Cuối cùng, con xin mọi người hãy hiểu: HỌC SINH CŨNG CHỈ LÀ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI MÁY MÓC".
(Nguồn: copy)
So với Hàn, TQ, thì hs Việt chưa chăm bằng đâu. Chúng nó tự hiểu là chỉ có học mới cạnh tranh được sau này, nên tự có ý thức phải học. HS Việt thì bị bao cấp ngay cả trong ý thức, nên bị bố mẹ ép học, rồi sinh ra phản kháng.
 

duongphong

Xe container
Biển số
OF-431207
Ngày cấp bằng
20/6/16
Số km
5,764
Động cơ
250,604 Mã lực
Nơi ở
Lầu Năm Góc
“Một lớp học phải có từ 40 em được học sinh Giỏi, Khá và không được có học sinh Trung bình.
Đã đi học thì các môn tổng kết cả năm phải từ 8 điểm trở lên, thậm chí là cao hơn. Tỉ lệ tốt nghiệp của trường sau một năm phải đạt 90% trở lên, có trường phải giữ vững mục tiêu là 100%.”

Ặc học sinh mà có số liệu như này thì BGD giải tán hết thôi, vì nát quá?
Cụ phải căn cứ vào đầu vào tuyển sinh của trường C3. Thi 3 môn đầu vào lấy 42 điểm thì làm gì có học lực khá đỗ được, đầu vào tốt tất nhiên đầu ra sẽ tốt.

Lớp chọn ở cấp 3 (vd; A1) điểm trung bình h/s 8.0 có giỏi vẫn bay ra khỏi lớp. Vì h/s xét trụ hạng tại lớp bằng cách tính điểm từ cao xuống thấp, mỗi học kỳ xét 1 lần. Cách đánh giá học sinh cạnh tranh như vậy cũng là cơ hội để cho các cháu học tốt ở lớp khác nó phấn đấu lên lớp chọn. Vậy nên cả lớp học sinh giỏi và xuất sắc là chuyện dễ hiểu. :D

P/s: Cháu học sinh cụ thớt copy viết văn như người lớn. :D
 

LuckyCar

Xe container
Biển số
OF-48864
Ngày cấp bằng
16/10/09
Số km
8,154
Động cơ
2,951,720 Mã lực
Nơi ở
Internet
Ngày xưa em học c3 như đi chơi chứ ko thấy áp lực gì cả. Buổi chiều e toàn trốn học thêm đi ngồi quán nét. Tối học loáng thoáng 1 tí rồi rủ bạn nữ gần nhà đi dạo. Cuối tuần đi chơi overnight. Thi 2 khối A,B đều đạt điểm cao. Kết quả chục môn học ở trường đều đạt khá, giỏi .
Có chăng bây giờ phụ huynh kỳ vọng vào con nhiều quá, bắt học thêm nhiều quá, thầy cô không truyền đạt hết kiến thức để còn dạy thêm?... Hay cũng có thể các em ấy không còn yêu thích việc học, việc tìm tòi kiến thức?
Chính xác là như vậy, đội học được em thấy học nhàn, chơi nhiều, ngay trên OF thôi, vào các thớt bàn về các cháu học mấy trường top sẽ thấy các cháu giỏi toàn diện chứ không phải mọt sách; thể thao, đàn ca sáo nhị, thậm chí là game, thế mà giỏi vẫn giỏi.
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,163
Động cơ
571,866 Mã lực
Con em lớp 9 lên 10 năm vừa rồi, em tự dạy chứ nó không đi học thêm. Con em cấp 2 học trường làng, lớp 10 học trường chuyên. Nói vậy để thấy em có điều kiện quan sát thực tế từ cấp độ khả năng khó thi vào cấp 3 công lập cho đến cấp độ chóp trong chính lứa này. Rất nhiều các bạn giỏi, và các bạn ấy vui vẻ, thoải mái, nhẹ nhàng lắm, các bạn này đủ khả năng viết nhưng không gặp vấn đề như bài viết. Ngược lại cũng có các bạn vất vả, áp lực, gặp vấn đề như bài viết, nhưng các bạn này sẽ không đủ khả năng viết được một bài chất lượng đến như vậy.
Em thấy bài viết phản ánh đúng thực trạng của gd bao năm nay và nó làm cho hs chán học do kpi của phụ huynh, của gv, của trường và làm cho các cháu mất đi niềm vui đến trường, niềm vui đc học tập và cũng mất đi sự sáng tạo trong học tập và tư duy của các con cụ ạ.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top