[Funland] Hoa kỳ công bố chính sách Thuế đối ứng với Việt Nam và các nước khác

Cucumin

Xe điện
Biển số
OF-803153
Ngày cấp bằng
23/1/22
Số km
2,131
Động cơ
115,905 Mã lực
Tuổi
48
Nếu Mỹ chọn Ấn thay Trung Quốc không biết người anh em Pakistan có giúp TQ làm một cuộc chiến tranh với Ấn khiến cho các nhà đầu tư tháo chạy khỏi Ấn không.
 

rachfan

Xe container
Biển số
OF-365216
Ngày cấp bằng
3/5/15
Số km
6,209
Động cơ
473,786 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Để hướng nền kinh tế vào trong tức là nội địa phải tiêu dùng. Tiêu dùng nhanh và mạnh để hấp thụ phần ko xuất khẩu kia được nhưng thực tế hoàn toàn trái ngược. Người TQ tiết kiệm bao nhiêu thì ng Mỹ lại tiêu dùng mạnh, 2 thái cực trái ngược hoàn toàn.
Nếu để nói so sánh kinh tế, tài chính, hỏi bao nhiêu Nobel kinh tế thuộc về Mỹ và bao nhiêu Nobel kte thuộc về TQ là rõ.
"Hướng nền kinh tế vào trong" tức là thay đổi cấu trúc nền kinh tế, giảm sản xuất chuyển sang dịch vụ. Chứ không phải giữ nguyên sản xuất và tăng tiêu dùng để hấp thụ phần hàng hóa không xuất khẩu được.

1 phần vốn + nhân lực xã hội chuyển dịch từ sản xuất sang dịch vụ. Sản xuất sẽ giảm cả về khối lượng tuyệt đối và tỉ lệ tương đối trong GDP tổng. Hàng hóa sản xuất sẽ ít, tinh và đắt hơn, phục vụ nhu cầu trong nước là chính chứ không hướng về xuất khẩu như trước.

Và như vậy, tâm lý người dân và xã hội sẽ phải thay đổi, chuyển từ tiết kiệm sang chi tiêu. Nhà nước sẽ phải chi mạnh cho các chương trình xã hội và dân sinh. Có thế mới tạo ra thị trường nội địa đủ lớn để đảm bảo thu nhập và công ăn việc làm cho tất cả dân chúng.
 

Johnny Cupcakes

Xe điện
Biển số
OF-435046
Ngày cấp bằng
6/7/16
Số km
3,803
Động cơ
242,920 Mã lực
"Hướng nền kinh tế vào trong" tức là thay đổi cấu trúc nền kinh tế, giảm sản xuất chuyển sang dịch vụ. Chứ không phải giữ nguyên sản xuất và tăng tiêu dùng để hấp thụ phần hàng hóa không xuất khẩu được.

1 phần vốn + nhân lực xã hội chuyển dịch từ sản xuất sang dịch vụ. Sản xuất sẽ giảm cả về khối lượng tuyệt đối và tỉ lệ tương đối trong GDP tổng. Hàng hóa sản xuất sẽ ít, tinh và đắt hơn, phục vụ nhu cầu trong nước là chính chứ không hướng về xuất khẩu như trước.

Và như vậy, tâm lý người dân và xã hội sẽ phải thay đổi, chuyển từ tiết kiệm sang chi tiêu. Nhà nước sẽ phải chi mạnh cho các chương trình xã hội và dân sinh. Có thế mới tạo ra thị trường nội địa đủ lớn để đảm bảo thu nhập và công ăn việc làm cho tất cả dân chúng.
Người dân TQ kỳ vọng sự thịnh vượng tiếp tục sau đã được nếm trải trong suốt 30-35 năm qua,
Giờ bất kỳ sự thay đổi đột ngột nào về việc làm, an sinh xã hội sẽ là 1 cú shock ko nhỏ, ảnh hưởng tới tính chính danh của nhà nước cầm quyền,
Việc e chia sẻ góc nhìn cá nhân cũng là rất hạn chế do giới hạn bản thân, ae bạn bè nào có thời gian thì tự đọc và nghiên cứu thì tốt hơn,
Thân tặng,
 

quocanhnguyen201

Xe tăng
Biển số
OF-392084
Ngày cấp bằng
14/11/15
Số km
1,312
Động cơ
271,119 Mã lực

quocanhnguyen201

Xe tăng
Biển số
OF-392084
Ngày cấp bằng
14/11/15
Số km
1,312
Động cơ
271,119 Mã lực
Người dân TQ kỳ vọng sự thịnh vượng tiếp tục sau đã được nếm trải trong suốt 30-35 năm qua,
Giờ bất kỳ sự thay đổi đột ngột nào về việc làm, an sinh xã hội sẽ là 1 cú shock ko nhỏ, ảnh hưởng tới tính chính danh của nhà nước cầm quyền,
Việc e chia sẻ góc nhìn cá nhân cũng là rất hạn chế do giới hạn bản thân, ae bạn bè nào có thời gian thì tự đọc và nghiên cứu thì tốt hơn,
Thân tặng,
Điều quan trọng là có đổi nhà nước cầm quyền khác thì cũng vẫn thế thôi, đổ vỡ về chính trị hiện tại sẽ dẫn tới sự thụt lùi toàn xã hội chứ không phải thịnh vượng tiếp. Trung Quốc chắc chắn không chấp nhận cửa dưới nữa rồi, nhìn sự phát triển vượt bậc về công nghệ, hạ tầng, kỹ thuật...của Trung Quốc trong hơn 10 năm qua thì thấy quá kinh khủng. Mà sự thật thì trong vài chục năm qua chẳng có tấm gương nước nào phát triển hơn sau khi lật đổ chính quyền hiện tại cả. Chính trị mà không ổn định thì làm ăn gì, chẳng ai điên đi đầu tư vào nơi loạn lạc
 

banhmygoi

Xe buýt
Biển số
OF-877091
Ngày cấp bằng
10/3/25
Số km
696
Động cơ
7,761 Mã lực
Tuổi
58
Vỉ sao Mỹ chọn Ấn thay TQ các cụ nhỉ?
- dân số đông
- nhân công rẻ
- công nghệ phát triển
- đất rộng
- thuế thấp
???
 

