- Biển số
- OF-709591
- Ngày cấp bằng
- 6/12/19
- Số km
- 634
- Động cơ
- 94,646 Mã lực
Em thi thoảng qua có chút việc rồi lại về VN chứ chưa sang hẳn cụ ạ .cụ cũng đang ở Tor rồi ạ. nghe cụ kể chi tiết quá.
Em thi thoảng qua có chút việc rồi lại về VN chứ chưa sang hẳn cụ ạ .cụ cũng đang ở Tor rồi ạ. nghe cụ kể chi tiết quá.
Rau muống toàn cuộng phải ko cụ?Mợ nào hay cụ nào muốn nhớ hương vị quê nhà thì làm hũ cà pháo Vissan hay gì đó, khoảng 3 cad - 4cad/lọ 300g bao gồm cà và cả ...nước muối . Rau muống 5cad/mớ. Gặp f1 nó nghiện rau muống Việt Nam chẳng hạn, nó làm khoảng 2.73 lùa (chưa đến 3 lùa) thì ông bà bô chỉ còn đĩa mà thưởng thức
Ai bảo Can là đệ ngoan của Mẽo, nó phụ thuộc vào Mẽo nên đâm ra cũng tự ti ko quí gì ông anh đâu.Thằng CAN có cái hay là chỉ chung biên giới với Mỹ , nó lại là đệ ngoan của Mỹ nên khả năng xảy ra tranh chấp lãnh thổ hoặc chiến tranh là rất hiếm .Định cư nơi này thì yên tâm mà hưởng thái bình ..Dân Việt sang đây thường thèm đồ ăn Việt .Hãy yên tâm đi đủ đồ ăn Việt cho quý vị .Bún đậu mắm tôm ,bún chả ,bún riêu ,bún bung ,phở ,bánh cuốn ,cơm ,dưa cà ...có hết .Chợ Kiến Hưng của người Việt ở Toronto có đủ rau và gia vị Việt .Rau muống ,mồng tơi ,ngót ,mùng ...Rau thơm có tía tô ,King giới ,rau răm ,ngổ ,mùi ta ,muì tầu ,húng lủi ,húng quế có hết nhé .
Méo mó có hơn không cụ ơi .Ví dụ mắm tôm thì nó không thể như mắm Bắc mình được .Rau cỏ xứ lạnh không bằng rau xứ nhiệt đới bên mình .Ai bảo Can là đệ ngoan của Mẽo, nó phụ thuộc vào Mẽo nên đâm ra cũng tự ti ko quí gì ông anh đâu.
Còn các món cụ nói gọi là thay thế thôi chứ không được đúng vị như ở VN đâu, ví dụ chén bún ốc thì ốc đóng hộp ăn chán lắm.
Cảm ơn chia sẻ tuyệt vời của Bác.Cụ chủ muốn em chia sẻ thì em biên ít để các cụ biết em đi ra sao!
Em thì ra trường sớm hơn cụ chủ thớt cỡ mười năm. Nhưng em học đại học tại VN. Trong quá trình đi làm tại VN em cũng đã đi nhiều nước ở Á, Âu, Mỹ và chưa bao giờ em có ý nghĩ sẽ đi ra khỏi Việt nam. Năm 2010 em đi Mỹ, ấn tượng của em là sao New York nó xấu xí thế, màu sắc hình khối nhìn không thấy đẹp đẽ gì cả. Em qua Phidelphia thấy đỡ hơn chút, rồi thành phố Washington thì đẹp. Nhưng trong lòng em khi đó thấy Bắc Mỹ không thuộc về em. Em chỉ muốn về VN và khi về đến SG, em ghé ngay một quán phở làm một tô rồi ngồi cảm nhận cái chất VN nó rần rật trong người.
Về đến nhà em bảo vợ, cho anh tiền anh cũng ko đi đâu hết. Ai cũng ước ao được đi Mỹ, sao Anh chỉ muốn ở VN với canh rau muống, cà dầm tương.
