- Biển số
- OF-104970
- Ngày cấp bằng
- 6/7/11
- Số km
- 241
- Động cơ
- 396,993 Mã lực
Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Cụ cố lên nhé
Thế nào mới đáng mặt Thằng đàn ông hả Cụ?Eo, vợ cụ thêm Ở BẨN nữa thì mọi nhẽ.
Đùa, e thấy cụ đếch đáng mặt thằng đàn ông.
Cụ làm thế là lại sai lầm tiếp đấy, chia 50/50 ko nên sỹ diện hão làm gì. Để cho nó hết nó cũng éo coi trọng cụ tý nào đâu.Thật sự mệt mỏi các cụ ạ. Chỉ cần e nói 1 câu không vừa ý là gây chuyện, logic mọi thứ ko hề liên quan đến nhau rồi xỉ vả cả ngày. E viết đơn ly dị, để hết mọi thứ cho vợ, chỉ muốn nuôi con và vợ không chịu. Trong khi kinh tế vợ nuôi thân không nổi nói gì nuôi con.
Giống ý em, cái bọn đàn bà này cho nó ít thôi. Li dị nó xong lúc nào cũng phải giả vờ nghèo khổ.Cụ làm thế là lại sai lầm tiếp đấy, chia 50/50 ko nên sỹ diện hão làm gì. Để cho nó hết nó cũng éo coi trọng cụ tý nào đâu.
Cụ là 1 thằng hèn. cạn lờiChào các cụ, lâu rồi e ko quay lại. Cảm ơn các cụ đã quan tâm. Rồi cái gì đến cũng phải đến. Đúng là đất trời khó đổi, bản tính khó dời. Vợ thay đổi chỉ được thời gian, giờ lại đâu vào đấy. Thậm chí hung hãn hơn xưa. Hôm vừa rồi về quê con quấy, quay ra gây sự, quát tháo e trước mặt họ nhà chồng. Vậy là lên phòng cãi nhau, dở giọng hàng tôm cá ra, e điên tiết dơ tay lên thì hắn lùi lại vớ cái ghế phang thẳng người em. Rồi xông ra chỗ để dao nhưng e chặn lại kịp. Bố mẹ chồng hiền lành, thấy chuyện thì kêu sợ con dâu quá, bảo e chốt đi ko có ngày lại ngủ ko bao giờ dậy. Chắc cũng hết thuốc rồi các cụ ạ. 2 cụ nhà e thì buồn phát khóc, bảo sao nhà hiền lành, tử tế mà vớ được đứa con dâu ngày càng khủng khiếp như vậy. Duyên e cũng cạn rồi. E chỉ thương con cái, rồi nó tổn thương khi trưởng thành.
Cụ đừng lấy con mà che đậy cái nhu nhược của mình. Em cũng lo giống bố mẹ cụ nói là có lúc không dậy được. Tốt nhất là giải tán đi ...Chào các cụ, lâu rồi e ko quay lại. Cảm ơn các cụ đã quan tâm. Rồi cái gì đến cũng phải đến. Đúng là đất trời khó đổi, bản tính khó dời. Vợ thay đổi chỉ được thời gian, giờ lại đâu vào đấy. Thậm chí hung hãn hơn xưa. Hôm vừa rồi về quê con quấy, quay ra gây sự, quát tháo e trước mặt họ nhà chồng. Vậy là lên phòng cãi nhau, dở giọng hàng tôm cá ra, e điên tiết dơ tay lên thì hắn lùi lại vớ cái ghế phang thẳng người em. Rồi xông ra chỗ để dao nhưng e chặn lại kịp. Bố mẹ chồng hiền lành, thấy chuyện thì kêu sợ con dâu quá, bảo e chốt đi ko có ngày lại ngủ ko bao giờ dậy. Chắc cũng hết thuốc rồi các cụ ạ. 2 cụ nhà e thì buồn phát khóc, bảo sao nhà hiền lành, tử tế mà vớ được đứa con dâu ngày càng khủng khiếp như vậy. Duyên e cũng cạn rồi. E chỉ thương con cái, rồi nó tổn thương khi trưởng thành.