.Bo My

Xe lăn
Biển số
OF-795404
Ngày cấp bằng
1/11/21
Số km
11,915
Động cơ
324,523 Mã lực
Vỉ sao Mỹ chọn Ấn thay TQ các cụ nhỉ?
- dân số đông
- nhân công rẻ
- công nghệ phát triển
- đất rộng
- thuế thấp
???
Mỹ không chỉ chọn Ấn mà phải chọn rất nhiều nước mới tương đương TQ. Dĩ nhiên Ấn là 1 trong số quan trọng vì nó đông bằng 30 nước khác.
 
Chỉnh sửa cuối:

.Bo My

Xe lăn
Biển số
OF-795404
Ngày cấp bằng
1/11/21
Số km
11,915
Động cơ
324,523 Mã lực
Báo chí viết ngớ ngẩn về kinh tế thật sự, mất đơn hàng từ Trung Quốc là mất trắng doanh thu thì lợi kiểu gì. Các thị trường khác chỉ lấy được hàng nhanh hơn chứ có mua thêm bù vào đâu
Chỉ có 1 người Đài nói thế thôi chứ chính chủ Boeing có nói thế đâu. Boeing chắc muốn xin trợ cấp chính phủ nếu TQ hủy cả ngàn máy bay.

Có thể là TQ lợi dụng cơ hội dể hủy đơn, chuyển sang máy bay nội địa. Boeing cũng đã trễ hạn giao nên cũng nói khẽ thôi.
 
Chỉnh sửa cuối:

banhmygoi

Xe buýt
Biển số
OF-877091
Ngày cấp bằng
10/3/25
Số km
696
Động cơ
7,761 Mã lực
Tuổi
58
Mỹ không chỉ chọn Ấn mà phải chọn rất nhiều nước mới tương đương TQ. Dĩ nhiên Ấn là 1 trong số quan trọng vì nó đông bằng 30 nước khác.
Ấn Độ chưa thể thay thế Trung Quốc làm "công xưởng thế giới", dựa trên dữ liệu khách quan và dẫn chứng cụ thể:

1. Chất lượng lao động và năng suất thấp 210
Số liệu giáo dục và sức khỏe:

Tỷ lệ trẻ em suy dinh dưỡng ở Ấn Độ (35%) tương đương mức Trung Quốc cách đây 20 năm. Tuổi thọ trung bình của Ấn Độ thấp hơn Trung Quốc 7 năm (69.7 so với 77 năm vào 2023)

86% lực lượng lao động Ấn Độ làm việc trong khu vực phi chính thức, thiếu đào tạo chuyên môn

Ví dụ thực tế:

Công ty LiKraft (sản xuất pin xe điện) gặp khó khăn khi tuyển công nhân đủ kỹ năng vận hành máy móc nhập từ Trung Quốc. Họ phải phụ thuộc vào nguyên liệu và công nghệ ngoại nhập dù sản phẩm cuối cùng dán nhãn "Made in India"

2. Hạ tầng yếu kém và đầu tư chưa đủ 21012
So sánh đầu tư:

Đầu tư cố định của Ấn Độ chiếm 28% GDP (2021), giảm từ 36% năm 2007. Trong khi đó, Trung Quốc duy trì mức 42% GDP

Dự án Hành lang Công nghiệp Delhi-Mumbai (DMIC) triển khai chậm trễ do thiếu vốn và quy hoạch phân tán

Thiếu điện và giao thông:

27% doanh nghiệp Ấn Độ báo cáo mất điện thường xuyên làm gián đoạn sản xuất (Báo cáo Ngân hàng Thế giới, 2024)

Chi phí logistics tại Ấn Độ cao gấp 2 lần Trung Quốc (14% GDP so với 7%)

3. Hệ thống xã hội phân mảnh và thể chế cứng nhắc 2610
Ảnh hưởng của hệ thống đẳng cấp:

80% ngành nghề tại Ấn Độ bị chi phối bởi các nhóm đẳng cấp cụ thể, tạo ra hàng nghìn "thị trường nhỏ" thay vì một thị trường thống nhất 1.4 tỷ dân

Rào cản pháp lý:

Luật Lao động Ấn Độ quy định doanh nghiệp trên 300 nhân viên phải xin phép chính phủ để sa thải công nhân, khiến 86% doanh nghiệp chọn quy mô nhỏ để tránh rủi ro

Chỉ số Dễ dàng Kinh doanh của Ấn Độ xếp thứ 63/190 (2024), thấp hơn Trung Quốc (thứ 31)

4. Chính sách bảo hộ và hạn chế thương mại 210
Xuất khẩu ì ạch:

Ấn Độ chỉ chiếm 3.5% xuất khẩu hàng hóa công nghệ thấp toàn cầu (2023), trong khi Trung Quốc chiếm 22.8%

Thuế nhập khẩu trung bình của Ấn Độ là 18.1% (2024), cao gấp 3 lần Trung Quốc (6.4%), làm giảm sức cạnh tranh

Ví dụ điển hình:

Ấn Độ rút khỏi Hiệp định Đối tác Kinh tế Toàn diện Khu vực (RCEP) năm 2019, đánh mất cơ hội tiếp cận thị trường 2.2 tỷ dân

5. Phụ thuộc vào chuỗi cung ứng Trung Quốc 11012
Nhập khẩu nguyên liệu thô:

45% linh kiện điện tử và 60% dược phẩm của Ấn Độ phải nhập từ Trung Quốc (Báo cáo Bộ Thương mại Ấn Độ, 2024)

Foxconn (đối tác Apple) dù mở nhà máy tại Tamil Nadu vẫn phải nhập cell pin từ Nội Mông (Trung Quốc)

Thống kê thương mại:

Kim ngạch nhập khẩu từ Trung Quốc sang Ấn Độ tăng 15% năm 2023, đạt 118 tỷ USD, bất chấp xung đột biên giới

6. Tham vọng "Make in India" chưa đạt mục tiêu
Số liệu thất bại:

Đóng góp của ngành sản xuất vào GDP Ấn Độ giảm từ 16.26% (2014) xuống 12.84% (2023) – mức thấp nhất kể từ 1960