Con ngan nhà em nó nguýt một cái phát rách mí, cất giọng khàn khàn:” rõ dở người”
Em kệ và cứ bụng bảo dạ là thôi kệ, quan điểm mình mình giữ.
Năm 2013 em mua miếng đất ở Bình thạnh, 2014 xây được căn hơn 300 m2 làm chỗ chui ra chui vào. Chăm chút, trang trí, trồng rau trông hoa những tưởng đây sẽ là nơi chốn định cư mãi mãi. Cuộc sống sẽ êm đềm trôi, ngày đi làm, tháng lĩnh lương hai lần. Không bon chen không xô bồ, thanh nhàn đến khi về hưu.
Thế nhưng vụ giàn khoan HD 981 làm em thay đổi quan điểm và dự tính. Em thấy không sớm thì muộn, xung đột quyền lợi, lợi ích của VN với TQ sớm muộn sẽ xảy ra. Một con trâu mộng muốn chiếm cái vũng thì cho dù nhẹ nhàng hết sức cũng sẽ làm tổn thương lũ tôm tép trong vũng. Em thì thôi già rồi không tính, nhưng còn mấy đứa con em. Chúng nó còn nhỏ, chúng sẽ phải đối diện với thực tế ấy. Chúng là con gái, thôi thì yêu nước thiếu gì cách. Phải tính sao cho chúng được an toàn trước (các cụ có lẽ bảo em lo hão...em xin nhận hết).
Giờ làm sao, em lại ngồi tính. Nếu em đẩy chúng đi du học. Chúng còn quá nhỏ để tự lập. Mình đẻ con ra ít nhất phải cho chúng cái tổ ấm gia đình. Nhưng nếu phải đi muộn (sau cấp ba), thì hai đứa tốn ít nhất cũng cỡ 8-10 tỷ. Em thì có thể kiếm được đủ để chu cấp cho chúng. Nhưng bốn năm đại học, chúng quá vất vả để hoà nhập và cạnh tranh. Việc được ở lại hay không lại dồn lên vai chúng nó.
Em quyết luôn, đã thế nghỉ làm. Đem cả nhà đi. Em sẽ bắt đầu từ con số 0 nhưng con em có bố mẹ ở bên. Chúng sẽ được tiếp xúc văn hoá bản địa sớm, nhưng vẫn giữ được văn hoá VN. Tính lợi hại em thấy lời hơn là em ở lại VN cày, kể cả em đi làm bếp hay nail ở bển. Vậy là việc ra đi được quyết.
Giờ đi đâu? Em lên một list so sánh từ Latvia, Hung, Bồ, Tây ban nha, Úc, Síp, canada, Mỹ...với các tiêu chí chi phí, ngôn ngữ, thời tiết, tội phạm, khoảng cách so với quê hương...( em có gửi msg tới cụ ZARG để hỏi thông tin đi Spain).
thèm phở mà qua Can ăn thì chán là đúng rồi cụ ơi, đến ngoài Hà Nội này mà thèm mỳ Quảng còn chẳng kiếm đc quán nào ra hồn nữa là . Sang bên CAN thì xác định ăn Cherry, chứ lấy đâu ra khế ngọtCách đây 10 năm em qua Vancouver, em thử nhiều hàng phở mà không hàng nào lên nổi vị phở, toàn gắp vài miếng rồi bỏ. Sau đấy gặp mấy ông bạn kêu Toranto còn lạnh và buồn hơn Vancouver nhiều nên em chán bỏ tư duy đi Canada luôn.
