Tỷ lệ chết 20%-30% thì mình nghĩ là không chính xác lắm vì lượng người leo Everest khá đông (phía dưới ảnh có các lều trại là điểm tập kết đồ của đội leo núi - khá đông và mỗi ngày đều có vài đoàn di chuyển vào) - mỗi năm chết vài người thôi vì đội leo núi họ trang bị rất tốt (leo phía NEPAL dễ và rẻ hơn Tây Tạng). Có một thực tế là nếu ai đó nằm lại ở EVEREST từ độ cao trên 6000m trở lên thì gần như là KHÔNG THỂ MANG XÁC VỀ do trên độ cao đó Không khí loãng Trực thăng sẽ không bay được.Đỉnh Everest - Chomolungma này theo e được biết thì 10 người leo lên có tới 2-3 người k về được ( tính theo số người leo được lên đỉnh / số người nằm lại ). Thực ra xem các bộ phim về chinh phục everest thì chỉ cảm nhận được phần nào khó khăn thôi, nhưng em án tượng sâu sắc nhất về sự chết chóc của đỉnh núi này là sau khi đọc những chia sẻ, cảm nhận của 3 anh người Việt Nam đã chinh phục thành công Everest năm 2008 là Phan Thanh Nhiên - Bùi Văn Ngợi - Nguyễn Mậu Linh. Thực sự nhìn các cụ đi xe máy thở oxy ở độ cao hơn 5000m đã thấy rất khó khăn vất vả rồi
Cụ nào muốn cảm nhận rõ nét hơn có thể vào FB anh Phan Thanh Nhiên để đọc các bài viết qua lời kể của a đó. Trước e bị ám ảnh gần 1 tuần, cứ đọc xong lại xem film về Everest. Thật sự rất sợ nhưng rất cuốn!
Đoàn mình đến trại nền (tự đo độ cao là 5056m - từ đây các đoàn Leo lúi sẽ di chuyển cùng Bò YAK (thồ hàng) vào chân núi Everest) sau đó đi xe ô tô họ chở lên độ cao 5300m, sau đó đi bộ tiếp lên điểm chụp ảnh. Chỉ khoảng 30' ở độ cao này hầu như tất cả mọi người đều ngồi hoặc nằm trong lúc chờ xe lên đón.
Đứng ở điểm chụp ảnh này (cỡ 5400m) thấy đỉnh EVEREST (hướng tay chỉ) cũng đâu có cao các cụ nhỉ