Chỉ 480 triệu USD FDI đổ vào lĩnh vực sản xuất Ấn Độ từ 3–11/2024, giảm 94% so với 8.5 tỷ USD cùng kỳ 2023

Phát biểu của chuyên gia:

Ông Anil Bhardwaj (Tổng thư ký Hiệp hội Doanh nghiệp vừa và nhỏ Ấn Độ) nhận định: "Chi phí đất đai, thiếu kỹ sư chuyên môn và hệ thống tư pháp chậm chạp đang bóp nghẹt sáng kiến công nghiệp"

Kết luận:
Dù Ấn Độ có lợi thế nhân công giá rẻ và chính sách "Make in India", các hạn chế về hạ tầng, thể chế, chất lượng lao động và sự phụ thuộc vào Trung Quốc khiến họ khó trở thành "công xưởng thế giới" trong ngắn hạn. Trung Quốc vẫn chiếm 21% xuất khẩu hàng chế tạo toàn cầu (2024) nhờ hệ sinh thái sản xuất tích hợp và chính sách công nghiệp nhất quán
 

banhmygoi

Xe buýt
Biển số
OF-877091
Ngày cấp bằng
10/3/25
Số km
696
Động cơ
7,761 Mã lực
Tuổi
58
Dưới đây là những lý do chính khiến các nhà đầu tư và doanh nghiệp thường “thà chọn” các nước Đông Nam Á thay vì Ấn Độ làm cứ điểm sản xuất thay thế Trung Quốc.

Tóm tắt:

Khung FTA rộng khắp: ASEAN hưởng lợi từ RCEP, CPTPP, EVFTA… giúp xóa ngay 85,6%–99,2% thuế nhập khẩu vào EU và mở cửa thị trường

Dòng vốn FDI mạnh mẽ: ASEAN đón kỷ lục 230 tỷ USD FDI (2023), trong đó 28% chảy vào sản xuất (62 tỷ USD năm 2022)

Hạ tầng logistics vượt trội: Nhiều nước dẫn đầu LPI 2023—Singapore (hạng 1), Malaysia (30), Thái Lan (34)… so với Ấn Độ (38)

Môi trường kinh doanh thuận lợi: Doing Business 2020: Singapore (2), Malaysia (12), Thái Lan (21) so với Ấn Độ (63)

Chi phí lao động cạnh tranh & chất lượng: Lương công nhân nhà máy Việt Nam ~31.596 VND/giờ (~1,35 USD) so với mức tối thiểu ở Ấn Độ ~178 INR/ngày (~0,27 USD/giờ)

Proximity chuỗi cung ứng: Thời gian tàu biển từ Thâm Quyến đến Singapore chỉ ~8–10 ngày nhưng đến Mumbai ~15 ngày

Ổn định chính trị cao hơn: Chỉ số ổn định chính trị 2023: Singapore 1.42, Malaysia 0.17, Việt Nam –0.04, Indonesia –0.4 so với Ấn Độ –0.64

1. Khung pháp lý & Hiệp định thương mại tự do
RCEP (1/1/2022): Kết nối 15 nền kinh tế (ASEAN + Trung Quốc, Nhật, Hàn, Úc, NZ), xóa hầu hết thuế quan nội khối.

CPTPP (14/1/2019): ASEAN có 4 thành viên (Việt Nam, Malaysia, Singapore, Brunei), mở cửa Canada, Mexico…

EVFTA (1/8/2020): EU xóa ngay 85,6% thuế nhập khẩu đối với hàng Việt, lên đến 99,2% năm 2027; Việt Nam xóa 48,5% thuế ngay

UKVFTA, AANZFTA… tạo mạng lưới ưu đãi sâu rộng, giúp doanh nghiệp ASEAN tiếp cận 65+ thị trường với thuế suất ưu đãi.

2. Dòng vốn FDI mạnh mẽ
Kỷ lục 230 tỷ USD FDI vào ASEAN năm 2023, chiếm 17% dòng vốn toàn cầu (tăng từ 16,5% năm 2022)

Sản xuất thu hút 62 tỷ USD năm 2022 (28% tổng FDI), đặc biệt ngành điện tử và chuỗi pin EV

Theo UNCTAD, ASEAN liên tục đứng top FDI trong nhóm các thị trường đang phát triển từ 2021–2023

3. Hạ tầng logistics & Khả năng kết nối

Singapore hạng 1, Malaysia 30, Thái Lan 34, Philippines & Việt Nam 43, Indonesia 61, trong khi Ấn Độ 38
.

Cảng biển, đường bộ, đường sắt: Singapore, Port Klang (Malaysia), Laem Chabang (Thái)… là những cảng trung chuyển hàng đầu, giúp rút ngắn chu kỳ vận chuyển so với cảng Mumbai hay Chennai.

4. Môi trường kinh doanh
Ease of Doing Business 2020:

Singapore (2), Malaysia (12), Thái Lan (21), Việt Nam (70), Indonesia (73), Philippines (95) vs. Ấn Độ (63)

Thủ tục đầu tư đơn giản hơn, chi phí tuân thủ thấp hơn, giúp doanh nghiệp nước ngoài gia nhập và mở rộng sản xuất nhanh chóng.

5. Chi phí lao động & Nguồn nhân lực
Việt Nam: Công nhân nhà máy được trả ~31.596 VND/giờ (~1,35 USD)
.

Ấn Độ: Mức tối thiểu quy định ~178 INR/ngày (~0,27 USD/giờ)
.

Chất lượng kỹ năng: ASEAN đẩy mạnh đào tạo nghề, tham gia chương trình lao động kỹ thuật cao, thu hút nhân lực chất lượng cho các chuỗi giá trị điện tử, ô tô và dược phẩm.

6. Proximity chuỗi cung ứng & Thời gian vận chuyển
Shenzhen ⇔ Singapore: ~8–10 ngày đường biển

Shenzhen ⇔ Vietnam: ~5 ngày

Shenzhen ⇔ Mumbai: ~15 ngày

Air freight: Singapore chỉ 1–2 ngày, Mumbai 4–5 ngày
.
Proximity giúp giảm thời gian luân chuyển vốn lưu động, tăng tốc độ đáp ứng đơn hàng.

