- Biển số
- OF-821891
- Ngày cấp bằng
- 2/11/22
- Số km
- 16,636
- Động cơ
- 330,598 Mã lực
- Tuổi
- 32
- Nơi ở
- Hoàng Mai, HN
Ngọt nhiều béo đấy ạ. Ăn chua giảm kg đẹp dáng nha cụHơi chua
Thêm tí đường cho ngọt mợ êi
Ngọt nhiều béo đấy ạ. Ăn chua giảm kg đẹp dáng nha cụHơi chua
Thêm tí đường cho ngọt mợ êi
Nhưng chua không hấp dẫn bằng ngọtNgọt nhiều béo đấy ạ. Ăn chua giảm kg đẹp dáng nha cụ
Người Mặn thì đi đâu cũng mặn và phải làm cho người nhạt lây mặn của mình Cụ nhé, kiểu như biết dẫn dắt và khai phá và đó gọi là nghệ thuật giao tiếp đó. Còn thấy Nhạt mà mình cũng nhạt theo thì mình là Nhạt rồi.Đấy!
giai trẻ với các chị thì các cụ gọi là MẶN
ngược lại thì các cụ kêu NGỌT
Em e là các cụ bị rối loạn vị giác khi nhìn thấy gái rồi - nhưng mặn hay ngọt thì rất may cho các cụ là nó cũng không Nhạt!
Còn thì em vẫn thấy mặn cần hơn ngọt - thiếu đường thì không chết - chứ thiếu muối chết chắc!
Em có thằng bạn từ thời mặc quần thủng mít đi học, cũng cao ráo, sáng sủa, thông minh sáng láng, công việc ổn định mà , ngoài 40 tuổi vẫn chưa lấy được vợ!
Sở dĩ nó có cái tật là hay nhậu (vui mà) và không thích nhạt!
Đi tán gái, hay bị gái tán - mà gặp phải mấy em xinh xắn và nhạt nhẽo, thì nó cũng vẫn dẻo mỏ mấy câu kiểu:
- Mình ơi, ta chuyển sang đề tài khác hấp dẫn sinh động hơn không?
- Em ơi, hôm nay anh làm gì để em không vui mà em nói chuyện với anh hờ hững vậy?
Ấy thế mà hôm nào nó có tí men vào người, thể nào nó cũng thả ra mấy câu thẳng tưng:
- Em còn chuyện gì hay hơn mấy chuyện nhạt toẹt này không?
- Mọi ngày em rất thông minh, hiểu chuyện, sao hôm nay em nói chuyện lạ vậy? Thông minh lên đi em
....
Và 100/100 các ca là sít-tóp ở bước đó và bước sau! Ca thứ 101 thì nó lấy được vợ. Cụ thể thì em kể sau!
Giờ em cũng sắp vào đội tạ hai rồi, nên mấy cái màu mè nhạt nhẽo là cũng muốn bỏ qua trong phút mốt. Ấy vậy mà có lần em phải thả cỡ 5-7 câu kiểu kia mới dứt được chuyện với mấy em nhạt nhẽo!
Nếu là các mợ các mợ làm thế nào để chấm dứt với các cụ nhạt?
Nếu là các cụ, các cụ làm thế nào để chấm dứt với các mợ nhạt?
Lớn rồi, nên em không chơi trò bờ-lốc nhá!
Iraq, em thấy có tay gì người Mỹ phải giới thiệu muối của Iraq trước LHQ cơ màÔng anh cho hỏi: Ở đâu bán muối giá tốt?
Đốt cỏ tranh lên lấy muốiÔng anh cho hỏi: Ở đâu bán muối giá tốt?
Ảnh hỏng dồiEm hỏi thật cụ nhá - thế như này cụ gọi là mặn hay nhạt?
Em đòi quyền bình đẳng cho chị em phụ nữ đây
View attachment 7794697
Phí của, có mớ rau vừa non vừa sạch lại để cho… ănEm hỏi thật cụ nhá - thế như này cụ gọi là mặn hay nhạt?
Em đòi quyền bình đẳng cho chị em phụ nữ đây
View attachment 7794697
Em thấy một số anh nông dân trẻ trung lực lưỡng cũng có cái kiểu âu yếm con bò sữa ( tức là cái máy in tiền của ảnh ) y hệt như hình !Trên mạng nhiều lúc em thấy cccm, anh chị em và các cháu hay nói kiểu "gu của thằng/con/ông/bà .... MẶN thật!" - vậy nên nhà cháu mời các cụ các mợ ngồi bàn về chủ đề MẶN ạ!