Đúng rồi cụ. Ví dụ rau mùi tàu to tướng mà chả thơm như nhà mình. Còn kinh tế Can thì quá phụ thuộc vào Mỹ, hơn 3/4 xuất khẩu của Can là vào Mỹ, Mỹ nó ho 1 phát thì Can không ốm cũng khật khừ, vì vậy Mỹ nó mới có vị thế mà đàm phán lại cái Nafta và vừa ký cái USMCA thay Nafta trong đó Can phải nhượng khá nhiều như ô tô, sữa...Méo mó có hơn không cụ ơi .Ví dụ mắm tôm thì nó không thể như mắm Bắc mình được .Rau cỏ xứ lạnh không bằng rau xứ nhiệt đới bên mình .
Em nghe mấy chuyên gia kinh tế bẩu tất cả các thành phố bên CAN dọc biên với Mỹ toàn là vệ tinh cho Mý cả .Kinh Tế CAN khá gắn kết với Mỹ đấy .
Có lá mơ và thịt con ai - cũng - biết - là - con - gì ấy ko cụ?Thằng CAN có cái hay là chỉ chung biên giới với Mỹ , nó lại là đệ ngoan của Mỹ nên khả năng xảy ra tranh chấp lãnh thổ hoặc chiến tranh là rất hiếm .Định cư nơi này thì yên tâm mà hưởng thái bình ..Dân Việt sang đây thường thèm đồ ăn Việt .Hãy yên tâm đi đủ đồ ăn Việt cho quý vị .Bún đậu mắm tôm ,bún chả ,bún riêu ,bún bung ,phở ,bánh cuốn ,cơm ,dưa cà ...có hết .Chợ Kiến Hưng của người Việt ở Toronto có đủ rau và gia vị Việt .Rau muống ,mồng tơi ,ngót ,mùng ...Rau thơm có tía tô ,King giới ,rau răm ,ngổ ,mùi ta ,muì tầu ,húng lủi ,húng quế có hết nhé .
nhưng Can lại dễ nhập cư hơn, chính sách bảo hiểm tốt hơn. mỗi thằng 1 điểm mạnh cụ nhỉĐúng rồi cụ. Ví dụ rau mùi tàu to tướng mà chả thơm như nhà mình. Còn kinh tế Can thì quá phụ thuộc vào Mỹ, hơn 3/4 xuất khẩu của Can là vào Mỹ, Mỹ nó ho 1 phát thì Can không ốm cũng khật khừ, vì vậy Mỹ nó mới có vị thế mà đàm phán lại cái Nafta và vừa ký cái USMCA thay Nafta trong đó Can phải nhượng khá nhiều như ô tô, sữa...
Cái này thì cụ nào có mục tiêu cụ nhập cư cụ thể thì tìm hiểu chứ em ko rành, nhưng nói chung cơ hội việc làm bên Mỹ dễ hơn bên Can ko biết có đúng ko nhờ các cụ khu bắc mỹ chỉ giáonhưng Can lại dễ nhập cư hơn, chính sách bảo hiểm tốt hơn. mỗi thằng 1 điểm mạnh cụ nhỉ
Không làm vườn được hả cụ?Mợ nào hay cụ nào muốn nhớ hương vị quê nhà thì làm hũ cà pháo Vissan hay gì đó, khoảng 3 cad - 4cad/lọ 300g bao gồm cà và cả ...nước muối . Rau muống 5cad/mớ. Gặp f1 nó nghiện rau muống Việt Nam chẳng hạn, nó làm khoảng 2.73 lùa (chưa đến 3 lùa) thì ông bà bô chỉ còn đĩa mà thưởng thức
Cụ cho em hỏi xíu, em đọc thấy nói số tiền tối thiểu phải có ngay từ lúc bắt đầu làm hồ sơ phải không ah?Có cụ hỏi em là chi phí di cư hết khoảng bao nhiêu và cần một khoảng bao nhiêu để tồn tại trong giai đoạn đầu ở Canada.