7. Ổn định chính trị & Rủi ro địa chính trị
Chỉ số ổn định chính trị 2023 (WB):

Singapore 1.42, Malaysia 0.17, Việt Nam –0.04, Thái Lan –0.28, Indonesia –0.40, Philippines –0.57; Ấn Độ –0.64
.

ASEAN nhìn chung giữ ổn định, ít chịu biến động chính trị mạnh như cuộc bầu cử tổng thống tại Ấn Độ hay căng thẳng biên giới.

Kết luận: Nhờ mạng lưới FTA sâu rộng, dòng vốn FDI mạnh, hạ tầng logistics và môi trường kinh doanh vượt trội, chi phí lao động cạnh tranh, vị trí địa lý thuận lợi, cùng ổn định chính trị cao hơn, Đông Nam Á đang là lựa chọn hàng đầu cho các tập đoàn đa quốc gia trong chiến lược “China Plus One”.
 

pimbim

Xe điện
Biển số
OF-183959
Ngày cấp bằng
7/3/13
Số km
2,390
Động cơ
357,561 Mã lực
Các cụ sử dụng quan điểm AI nhiều quá
 

TQA

Xe hơi
Biển số
OF-795614
Ngày cấp bằng
3/11/21
Số km
193
Động cơ
28,474 Mã lực
Tuổi
47
Nói thì dễ nhưng bài toán ko như đơn giản đâu. Cái cụ nói chắc là suy luận theo lý thuyết hoặc bài báo a, b nào đó. Tuy nhiên thực thế nó khác xa và rất tàn nhẫn.
Chắc cung có nghe tháng 8 năm 2024 tổng thống Biden có đánh thuế 4 công ty sản xuất Pin mặt trời tại việt nam đi Mỹ ko ?
“, 4 công ty gồm: Công ty GEP New Energy Limited Company, HT Solar Vietnam Limited Company, Shengtian New Energy Vina Co., Ltd và Vietnam Green Energy Commercial Services Company Ltd bị buộc chịu mức thuế 292,61%. Mức thuế này được tính toán trên thông tin sẵn có bất lợi, do các công ty này không trả lời bản câu hỏi lượng và giá trị của DOC nên bị kết luận không hợp tác.”
Và thật may mắn cách đây mấy hôm tôi có việc đi qua Hải Dương gặp công ty này “ Shengtian New Energy Vina Co., Lt” sau khi nói chuyện với ông chủ KCN ( người cho công ty trung quốc này thuê tại việt nam )
Thì ông chủ nói sau khi Biden đánh thuế thì chỉ hơn 1 tháng sau công ty này đóng cửa tầm tháng 9/2024 và đến tận bây giờ vẫn đống của mặc dù công ty này đầu tư cực khủng tại khu công nghiệp . Công ty này sản xuất 100% pin mặt trời việt nam ( ko phải hàng xuất sang đóng mác ) chấp nhận chi trả 8-10 $ / m2 / tháng… chấp nhật chi trả một đống chi phí khủng khiếp tại việt nam… thế mà ăn một đòn thuế nhẹ của cụ Biden mà ko ngóc đầu được đến tận bây giờ.
Thế mới nói lý thuyết thì dễ nhưng thực tế thì khác xa nó nhẫn tâm hơn nhiều những gì mình nghĩ.

IMG_3289.jpeg
IMG_3287.jpeg
IMG_3284.jpeg
IMG_3283.jpeg
IMG_3286.jpeg


3 công ty kia cũng giải tán sau khi dính thuế cụ Biden…. Ko có cửa chuyển hàng về nội địa như cụ nghĩ đâu.
Tôi nghĩ bác không hiểu ý tôi lắm. Những doanh nghiệp mà Trung Quốc xây ở nước ngoài với mục tiêu thông qua nó xuất khẩu vào Mỹ, thì khi không xuất khẩu được thì đương nhiên nó đóng cửa.
Còn ngược lại nếu xuất khẩu cho nội địa Trung Quốc thì nó sản xuất luôn bên trong Trung Quốc chứ đem sản xuất ra nước ngoài làm gì.

Nói chung, bạn đã bỏ qua tính đặc thù của ngành sản xuất pin mặt trời. Đây là hàng hoá có tính kỹ thuật cao, thị trường tiêu thụ không phổ thông như thực phẩm, đồ gia dụng. Đầu ra của sản phẩm đặc thù của chi nhánh VN này chủ yếu phục vụ xuất khẩu theo hợp đồng lớn, không dễ "chuyển sang bán lẻ nội địa".

Công ty FDI đặt tại Việt Nam chỉ là chi nhánh gia công, không có hệ thống phân phối, marketing nội địa, không thể xoay chuyển thị trường nhanh chóng như doanh nghiệp trong nước. Khi Mỹ áp thuế theo đạo luật chống lẩn tránh xuất xứ => rào cản mang tính chính trị.
Việc công ty “chết ngay sau một cú thuế” không phản ánh cầu nội địa TQ yếu, mà phản ánh rằng mô hình kinh doanh của công ty này, chính xác là nhánh của công ty này ở Việt nam, vào một thị trường (Mỹ).

Trường hợp bạn nêu ra là một ví dụ vi mô đặc thù, không phản bác được vĩ mô
Việc 4 công ty sản xuất pin mặt trời tại Việt Nam (đặc biệt là Shengtian New Energy Vina) là một minh chứng cho rủi ro thương mại và chính sách, chứ không chứng minh pử cấp vĩ mô rằng hàng hóa Trung Quốc không thể tiêu thụ thêm ở nội địa Trung Quốc.
Việc các doanh nghiệp FDI Trung Quốc, theo ví dụ của bác, đặt nhà máy tại Việt Nam, hoạt động gia công theo đơn hàng xuất khẩu sang Mỹ. Khi bị áp thuế 292%, họ không thể điều chỉnh kịp mô hình kinh doanh, bởi:
- Pin mặt trời không phải hàng tiêu dùng phổ thông có thể mang ra siêu thị bán.
- Họ không có hệ thống phân phối nội địa tại Việt Nam hay Trung Quốc, cũng không có cơ chế hỗ trợ tiêu thụ đột ngột sau cú sốc chính sách.
- Sản phẩm của họ được thiết kế để đáp ứng tiêu chuẩn kỹ thuật của khách hàng Mỹ, chứ không hẳn phù hợp với nhu cầu thị trường nội địa Việt Nam hoặc Trung Quốc.

