- Biển số
- OF-164600
- Ngày cấp bằng
- 31/10/12
- Số km
- 464
- Động cơ
- 350,816 Mã lực
Nói chung vợ chồng vậy rồi tình cảm cũng nhạt, ở cạnh nhau cũng chả vui vẻ gì. Thôi, chúc cụ chủ sớm vượt qua.
Cái gì thì có thể dc, nhưng cái này theo e nghĩ là tối ky, giải tán luôn nếu k muốn thấp thỏm lúc nào cụ về với tổ tiên: k thể chấp nhận dc :/Đỉnh điểm có một hôm bố chồng không vừa ý chuyện ăn nói nhắc nhở cũng gân cổ lên cãi. Em bực quá 2 vợ chồng cãi nhau to 1 trận, vợ chửi cả nhà chồng không ra cái gì, em điên lên đánh cho 1 cái thì rút dao ra sẵn sàng ăn thua đủ, lúc đó may có đứa em can không thì cũng chả biết chuyện gì xảy ra.
Vâng, có ngày cụ ấy lại dc lên báo ....Có bồ
Cầm dao
Xẻo .....
Cụ chủ nghe lời cụ dưới, chớ nghe lời cụ trên.
Cái sai của cụ là chiều quá đấy.cho đi oto ko khéo còn rửng mỡ.chia buồn vs cụ và nói thật từ ngày vả cho sẽ ngoan hơn it nhiều đấy cụEm xin kể câu chuyện của e như sau:
E và vợ học cùng nhau, yêu nhau 1 năm ra trường cũng đi đến hôn nhân. Trong thời gian yêu nhau em cũng biết vợ có ưu điểm là thẳng tính, ngoài cái đó ra thì có khá nhiều nhược điểm là hiếu thắng, ích kỷ, lười nhác và lôi thôi. Có nhiều lúc nói e ko ra gì trước mặt bạn bè nhưng em cũng bỏ qua. Nghĩ rằng cưới về rồi sẽ thay đổi, sửa dần. Nhưng rồi cuộc đời em sang trang từ đây. Cưới về 2 vợ chồng sinh được thằng cu kháu khỉnh. Cho dù có công ăn việc làm, nhưng ông bà nội vẫn chu cấp đầy đủ hàng tháng, mua nhà, mua xe cho 2 vợ chồng. Xe oto em vẫn chiều vợ để cho vợ đi. Vợ em ngoài nấu 2 bữa cơm ra thì ko rửa bát, ko giặt giũ, ko dọn dẹp nhà cửa mà việc đó chồng làm tất. Về nhà nội ông bà cũng chiều chả để động tay vào việc gì. Nhưng vợ em được đà đâm lúc nào cũng nghĩ mình thông minh hơn chồng, giỏi giang hơn chồng, không vừa ý việc gì là sẵn sàng vác giọng hàng tôm hàng cá ra dù có ăn có học, nói chồng ko ra gì ngay cả trước mặt người khác. Bố vợ nhiều lúc cũng điên tiết thay cho em, bảo phải tao tao còn đập cho 1 trận. Đỉnh điểm có một hôm bố chồng không vừa ý chuyện ăn nói nhắc nhở cũng gân cổ lên cãi. Em bực quá 2 vợ chồng cãi nhau to 1 trận, vợ chửi cả nhà chồng không ra cái gì, em điên lên đánh cho 1 cái thì rút dao ra sẵn sàng ăn thua đủ, lúc đó may có đứa em can không thì cũng chả biết chuyện gì xảy ra. Rồi tình cảm cũng tan tành, 2 đứa đi đến quyết định ly hôn thì vợ cũng xuống nước xin lỗi, hứa sửa chữa. Vì con cái em cũng bỏ qua. Nhưng giờ tình cảm trong em cũng chả còn nhiều. Em cũng chán nản, dù vợ có thay đổi 1 chút. Nhưng nhìn thấy vợ làm gì, vợ nói gì em cũng ngứa mắt, cũng khó chịu, những lời nói xúc phạm của vợ lúc nào cũng lởn vởn trong đầu. Thỉnh thoảng lại cãi nhau chả vì cái gì. Nghĩ chuyện chia tay thì khổ con cái, mà ở với nhau vậy thì chả biết đc đến bao giờ. Các cụ cho em lời khuyên với ạ.