= =
Cái MẶN đấy đa số thường được hiểu theo nghĩa khá là tiêu cực. Nhưng thực chất thì cái vị MẶN , có trong muối có rất nhiều tác dụng. kể sơ sơ thì có:
- Điều hòa nhiệt độ cơ thể;
- Điều chỉnh sự phát triển của hệ thần kinh trung ương;
- Giúp phát triển tốt hệ sinh dục;
- Tốt cho tim mạch bằng cách tăng co bóp của tim, tác động trực tiếp đến tần số và lượng oxy tiêu thụ của tim;
- Tác động đến chức năng sản sinh hồng cầu, các tế bào;
- Tăng khả năng lọc ở thận;
- Giúp hệ tiêu hóa hoạt động tốt;
- Tổng hợp, phân giải chất béo và chuyển hóa chất đường;
- Tăng tổng hợp protein khi nồng độ ở mức bình thường và phá hủy protein khi ở nồng độ cao;
- Duy trì năng lượng cho cơ thể;
Đấy nhá, gu Mặn nó làm cho ta thông minh hơn, máu chén hơn, vân vân và mây mây..... - thậm chí cả chuyển hoá đường khi quá ngọt ngào, không có dễ bị sâu răng lắm!
CCCM thử hình dung một món ăn mặm mà vừa phải thì rất ngon. Mà bị mặn quá thì còn có thể xử lý rồi choén, hoặc không rồi choén xong đi ... uống bia! Chứ cỗ bàn thịt thà bày ra mà lại nhạt nhẽo, thiếu muối thì cũng chỉ choén được đôi ba lần là chán!
Ở các vùng đồng bào dân tộc thiểu số nước ta, thì hạt muối quý lắm - nên Tình ca Tây Nguyên mới có câu "Muối, hạt muối năm xưa từng trông chờ đỏ mắt - anh gùi muối về trong cái chết cận kề...."
Rồi bà con chăn thả gia súc từ Ta chí Tây, lây sang cả Úc, húc tới tận Liên Xô đều phải dùng vị mặn để giữ chân đàn gia súc họ nuôi.
Vậy tựu trung lại, mặn tốt chứ nhỉ - sao Mặn lại cứ bị gắn vào những thứ không tốt, tiêu cực?
(ảnh mang tính minh hoạ & câu khách)
View attachment 7794664
Bơ và im lặng cũng là 1 cách khá tàn nhẫn đấy ạ.Đấy!
giai trẻ với các chị thì các cụ gọi là MẶN
ngược lại thì các cụ kêu NGỌT
Em e là các cụ bị rối loạn vị giác khi nhìn thấy gái rồi - nhưng mặn hay ngọt thì rất may cho các cụ là nó cũng không Nhạt!
Còn thì em vẫn thấy mặn cần hơn ngọt - thiếu đường thì không chết - chứ thiếu muối chết chắc!
Em có thằng bạn từ thời mặc quần thủng mít đi học, cũng cao ráo, sáng sủa, thông minh sáng láng, công việc ổn định mà , ngoài 40 tuổi vẫn chưa lấy được vợ!
Sở dĩ nó có cái tật là hay nhậu (vui mà) và không thích nhạt!
Đi tán gái, hay bị gái tán - mà gặp phải mấy em xinh xắn và nhạt nhẽo, thì nó cũng vẫn dẻo mỏ mấy câu kiểu:
- Mình ơi, ta chuyển sang đề tài khác hấp dẫn sinh động hơn không?
- Em ơi, hôm nay anh làm gì để em không vui mà em nói chuyện với anh hờ hững vậy?
Ấy thế mà hôm nào nó có tí men vào người, thể nào nó cũng thả ra mấy câu thẳng tưng:
- Em còn chuyện gì hay hơn mấy chuyện nhạt toẹt này không?
- Mọi ngày em rất thông minh, hiểu chuyện, sao hôm nay em nói chuyện lạ vậy? Thông minh lên đi em
....
Và 100/100 các ca là sít-tóp ở bước đó và bước sau! Ca thứ 101 thì nó lấy được vợ. Cụ thể thì em kể sau!
Giờ em cũng sắp vào đội tạ hai rồi, nên mấy cái màu mè nhạt nhẽo là cũng muốn bỏ qua trong phút mốt. Ấy vậy mà có lần em phải thả cỡ 5-7 câu kiểu kia mới dứt được chuyện với mấy em nhạt nhẽo!
Nếu là các mợ các mợ làm thế nào để chấm dứt với các cụ nhạt?
Nếu là các cụ, các cụ làm thế nào để chấm dứt với các mợ nhạt?
Lớn rồi, nên em không chơi trò bờ-lốc nhá!