Tóm lại, đây là thất bại trong việc đa dạng hóa thị trường và quản trị rủi ro xuất khẩu, chứ không phải bằng chứng rằng “không thể hấp thụ thêm hàng xuất khẩu về nội địa”.

Khi tôi nói “luôn có cách để khiến họ tiêu thụ được”, không có nghĩa là mọi sản phẩm đều có thể tiêu thụ trong mọi điều kiện, mà là:
- Nếu doanh nghiệp, chính sách, công nghệ và tiếp thị đủ khéo léo, thì hàng hóa có thể được chuyển hóa và tiêu thụ, đôi khi ở những thị trường không ngờ tới.

- Tiêu dùng nội địa hoàn toàn có thể tăng, nếu sản phẩm phù hợp và có hệ sinh thái hỗ trợ (marketing, logistics, phân phối…).

Ý tôi nói là ở cấp độ vĩ mô chiến lược lâu dài. Bác bảo là thị trường Trung Quốc nội địa đã bão hòa không thấy hấp thụ thêm được nhu cầu nữa thì tôi nói là không đúng. Hiện nay Trung Quốc vẫn sản xuất hàng cho xuất khẩu, nhưng nếu vì một lý do nào đó, được xuất khẩu bị hủy bỏ một cách dài hạn (chứ không phải chỉ nhất thời như hiện nay), thì năng lực sản xuất dư thừa của Trung Quốc có thể điều chỉnh để chuyển sang sản xuất cho nội địa, chứ không phải nội địa Trung Quốc không còn khả năng hấp thụ thêm nữa như bác nói. Dị nhiên quá trình điều chỉnh này sẽ có một số doanh nghiệp phải cắt giảm sản xuất trong nhất thời, điều chỉnh sản phẩm phù hợp với thị trường nội địa, nhưng về lâu dài họ sẽ vượt qua được. Tôi không nghĩ Trung Quốc sẽ để xảy ra tình trạng khủng hoảng thừa dẫn đến đại suy thoái trong thập kỷ 30s thế kỷ trước ở Mỹ đâu.

Hiện nay, tiêu dùng nội địa Trung Quốc vẫn đang mở rộng mạnh mẽ. Năm 2024, tổng mức bán lẻ hàng hóa Trung Quốc đạt hơn 6.000 tỷ USD, tăng 9% so với năm trước. Trung Quốc đang đẩy mạnh “nội tuần hoàn kép” (dual circulation) để giảm phụ thuộc vào xuất khẩu – điều này thể hiện rõ trong chính sách và hành vi tiêu dùng.

Các ngành như ô tô điện (NEV), thực phẩm cao cấp, điện tử gia dụng, du lịch nội địa, y tế tư nhân... đều có mức tăng trưởng tiêu dùng nội địa hai con số.


Vậy nên, hàng hóa hoàn toàn có thể tiêu thụ nội địa, nhưng cần phù hợp về giá cả, thiết kế, phân khúc người dùng và hệ sinh thái hỗ trợ.


Nói chung, tôi cảm ơn bác đã chia sẻ trường hợp thực tế về các công ty Trung Quốc sản xuất pin mặt trời tại Việt Nam bị Mỹ áp thuế và dẫn đến việc đóng cửa. Đây là một ví dụ thực tế rất có giá trị – nó cho thấy sự khắc nghiệt của môi trường kinh doanh hiện nay. Tuy nhiên, nếu dùng ví dụ đó để bác bỏ hoàn toàn nhận định rằng “nhu cầu tiêu dùng con người gần như vô tận, luôn có cách để khiến họ tiêu thụ được” thì e rằng đang có sự lẫn lộn giữa vi mô và vĩ mô.
 
Chỉnh sửa cuối:

TQA

Xe hơi
Biển số
OF-795614
Ngày cấp bằng
3/11/21
Số km
193
Động cơ
28,474 Mã lực
Tuổi
47
Bơm 70 tỉ đô với TQ chỉ như ném đá ao bèo thôi các cụ ợ. Muốn có tác dụng, phải cỡ ngàn tỉ.

Có 1 thực tế là dù muốn hay không thì TQ cũng phải hướng nền kinh tế vào trong, tức là không hướng xuất khẩu quá nhiều như hiện tại nữa. Vì đơn giản là các nước không thể cho phép hàng TQ tung hoành ở thị trường nước mình nhiều đến thế.

Muốn nền kinh tế hướng vào trong thì sức mua của thị trường trong nước phải đủ lớn để hấp thu hoàn toàn khối lượng hàng hóa + dịch vụ mà nền kinh tế tạo ra, đồng thời phải đảm bảo đủ công ăn việc làm và cân bằng tài chính quốc gia. Như vậy phải giảm sản xuất, tăng dịch vụ, đồng thời nâng mặt bằng thu nhập của dân chúng để tăng sức mua. Đó sẽ là những thay đổi cực kỳ lớn về cả cơ cấu/tổ chức nền kinh tế, quan niệm xã hội, tâm lý người dân, và hoạt động nhà nước. Ngay cả khi vận hành trôi chảy thì cũng phải mất cả chục đến hàng chục năm.

GDP đầu người Trung quốc hiện tại thực tế chưa cao: hơn 13 ngàn USD/năm. Ở mức này mà hướng nền kinh tế vào trong là hơi sớm. Ví dụ so sánh: Hàn quốc 50 triệu dân, GDP đầu người 34 ngàn đô/năm, 2024 xuất khẩu 684 tỉ đô; còn TQ 1,4 tỉ dân (gấp 28 lần), 2024 xuất khẩu 3.580 tỉ đô (gấp hơn 6 lần). Như vậy về trung bình đầu người thì xuất khẩu Trung quốc còn thua xa Hàn quốc, nhưng do dân số khổng lồ 1,4 tỉ nên khối lượng hàng hóa xuất khẩu của TQ quá nhiều, tràn ngập khắp nơi và tất sẽ dẫn đến phản ứng tiêu cực của chính phủ các nước nhập khẩu, không chỉ có Mỹ.
"Hướng nền kinh tế vào trong" tức là thay đổi cấu trúc nền kinh tế, giảm sản xuất chuyển sang dịch vụ. Chứ không phải giữ nguyên sản xuất và tăng tiêu dùng để hấp thụ phần hàng hóa không xuất khẩu được.