Cụ sống nội tâm (e cảm nhận vậy) nên khi bị tổn thương thì e cho là khó quên dc lắm. Có thể tha thứ nhưng k thể quên.Em xin kể câu chuyện của e như sau:
E và vợ học cùng nhau, yêu nhau 1 năm ra trường cũng đi đến hôn nhân. Trong thời gian yêu nhau em cũng biết vợ có ưu điểm là thẳng tính, ngoài cái đó ra thì có khá nhiều nhược điểm là hiếu thắng, ích kỷ, lười nhác và lôi thôi. Có nhiều lúc nói e ko ra gì trước mặt bạn bè nhưng em cũng bỏ qua. Nghĩ rằng cưới về rồi sẽ thay đổi, sửa dần. Nhưng rồi cuộc đời em sang trang từ đây. Cưới về 2 vợ chồng sinh được thằng cu kháu khỉnh. Cho dù có công ăn việc làm, nhưng ông bà nội vẫn chu cấp đầy đủ hàng tháng, mua nhà, mua xe cho 2 vợ chồng. Xe oto em vẫn chiều vợ để cho vợ đi. Vợ em ngoài nấu 2 bữa cơm ra thì ko rửa bát, ko giặt giũ, ko dọn dẹp nhà cửa mà việc đó chồng làm tất. Về nhà nội ông bà cũng chiều chả để động tay vào việc gì. Nhưng vợ em được đà đâm lúc nào cũng nghĩ mình thông minh hơn chồng, giỏi giang hơn chồng, không vừa ý việc gì là sẵn sàng vác giọng hàng tôm hàng cá ra dù có ăn có học, nói chồng ko ra gì ngay cả trước mặt người khác. Bố vợ nhiều lúc cũng điên tiết thay cho em, bảo phải tao tao còn đập cho 1 trận. Đỉnh điểm có một hôm bố chồng không vừa ý chuyện ăn nói nhắc nhở cũng gân cổ lên cãi. Em bực quá 2 vợ chồng cãi nhau to 1 trận, vợ chửi cả nhà chồng không ra cái gì, em điên lên đánh cho 1 cái thì rút dao ra sẵn sàng ăn thua đủ, lúc đó may có đứa em can không thì cũng chả biết chuyện gì xảy ra. Rồi tình cảm cũng tan tành, 2 đứa đi đến quyết định ly hôn thì vợ cũng xuống nước xin lỗi, hứa sửa chữa. Vì con cái em cũng bỏ qua. Nhưng giờ tình cảm trong em cũng chả còn nhiều. Em cũng chán nản, dù vợ có thay đổi 1 chút. Nhưng nhìn thấy vợ làm gì, vợ nói gì em cũng ngứa mắt, cũng khó chịu, những lời nói xúc phạm của vợ lúc nào cũng lởn vởn trong đầu. Thỉnh thoảng lại cãi nhau chả vì cái gì. Nghĩ chuyện chia tay thì khổ con cái, mà ở với nhau vậy thì chả biết đc đến bao giờ. Các cụ cho em lời khuyên với ạ.
cụ giaỉ tán khẩn trương. ko con cái nó thêm hư theo cái tính đấy. thà đau mot lần rồi mình bù đắp cho nó chứ sớm muộn rồi cái loại đấy nó cũng bem cụ thôi. phải e chắc nó chết lâu rồiChào các cụ, lâu rồi e ko quay lại. Cảm ơn các cụ đã quan tâm. Rồi cái gì đến cũng phải đến. Đúng là đất trời khó đổi, bản tính khó dời. Vợ thay đổi chỉ được thời gian, giờ lại đâu vào đấy. Thậm chí hung hãn hơn xưa. Hôm vừa rồi về quê con quấy, quay ra gây sự, quát tháo e trước mặt họ nhà chồng. Vậy là lên phòng cãi nhau, dở giọng hàng tôm cá ra, e điên tiết dơ tay lên thì hắn lùi lại vớ cái ghế phang thẳng người em. Rồi xông ra chỗ để dao nhưng e chặn lại kịp. Bố mẹ chồng hiền lành, thấy chuyện thì kêu sợ con dâu quá, bảo e chốt đi ko có ngày lại ngủ ko bao giờ dậy. Chắc cũng hết thuốc rồi các cụ ạ. 2 cụ nhà e thì buồn phát khóc, bảo sao nhà hiền lành, tử tế mà vớ được đứa con dâu ngày càng khủng khiếp như vậy. Duyên e cũng cạn rồi. E chỉ thương con cái, rồi nó tổn thương khi trưởng thành.