Chi phí thì phần trên em có nói: khoảng 100 củ cho tất cả các phí nộp hồ sơ, gửi bưu điện, giấy tờ ... Trước khi được cấp visa cần chứng minh có khoảng 25k trong tài khoản (tuỳ số người đi trong gia đình), số tiền này KHÔNG ĐƯA CHO AI HẾT, cụ giữ lấy đem theo để sống những tháng đầu tiên ở Canada. Đấy là con số lý thuyết chứ 6 tháng đầu tiên chỉ có 25k không đủ đâu. Khi đặt chân đến Canada cũng chẳng ai bắt cụ phải cho họ xem đúng 25k đâu. Cụ đem nhiều ít tuỳ cụ, đem nhiều thì khai báo theo quy định (hình như trên 10k, khi chuẩn bị hạ cánh sẽ có thông tin để cụ đọc mức nào thì cần khai và khai cái gì...).
Cần bao nhiều để tồn tại thì tuỳ lắm. Em lấy tạm ví dụ thế này thôi nhé:
- Thuê nhà: 1000 - 1500 cad/tháng (tuỳ từng vùng, tuỳ số người, tuỳ nhu cầu ....). Thường bao gồm nuớc và sưởi.
- Xăng hôm nay khoảng 90 cents/l (giao động theo ngày, giờ, giá cạnh tranh không có cụ/mợ nào "điều tiết" hết )
- Bảo hiểm ôtô: các cụ nào chưa có kinh nghiệm lái ở Bắc Mỹ thì từ 300 -450/tháng
- Điện + gas cho là 150/ tháng mùa hè, 300/tháng mùa đông (tuỳ nhu cầu, tuỳ nơi thuê, tuỳ ...)
- Internet 40cad/tháng gói 75 mgb (tuỳ nơi)
- netflix 17cad/thang
- Sữa 4.5 - 5 cad/bình 4l (tuỳ ...)
- Trứng 2.5 - 3 cad/quả (tuỳ...). Em sửa lại chỗ này tại thằng đánh máy các mợ ạ. Đúng ra là 0.25 - 0.30 cad/quả.
- Thịt bò từ 8 cad/kg trở lên. 15cad/kg là ngon rồi, (chưa nhai nó đã tan rồi - em đùa thôi).
- Thịt lợn từ 6 cad/kg trở lên. 9cad/kg là ngon rồi.
- Thịt gà 5cad/kg trở lên.
- Gạo Mỹ, ngon, dẻo 2cad/kg. Gạo Thái Lan, Việt Nam cũng khoảng thế.
- Rau, nước mắm ... em không rõ lắm. Ăn thức ăn sẵn của các bạn tây tiện hơn, giá rổ thì tuỳ.
Thức ăn không phải trả thêm thuế. Các mặt hàng như quần áo, tv ... trả thêm 5% thuế ở AB. Các nơi khác cao hơn, cụ google phát ra hết ngay.
Em chỉ nhớ có thế, sai hoặc thiếu đâu nhờ các cụ khác bổ sung.
Mùa hè trồng đủ các loại luôn cụ ơi! Rất to và rất sai ăn ko hết đông đá, mùa đông lôi ra ăn( cà chua chẳng hạn).Không làm vườn được hả cụ?
Thằng CAN có cái hay là chỉ chung biên giới với Mỹ , nó lại là đệ ngoan của Mỹ nên khả năng xảy ra tranh chấp lãnh thổ hoặc chiến tranh là rất hiếm .Định cư nơi này thì yên tâm mà hưởng thái bình ..Dân Việt sang đây thường thèm đồ ăn Việt .Hãy yên tâm đi đủ đồ ăn Việt cho quý vị .Bún đậu mắm tôm ,bún chả ,bún riêu ,bún bung ,phở ,bánh cuốn ,cơm ,dưa cà ...có hết .Chợ Kiến Hưng của người Việt ở Toronto có đủ rau và gia vị Việt .Rau muống ,mồng tơi ,ngót ,mùng ...Rau thơm có tía tô ,King giới ,rau răm ,ngổ ,mùi ta ,muì tầu ,húng lủi ,húng quế có hết nhé .