1 phần vốn + nhân lực xã hội chuyển dịch từ sản xuất sang dịch vụ. Sản xuất sẽ giảm cả về khối lượng tuyệt đối và tỉ lệ tương đối trong GDP tổng. Hàng hóa sản xuất sẽ ít, tinh và đắt hơn, phục vụ nhu cầu trong nước là chính chứ không hướng về xuất khẩu như trước.

Và như vậy, tâm lý người dân và xã hội sẽ phải thay đổi, chuyển từ tiết kiệm sang chi tiêu. Nhà nước sẽ phải chi mạnh cho các chương trình xã hội và dân sinh. Có thế mới tạo ra thị trường nội địa đủ lớn để đảm bảo thu nhập và công ăn việc làm cho tất cả dân chúng.
Thực chất bác đang mô tả nền kinh tế tiêu thụ dựa vào nợ của phương Tây, và bác cho rằng TQ chuyển đổi mô hình kinh tế sang tiêu dùn nội địa sẽ phải làm y như phương Tây, tạo ra mô hình xã hội giống hệt phương Tây.
Như post trên của tôi đã nói, tiêu thụ nội địa TQ đang tăng mạnh, và "hướng nội địa" là xu thế tất yếu với Trung Quốc hiện nay, do áp lực từ bên ngoài ngày càng lớn. Tuy nhiên, tôi xin phép bổ sung và làm rõ thêm một số điểm, vì thấy lập luận của bác đang có sự áp đặt mô hình phương Tây lên Trung Quốc một cách hơi máy móc, và điều đó có thể dẫn đến một số hiểu nhầm.

Trung Quốc nếu có phát triển theo hướng nội địa, thì họ cũng sẽ đi theo một lộ trình riêng, không rập khuôn phương Tây.
Đúng là việc hướng nền kinh tế vào trong đòi hỏi những thay đổi rất lớn về cơ cấu kinh tế, xã hội và tâm lý người dân. Tuy nhiên, Trung Quốc sẽ không sao chép mô hình tiêu dùng phương Tây (như Mỹ hoặc châu Âu), nơi chi tiêu cá nhân chiếm tỷ trọng cực lớn trong GDP và tiêu dùng dựa nhiều vào nợ.

Thay vào đó, Trung Quốc hiện nay đang đi theo một con đường riêng trong việc này:
- Giữ tiết kiệm cao, duy trì đầu tư công lớn, nhưng tăng dần tỷ trọng tiêu dùng cá nhân trong một khuôn khổ kiểm soát.
- Kích thích tiêu dùng có chọn lọc: y tế, giáo dục, du lịch nội địa, ô tô điện, dịch vụ số... thay vì khuyến khích tiêu xài tự do.
- Tăng chi tiêu nhà nước vào an sinh xã hội để tạo lớp trung lưu tiêu dùng ổn định, chứ không dựa chủ yếu vào tín dụng tư nhân như Mỹ.

Nói cách khác, Trung Quốc hướng nội địa một cách có kiểm soát, chứ không chạy theo mô hình "mở toang" như Mỹ.


Bác cho rằng để hướng nội địa thì cần giảm sản xuất, tăng dịch vụ. Điều này chỉ đúng một phần. Không phải cứ hướng nội địa là phải giảm sản xuất tuyệt đối. Hiện nay, Trung Quốc không có chủ trương giảm tuyệt đối sản xuất, mà khả năng rất lớn họ phát triển theo hướng sau:
- Giảm sản xuất thừa, lạc hậu (ví dụ: thép giá rẻ, xi măng dư thừa, hàng hóa sao chép).
- Nâng cấp sản xuất: đẩy mạnh các ngành công nghệ cao như xe điện, trí tuệ nhân tạo, bán dẫn, thiết bị y tế, năng lượng tái tạo.
- Dịch chuyển một phần sản xuất cơ bản ra nước ngoài (Việt Nam, Indonesia...) nhưng giữ lại sản xuất cao cấp ở trong nước.

Nói cách khác, Trung Quốc muốn tinh chỉnh và nâng cấp sản xuất, chứ không đơn giản "giảm sản xuất và tăng dịch vụ" như mô hình phương Tây sau Thế chiến II.
Phương Tây lúc đầu cũng nghĩ sẽ giữ sản xuất cao cấp trong nước, đưa sản xuất cấp thấp ra nước ngoài, nhưng kết quả là họ mất dần sản xuất kể cả cao cấp, và những nước như TQ đã dần dần nắm vững sản xuất và công nghệ cao cấp, phương Tây đã bắt đầu nhận ra điều này, trong khi không ít media và trí thức phương Tây vẫn còn nuôi giữ ảo tưởng là TQ chỉ nắm được công nghệ cấp thấp và trung, mà ít công nghệ cao cấp


Với sự chênh lệch lớn giữa các vùng miền (duyên hải giàu có và nội địa nghèo hơn), việc "hướng nội địa" sẽ không diễn ra đồng bộ, không thể đồng đều khắp cả nước TQ.

Các siêu đô thị như Thượng Hải, Thâm Quyến sẽ tiêu dùng mạnh mẽ hơn.
Các tỉnh miền Tây, Đông Bắc sẽ chuyển dịch chậm hơn, vẫn phải duy trì sản xuất công nghiệp, nông nghiệp lâu dài.
Vì vậy, không thể mong đợi Trung Quốc trong 10–20 năm tới sẽ có một nền kinh tế "dịch vụ hóa toàn diện" như Mỹ hay phương Tây, mà họ cũng không cần đi theo con đường đó.