Xin lỗi, cho em chửi một câu, cụ coi lại mình xem là người thế nào. Nó đòi nuôi con, OK, ra tòa để tòa phân xử, Tài sản, OK ra tòa, chứ *** có quân tử mà anh để lại hết cho em, cái đó là ngu chứ k phải là dại đâu. còn tòa thì nói thật, cứ gặp riêng thẩm phán nói nhỏ " cứ xử đúng luật, có lý có tình ", lúc đấy con vợ dùng bài gì để xoay cụ, còn cụ càng năn nỉ ỉ ôi thì nó càng làm tới. Đây là lúc phải thật nhẫn tâm, chứ cứ " vì con, vì ...." mình làm chỉ vì mình thôi, còn nó khi nuôi con k nổi sẽ có một phiên tòa khác, mà nói thật loại này nó muốn dùng đứa con để leo lên đầu cụ thôi. Tất nhiên là những điều cụ nói là thật và được gđ cả hai bên xác nhận nhéThật sự mệt mỏi các cụ ạ. Chỉ cần e nói 1 câu không vừa ý là gây chuyện, logic mọi thứ ko hề liên quan đến nhau rồi xỉ vả cả ngày. E viết đơn ly dị, để hết mọi thứ cho vợ, chỉ muốn nuôi con và vợ không chịu. Trong khi kinh tế vợ nuôi thân không nổi nói gì nuôi con.
Em cũng nghĩ thế ạ. Còn láo nháo cứ đóng cửa mà dậy. Không dậy được thì trả về nơi sản xuấtĐã bít từ khi iu òi, chấp nhận thoai, ko thì kết thúc.
Nói xấu phụ nữ, nhất là vợ mềnh ở diễn đàn thì ko xứng đàn ông, thế nhé.
Cụ nhịn giỏi nhỉ, em bình thường thì hiền nhưng máu lên não rồi thì đừng hỏi tại sao, nhất là cãi bố mẹ chồng thì ko thể ko bụp, giờ cụ cứ sống bình thường đi, cụ bảo ko nghe lại đâm đơn ly dị, ra tòa còn hòa giải chán, vài lần là kinh ngay, mà giờ ly dị thì tay trắng ra đi kiểu gì dám manh động.Em xin kể câu chuyện của e như sau:
E và vợ học cùng nhau, yêu nhau 1 năm ra trường cũng đi đến hôn nhân. Trong thời gian yêu nhau em cũng biết vợ có ưu điểm là thẳng tính, ngoài cái đó ra thì có khá nhiều nhược điểm là hiếu thắng, ích kỷ, lười nhác và lôi thôi. Có nhiều lúc nói e ko ra gì trước mặt bạn bè nhưng em cũng bỏ qua. Nghĩ rằng cưới về rồi sẽ thay đổi, sửa dần. Nhưng rồi cuộc đời em sang trang từ đây. Cưới về 2 vợ chồng sinh được thằng cu kháu khỉnh. Cho dù có công ăn việc làm, nhưng ông bà nội vẫn chu cấp đầy đủ hàng tháng, mua nhà, mua xe cho 2 vợ chồng. Xe oto em vẫn chiều vợ để cho vợ đi. Vợ em ngoài nấu 2 bữa cơm ra thì ko rửa bát, ko giặt giũ, ko dọn dẹp nhà cửa mà việc đó chồng làm tất. Về nhà nội ông bà cũng chiều chả để động tay vào việc gì. Nhưng vợ em được đà đâm lúc nào cũng nghĩ mình thông minh hơn chồng, giỏi giang hơn chồng, không vừa ý việc gì là sẵn sàng vác giọng hàng tôm hàng cá ra dù có ăn có học, nói chồng ko ra gì ngay cả trước mặt người khác. Bố vợ nhiều lúc cũng điên tiết thay cho em, bảo phải tao tao còn đập cho 1 trận. Đỉnh điểm có một hôm bố chồng không vừa ý chuyện ăn nói nhắc nhở cũng gân cổ lên cãi. Em bực quá 2 vợ chồng cãi nhau to 1 trận, vợ chửi cả nhà chồng không ra cái gì, em điên lên đánh cho 1 cái thì rút dao ra sẵn sàng ăn thua đủ, lúc đó may có đứa em can không thì cũng chả biết chuyện gì xảy ra. Rồi tình cảm cũng tan tành, 2 đứa đi đến quyết định ly hôn thì vợ cũng xuống nước xin lỗi, hứa sửa chữa. Vì con cái em cũng bỏ qua. Nhưng giờ tình cảm trong em cũng chả còn nhiều. Em cũng chán nản, dù vợ có thay đổi 1 chút. Nhưng nhìn thấy vợ làm gì, vợ nói gì em cũng ngứa mắt, cũng khó chịu, những lời nói xúc phạm của vợ lúc nào cũng lởn vởn trong đầu. Thỉnh thoảng lại cãi nhau chả vì cái gì. Nghĩ chuyện chia tay thì khổ con cái, mà ở với nhau vậy thì chả biết đc đến bao giờ. Các cụ cho em lời khuyên với ạ.