Quãng 91 thì có trắng òi.
Bác Daxong kể những chuyện này gợi lại cả một phần đời ngày xưa.Bâng khuâng!
Hàng trắng thì mãi sau em mới biết. Riêng hàng đen thì em biết rõ. Mờ giờ nghĩ lại thấy ngu, hút hít vài lần may chưa nghiện.... Ko giờ xanh cỏ rùi.
Hồi đó em ở làng An Phú. Nhà em ở TT Quân Nhu, giữa làng luôn. Mấy anh quân khu ở làng chiến đâu thì chiến nhưng vưỡn ngại động đến các anh ở tập thể đó, vì mấy anh chỗ em chơi và liên kết với LND và Nam Đồng.
Hồi đó em hơn chục tuổi, mấy lần các anh rủ đi hút. Ở An Phú loại đen nhiều lém, khi nài khan hàng thì lên Làng Cót.
Đen khi mua về nó ddungs màu đen luôn và sền sệt, gói trong 1 mảnh ninong nhỏ, khi mua được tính trọng lượng bằng chỉ, như cân vàng. Lấy hết cho vào 1 cái chén uống nước, thêm phụ gia gồm thuốc cảm (em ko nhớ loại gì, viên nhỏ màu trắng ngả vàng, B1...) mấy loại này nghiền nhỏ như cám, trộn với đen ở trong chén, hơ nóng chén trên cái đèn. Đèn này nhiên luệu bằng mỡ lợn. Lấy thìa trộn đều, khi đang hơ nóng, khi đã bốc mùi thơm và quánh đặc thì cho ra đĩa hoặc mảnh ninong vê thành 1 đoạn dài như cái đũa hoặc ngắn hơn, sau đó cắt luônbằng dao thành viên nhỏ như hạt ngô hoặc nhỏ hơn, gọi là bi. Để lâu sẽ ko cắt được vì khi nguội rất cứng.
Mỗi chỉ được hơn chục bi, tùy kinh nghiệm pha chế.
Khi hút. Cho 1 bi vào điếu, điếu cấu tạo gần như điếu cày, nhưng nhỏ chỉ bằng ngón tay cái, ko có nước bên trong, lõ điếu cũng nhỏ.
Dụng cụ hút ngoài điếu và thuốc thì phải có thêm 1 đèn tự chế cháy bằng mỡ lợn (không bị khét và mùi khi hút), một cái dùi bằng nanhoa xe đạp nhọn đầu, một ấm trà pha nóng để sẵn (dùng hãm sau khi hút xong 1 bi), thường hút thì hết luôn 1 bi hoặc vài bi tutf độ nghiện, chứ ko hút dở..
Hơ cái dùi nóng trên đèn, đâm vào 1 bi, cho bi vào lõ điếu, hơ cái lõ điếu đã có thuốc gần đèn. Bắt đầu hút. Vừa hơ vừa lấy dùi thông lỗ ở giữa, mồm hít mạnh. Có tiếng rít và tiếng xèo xéo cháy của thuốc phiện. Lúc này nếu ko có kinh nghiệm thì khói ra hết và thuốc không cháy đc. Mùi thuốc thơm lừng, rất thơm, không ngái. Nó không gây khó chịu và sặc như mùi thuốc lá.
Hết 1 bi thì uống 1 chén trà đặc, nóng để hãm.... Nằm vật ra, mắt đờ đẫn, tay chán ruỗu thẳng..... Cảm giác đê mê, nâng nâng, đầu trống rỗng, không nghĩ ngợi sầu muộn.... Toàn cảnh thiên đường, tiên cảnh hiện ra.
Mọi sầu lo, đau đớn đều biến mất.... Cuộc đời đầy tươi đẹp.
Em đã hút vài lần, đi mua cho các anh cũng nhiều lần, nhưng chưa biết pha chế. Phải nói biết kiềm chế và quá may là ko nghiện. ý thức trong đầu luôn là chỉ thử để biết và quyết tâm bết là dừng. Nhưng mấy thèng chơi cùng lứa. Cũng thử như em xanh cỏ rùi. Thèng Minh còi K80, thèng Sơn trố viện Lao, (hai thèng này chết vì sốc thuốc, vì chích sái vào ven) Hải pháo binh mới chết mấy tháng vì HIV. Đó là mấy thèng cùng lứa với em.