Quốc tế hóa đồng nhân dân tệ là mục tiêu dài hạn, không phải điều kiện bắt buộc trước mắt
Bác cho rằng muốn hướng nội địa thì đồng tiền phải mạnh và có khả năng chuyển đổi tự do. Điều này không hoàn toàn chính xác.
Hiện nay, Trung Quốc đang quốc tế hóa nhân dân tệ (CNY), nhưng cực kỳ thận trọng. Họ giữ kiểm soát vốn chặt chẽ để tránh khủng hoảng tài chính, và TQ thực hiện quốc tế hóa từng phần (ví dụ: thúc đẩy thương mại xuyên biên giới bằng CNY, mở rộng SWIFT-CIPS song song).
TQ hiện đang ưu tiên ổn định kinh tế nội bộ hơn là vội vàng tự do hóa tài chính như Nhật Bản những năm 1980 (và sau đó chịu "thập kỷ mất mát").

Hiện tại, chỉ cần thị trường nội địa mạnh lên từ bên trong (thu nhập, tiêu dùng, đầu tư công, đổi mới sáng tạo) là đã đủ để hướng nội địa thành công bước đầu, mà chưa cần hoàn toàn tự do hóa đồng tiền.

Tóm lại, bác nói đúng khi nói rằng việc "hướng nội địa" sẽ kéo theo những thay đổi lớn và lâu dài. Tuy nhiên, Trung Quốc sẽ không "sao chép" mô hình phương Tây, mà đang xây dựng mô hình riêng, cân bằng giữa tiêu dùng – đầu tư – tiết kiệm – can thiệp nhà nước.
TQ cũng chắc chắn không giảm sản xuất tuyệt đối, mà nâng cấp và tái cấu trúc sản xuất.
Việc quốc tế hóa đồng nhân dân tệ là một mục tiêu dài hạn, không phải điều kiện tiên quyết để bắt đầu hướng nội địa.


Quá trình này chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng với những đặc điểm riêng biệt của mình, Trung Quốc nhiều khả năng sẽ tìm ra một con đường "hướng nội địa" rất khác với mô hình mà chúng ta quen thuộc ở phương Tây.
 
Chỉnh sửa cuối:

losedow

Xe buýt
Biển số
OF-822088
Ngày cấp bằng
6/11/22
Số km
725
Động cơ
792,535 Mã lực
Báo chí viết ngớ ngẩn về kinh tế thật sự, mất đơn hàng từ Trung Quốc là mất trắng doanh thu thì lợi kiểu gì. Các thị trường khác chỉ lấy được hàng nhanh hơn chứ có mua thêm bù vào đâu
Đang có sóng dìm TQ để cho thế giới thấy cái giá của việc solo với Mỹ là rất lớn, tốt nhất nên quỳ sớm, nên gọi điện ngay cho Trump đi. Trump làm gì cũng đúng.
 

Nguoimoivao3

Xe điện
Biển số
OF-326532
Ngày cấp bằng
9/7/14
Số km
2,174
Động cơ
297,264 Mã lực
Ngài Trăm hoang tưởng quá hóa rồ hả các cụ?

Bóng gió, rồi gợi ý thẳng thừng, rồi hạ mình đến mức thiếu điều năn nỉ Tập đế đt cho Ngài để đàm phán về thuế . Nhưng Tập đế lần này quyết chơi rắn. Nhất quyết không đt.

thế là Ngài Trăm tự bịa ra chuyện Tập đế đã đt cho Ngài. Giờ TQ vỗ thẳng mặt ngài luôn khi tuyên bố Ngài Trămp nói láo, không biết Ngài có thấy ngượng mặt không?

 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-818192
Ngày cấp bằng
26/8/22
Số km
65
Động cơ
3,014 Mã lực
Ngài Trăm hoang tưởng quá hóa đồng hả các cụ?

Bóng gió, rồi gợi ý thẳng thừng, rồi hạ mình đến mức thiếu điều năn nỉ Tập đế đt cho Ngài để đàm phán về thuế . Nhưng Tập đế lần này quyết chơi rắn. Nhất quyết không đt.

thế là Ngài Trăm tự bịa ra chuyện Tập đế đã đt cho Ngài. Giờ TQ vỗ thẳng mặt ngài luôn khi tuyên bố Ngài Trămp nói láo, không biết Ngài có thấy ngượng mặt không?

Em chả biết ngta ca ngợi là tỷ phú kinh doanh, nghệ thuật đàm phán,... Chứ em thấy chả khác gì một đứa trẻ. Mà chính xác là đứa trẻ hư. Chứ đứa trẻ con ngoan ngoãn không được phép nói dối, nói linh tinh
 

ca_kiem

Xe container
Biển số
OF-96282
Ngày cấp bằng
21/5/11
Số km
6,942
Động cơ
522,331 Mã lực
Nơi ở
..
Thực chất bác đang mô tả nền kinh tế tiêu thụ dựa vào nợ của phương Tây, và bác cho rằng TQ chuyển đổi mô hình kinh tế sang tiêu dùn nội địa sẽ phải làm y như phương Tây, tạo ra mô hình xã hội giống hệt phương Tây.
Như post trên của tôi đã nói, tiêu thụ nội địa TQ đang tăng mạnh, và "hướng nội địa" là xu thế tất yếu với Trung Quốc hiện nay, do áp lực từ bên ngoài ngày càng lớn. Tuy nhiên, tôi xin phép bổ sung và làm rõ thêm một số điểm, vì thấy lập luận của bác đang có sự áp đặt mô hình phương Tây lên Trung Quốc một cách hơi máy móc, và điều đó có thể dẫn đến một số hiểu nhầm.

Trung Quốc nếu có phát triển theo hướng nội địa, thì họ cũng sẽ đi theo một lộ trình riêng, không rập khuôn phương Tây.
Đúng là việc hướng nền kinh tế vào trong đòi hỏi những thay đổi rất lớn về cơ cấu kinh tế, xã hội và tâm lý người dân. Tuy nhiên, Trung Quốc sẽ không sao chép mô hình tiêu dùng phương Tây (như Mỹ hoặc châu Âu), nơi chi tiêu cá nhân chiếm tỷ trọng cực lớn trong GDP và tiêu dùng dựa nhiều vào nợ.