Nếu không chơi bài block thì đành mua gói muối iot xong cậy mồm ra đổ vào ạ (là em tưởng tượng thế thôi chứ năm nay 70 tuổi rồi nhưng em vẫn chơi bài block ).Nếu là các mợ các mợ làm thế nào để chấm dứt với các cụ nhạt?
Nếu là các cụ, các cụ làm thế nào để chấm dứt với các mợ nhạt?
Lớn rồi, nên em không chơi trò bờ-lốc nhá!
Em hỏi khí không phải, có phải Đỗ Trí Hùng trước ở trong khu văn công Mai Dịch, nghề biên kịch không cụ?Em hầu cụ vài dòng về phật lý nhá - cái này là của 1 lão anh biên trên FB của lão ấy, em chôm về & có ghi ở dưới! Lão này em thấy viết văn mặn vcđ luôn! Đọc không nhạt như nhiều cái văn đánh bóng khác, nhạt toẹt!
GIẢI CHẤP
Theo triết lý Phật giáo thì tất cả mọi khái niệm đều không ổn, vì vậy triết học phật giáo chủ trương vô ý tưởng, vô khái niệm.
Không có khái niệm theo nghĩa “ Không có cái gì thật sự là cái mà bạn nói nó là”. Chẳng hạn, khi chỉ vào cái ghế đẩu, bạn nói “ Đây là cái ghế đẩu”, tức là trong đầu bạn có khái niệm về “ ghế đẩu”, nó đi liền với thuộc tính “là vật dùng để ngồi” . Nhưng nếu bạn không ngồi, bạn đặt lên mặt ghế chai bia và đĩa mực nướng, nó thành bàn nhậu. Khi bạn lật ngược lên, bạn có vật để đựng cái gì đó, như cái cũi vậy, và khi bạn vỗ nhịp vào mặt ghế, thì nó thành cái trống.
Bởi vậy, nếu ai hỏi vật này là vật gì, thì bạn chỉ có thể trả lời “cái vật này là cái mà nó có tác dụng”. Tức là, nó có thể là ghế, là bàn, là cũi, là trống.v.v.. và đủ thứ tác dụng khác, nếu bạn biết khai thác sử dụng. Nó không có khái niệm cố định…
Nếu bạn cứ khăng khăng nó là cái ghế, khi đó bạn đã “vướng mắc”, hay còn gọi là “ chấp” là “ định kiến”
Như vậy, mọi vật trên đời bạn có thể sử dụng nó làm gì, thì nó là cái đó.
Tương tự như vậy, khi bạn gọi một phụ nữ là “ vợ”, bạn sẽ bị vướng vào khái niệm vợ, và hỏi vợ là gì bạn sẽ phải định nghĩa nó, rất mệt. Người mà bạn gọi là “ vợ”, có thể là bạn của bạn, nhưng ở với bạn suốt đời, nên gọi là “ bạn đời”, và khi giao hợp với bạn, thì gọi đó là “ người ngủ cùng”, hoặc khi táng nhau với bạn thì gọi là “ món nợ phải trả”.v.v… đủ cách gọi, tùy vào việc bạn đối xử với cô ấy thế nào, vào lúc nào…Chứ bạn cứ khăng khăng “ vợ” chỉ là “ vợ” thì bạn sẽ vướng mắc, chấp chướng và định kiến
Tương tự như cái ngã, cái tôi cũng vậy. Bạn chấp vào cái ngã, cái tôi của bạn, bạn coi nó là cái gì tồn tại thì bạn sẽ khổ.
Bạn coi bạn chẳng là gì cả, thì rất ổn. Nghĩ mà xem! Vô ngã vô niệm vô chấp… thật tuyệt vời…
Bởi vậy, khi bạn gặp một cao nhân đích thực, bạn hỏi " anh là ai", cao nhân sẽ mỉm cười đáp rằng " tớ đếch là ai cả..."
Những người như vậy không bám chấp vào bất cứ thứ gì, họ không tự kiêu, tự mãn, cũng không tự ti, tự thẹn, và bởi vậy chả bao giờ họ nổi khùng cũng chẳng bao giờ sợ hãi, chẳng thù hận cũng chẳng âu lo...
Bởi vì họ luôn an lạc!
(chôm từ FB Đỗ Trí Hùng)
Cứ như Đất nước đừng lênĐốt cỏ tranh lên lấy muối
Anh Chí đấy hử, nay lại được thả àĐốt cỏ tranh lên lấy muối
Vớ vẩn.... Bị bắt hồi nào ,người nhà cụ Bá ai dám bắtAnh Chí đấy hử, nay lại được thả à