Thay vào đó, Trung Quốc hiện nay đang đi theo một con đường riêng trong việc này:
- Giữ tiết kiệm cao, duy trì đầu tư công lớn, nhưng tăng dần tỷ trọng tiêu dùng cá nhân trong một khuôn khổ kiểm soát.
- Kích thích tiêu dùng có chọn lọc: y tế, giáo dục, du lịch nội địa, ô tô điện, dịch vụ số... thay vì khuyến khích tiêu xài tự do.
- Tăng chi tiêu nhà nước vào an sinh xã hội để tạo lớp trung lưu tiêu dùng ổn định, chứ không dựa chủ yếu vào tín dụng tư nhân như Mỹ.

Nói cách khác, Trung Quốc hướng nội địa một cách có kiểm soát, chứ không chạy theo mô hình "mở toang" như Mỹ.


Bác cho rằng để hướng nội địa thì cần giảm sản xuất, tăng dịch vụ. Điều này chỉ đúng một phần. Không phải cứ hướng nội địa là phải giảm sản xuất tuyệt đối. Hiện nay, Trung Quốc không có chủ trương giảm tuyệt đối sản xuất, mà khả năng rất lớn họ phát triển theo hướng sau:
- Giảm sản xuất thừa, lạc hậu (ví dụ: thép giá rẻ, xi măng dư thừa, hàng hóa sao chép).
- Nâng cấp sản xuất: đẩy mạnh các ngành công nghệ cao như xe điện, trí tuệ nhân tạo, bán dẫn, thiết bị y tế, năng lượng tái tạo.
- Dịch chuyển một phần sản xuất cơ bản ra nước ngoài (Việt Nam, Indonesia...) nhưng giữ lại sản xuất cao cấp ở trong nước.

Nói cách khác, Trung Quốc muốn tinh chỉnh và nâng cấp sản xuất, chứ không đơn giản "giảm sản xuất và tăng dịch vụ" như mô hình phương Tây sau Thế chiến II.
Phương Tây lúc đầu cũng nghĩ sẽ giữ sản xuất cao cấp trong nước, đưa sản xuất cấp thấp ra nước ngoài, nhưng kết quả là họ mất dần sản xuất kể cả cao cấp, và những nước như TQ đã dần dần nắm vững sản xuất và công nghệ cao cấp, phương Tây đã bắt đầu nhận ra điều này, trong khi không ít media và trí thức phương Tây vẫn còn nuôi giữ ảo tưởng là TQ chỉ nắm được công nghệ cấp thấp và trung, mà ít công nghệ cao cấp


Với sự chênh lệch lớn giữa các vùng miền (duyên hải giàu có và nội địa nghèo hơn), việc "hướng nội địa" sẽ không diễn ra đồng bộ, không thể đồng đều khắp cả nước TQ.

Các siêu đô thị như Thượng Hải, Thâm Quyến sẽ tiêu dùng mạnh mẽ hơn.
Các tỉnh miền Tây, Đông Bắc sẽ chuyển dịch chậm hơn, vẫn phải duy trì sản xuất công nghiệp, nông nghiệp lâu dài.
Vì vậy, không thể mong đợi Trung Quốc trong 10–20 năm tới sẽ có một nền kinh tế "dịch vụ hóa toàn diện" như Mỹ hay phương Tây, mà họ cũng không cần đi theo con đường đó.

Quốc tế hóa đồng nhân dân tệ là mục tiêu dài hạn, không phải điều kiện bắt buộc trước mắt
Bác cho rằng muốn hướng nội địa thì đồng tiền phải mạnh và có khả năng chuyển đổi tự do. Điều này không hoàn toàn chính xác.
Hiện nay, Trung Quốc đang quốc tế hóa nhân dân tệ (CNY), nhưng cực kỳ thận trọng. Họ giữ kiểm soát vốn chặt chẽ để tránh khủng hoảng tài chính, và TQ thực hiện quốc tế hóa từng phần (ví dụ: thúc đẩy thương mại xuyên biên giới bằng CNY, mở rộng SWIFT-CIPS song song).
TQ hiện đang ưu tiên ổn định kinh tế nội bộ hơn là vội vàng tự do hóa tài chính như Nhật Bản những năm 1980 (và sau đó chịu "thập kỷ mất mát").

Hiện tại, chỉ cần thị trường nội địa mạnh lên từ bên trong (thu nhập, tiêu dùng, đầu tư công, đổi mới sáng tạo) là đã đủ để hướng nội địa thành công bước đầu, mà chưa cần hoàn toàn tự do hóa đồng tiền.

Tóm lại, bác nói đúng khi nói rằng việc "hướng nội địa" sẽ kéo theo những thay đổi lớn và lâu dài. Tuy nhiên, Trung Quốc sẽ không "sao chép" mô hình phương Tây, mà đang xây dựng mô hình riêng, cân bằng giữa tiêu dùng – đầu tư – tiết kiệm – can thiệp nhà nước.
TQ cũng chắc chắn không giảm sản xuất tuyệt đối, mà nâng cấp và tái cấu trúc sản xuất.
Việc quốc tế hóa đồng nhân dân tệ là một mục tiêu dài hạn, không phải điều kiện tiên quyết để bắt đầu hướng nội địa.


Quá trình này chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng với những đặc điểm riêng biệt của mình, Trung Quốc nhiều khả năng sẽ tìm ra một con đường "hướng nội địa" rất khác với mô hình mà chúng ta quen thuộc ở phương Tây.
Tôi đọc qua bài viết của cụ là biết ngay cụ đang đùng Chát GPT trả lời tuy nhiên bọn Chat GPT này ít khi đưa ra ví dụ thực tế để thuyết phục người đọc tôi dùng nhiều tôi biết.
Có ví dụ các công ty Trung Quốc đang chịu thuế 145% mà vẫn uốn éo vẫn thoát thì vẫn hay hơn dễ thuyết phục người đọc hơn
 

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,987
Động cơ
525,721 Mã lực
Em chả biết ngta ca ngợi là tỷ phú kinh doanh, nghệ thuật đàm phán,... Chứ em thấy chả khác gì một đứa trẻ. Mà chính xác là đứa trẻ hư. Chứ đứa trẻ con ngoan ngoãn không được phép nói dối, nói linh tinh
Nói nhiều nói dai thành nói dại.

Suốt ngày đăng bài trên MXH, tôi tin, tôi nghĩ thế, tôi sắp hết kiên nhẫn :(
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top